Chương 29: Chuẩn bị về nhà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cố Thiệu không ngủ được, cẩn thận từng li từng tí ngồi dậy, tựa ở đầu giường, tay để ở sau ót.

Trong đêm yên tĩnh có thể nghe được tiếng điều hoà không khí đang hoạt động phát ra tạp âm, cái này khiến hắn có chút bực bội.

Hít sâu mấy cái, mới chậm rãi bình tĩnh lại.

Cùng Cố Hạo nói chuyện gây áp lực cho hắn, không bằng, người trong lòng vợ mình là em trai từ nhỏ đến lớn của càng gây áp lực cho hắn hơn.

Trước kia chưa từng nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện như vậy, dù cho đã lập gia đình, em trai vĩnh viễn là em trai.

Mỗi người bọn họ sau này thành gia,    nói tới đối xử lẫn nhau, vẫn không có ngăn cách, hắn với Cố Hạo, giống như như ba mẹ của bọn họ vậy, Cố Thiệu vẫn cho là có thể giống như vậy đều ngang nhau.

Đương nhiên không phải, đến bây giờ đều không giống.

Bởi vì em trai là Cố Hạo, vợ mình là Tô Tô.

Em trai là em trai, vợ là vợ, em trai có một ngày sẽ có gia đình, sẽ dần dần từng bước đi. Mà vợ mình, vô luận thế nào đều là của mình, cho nên, từ lòng chiếm hữu mà nói chính là không giống.

Ai có thể tha thứ cho người của mình nhưng trong lòng lại chính là một người đàn ông khác?

Đối với Tô Tô, chỉ có hoàn toàn, hoàn toàn là chiếm hữu.

Bọn họ đã từng thân mật qua, hắn đã chạm qua mỗi một tấc da thịt của nàng, thời thời khắc khắc đều nhớ đến nàng, hắn cho là nàng là của mình.

Nhưng mà, lúc nàng vì hắn động tình, hắn cho là hắn là tất cả của nàng nên cũng vì thế mà hưng phấn, không phải, nàng quan tâm chính là em trai của hắn.

Vô luận suy nghĩ ra sao, đều không thể ngăn cản nàng vì một người khác mà sướng vui giận buồn, loại này cảm giác bất lực là sẽ phát triển.

Cố Thiệu vừa nằm xuống, nhịn không được trằn trọc, Tô Tô bị ồn ào, trong chăn đá hắn một cước, muốn để hắn yên tĩnh lại.

Cố Thiệu quay người lại đem nàng kéo vào trong ngực

Thân thể mềm mại trong ngực, thật giống như bị lấp kín, hắn ngửi ngửi mùi trên người nàng, lại dần dần rơi vào trạng thái ngủ say.

Không có tới đến thế giới này vào lúc trước, thời khắc Tô Tô vào sáng sớm mới tỉnh nhưng chưa tỉnh hẳn, nội tâm thỉnh thoảng sẽ hiện ra một loại khát vọng, khát vọng bị người ôm vào trong ngực.

Hiện tại Cố Thiệu thật sự rõ ràng xuất hiện ở bên người nàng, ôm lấy nàng, hai người da thịt đụng chạm, khí tức quấn giao.

Tô Tô cười tỉnh lại, lại lưu luyến tiến vào trong ngực hắn, một cái chân đặt ở trên người hắn, cùng hắn càng gần sát nhau.

Nhịn không được ở trên người hắn sờ tới sờ lui.

Cố Thiệu đã sớm tỉnh, nhưng ngày hôm nay không muốn đi công ty, may mà cũng không có chuyện quan trọng gì, dứt khoát không đi, liền lại ngủ thiếp đi, lúc đầu ngủ không sâu, lại bị Tô Tô sờ tỉnh.

Mở to mắt nhìn nàng trong ngực, phát hiện nàng  cười cười lấy lòng, Cố Thiệu đã cảm thấy chuyện không ổn, quả nhiên nàng cúi đầu xuống, tay cũng dời tới địa phương không nên chạm.

Cố Thiệu nắm chặt cánh tay nàng, thân thể cũng cứng ngắc, lại không có ngăn cản nàng, một câu đều không nói.

Nhớ tới lúc nàng lần đầu tiên làm như vậy, kia là mười mấy hai mươi ngày trước đi, hắn chính đang ngủ ngon giấc, liền bị nàng "Tra tấn" đến tỉnh, hỏi nàng làm gì, nàng một mặt ngượng ngùng nói "Giống như thật có ý tứ, để cho em chơi đùa chứ sao."

Đại khái từ đó trở đi, nàng thì có cái hứng thú muốn mạng.
. . .
Chờ hứng thú hai người từ trong phòng ra, cơ hồ gần trưa rồi.

Có con nít trong nhà rất náo nhiệt, mem ngồi ở trong nhà dưới xem tạp chí, để Tại Tại trên mặt đất trải một cái tấm thảm nhỏ, để bé ngồi ở trên thảm chơi 1 mình, chơi mệt rồi hắn liền tự mình nằm xuống.

Uyển Uyển bị đặt ở bên trong trên xe đẩy nhỏ, không có ai quấy rầy bé cũng không nháo,  thời điểm cho bú bé sẽ bú, thời điểm thay tã thì chỉ cần thay là được.

Khúc Thanh Vĩ thấy Tô Tô cùng Cố Thiệu trước sau từ trong phòng ra, không nói gì, chỉ phân phó dì sớm chuẩn bị cơm trưa hôm nay.

Giữa trưa qua đi, mẹ Cố Thiệu gọi điện thoại tới, hỏi Cố Thiệu có thời gian hay không trở về nhà một chuyến, nói xong lại nói em trai của hắn trở về, dù sao cũng phải gặp một lần a, mà lại có một đoạn thời gian không gặp Tại Tại với Uyển Uyển, nàng cũng muốn xem hai bé.

Cố Thiệu nói với Tô Tô ý của mẹ, hỏi nàng thấy thế nào.

Tô Tô cảm thấy không có gì, trở về thì liền trở về chứ sao.

Cố Thiệu trả lời điện thoại xong, nói buổi tối hôm nay về nhà, mang theo Tại Tại cùng Uyển Uyển đi.

Đều ở cùng cái thành phố, cái tiểu khu này cách chỗ ở ba mẹ không tính là quá xa, bọn hắn lái xe liền có thể đi, không tốn nhiều thời gian.

Tô Tô mấy ngày nay đều không có ra khỏi cửa, tất cả đều là đồ mặc ở nhà, lần này cần đi gặp mẹ Cố Thiệu, cảm thấy hẳn là tỉ mỉ ăn mặc một phen.

Trong trí nhớ mẹ Cố Thiệu là phụ nữ rất tinh xảo, nếu như nàng lúc trước lôi thôi lếch thếch, đây không phải là không tôn trọng người ta rồi?

Tô Tô tranh thủ thời gian trở về phòng đi tìm quần áo, Cố Thiệu mắt nhìn nàng bóng lưng vội vàng rời đi.

Thầm nghĩ: Cái gì thế, vừa rồi còn nói làm nàng mệt muốn chết rồi, hiện tại lại không phải chạy hùng hùng hổ hổ sao? Phụ nữ đều là lừa đảo.

Một hồi lại thấy Tô Tô chạy xuống, chạy đến trước mặt Khúc Thanh Vĩ ôm cánh tay Khúc Thanh Vĩ nũng nịu, "Mẹ, người đi lên giúp con chọn 1 bộ quần áo có được hay không, con không biết mặc cái gì đi gặp mẹ Cố Thiệu", cảm giác nói như vậy có vẻ như không quá phù hợp, Tô Tô lại đổi giọng, "Con không biết mặc cái gì đi gặp mẹ chồng cho phù hợp."

Khúc Thanh Vĩ dù sao lúc làm thiết kế thời trang, đối với mỹ thuật rất có kinh nghiệm, bình thường trang phục của mình cũng rất có phong cách, hiện tại mặc dù đã sắp năm mươi, nhưng dáng vẻ nhìn cũng bất quá chỉ ngoài ba mươi.

Mà mẹ Cố Thiệu so với bà cũng không lớn hơn bao nhiêu tuổi, bà có thể sẽ hiểu rõ cảm giác mẹ Cố Thiệu mà có thể biết yêu cầu quần áo.

Cố Thiệu lại cảm thấy không cần phiền toái như vậy: "Lại không phải lần đầu tiên gặp, tùy tiện chút là tốt rồi, mẹ sẽ không để ý những cái kia."

Mẹ Cố Thiệu chỉ là đối với mình yêu cầu có chút cao, đối với người nhỏ tuổi rất hiền hoà, nhất là Cố Thiệu cùng Tô Tô đều không ở trong nhà, khó có thể trở về một lần, càng không có khả năng làm bọn hắn không thoải mái.

Tô Tô trả lời: "Mặc dù nói như vậy, nhưng có thể mặc đẹp một chút thì đâu phải nhất định phải lôi thôi đâu."

Nói như thế nào đây, đối với nàng mà nói đây đúng là lần đầu tiên gặp mẹ Cố Thiệu a, nàng nghĩ nghiêm túc một chút.

Tô Tô lại nói với Khúc Thanh Vĩ: "Mẹ, để Cố Thiệu trông bọn nhỏ đi, mẹ cùng con đi qua nhìn một chút làm sao có thể mặc phù hợp."

Nói xong liền lôi kéo Khúc Thanh Vĩ đi, đem Cố Thiệu cùng 2 đứa con vứt đấy.

Cố Thiệu đứng tại chỗ, còn có thể nghe thấy Khúc Thanh Vĩ nói, "Chỉ cần đừng những đồ kỳ lạ, đều được."

Nguyên chủ trước kia đi Kill Matt, kiểu tóc, trang phục cũng giống bad girl.

Cũng có chút đẹp, nhưng mẹ Cố Thiệu xác thực không cảm thấy tới gì khác .

Tô Tô: "Mẹ yên tâm đi, những cái quần áo kia con cũng không mặc lại."

Nàng không phủ nhận tính cách cùng thẩm mỹ của nguyên chủ, nhưng nàng xác thực khống chế không được loại phong cách kia.

Trước khi xuyên qua nàng cũng thích những quần áo gợi cảm, chuyên cổ áo hình chữ V bó sát người vừa vặn phác hoạ ra những chỗ đầy đặn, phía dưới là quần jean co dãn, bao vây lấy bờ mông tròn trịa vểnh lên, bây giờ nghĩ lại loại thẩm mỹ này có thể là ảnh hưởng từ manga đi, tóm lại, so với mê trai đẹp, nàng càng thích vẻ đẹp nữ nhân.

Bất quá đó là dáng vẻ lý tưởng của nàng, trên thực tế mỗi ngày trong nhà đều mặc áo sơ mi trắng rộng rãi thêm quần đùi mà thôi, tóc cũng là tùy tiện buộc, vui thì sẽ trang điểm, không vui liền buông thả mình.

Dù cho như thế, không ngừng tự chụp cho mình cái mác xinh đẹp. . .

Cha mẹ tính tình tốt, không có cách nào, hoàn toàn không khắc chế được. . .

Mẹ con hai người hào hứng lên lầu.

Cố Thiệu một mình ở lại trông Tại Tại với Uyển Uyển.

Nghĩ thầm Tô Tô có phải là quá vội?
Rõ ràng sau khi kết hôn cũng trở về nhiều lần, nàng nào có giống như bây giờ?

Khi đó không phải cũng là tùy tiện mặc sao?

Vì cái gì ngày hôm nay muốn mình long trọng như vậy?

Kỳ thật, đáp án rõ ràng a.

Trong lòng có chút chua chát, cảm giác bất lực lại xông lên đầu, hắn môi nở nụ cười, để cho mình giống như trước, đem những này đều buông xuống.

Từ từ sẽ đến đi, dù sao bọn hắn đã kết hôn, có thời gian cả đời có thể từ từ, mà lại, nàng đã thử dựa sát vào mình không phải sao?

Hắn hẳn là nghĩ rõ ràng, ai cũng không có khả năng lập tức liền rơi vào toàn bộ, dù sao hắn quen biết Tô Tô vào ngày đầu tiên, thì biết Tô Tô thích Cố Hạo.

Nàng đối Cố Hạo tình cảm quá lâu cũng quá sâu, không có khả năng lập tức liền rút ra, hắn hẳn là biết rõ.

Cố Thiệu lại cổ vũ bản thân một lần, giả bộ như nhẹ nhõm, cùng Cố Tại cùng Cố Uyển chơi một lát.
. . .
Tô Tô được sự giúp đỡ của Khúc Thanh Vĩ, cuối cùng chọn cho mình bộ quần áo hài lòng, cao hứng bừng bừng xuống lầu, tranh thủ thời gian chạy đến trước mặt Cố Thiệu, "Cố Thiệu, ann thấy thế nào? Có phải là mỹ nữ xinh đẹp không?"

Mặc dù cũng không phải là đáng yêu gì, nhưng mặc quần áo gì đều có thể trong nháy mắt biến thành tiểu tiên nữ!

Cố Thiệu xác thực là hai mắt tỏa sáng, lại trái lương tâm nói: "Anh cảm thấy em bình thường dáng vẻ cũng đẹp rồi."

Bình thường dáng vẻ đã đẹp, nhưng tỉ mỉ chưng diện càng sẽ cho người kinh diễm.

Mà hắn muốn để nàng ăn mặc tuỳ ý 1 chút về nhà.

"A?" Tô Tô có chút bất mãn nghe Cố Thiệu nói, nhưng trong tiềm thức nàng lại cho rằng Cố Thiệu sẽ không nói dối nàng, quay đầu nhìn về phía Khúc Thanh Vĩ, "Mẹ, mẹ có phải hay không làm cho con thật xấu?"

Kỳ thật nàng cảm thấy rất đẹp mắt a, nhưng Cố Thiệu nói như vậy làm cho nàng rất không có có lòng tin a.

Khúc Thanh Vĩ: "Con đừng nghe Cố Thiệu, hắn nào có hiểu phụ nữ, con cẩn thận tỉ mỉ trang điểm hắn có thể nhìn ra màu son môi mà thôi."

Khúc Thanh Vĩ tính tình luôn tốt bị Cố Thiệu đánh giá khiến cho có chút bực, hắn là đang hoài nghi con mắt chuyên nghiệp của bà sao? Trước kia cũng không có phát hiện đứa nhỏ này không hiểu chuyện như thế a.

Cố Thiệu: ". . ."

Tình cảm bị đả kích về sau lại bị mẹ vợ đả kích. . .

Hắn đành phải đổi giọng, "Vừa rồi không xem cẩn thận, mẹ nhất định sẽ rất thích bộ dáng của em bây giờ."

Cái này mẹ nói chính là mẹ hắn.

Mà lại, Cố Hạo khả năng cũng sẽ kinh diễm một đợt.

Cố Thiệu cười yếu ớt, xoay người đi dọn đồ cho Cố Tại cùng Cố Uyển mai mang đi.

Editor: Chanh dây
Chúc mọi người 2/9 vui vẻ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro