Chương 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Miêu Yêu

Nguồn convert : Wikidich


Thời điểm Cố Thiển Vũ xách theo hoàng tử ếch ngồi trên cây chổi trở về, trên không trung đột nhiên xuất hiện một phù thuỷ.
Giống Hoàng Hậu, mụ phù thuỷ này cũng mặc một cái áo choàng màu đen, tóc bạc như sương, mặt đầy nếp nhăn. Một con mèo đen ngồi xếp bằng trên vai. Nó nhe răng vẻ mặt đầy hung ác.
Phù thuỷ chặn đường đi của bọn họ. Mụ lạnh lùng nói: "Để hoàng tử lưu lại."
Thấy mụ phù thuỷ già, hoàng tử ếch hoảng sợ mở miệng: "Phụ thân, chính là bà ta, chính bà ta biến con thành hình dạng này."
Bởi vì sợ hãi hoàng tử ếch vẫn luôn hướng lòng ngực Cố Thiển Vũ rúc vào, Cố Thiển Vũ ghét bỏ chụp hoàng tử ếch một cái tát: "Đừng không có tiền đồ như vậy, có Hoàng Hậu ở đây con sợ cái gì?"
Nghe Cố Thiển Vũ nói, phù thuỷ cười lạnh: "Ai ở chỗ này cũng không thể nào cứu được các ngươi, ta khuyên các ngươi ngoan ngoãn đem hoàng tử lưu lại, nếu không ta đều biến các ngươi thành một lũ ếch xanh xấu xí."
Lời nói của mụ lập tức làm tâm trạng hoàng tử ếch hạ xuống, hắn khổ sở hỏi Cố Thiển Vũ: "Sao lại bảo biến tất cả thành ếch xanh xấu xí, con như bây giờ thật xấu sao? Ếch xanh liền rất xấu sao? Làm gì mà phải đả kích con như vậy?"
Cố Thiển Vũ an ủi hoàng tử ếch, "Cũng không phải thật xấu, nhìn riết rồi cũng sẽ quen."
"......"Hoàng tử ếch.
Thật hoài nghi mình có một người cha giả.
Hoàng Hậu liếc mắt nhìn mụ phù thuỷ, sau đó lười biếng moi móng tay mình một chút: "Lớn lên xấu như vậy còn dám tới gây chướng mắt."
"Đập mụ, Hoàng Hậu!" Cố Thiển Vũ ở một bên khích lệ Hoàng Hậu nổi giận.
"Ngồi cho vững." Hoàng Hậu nhắc nhở Cố Thiển Vũ một câu, nàng vừa dứt lời cây chổi bay đột nhiên tăng tốc, sau đó hướng mụ phù thuỷ bay qua.
Sau khi cây chổi tăng tốc, bên tai rót đầy gió mạnh, hoàng tử ếch suýt nữa bị cuồng phong gào thét ném đi, hắn tựa như diều bay phấp phới trong không trung.
Hoàng tử ếch đã bị kinh hách, hắn gào thét với Cố Thiển Vũ : "A a a a a a, nắm chặt con, con sắp bay lên rồi."
Cố Thiển Vũ xách một chân của hoàng tử ếch, mặc hắn phiêu lãng theo gió.
"Cứu mạng a a a a a a." Hoàng tử ếch theo hướng gió bay qua bay lại, ngũ quan hắn đều bị gió thổi vặn vẹo.
Cố Thiển Vũ không có thời gian phản ứng hoàng tử ếch, nàng từ bên hông rút ra bảo kiếm, cảnh giác nhìn mụ phù thủy đối diện.
Ngay khi mụ phù thuỷ sắp cùng bọn họ đụng phải, Hoàng Hậu lại triệu hồi ra một cây quyền trượng nạm đá quý, sau đó múa quyền trượng hướng phù thuỷ ném phép thuật qua.

Trong miệng mụ phù thùy tuôn ra một chuỗi thần chú. Con mèo đen trên vai mụ đứng lên, lộ ra răng nanh sắc nhọn, chờ âm thanh cuối cùng vừa ra, mèo đen liền hướng bọn họ nhào tới.

Lúc mèo đen bay lên trời tự nhiên biến thành vô số con dơi. Đám dơi số lượng vô cùng lớn, che trời lấp đất, thậm chí che khuất ánh sáng mặt trời, đen nghìn nghịt triều Cố Thiển Vũ bọn họ nhào tới.
Thấy đám dơi, hoàng tử ếch đều tạc mao, "Con dơi ăn ếch xanh, chúng nó muốn ăn con, cứu mạng a."
Hoàng tử ếch nhìn đám dơi trong lòng phát lạnh, hắn bắt đầu kịch liệt giãy giụa, vốn dĩ gió to, hơn nữa hắn không an phận, Cố Thiển Vũ nhất thời không bắt lấy được, hoàng tử ếch liền té xuống.
"Móa nó!" Cố Thiển Vũ đứng hình.
Thứ này nếu chết, nhiệm vụ lần này của Cố Thiển Vũ khẳng định chơi xong rồi.
Cố Thiển Vũ đổi chiều điểm tựa, nàng dùng chân câu lấy cây chổi, thân thể cúi xuống tính toán vớt hoàng tử ếch trở về.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro