chương 2: Lần đầu gặp hệ thống 88

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EDIT: Lam Thanh
BETA: Diêu Chiêu

Lâm Giản Nhất đột nhiên bị dọa, nhìn khắp xung quanh.

"Là ai? Ai đang gọi tôi?"

Rừng cây vô cùng an tĩnh, không có bóng dáng của bất kì ai.

"Thiên linh linh địa linh linh, yêu ma quỷ quái mau tránh ra. Phú cường dân chủ văn minh ..."

"Có ...quỷ ...?!"

"Ký chủ, cô thật ngốc! Tôi không phải quỷ"

Lâm Giản Nhất vẻ mặt đầy hoảng sợ :

" Vậy ngươi là đồ vật gì?"

"Tôi không phải đồ vật !"

"Không đúng! Tôi là đồ vật"

"Rốt cuộc tôi có phải đồ vật hay không đây?"

"Ân ~ ân ~ hệ thống tự hỗn loạn, một lần nữa khởi động lại hệ thống 88"

Lâm Giản Nhất không nghe rõ nó nói cái gì, chỉ nghe được âm thanh đường điện lưu ngắn. "Khụ khụ, cái kia, anh còn ở đó không?"

"Chào ký chủ, tôi là hệ thống 88, cô có thể gọi tôi là 88"

"88? Ba ba? Tôi còn tưởng gọi anh là gia gia "

"Ký chủ đại nhân , tôi không có gia gia ∼"

"Anh có thể nghe được lời nói của tôi ư?"

Hệ thống 88 đắc ý nói "Đúng vậy ∼∼ tôi đang ở trong suy nghĩ của cô"

Lâm Giản Nhất nghi hoặc hỏi "Suy nghĩ?"

"Đúng vậy, cô gái, tôi hiện tại đang ở trong đầu cô, cho nên ngoan ngoãn nghe lời đi ∼" hệ thống 88 nói như một tổng tài bá đạo.

"Vậy anh rốt cuộc là nam hay là nữ"

Lâm Giản Nhất hỏi lại.

"Thân thân ∼ đây còn tùy  ∼ cô hy vọng tôi là cái gì ∼"

Lâm Giản Nhất không còn gì lưu luyến nói "Tôi hy vọng anh cái gì cũng không phải"

Hệ thống 88 vẻ mặt tràn đầy ủy khuất nói "Ký chủ, cô thật xấu xa ∼ hừ ^"

"Tốt, vậy tôi hỏi nhé, tại sao anh ở trong suy nghĩ của tôi"

88 mặt liền đứng đắn "Tôi tới để trợ giúp ký chủ về nhà"

Lâm Giản Nhất cả kinh hỏi đến "Giúp tôi về nhà?"

88 cười vẻ mặt chân thành "Đúng vậy"

"Vậy ngươi khi nào mới xuất hiện, hơn nữa nghe giọng anh vừa nãy, thanh âm hình như là mới tỉnh ngủ"

"Ký chủ đại nhân, tôi sai rồi, người ta còn là tiểu bảo bảo, ngủ nhiều một chút không thể sao"

"Nói đi, anh đưa tôi về nhà, là muốn yêu cầu tôi phải làm gì?" Lâm Giản Nhất không tin trên đời này có thứ gì nhận được mà không cần trả giá, cho nên cô muốn hỏi rõ ràng.

"Ký chủ đại nhân, cô có thể không cần phải nói, chỉ cần cùng tôi giao tiếp trong suy nghĩ là được, bằng không như vậy tốn rất nhiều nước miếng, hơn nữa, ký chủ đại nhân không cảm thấy tôi rất chân thành hay sao? "

Lâm Giản Nhất không còn kiên nhẫn tìm một chỗ sạch sẽ ngồi xuống, trong suy nghĩ giao tiếp "Chân thành? Anh cảm thấy tôi sẽ tin anh sao? Còn không mau nói thật, bằng không không bàn bạc gì nữa hết"

88 mặt ngoài cười hì hì, nội tâm lại khóc chít chít nghĩ "Anh anh anh, giới ký chủ này sao lại khó lừa như vậy chứ"

"Ký chủ đại nhân , lời nói thật theo như cô nói, cô sở dĩ đi vào nơi này, là bởi vì năng lượng tổng bộ Chủ Thần phát sinh biến động, thời không giao nhau hỗn loạn, cho nên mới đưa cô tới thế giới này. Bất quá, ký chủ đừng lo lắng, chỉ cần đem tổng bộ năng lượng Chủ Thần thu thập, làm năng lượng lại một lần nữa biến động, liền có thể đem ký chủ quay lại "

"Thu thập năng lượng? Thu thập như thế nào? "

"Chỉ cần ký chủ hoàn thành nhiệm vụ hệ thống bố trí là được"

"Vậy đi" nhìn tới gần giữa trưa, Lâm Giản Nhất vừa đứng lên vỗ vỗ trên người, "Đi thôi, trở về làm cơm trưa"

Trở lại cô nhi viện, các em nhỏ vừa thấy đến cô trở về, liền đều xông tới dính lấy  cô.

Đến cuối cùng vẫn là mẹ Lâm tới giải cứu, "Các con, chị còn cõng sọt trên người , trước để chị ấy đem sọt cất đi, nghỉ ngơi xong sẽ chơi với các con"

Giản Nhất đem sọt đặt xuống, thuận tiên để mẹ Lâm nhìn dược liệu mình vừa hái về.

Mẹ Lâm kinh ngạc " Còn không đến một buổi sáng, con đã hái được nhiều như thế, bất quá,chỗ này thật sự đều là dược liệu sao"

Bởi vì Lâm Giản Nhất còn chưa có học qua, tuy rằng ngày thường mẹ Lâm cũng dạy cô đọc sách, nhưng là bà còn chưa dạy cô nhận biết các loại thảo dược.

Ngay cả chính bà cũng chỉ mới nhận được mấy loại.

Lâm Giản Nhất biết mẹ Lâm sẽ hỏi , cho nên từ sớm đã nghĩ kỹ lý do thoái thác "Mẹ Lâm, ngươi còn nhớ mấy năm trước có thời gian con luôn thích chạy vào trong núi chứ?"

"Có sao? Hình như là vậy, mấy năm trước con luôn là cả ngày đều không thấy bóng dáng, hỏi con con cũng chỉ nói là ra sau núi chơi"

Lâm Giản Nhất thở nhẹ một hơi, nguyên chủ trước kia bởi vì không thích trẻ con ầm ĩ, cho nên cả một ngày đều ở sau núi chạy loạn.

"Mẹ Lâm, con đi sau núi, kỳ thật là bái sư học nghệ, ở sau núi con gặp được một ông lão, là ông ấy dạy con nhận biết thảo dược. Nhưng ông lão ấy giống như không muốn người khác biết đến, cho nên muốn con giữ bí mật"

"Vậy ông lão kia đâu?"

" Ông ấy năm trước du lịch, cụ thể đi nơi nào con cũng không biết" nguyên chủ từ năm trước bắt đầu không chạy ra sau núi, bởi vì cô phát hiện chỗ chơi thú vị hơn, đó là lăn lộn cùng đám em trai em gái.

Cho nên, cô mới căn cứ thời gian này bịa đặt một cái chuyện xưa như vậy.
Mẹ Lâm vẻ mặt đáng tiếc nói "Mẹ còn muốn đi gặp ông lão, gặp mặt cảm ơn chứ"

"Mẹ Lâm, ông ấy không để bụng đâu"

"Mẹ Lâm, con đi nấu cơm trước, bằng không, những củ cải nhỏ kia lại kêu đói bụng" Giản Nhất sợ mẹ Lâm lại hỏi thêm cái gì, mau chóng dời đi đề tài.

Cũng may mẹ Lâm tâm lớn, cũng không suy nghĩ nhiều, bèn cùng Giản Nhất chuẩn bị đi nấu cơm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro