Chương 4: Tuyến hệ thống chính: Sao ngực cậu lại sưng lên rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tiếng nước thưa thớt quanh quẩn ở phòng tắm, cửa không đóng, mũi Tạ Từ bỗng nhiên có chút ngứa.

Tạ Từ bị âm thanh nhỏ bé ngăn cách trong phòng tắm làm cho lòng mình nhộn nhạo, không khống chế được mà tiết nước miếng.

Hắn đã thấy hai cánh tay non mịn lộ ra bên ngoài của Hứa Nhạc, vừa mềm vừa nhỏ, lại còn thơm nữa.

Hắn muốn biết toàn thân trên dưới của Hứa Nhạc có phải điều trắng như vậy hay không.

Có phải đều nhỏ nhỏ lại trắng trắng mềm mềm hay không, ôm suy nghĩ muốn chứng thực, trái tim Tạ Từ thình thịch đập loạn, xoay người, đôi mắt nhìn xuyên qua cánh cửa không đóng được, rơi xuống người Hứa Nhạc mà cậu không hề phát hiện ra.

Dòng nước trong vắt cọ rửa một thân thể trắng nõn bóng loáng, Hứa Nhạc lấy sữa tắm, bôi trên trên người mình.

Dáng người Hứa Nhạc thon gầy nhưng hai đầu vú hơi vểnh lên, giống như vú của thiếu nữ mười hai mười ba tuổi mới phát dục.

Vòng eo nhỏ nhắn đến nỗi một vòng tay có thể ôm trọn, lộ ra dáng người yểu điệu.

Nhìn xuống chút nữa, là mông nhỏ vừa trắng vừa nhiều thịt đối diện cửa, bởi vì trên người đang bôi sữa tắm, mà hơi hơi đong đưa.

Hứa Nhạc thích sạch sẽ, lấy sữa tắm bôi lên chim nhỏ hồng hồng, xoa nắn rửa sạch.

Hô hấp Tạ Từ nặng nề, cái mũi ngưa ngứa, máu mũi từ hai bên đều chảy xuống.

Hứa Nhạc đâu biết rằng nhất cử nhất động của mình đều bị Tạ Từ không có ý tốt nhìn thấy hết.

Xoa sữa tắm không cẩn thận khiến nó chảy cả vào mắt, mắt cậu đau đến nỗi không thể mở ra được.

Cậu luống cuống tay chân muốn mở vòi nước ra, lòng bàn chân trượt một cái, nặng nề ngã xuống mặt đất.

"A!"

Hứa Nhạc bị đau kêu một tiếng.

Tạ Từ đứng bên ngoài rình trộm thấy Hứa Nhạc té ngã, nào có để tâm đến lau mũi nữa, nhanh chóng chạy vào bồn tắm, ôm Hứa Nhạc lên.

"Va phải đâu rồi?" Tạ từ lo lắng hỏi.

Hứa Nhạc đau đến nước mắt lưng tròng, nhưng vẫn là bị Tạ Từ đột nhiên xông vào phòng tắm dọa cho sợ hãi.

"Tớ, tớ không sao! Cậu mau thả tớ ra!"

Mặt Hứa Nhạc đều đã đỏ bừng, cậu ý thức được cơ thể trần trụi của mình đang nằm trong lòng người đàn ông.

Tạ Từ đâu chịu buông cậu ra, bất mãn nói: "Vừa rồi cậu ngã phát ra âm thanh rất lớn, tôi không yên tâm!".

"Tớ thật sự không sao cả" cậu đẩy đẩy Tạ Từ ra, tự mình đỡ tường đứng lên, " Cậu xem, tớ có thể đứng lên.".

Hứa Nhạc đỏ bừng mặt, không dám ngẩng đầu, cả người trần trụi hướng về phía nam nhân chứng minh mình không sao.

Thấy Tạ Từ rất lâu không có đáp lại, mới xấu hổ và giận dữ mà ngẩng đầu lên, liền thấy hai mmũ Tạ Từ đều chảy máu đỏ tươi, nom rất buồn cười!

"Cậu chảy máu mũi rồi!"

Hứa Nhạc sốt ruột nói, nghĩ thầm Tạ Từ đã lớn như vậy rồi, sao mà còn bị bệnh chảy máu mũi như trẻ con vậy?

Tại Từ lúc này mới lấy lại tinh thần, hoảng loạn mà lau máu mũi.

Hứa Nhạc cả người trần trụi, sữa tắm trên người còn chưa rửa hết, còn hơi trơn, nhưng thời điểm hắn dùng sức ôm cậu, vẫn có thể cảm nhận được thân thể thon dài mềm mượt của thiếu niên đang dựa vào lồng ngực mình, giống như ôm một khối mềm mại.

Thiếu niên sức lực nhỏ, hắn ngây ngốc mà theo lực đạo ấy đẩy ra, không hề chống cự một chút nào.

Hứa Nhạc đứng lên, bại lộ hoàn toàn thân thể hoàn mỹ ngây ngô trước mắt hắn.

Tạ Từ nào có chịu được sự quyến rũ tuyệt đỉnh này, nhất thời nhìn sửng sốt, ngơ ngác mà nhìn Hứa Nhạc, không nói lên lời.

Thì ra chim nhỏ của cậu lại vừa trắng vừa hồng như vậy! Hơn nữa đến một sợi lông cũng không có!

Đầu óc Tạ Từ hiện tại chỉ có một ý niệm này.

Hứa Nhạc thấy hắn cứ ngây ngốc mà nhìn mình, cứ không lau máu mũi, có hơi cảm thấy thẹn, đưa tay che lấy cơ thể, nhỏ giọng nhắc nhở: "Máu mũi cậu chảy xuống tới cằm rồi kìa."

Tạ Từ thấy cảnh đẹp bị ngăn trở, đầu óc như một cuộn chỉ rối nào còn nhớ đến sự việc ban nãy, tiến lên trước nắm lấy tay Hứa Nhạc, đem cậu ép lên tường.

Hắn cúi đầu, nhìn chằm chằm vào vẻ mặt hoảng loạn của thiếu niên.

"Cậu muốn làm gì!" Hứa Nhạc bị Tạ Từ ép đến chân tường, giương mắt liền thấy, ánh mắt hắn hắn sáng quác, giống như một con chó đói bụng gắt gao nhìn chằm chằm thân thể Trần trụi của cậu.

Hứa Nhạc bị dọa rồi, trái tim đập thình thịch, nuốt nước bọt.

Ánh mắt Tạ Từ dần đi xuống, rơi vào cặp vú tinh xảo bởi vì hô hấp dồn dập mà nhấp nhô, hầu kết lăn một cái, không ngăn nổi nước miếng đang phân bố.

"Tôi muốn ăn vú cậu."

Chưa cho Hứa Nhạc cơ hội từ chối, Tạ Từ nói xong câu đó, lập tức liền cúi đầu vào lồng ngực Hứa Nhạc, há miệng, đem thịt vú xinh xắn ngậm vào miệng.

"Không, không muốn!"

Một bàn tay to của Tạ Từ bắt lấy hai cổ tay Hứa Nhạc dán chặt lên tường, Hứa Nhạc đẩy mãi không ra, chỉ có thể cắn môi, lắc đầu không được.

Thịt vú vừa trắng lại mềm, tinh tế yêu kiều, thậm chí còn có thể ngửi được hương thơm da thịt từ đầu vú chảy ra.

Tự Từ cử động quái hàm, mạnh mẽ mà liếm mút đầu vú, thậm chí còn muốn từ đó hút ra sữa, nhuận nhuận hết hầu đã khát khô của mình.

"Đừng hút nữa mà......"

Hắn vươn đầu lưỡi, liếm láp đầu vú Hứa Nhạc bị kích thích mà đã cứng, một bàn tay khác bao phủ nắm lấy bên vú còn lại, mạnh mẽ xoa bóp.

"A ~"

Đuôi mắt Hứa Nhạc sinh ra một tầng đỏ nhạt, hơi hơi nhếch miệng, trong miệng phát ra tiếng rên yêu kiều.

Khoái cảm kịch liệt trước ngực làm cơ thể Hứa Nhạc như vừa bị giật điện, toàn thân đều mềm nhũn xuống.

Tạ Từ bị tiếng rên yêu kiều của Hứa Nhạc mà thân thể run lên, có chút đau xót, tinh dịch đặc sệt liền bắn vào quần, nhão nhão dính dính, làm quần ướt hết.

Lý trí theo dương vật mềm xuống mà dần dần lấy lại.

Tạ Từ lúc này mới thấy rõ chuyện tốt mà mình vừa làm!

Đồng tử hắn co lại, trong lòng sinh ra một mảnh tự trách nồng đậm.

Hắn buông Hứa Nhạc ra, nhả đầu vú trong miệng ra, "Xin, xin lỗi!"

Đôi vú trắng nõn của thiếu niên vì bị hắn xoa bóp mà phiếm hồng, đầu vú ướt dầm dề, đỏ rực, dựng thẳng bị chơi đến lớn hơn một vòng.

Giọng nói Hứa Nhạc đều đã khàn, thấy rốt cuộc Tạ Từ cũng nghe được tiếng người, luống cuống nói: "Cậu mau thả tớ ra! Đầu vú tớ đau quá!"

Tạ Từ hoảng loạn mà buông cánh tay đang giữ chặt Hứa Nhạc ra. Hứa Nhạc cả người không còn sức mà lảo đảo ngã trong lòng thanh niên.

Hứa Nhạc ngồi trong lồng ngực Tạ Từ chốc lát, mới có sức lực, hai tay dùng lực, đẩy Tạ Từ ra.

"Cút đi!" lần này Hứa Nhạc thật sự tức giận, phá lệ mắng một câu thô tục.

Tạ Từ nào giấm chọc giận cậu nữa, vừa nói " Thật xin lỗi" vừa xoay người thật nhanh chạy ra ngoài.

Thấy Tạ Từ cuối cùng cũng rời đi, Hứa Nhạc lúc này mới lơi lỏng xuống, vô lực mà dựa vào tường, mở vòi nước, nhanh chóng tắm rửa xong.

Trước năm 21 tuổi nhân sinh quan của Hứa Nhạc khiến cậu không thể phản ứng lại tình huống bị quấy rối tình dục, chỉ có thể ngoài mạnh trong yếu mắng ra một câu thô tục không đau không ngứa như vậy.

Cũng may nội tâm Tạ Từ đã kinh hoàng thất thố, thấy cậu tức giận như vậy, liền sợ hãi chạy đi.

Hứa Nhạc sờ soạng đầu vú bị chơi đến mức sưng lên, một trận đấu nhức lại đánh úp tới, trong lòng hận chết nam sinh không biết xuống tay nặng nhẹ kia!

Hứa Nhạc đang ở trong lòng mắng tên Tà Từ kia, thì trong đầu đột nhiên vâng lên âm thanh. "

【 Đinh! Hệ thống đang đăng tải......】

【 Đinh! Hệ thống đăng tải xong...... Đang cập nhật cốt truyện......】

【 Cập nhật cốt truyện hoàn thành! Tuyên bố nhiệm vụ: Tìm được...... Tích tích tích! Kiểm tra đo lường năng lượng không rõ ràng! 】

【 Đinh! Nhiệm vụ sửa đổi cuối cùng: Tìm được bí mật tận thế và đạt được tín nhiệm của nhóm vai chính! 】

【 Hoàn thành tuyên bố nhiệm vụ! Chuyển tiếp hệ thống thành công......】

Trong đầu truyền đến một âm thanh "Leng keng", mắt Hứa Nhạc trừng lớn, trong lòng kích động, hệ thống rốt cuộc cũng online!

Nhưng nhiệm vụ cuối cùng kia là có ý gì?

Đạt được tín nhiệm của "nhóm" vai chính?!

Trước tiên đừng nói nhiệm vụ là cái gì, nhiệm vụ mục tiêu vì sao lại theo một "nhóm" vai chính nha?!

Trong nguyên tác rõ ràng chỉ có một vai chính thôi mà!

【 Đinh! Hệ thống 2176 đã online, đang tiến hành trói buộc ký chủ......】

【 Đinh ! Trói định hoàn thành! Xin chào ký chủ, tôi là hệ thống 2176 của cậu. 】

Âm thanh của máy móc vâng lên trong đầu Hứa Nhạc, tức khắc Hứa Nhạc liền không nghĩ đến nhiệm vụ nữa.

Cuối cùng cũng tìm được điểm dựa ở thế giới xa lạ này!

Hứa Nhạc ở trong lòng đáp lại hệ thống 2176, "Chào cậu, tớ tên là Hứa Nhạc."

【 Được rồi, ký chủ. Hành trình sau này của ký chủ, tôi sẽ giúp đỡ cậu hoàn thành nhiệm vụ, có chuyện gì thì gọi tôi ở trong đầu, tôi sẽ lập tức xuất hiện. 】

Oa, như phim khoa học viễn tưởng ý.

Hệ thống 2176 có ý thức sao? Vậy cậu ta vó phải nhân loại giống mình không?

【 Tôi không phải nhân loại. Cậu có thể coi tôi là người máy có ý thức. 】

Giọng nói bình tĩnh máy móc của thống 2176 vang lên, 【 Tôi có thể thấy rõ nội tâm của ký chủ. 】

Âm thanh máy móc của hệ thống 2176 dừng lại quỷ dị , 【 Tại sao ngực của cậu lại sưng lên vậy? 】

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro