Chương 53

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời điểm trước khi đi, Thẩm Thừa Tuyên có ý đồ duỗi tay ôm Thẩm Gia Duệ, lại bị Thẩm Gia Duệ né tránh, bất quá hắn cũng không cho rằng đây là hành động ngỗ ngược, mà chỉ ho khan một tiếng, ôn nhu nói: "Để ta đưa ngươi về nhà."

Thẩm Gia Duệ lắc dầu: "Ta đánh cho công ty gọi cuộc điện thoại, kêu bọn họ tới đón ta. Ngươi cứ đi đi, nếu ngươi đưa ta về, ta sợ ba ba nhìn thấy sẽ tức giận."

Vì thế Thẩm Thừa Tuyên đành phải đi trước. Sau nửa giờ, về tới công ty , hắn nhìn mắt điện báo hiệu có cuộc gọi tới, ấn chấp nhận cuộc gọi: "Nói."

"Thẩm tổng, sau khi ngài rời đi, Thẩm Gia Duệ vẫn luôn ngồi ở quán cà phê, không có thấy người khác, cũng không có gọi điện thoại, hắn vẫn luôn ngồi đó như đang ngẩn người, liền di động cũng không dùng, vừa rồi có một chiếc xe Audi đem hắn đi, ta thấy mặt kẻ lái xe, là tài xế cho Lôi tổng công ty ST, trong xe không có người khác."

Thẩm Thừa Tuyên cảm thấy mỹ mãn cúp điện thoại, lại đánh tới cho vợ mình một cuộc điện thoại. "Thừa Tuyên, có chuyện gì sao?" Cho dù đã trở mặt thành thù, Thẩm phu nhân vẫn như cũ dùng tư thái tiêu chuẩn nhất của một người vợ để đối mặt cùng Thẩm Thừa Tuyên. Hai người đóng giả phu thê hòa thuận đã diễn hơn hai mươi năm, cơ hồ biến thành thói quen.

"Lộ Hân, có một chuyện phiền toái muốn nhờ ngươi một chút." Thẩm Thừa Tuyên ngữ khí ôn nhu, "Ta nghĩ ngươi nhất định biết đứa nhỏ tên Gia Duệ."

Thẩm phu nhân dừng một chút, cười nói: "A, ta nhớ ra rồi, Gia Duệ còn không phải là con của Hà Nguyên Tĩnh, Hà tiểu thư sao? Cô gái vừa mới thì đậu đại học đã mang thai con của ngươi, khẩn thiết cầu xin để được ở lại Thẩm gia cùng bầu bạn với ngươi nhỉ."

"Tĩnh nhi đã qua đời, ta muốn đem Gia Duệ đón về, rốt cuộc hiện tại hắn chỉ còn lại một người thân duy nhất là ta." Thẩm Thừa Tuyên tâm tình tốt cơ hồ muốn một phát phi tiên, "Ngươi có thể giúp ta vì hắn thu thập một gian phòng được không?"

"Đương nhiên." Thẩm phu nhân trong thanh âm nghe không ra nổi một chút gì gọi là không tình nguyện, tựa hồ còn thập phần vui, "Sớm nên như vậy không phải tốt hơn sao? Thừa Tuyên, phòng của Gia Duệ, ngươi có điều gì đặc biệt yêu cầu không?"

"Không có, bất kể chuyện gì, giao cho ngươi ta đều thực yên tâm." Thẩm Thừa Tuyên ôn nhu nói, "Buổi tối ta sẽ về nhà ăn cơm."

"A, thật tốt quá, phòng bếp mới mua mấy cân tôm hùm,  làm tôm hùm hấp phô mai cho ngươi được không?" Thẩm phu nhân vui sướng hỏi.

"Được, vậy buổi tối gặp."

Lấy hiểu biết của Thẩm Thừa Tuyên đối với vợ mình, từ thanh âm của Lộ Hân nghe có không sao cả, trên thực tế có khi tim gan đều đã sục sôi lên hết rồi đi. Nghĩ đến đây, hắn cảm thấy tâm tình của mình càng thêm sung sướng.

Mà ở đầu bên kia điện thoại, Thẩm phu nhân cười lạnh đem di động của mình ném qua một bên, đứng lên, giúp con trai chỉnh lại cà vạt.

"Cha ngươi nhất định không thể ngờ được, hắn chỉ có duy nhất hai đứa con là có tiền đồ, thì lại liên hợp bới nhau đối phó hắn." Thẩm phu nhân cười đắc ý, lại vỗ vỗ bụi trên vai Thẩm Gia Huân, dặn dò nói, "Về sau thấy Thẩm Gia Duệ, cẩn thận một chút, phải cẩn trọng chứ không nên khinh suất, người đệ đệ này của ngươi không phải đèn dầu cạn, không cần bởi vì hắn thổi nhỏ liền buông lỏng cảnh giác, càng miễn bàn sau lưng hắn còn có một kẻ như Lôi Tĩnh Khanh, nam nhân kia can thiệp vào hắc đạo nhiều năm, cũng không phải là mặt hằng dễ chọc."

Thẩm Gia Huân cong lưng ở trên gò má mụ mụ rơi xuống một cái hôn: "Đều giao cho ta đi, ta sẽ hảo hảo cùng vị đệ đệ này ở chung."

Thẩm Gia Duệ về đến nhà, đem nội dung cuộc nói chuyện của mình cùng Thẩm Thừa Tuyên vừa nói, đương nhiên là tự động lược bỏ nội dung liên quan tới tiểu tâm tư của mình, tất cả đều nói cho Tô Hủ.

Tô Hủ đã sớm chuẩn bị tốt tâm lý cùng Thẩm Gia Duệ chia ly, từ sau khi biết Thẩm Thừa Tuyên theo dõi Thẩm Gia Duệ, hắn liền biết nhất định sẽ có ngày này, hơn nữa Thẩm Gia Duệ là trung tâm thế giới này, hắn tất nhiên sẽ muốn có một phen sự nghiệp thành tựu, chứ không phải cùng mình trốn đến một góc nào đó không người quen biết sống một cuộc sống bình đạm.

Lại nói tiếp, kết quả sau trao đổi so với hắn tưởng muốn tốt hơn, hiện tại một tuần còn có thể được hai ngày ở cùng con trai, đã vượt qua móng muốn của hắn. Nhưng nghĩ tới việc thật vất vả mới đem con trai nuôi lớn tới nhường này lại phải rời xa mình quay về Thẩm gia, Tô Hủ vẫn là nhịn không được hốc mắt đỏ bừng.

"Không thể xuất ngoại sao?" Tô Hủ nắm lấy tay Thẩm Gia Duệ, hỏi một câu vô nghĩa.

Đương nhiên ta muốn xuất ngoại, ta ở nước ngoài cùng ngươi kết hôn, đem ngươi biến thành người của ta, Thẩm Gia Duệ ở trong lòng nói, hắn phản công một tay nắm lấy tay Tô Hủ, một tay khác leo lên trên mặt Tô Hủ, ngón tay cái nhẹ nhàng cọ xát hốc mắt phiếm hồng của hắn: "Ta trên người chảy dòng máu của Thẩm Thừa Tuyên , việc này liền chú định thân phận ta sẽ có thời điểm bại lộ, cho dù ta không định tham dự vào chuyện gia đình của Thẩm gia, nhưng những người đó cũng sẽ nhất quyết không bỏ qua cho ta, theo suy nghĩ của bọn họ, làm gì có kẻ nào có từ bỏ cơ hội nhúng tay vào nắm giữ tài sản của Thẩm gia công ty Thượng Hoa, làm gì có chuyện bỏ qua cơ hội tốt như thế này. Thẩm Thừa Tuyên cũng có suy nghĩ như thế, cho nên hắn sẽ không bỏ qua cho ta nhân tố nguy hiểm tiềm ẩn, ta không giống những đứa con phế vật kia của hắn, ta cùng Thẩm Gia Huân giống nhau đối hắn có cực đại uy hiếp. Không thể là bạn tức địch nhân, đây là định vị của hắn đối với ta."

"Ba ba, trốn tránh không phải biện pháp giải quyết vấn đề, nếu trốn tránh không được, cũng chỉ có thể chính diện quyết đấu." Nói xong, trong mắt Thẩm Gia Duệ hiện lên một tia sắc bén, "Huống hồ, Thẩm Thừa Tuyên còn thiếu ta, thiếu ta mẹ một món nợ. Ta còn có ngài, tạm thời còn không đề cập tới, chỉ là mụ mụ nàng gánh nhiều tội như vậy, ta thân làm con cái, như thế nào có thể không hướng hắn đòi lại?"

"Ngài cũng đừng thương tâm, ba ba của ta vĩnh viễn chỉ có một người là ngài, ai làm ba ba của ta, không phải cứ pháp luật là có thể định đoạt, có thể đưa ra quyết định chỉ có một mình ta, hiện tại, hiện tại thứ thay đổi duy nhất giữa mối quan hệ của chúng ta chỉ là sổ hộ khẩu, chờ mọi chuyện đều kết thúc, ta sẽ lại đưa tên ta quay lại sổ hộ khẩu của ngươi." 'lấy tư cách là chồng của ngươi'.

Tô Hủ nắm hai má Thẩm Gia Duệ, đem trân của mình cùng của hắn cụng vào nhau, chóp mũi nhẹ va chạm: "Ngươi nhất định phải cẩn thận."

Quyền nuôi dưỡng sau khi chuyển giao, Thẩm Gia Duệ liền chính thức dọn vào Thẩm trạch.

———— ta là kỹ năng thời gian trôi cực nhanh tỏ vẻ tiểu công rốt cuộc thành niên hiện tại có thể kéo đèn ————

"Loại thực vật này, các ngươi làm thế nào có thể phát hiện?" Thẩm Gia Huân cảnh giác nhìn cái cây trước mắt cùng rắn độc giống nhau, đóa hoa tươi đẹp kiều diễm, nó có những cánh hoa mềm mại mỏng manh giống như hoa hồng, nhưng mà cùng hoa hồng bất đồng, trên thân cây hoa này đầy rẫy gai ngọn, nếu đâm vào tay lại gây đau ngứa, dù làm cách nào, loại cảm giác này cũng không thể biện mất trong ít nhất hai nhày.

Lôi Tĩnh Khanh nhún vai, hắn tất nhiên cũng không biết loại thực vật này là từ đâu tới, cùng những sinh vật cổ quái kỳ lạ trước khai giống nhau, đều là do Thẩm Gia Duệ cung cấp, mà hắn từ trước đến nay đối với chuyện này giữ kín như bưng. Lôi Tĩnh Khanh biết cái gì nên hỏi tới cùng, cái gì nên coi như không thấy, cho nên từ trước đến nay đều không truy vấn, gặp được loại tình huống như hiện tại còn sẽ hỗ trợ che giấu: "Quảng Tây, Vân Nam, Thái Lan, Việt Nam, ta cũng không nhớ rõ, ta trong tay có mấy cọc sinh ý, bọn họ thường phải đi ngang qua những địa phương nguy hiểm rừng nguyên thủy, phát hiện một vài loại sinh vật nhỏ có ý tứ, mang về tặng ta làm vật kỷ niệm, ta có người bạn ở nước Mỹ tốt nghiệp tiến sĩ, thích sưu tập mấy thứ này, liền phát hiện tác dụng kỳ diệu của nó."

"Ta phát hiện trong tay các ngươi luôn có các loại thực vật kỳ kỳ quái quái." Thẩm Gia Huân hồ nghi nhìn Lôi Tĩnh Khanh.

"Cái gì mà ' luôn có ', bất quá mới có ba loại thôi, lại nói, cũng không phải ta phát hiện." Lôi Tĩnh Khanh tùy tiện móc ra một điếu thuốc.

Ba năm trước, sau khi quyền nuôi dưỡng Thẩm Gia Duệ bị Thẩm Thừa Tuyên cướp đi thời điểm hắn sắp đi, Tô Hủ đem sổ tay 《 Điều Hương đại sư 》do hắn ghi chép cùng các phần thưởng mà không gian trao tặng giao cho Thẩm Gia Duệ, hắn muốn vì xưởng chế dược của Thẩm Gia Duệ cung cấp một ít trợ giúp, để cho Thẩm Gia Duệ tùy ý lựa chọn thực vật. Nhưng mà Thẩm Gia Duệ không có lựa chọn những cây thực vật thần kỳ gì đó, mà là chọn một gốc cây vừa có thể làm hương liệu vừa có thể dùng trăng trí.

Loại hoa này sau khi chiết suất ra tinh dầu cùng xạ hương đã qua xử lý giống nhau tạo ra mùi hương độc đáo, thậm chí tính đặc trưng của động vật cũng ít hơn rất nhiều, loại xạ hương này lại không gây hại tới phụ nữ đang mang thai cũng như gây ra vấn đề trẻ bị sinh non. Loại hoa này bề ngoài cùng cúc hoa lớn lên giống nhau như đúc, cuối cùng bị đặt tên là Cúc Xạ Hương, trở thành sản phẩm Xạ Hương thay thế hoàn mỹ nhất.

Mà loại thực vật này sinh sôi nẩy nở theo phương thức phi thường phức tạp, bất luận là dùng phương pháp gieo hạt giống hay trồng ghép mầm, đều không thể khiến cúc xạ hương có thể sinh tồn được. Là công ty được cấp bằng độc quyền về thực vật "Thư Nam" , chỉ có rất ít người biết được phương pháp gieo trồng của giống Cúc Xạ Hương này, những người trong số đó chính là Tô Hủ cùng Thẩm Gia Duệ, làm hạt giống Cúc Xạ Hương nảy mầm cần duy nhất một điều kiện, chính là phải ngâm hạt giống trong nước muối với nồng độ 1% trong vòng 1 tháng, mà Thẩm Gia Duệ xảo diệu đem điều kiện này dung hợp tiến vào một loạt thí nghiệm hoa mỹ khiến người ta rối mắt, ai cũng không thể tưởng tượng được phương pháp chân chính đơn giản như thế.

Loại tinh dầu Xạ Hương này khiến hãng nước hoa "Thư Nam" lập tức một bước thanh danh, trở thành nhãn hiệu nước hoa nổi danh thế giới, mà Thẩm Gia Duệ cũng lợi dụng loại Cúc Xạ Hương bằng kỹ thuật thành công đầu nhập cổ phiếu "Thư Nam", chiếm 30% cổ phần.

Một năm sau, Thẩm Gia Duệ lại đem tới một loại cây tác dụng chính dùng làm hương liệu chỉ có chút ít phụ trợ trong y học. Năm ngoái, Thẩm Gia Duệ lại đem tới một loại thực vật đối với việc điều trị bỏng đem tới hiệu quả phi thường.

Thẩm Gia Huân tiếp nhận chiếc kẹp trợ lý đưa qua, nhẹ nhàng lột xuống tầng tầng lớp lớp cánh hoa, quan sát thứ giấu ở cánh hoa loại trái cây vừa mới bắt đầu sinh trưởng: "Hiệu quả kháng ung thư của loại quả này đã thí nghiệm qua sao?"

"Đã hoàn thành thí nghiệm đối với động vật, chỉ thiếu thí nghiệm lâm sàn thôi." Lôi Tĩnh Khanh cũng cầm lấy một chiếp kẹp, chọc chọc nhụy hoa chỉ cón lại loại quả to bằng hai ngón ray.

Loại này hoa phi thường kỳ quái, trái cây của nó sinh trưởng ở nhụy hoa, một tháng thành thục một lần, thành thục liền sẽ tự động từ nhụy hoa rơi ra, mà hoa cũng sẽ không héo tàn, mà là tiếp tục thụ phấn, kết quả. Mà điểu kiện để loại cây sinh sôi nẩy nở cũng thập phần quỷ dị, nó sống trong những loại trái cây thối, đem ruột quả thối đào rống, cần phải đem hạt gieo trồng cùng với quả thối mới có thể sinh trưởng. Vô luận là Thẩm Gia Huân hay Lôi Tĩnh Khanh, đều không thể tin tưởng thực vật như vậy có thể ở thiên nhiên cạnh tranh tàn khốc để mà tồn tại.

Thẩm Gia Huân đem cây kẹp đưa cho trợ lý, tháo xuống găng tay, ngẩng đầu nhìn xung quanh một vòng: "Gia Duệ đâu? Vừa rồi còn ở đây."

"Gọi điện thoại xem." Lôi Tĩnh Khanh dùng kẹp chỉ ra ngoài cửa, "Khẳng định là lại đi ba hắn." Cuối cùng hắn tuỳ tiện nâng lông mày, huýt một tiếng thật dài: "Ta từ trước tớ nay chưa thấy qua đôi cha con nào dính nhau như bọn họ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro