Chương 47

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiết Hách Giang ngăn Tô Hủ lại không hề có ý đồ gì, chỉ là muốn nhờ hắn vì bạn gái Lâm Mộng Thần của mình định chế một khoản nước hoa.

Lâm Mộng Thần không phải người trong vòng này, tuy rằng nổi tiếng do trở thành bạn gái của thần tượng, nhưng nàng vẫn như cũ hành sự điệu thấp, cũng không thường xuất hiện trước mặt công chúng. Nàng so với Tiết Hách Giang nhỏ hơn mười tuổi, mang danh biểu muội Tiết Hách Giang nói tới quan hệ Tiết gia ít nhất phải lội ngược dòng năm đời mới có thể tìm ra quan hệ bà con xa, tuy là có tầng quan hệ đạm bạc này nhưng có thể hoàn toàn xem nhẹ huyết thống, năm đó thời điểm Tiết Hách Giang đi du học ở Mỹ, liền tới ở nhờ nhà nàng. Cái gọi là gần quan được hưởng lộc, hai người có thể coi là thanh mai trúc mã nay trở thành người yêu cũng không khiến người ta thấy ngoài ý muốn.

Đối với thỉnh cầu của Tiết Hách Giang, Tô Hủ cảm thấy thập phần giật mình. Hiện tại đối với ngành sản xuất nước hoa trong nước  Tô Hủ có thể coi là Điều Hương sư nổi danh,nhưng so với các vị Điều hương sư nổi danh quốc tế má nói bất quá là tiểu nhân vật có chút tiếng tăm, mà lấy tài lực cùng quan hệ của Tiết Hách Giang, việc tìm đến một vị Điều Hương sư nổi danh quốc tế vì Lâm Mộng Thần định chế một khoản nước riêng mình là việc không khó. Hắn không nghĩ ra vì lý do gì mà Tiết Hách Giang cùng Lâm Mộng Thầm lại ưu ái riêng hắn.

Tô Hủ đem nghi hoặc của mình nói ra, thực mau nghe được Lâm Mộng Thần đưa tới lời giải thích.

"Bởi vì nước hoa của Tô tiên sinh mạng đậm phong vị tự nhiên nồng đậm sức sống."Lâm Mộng Thần chân thành nói, "Loại cảm giác này ta cũng không rõ lắm, nhưng mà, thời điểm ta sử dụng nước hoa của ngài, ta cảm giác nước hoa như có sự sống. Khi ta dùng nước hoa của người khác, cảm giác như ta khoác lên mình một bộ đồ đẹp đẽ, như khi ta dùng nước hoa của ngài mùi hương kia khiến ta cảm thấy đó chính là mùi hương cơ thể mình. Thật giống như tự nhiên toát ra mà không phải sau trang điểm mà có."

Tô Hủ thực kinh ngạc, hắn cho rằng Lâm Mộng Thần  thích nước hoa của hắn bởi đó là nước hoa chủ đề. Đặc sắc lớn nhất của "Thư Nam" là ở sự ảo diệu dung hợp giữa phong cách cổ phong Trung Quốc cùng các nguyên tố, mà để làm nên nhãn hiệu nước hoa, Tô Hủ đối với mỗi khoản đều đặc biệt cố ý lưu giữ một phần đặc sắc riêng. Hôm nay lần đầu tiên hắn nghe có người miêu tả 'dồi dào sức sống' để khen ngợi nước hoa của hắn, mà đối với sự khen ngợi này là người tạo ra nước hoa, chính Tô Hủ cũng không thể lý giải Lâm Mộng Thần làm thế nào có thể từ trong nước hoa cảm nhận được thứ gọi là sinh mệnh.

Bất quá hắn cũng  không đem nghi hoặc của mình biểu lộ ra bên ngoài, mà chỉ mỉm cười nói: "Lâm tiểu thư quá khen."

"Tô tiên sinh đừng khách khí như vậy." Tiết Hách Giang cười nói, "Trình độ điều chế nước hoa của ngài mọi người đều hiểu rõ như ban ngày,những tác phẩm đó đem so sánh với các tác phẩm của Điều Hương sư nổi danh thế giới đều không thua kém chút nào. Kỳ thật, không riêng gì Mộng Thần thích tác phẩm của ngài, ta cũng phi thường thích, chỉ tiếc 'Thư Nam' không có nước hoa cho nam, nếu không ta cũng sẽ thành fan trung thành của ngài."

Tô Hủ lập tức nói: " Nước hoa dành cho nam ở 'Thư Nam' hiện tại đang tiến hành nghiên cứu, nếu mọi thứ thuận lợi, dự tính đầu năm sau sẽ phát hành."

"Thật tốt quá!" Lâm Mộng Thần cao hứng bắt lấy cánh tay Tiết Hách Giang, "Hách Giang, đến lúc đó chúng ta có thể dùng khoản tình lữ nước hoa!"

Nghe được lời này, Tô Hủ linh quang chợt lóe, liền nói: "Kỳ thật, nếu Lâm tiểu thư muốn cùng Tiết tiên sinh dùng khoản tình lữ nước hoa, ta có thể đem khoản nước hoa này định chế thành một bộ nước hoa dành riêng cho hai người."

Đổi với đề nghị của Tô Hủ, tất nhiên Lâm Mộng Thần dị thường kinh hỉ, thò qua kích động cùng  Tô Hủ thảo luận định hình bước đầu cho khoản nước hoa tình lữ, cuối cùng đột nhiên nhớ tới việc gì đó, xoay người hỏi:  "Hách Giang, ngươi có thể trở thành người đại ngôn nước hoa nam sang năm cho "Thư Nam" không?"

Tô Hủ trong làng cả kinh, theo sát đó là mừng như điên. Hắn xác thật có ý đồ thuyết phục Tiết Hách Giang trở thành người đại ngôn cho nước hoa nam, nhưng không nghĩ tới, chưa cần hắn nói, Lâm Mộng Thần đã nói trước. Từ xưa đã nói người bên gối là lợi hại nhất, nay có Lâm Mộng Thần ở giữa, tỉ lệ Tiết Hách Giang đồng ý quảng cáo cho "Thư Nam" tăng lên nhiều gấp mấy lần.

Bất quá tuy rằng kinh hỉ, nhưng Tô Hủ vẫn chưa quên kiến thức căn bản xem mặt đoán ý, người bên gối tuy rằng lợi hại, nhưng cũng không phải trăm phần trăm đảm bảo, cuối cùng vẫn phải xem thái độ của Tiết Hách Giang, nếu cố tình không biết sông chết lôi kéo khiến Tiết Hách Giang không có đường lui, cuối cùng không chỉ chẳng được lợi gì còn cùng Tiết Hách Giang kết thù oán, mất nhiều hơn được. Vì thế , thấy Tiết Hách Giang biểu tình trầm lặng, Tô Hủ liện lập tức cấp cho hắn chiếc thang, nói: "Chuyện này vẫn nên chờ nước hoa hàng mẫu được đưa ra đã tới lúc đó bàn sau vẫn chưa muộn, vạn nhất tác phẩm không thành công, chẳng phải sẽ khiến Tiết tiên sinh cõng trên lưng cái danh đại ngôn cho sản phẩm thất bại hủy hoại danh tiếng sao."


"Làm sao thế được, Tô tiên sinh điều chế nước hoa ta làm sao có thể nghi ngờ" Tiết Hách Giang cười to, bỏ qua vấn đề đại ngôn. Lâm Mộng Thần cũng không phải đại tiểu thư tùy hứng làm bậy, nhìn ra thái độ của bạn trai mình, cúng tiếp theo cười ha ha, đem vấn đề đại ngôn ép xuống.


Ở nhà hàng hưởng thụ mỹ thực hai giờ, lại định ra thời gian bàn bạc lần sau, hai nhà tạm thời từ biệt, Tô Hủ đi tới hoa viên tìm Ed về, lúc này Ed đang ghé vào ghế dài trong hoa viên ngủ đến long trời lở đất. Tô Hủ nguyên bản nghĩ rằng Ed sẽ bời vì bị bắt ở yên trong hoa viên mà cảm thấy bất mãn, không nghĩ tới tâm tình vô cùng sung sướng , một câu oán hận cũng chẳng có.

Hai người một cẩu vừa mới về nhà, Thẩm Gia Duệ liện nhận được điện thoại của Lôi Tĩnh Khanh, đồng thời, xe Lôi Tĩnh Khanh phái tới cũng đang chờ dưới lầu. Thẩm Gia Duệ mấy ngày nay đi theo Tô Hủ nghỉ phép, công việc bị dồn lại không ít, Lôi Tĩnh Khanh biết được hắn ngày hôm qua về nước, còn tưởng rằng hôm nay sẽ trở lại công ty, không nghĩ tới đợi nữa ngày vẫn chẳng thấy bóng dáng, rốt cuộc không thể nhịn được nữa gọi điện thoại tới, xem khí thế hẳn muốn lưu Thẩm Gia Duệ tới nửa đêm mới tha.


"Sự tình thực gấp sao?" Tô Hủ có chút đau lòng vì Thẩm Gia Duệ tuổi còn nhỏ đã phải vất vả làm việc, cho dù công việc là làm chủ tịch.


Thẩm Gia Duệ duỗi tay ôm cổ hắn, nói: "Cũng không phải rất gấp, nhưng nếu không xử lí sẽ càng lúc càng nhiều. Con sẽ tranh thủ buổi tối về nhà sớm, ba ba đừng lo lắng."

Tô Hủ sờ mặt hắn: "Buổi tối nhớ đừng quên ăn cơm, không cần lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào máy tính." Thẩm Gia Duệ nhất nhất đồng ý.


T

ô Hủ đứng ở cửa sổ nhìn theo bóng xe tới đón Thẩm Gia Duệ rời đi cho tới khi biến mất, lúc này mới trở lại phòng khách ngồi xuống, hiện tại Ed đang ghé vào ghế sô pha xem TV, thấy hắn tới, lắc lắc cái đôi ngồi dậy, nói: "A Hủ, ta có việc muốn nói với ngươi."

"Chuyện gì?" Tô Hủ vỗ vỗ sau lưng cho hắn, "Giữa trưa hôm nay thực sự xin lỗi."

Ed lắc lắc đầu: " Việc này cũng chẳng phải chuyện lớn gì, ta không để ở trong lòng, ta muốn cùng ngươi nói chuyện khác." Nói xong, một cái danh thiếp xuất hiện dưới móng vuốt của nó, nó nâng móng vuốt lên ý bảo Tô Hủ tới cầm lấy


“Dương Dịch?” Tô Hủ nhẩm đọc tên vị nổi danh trong giới giải trí, nghi hoặc nhìn Ed, “Người đại diện của giải trí Thượng Hoa? Ngươi từ đâu nhặt được tấm danh thiếp này?"

Thời điểm mới đầu Ed còn có tiểu điểm đắc ý, nghe được nửa câu sau của Tô Hủ, lập tức mở to hai mắt nhìn: "Không phải nhặt, là chủ tịch Thượng Hoa giải trí Thẩm Gia Huân đưa cho ta!"

T

ổ Hủ sau hai giây mới phản ứng lại, nhớ ra Thẩm Gia Huân là ai, cũng không tin tưởng lời Ed, bất đắc dĩ nói: "Ed , liền tính ngươi có danh thiếp của người đại diện Thượng Hoa giải trí, thì ngươi cũng không thể trở thành minh tinh, cái khác không nói, ít nhất cơ bản ngươi phải là con người thì mới được a."


Đôi mắt Ed khẽ chớp: "Thật thiếu hiểu biết, biến thân thành người đối với ta mà nói chẳng mất tới một giây!"

Vì thế kế tiếp, Tô Hủ trơ mắt nhìn thấy cảnh tượng năng lực siêu việt không thể lý giải hiện tượng từ cẩu biến thành người, cả người đều ngây dại, đại não chết máy, một chút năng lực phản ứng đều không còn.

"

Thế nào?" Ed đắc ý khoe khoang, hỏi lại hai lần mới phát hiện Tô Hủ nhìn chằm chằm hắn, mặt đầy biểu tình hoảng sợ,  hắn ở trước mặt Tô Hủ huơ huơ tay, "A Hủ? A Hủ?"

Tô Hủ hít sâu một hơi, nhịn xuống ý định hét chói tai, nhưng mà tứ chi hiển nhiên không giống yết hầu ngoan ngoãn nghe lời như vậy, lập tức đen hắn chạy tới một góc cách xa Ed nhất, vài phút sau, một chút lý từ từ trở về, thấp giọng giận giữ hét: "Ngươi vì sao từ trước tới nay không nói với ta là ngươi có thể hóa thành người?"


Ed không nghĩ tới Tô Hủ lại phản ứng lớn như vậy, gãi gãi tóc, có chút chột dạ di chuyển mắt: “Trong không gian ta không có cách nào sử dụng những cái năng lực này… Hơn nữa ta cho rằng ngươi có thể đoán được a... Rốt cuộc làm sao mà động vật có thể dùng móng vuốt để hoàn thành nhiệm vụ điều hương được...."

Một lúc sau chờ Tô Hủ hoàn toàn trấn định lại, mới phát hiện Ed thế mà lại trần truồng ngồi ở trên sô pha, lập tức về phòng cầm bộ quần áo cho hắn mặc vào.

Ed một bên thay bộ quần áo, một bên nói: “Bây giờ ngươi tin chưa, ta ở khách sạn Lệ Hương voi tình đụng phải Thẩm Gia Huân, liền hỏi hắn có thể cho ta diễn vai nữ chính được không, hắn không đáp ứng, nhưng lài đem danh thiếp người đại diện Thượng Hoa gải trí cho ta, còn nói hy vọng ta có thể trở thành nghệ sĩ Thượng Hoa.”

Tô Hủ trầm mặc trong chốc lát, có chút chần chờ nói: “Ed, giới giải trí kỳ thật không có người tốt như ngươi tưởng đâu, ngươi đi theo ta cũng đã chứng kiến qua quá trình chế tác quảng cáo nước hoa, ngươi xem, chỉ vì điều mấy chục giây quảng cáo, những nhóm nghệ sĩ đó đều lục đục với nhau, ta không hy vọng.…”

“A Hủ, ngươi yên tâm đi.” Ed rốt cuộc mặc xong rồi quần áo, vui sướng nhảy một cái tới sô pha, ngồi xuống, "Mấy chuyện đó ta đều biết. Ở thế giới nhân loại các ngươi không giống với không gian, ta năng lực đã hoàn toàn giải trừ hạn chế, đói với những cái âm mưu quỷ kế đó ta mới không sợ.”

Tô Hủ thấy bộ dáng tâm ý hắn đã quyết, nghĩ thầm như vậy cũng tốt, dù sao Ed cũng sẽ không thật sự chịu cái gì khổ, tiếp xúc giới giải trí, tăng thêm chút kiến thức cũng tốt, liền thở dài, nói: “Vậy, ngươi sẽ còn quay lại sao? Trở lại nơi này hoặc là trở lại không gian.”

“Sẽ a, như thế nào lại không.” Ed nói, “Bất quá trước khi ta trở lại không gian, nhất định sẽ báo ngươi ngươi trước, có thể cho phép ta đi vào, cũng có thể cự tuyệt ta. A, thiếu chút nữa đã quên nói cho ngươi.” Ed vỗ vỗ đầu: “Kỳ thật khen thưởng cho phép ta rời đi không gian phía dưới còn có một cái tân nhiệm vị, chính là kêu ta bảo hộ ngươi sinh mệnh an toàn. Ngươi hiện tại đối với Thẩm Gia Duệ tầm quan trọng không tầm thường, nếu ngươi sảy ra chuyện gì, toàn bộ thế giới đều sẽ bởi vì Thẩm Gia Duệ hỏng mất mà sụp đổ. Bất quá ngươi cũng đừng lo lắng, những kẻ giám nhắm vào ngươi để tấn công trước tiên phải vượt qua  ta đã, mà trên thế giới này còn chưa xuất hiện thứ có thể tấn công gây tổn hại đến ta đâu, ta một khi cảm nhận được ngươi ở trạng thái nguy hiểm, liền sẽ trong vòng một giây đồng hồ chạy tới chỗ ngươi, giúp ngươi giải quyết vấn đề.”

Tô Hủ vẫn là có chút luyến tiếc, nhưng mà hắn cũng minh bạch, Ed không phải là cẩu chân chính, hắn không thể vẫn luôn đem Ed trói ở bên người mình ăn không ngồi rồi.

Ed thấy Tô Hủ trên mặt biểu tình không vui, liền duỗi tay ôm bờ vai của hắn, nói: “Chờ ta nổi danh, liền giúp ngươi làm người đại ngôn nước hoa được không?” Lại nói, “Sẵn hiện tại Thẩm Gia Duệ không ở, chúng ta lại vào không gian một chuyến đi, ta nhớ rõ chúng ta còn không có xem xong danh sách khen thưởng đâu.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro