Chương 54

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lôi Tĩnh Khanh cùng Thẩm Gia Huân bước ra khỏi nhà ấm, liền thấy được cách đó không xa Thẩm Gia Duệ đứng cạnh vành đai xanh gọi điện thoại. Lúc này, trên mặt Thẩm Gia Duệ  giống như treo tất cả biểu cảm thân thiện, từ trước đến nay luôn treo bộ mặt Poker làm tiêu chuẩn, hiện tại Thẩm Gia Duệ phảng phất cùng tòa băng sơn tan chảy giống nhau, khóe miệng ôn nhu mỉm cười, mỗi tế bào trên mặt đều tản ra ánh sáng ấm áp.

Lôi Tĩnh Khanh chậc một tiếng, ngón tay đặt ở trong miệng huýt lên một tiếng bén nhọn, nhắc nhở Thẩm Gia Duệ bọn họ đang tới.

Thẩm Gia Duệ giương mắt nhìn bọn họ, xoay người đối với di động lại nói gì đó, lúc này mới cúp điện thoại, thời điểm xoay người lại , chỗ băng vừa tan rã lại đông lại.

"Sao?" Hắn nhìn về phía Thẩm Gia Huân.

"Hạng mục thực mê người, đồng dạng cũng thực phiền toái." Thẩm Gia Huân nói trắng ra "Nếu nó thực sự có hiệu quả kháng ung thư như các ngươi nói, ngươi cảm thấy kẻ khác sẽ trơ mắt nhìn chúng ta kiếm tiền sao? Bọn họ sẽ nghĩ hết mọi thứ biện pháp tìm chúng ta gây phiền toái, lấy lý do nguồn nguyên liệu không an toàn làm lý do ngăn cản tân dược đưa ra thị trường, hoặc là sau khi đưa ra thị trường lại đột nhiên bị niêm phong, lấy cớ điều tra yêu cầu ngươi giao ra phương pháp điều chế tân dược phối. Tóm lại, thực sự rất phiền toái."

"Chẳng lẽ những việc này đối với ngươi mà nói thật sự là vấn đề sao?" Lôi Tĩnh Khanh cầm điếu thuốc sắp hết trong miệng, nhìn xung quanh xem có chỗ nào để vứt không, trợ lý đi theo thấy vậy vậy liền đi lên nhận lấy.

"Rủi ro đi đôi với lợi nhuận, phải xem lợi nhuận đó có đáng để đặt cược không." Thẩm Gia Huân lấy điện thoại đang rung ra xem, nói: "Cho nên, ta yêu cầu 40% lợi nhuận của tân dược sau khi bán ra thuộc về ta."

"Trên ra giá, dưới mặc cả." Thẩm Gia Duệ cười nhạo một tiếng, từng bước đi tới, "Đại ca, khẩu vị của ngươi cũng lớn rồi đó, làm vài công việc lặt vặt mà thôi, nhiều nhất có thể cho huynh 20% là cùng."

"Nhưng nếu không có những việc gọi là công việc lặt vặt, thì báu vật vô giá chưa chắc đã thật sự 'vô giá'." Thẩm Gia Huân không chút để ý nói: " Đá quý mà không có ánh sáng, thì cùng chỉ như cát sỏi bình thường."
."
1 khi bệnh lười đa tới cố cùng ko nổi
(︶︹︺)
Spoil trước chút mau có đủ(✖╭╮✖)( ⚈̥̥̥̥̥́⌢⚈̥̥̥̥̥̀)( : ౦ ‸ ౦ : )

"Huynh nói rất đúng." Thẩm Gia Duệ vẻ mặt không sao cả đờ đẫn, "Nhưng mà chúng tôi cũng không phải chỉ có một con đường đi, lựa chọn Lôi ca cũng là một lựa chọn không tồi. Sở dĩ tìm huynh, còn không phải xem xét trên mối quan hệ huyết thống của chúng ta sao?"

"Tìm tới ta so với tìm Tĩnh Khanh, bên nào có lợi hơn không phải ngươi đã suy sét kỹ rồi sao? Hơn nữa, trừ bỏ lợi dụng ta tuyên truyền, thứ ngươi coi trọng còn không phải công ty chế tác dược Thượng Hoa có sức ảnh hưởng mạnh mẽ tới thị trường tiêu thụ sao?" Thẩm Gia Huân chọc thủng mưu tính của hai người, "40%, ta đã rất hào phóng rồi."

"Vậy được rồi." Thẩm Gia Duệ bộ dáng thoạt nhìn lui bước, "Vậy nhường cho huynh thêm 1%, tổng cộng 21%, thế nào?"

Thẩm Gia Huân bị tức tới bật cười: "Ngươi đừng được nước làm tới, nếu ngươi không phải đệ đệ ta, thì đừng nghĩ có chuyện ở đây cò kè mặc cả."

"Nếu ngươi không phải ca ca ta, mối làm ăn này ta cũng chưa chắc đã tìm tới ngươi." Thẩm Gia Duệ đáp lại

Thẩm Gia Huân bất đắc dĩ lắc đầu: "35%, không thể thấp hơn."

"25%." Lôi Tĩnh Khanh đột nhiên mở miệng nói, "25%,chỉ có thể là con số này. Ngươi cũng minh bạch, con đường cùng thị trường của ngươi chỉ có giá trị như vậy, không có khả năng lại nhiều hơn."

Thẩm Gia Huân nhướng lên một bên lông mày, ở trước khi hắn trả lời, Thẩm Gia Duệ lại móc di động ra, mắt nhìn tin nhắn, nói: "Các ngươi từ từ nói, ta có việc, đi trước một bước." Nói xong liền lên xe rời đi.

Mà ở bên ngoài Vân Nam hai nghìn kilômet, Tô Hủ đứng trên con đường giữa cánh đồng hoa, đối mặt với phương hướng gió thổi tới, nhắm hai mắt, hô hấp thật sâu, sau một lúc lâu mới khen ngợi nói: "Chất lượng hoa hồng rất tốt."

Bên cạnh, nam nhân vẫn luôn dùng ánh mắt thấp thỏm mịt mờ cẩn thận quan sát biểu tình Tô Hủ hắn âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nói: "Chỉ có tỉ mỉ bồi dưỡng nguyên liệu, mới có thể điều chế ra tinh dầu hoàn mỹ nhất. Có một số thứ không phải chỉ dùng vật nhân tạo hỗn hợp điều chế là có thể thay thế được, thiên nhiên kỳ diệu không phải là thứ công nghệ có thể thay thế, ít nhất hiện tại còn không thể."

Phía sau Tô Hủ là giám đốc thị trường tiêu thụ của "Thư Nam" ông đứng giậm giậm chân, đem bùn đất dính trên giày rũ xuống, vẻ mặt có chút không kiên nhẫn nói: "Ta thừa nhận thiên nhiên xác thật rất thần kỳ, nhưng mà Dương tiên sinh, ngươi cũng nên rõ ràng, nước hoa không chỉ là một kiện tác phẩm nghệ thuật, nó là một kiện hàng hóa. Chúng ta đều biết chất lượng tinh dầu do Thư Nam sản suất đều vô cùng tốt, nhưng là nếu ' Thư Nam ' sau này sản suất nước hoa toàn bộ đều dùng tinh dầu sang quý để điều chế hương liệu để mà nói, phí tổn nước hoa đem lại cao đến một mức không thể tưởng tượng được, cho dù là nhãn hiệu nổi tiếng cũng không dám có bút tích to lớn như vậy. Huống hồ, người tiêu thụ trên thực tế đâu thể phân biệt đâu là nguyên liệu thiên nhiên đâu là nguyên liệu nhân tạo do các chất hợp thành, cho nên bọn họ sẽ không vì điểm ưu thế này mà ưu chuộng sản phẩm."

Người được xưng là Dương tiên sinh cũng không vội vã phản bác lại lời vừa rồi, mà chấp nhận đồng ý gật gật đầu: "Công việc của ta là chế tác điều chế nước hoa, đương nhiên ta cũng biết rõ những bí mật nhỏ đáng xấu hổ trong ngành này. Ta biết, cho dù có là nhãn hiệu nước hoa nổi tiếng thế giới, cũng có vài hãng thay thế một vài loại nước hoa tự nhiên họ quảng cáo bằng những loại nước hoa tổng hợp rẻ tiền thậm chí cả những loại nước hoa có hại cho cơ thể con người, hoặc pha loãng nước hoa gốc đem giao bán với giá ban đầu... Nhưng mà," hắn chuyện vừa chuyển, "Có lẽ ngươi cảm thấy người tiêu dùng không thể nhận biết được đâu là nước hoa tự nhiên đắt tiền đâu là nước hoa tổng hợp rẻ tiền, nhưng là sự thật là, khi ngươi giảm chất lượng nước hoa thì nó cũng đồng nghĩa  với việc khách hàng của ngươi cũng mất dần."

Giám đốc lễ phép cười cười, nhưng chỉ cho có lệ trong lòng đối với những lời của Dương tiên sinh vừa nói hoàn toàn không đồng tình. Vì thế nam nhân quay sang Tô Hủ, tiếp tục nói: "Chanel, Hermes, Estee Lauder,  đều là những nhãn hiệu nổi tiếng nhưng họ đều có những tiểu xảo riêng, nhưng mà mặc kệ bọn họ động tay chân chỗ nào thì điểm mấu chốt nhất không bao giờ thay đổi đó là chất lượng như ban đầu. Chanel chỉ dùng hoa hồng từ Grass, Estee Lauder cùng Hermes chỉ dùng tinh dầu sản xuất trong phòng thí nghiệm của Monica Remi chất lượng được giữ nguyên, cho nên những nhãn hiệu mày mới chịu được nguy cơ của những công nghiệp nước hoa giá rẻ, trở thành mặt hàng nước hoa xa xỉ."

"Ta nghĩ" hắn tiếp theo nói, "Da tâm của 'Thư Nam ' hẳn không chỉ là ngang tầm với Jennifer Lopez, rèn sắt khi còn nóng đưa mấy khoản nước hoa nổi tiếng tựa như phù dung sớm nở tối tàn, mà là tính toán trở thành giống như Chanel, có thể khiến nhãn hiệu mãi luôn lưu truyền về sau, ở Trung Quốc thậm chí ở quốc tế đều chiếm giữ một vị trí nhỏ. Nếu muốn được vậy, phòng thí nghiệm của ta phải nghiên cứu sản xuất ra tinh dầu chất lượng tốt thì mới không phụ kì vọng của công ty phải không."

Tô Hủ gật đầu, tán dương nói: "Ngươi nói rất đúng, mặc kệ thị trường đáp lại như thế nào, làm người sản xuất, việc cơ bản nhất vẫn là điều chế ra nước hoa tốt." Hắn vỗ bả vai giám đốc, cười nói: "Ngươi cũng đừng luôn muốn làm mọi cách để thu được lợi ích lớn nhất, ánh mắt phải nhìn rộng fa một chút."

Giám đốc cười khổ nói: "Tô lão sư, ngài chỉ cần quan tâm làm như nào để tạo ra sản phẩm nước tốt nhất là được, mà chúng tôi lại phải quan tâm tới thị trường, mà thị trường không phải xã hội như chúng ta nghĩ, đôi khi chất lượng tốt không đại biểu có được nhiều khách hàng."

Tô Hủ không có nhượng bộ nói: "Rốt cuộc có thể hay không dùng loại tinh dầu này, còn muốn xem hội đồng quản trị lựa chọn như thế nào, bất quá trước đó, ta hy vọng ngươi có thể khách quan hoàn thành phần báo cáo khảo sát này, không cần nhìn mọi việt theo gióng bi quanh như hiện tại."

Đoàn người Tô Hủ đi vào Vân Nam, chỉ vì khảo sát khu công ty tinh dầu hương liệu này. Ông chủ công ty này tên Dương Nhuế, vừa mới từ Pháp trở về chưa được mấy năm, táng gia bại sản để mở công ty tinh đài hương liệu, chỉ sản xuất sản phẩm hương liệu trăm phần trăm từ thiên nhiên. Công ty sản lượng thấp, giá cả lại cao, giống như là nhãn hàng thời trang cao cấp nhưng lại không có tên tuổi, có thể hình dung ra sinh ý tự nhiên là cực kỳ tiêu điều, rốt cuộc đối với tốc độ biến đổi của thị trường nước hoa hiện tại mà nói dùng những loại thực vật sang quý để điều chế ra khoản nước hoa đắt đỏ mà không phải lúc nào cũng bán được quả thật là mất nhiều hơn được.

Vì thế, trong tình trạng công tý vó nguy cơ sắp phá sản Dương Nhuế liều một phen, hắn giả trang thành nhân viên giao cơm, liên tục đem cơm giao tới công ty Thư Nam, một tháng sau hắn được bảo vệ cho vào văn phòng Thư Nam, cuối cùng hắn tìm được văn phòng của Tô Hủ ở cuối tầng một, hắn đem phòng nghiên cứu sản xuất hương liệu của mình nói với Tô Hủ, hướng hắn trực tiếp đẩy mạnh tiêu thụ.

Bởi vì hắn có hành vi lớn mật, hôm nay liền có đoàn đội khảo sát do "Thư Nam" phái tới.

Tô Hủ cùng một đám người tham quan phân xưởng sản xuất cùng tủ đông lưu giữ tinh dầu hương liệu, lại được Dương Nhuế dẫn đi tham quan hoa diên vĩ xanh đang thong thả phơi dưới sự bảo vệ của túi sợi đay trước khi đem đi rơ tinh dầu. Quá trình này cần ít ba năm trước khi rễ thơm của hoa Diên Vĩ có thể từ từ tiết ra Xeton iris,  mà loại chất này yêu cầu người ta phải kiên nhẫn chờ đợi thì mới có thể thu được đúng kết quả, đay là thành phần chính tạo ra mùi hương hoa Diên Vĩ. Mà trước khi thực hiện phương pháp phơi khô này, trước đó rễ cây hoa Diên Vĩ cũng phải được trọn dưới đất ba năm, tầng tầng bón phân, cẩn thận chăn sóc, sau đó mới có thể đào ra, rửa sạch, tu bổ, cắt thành các lát hình tròn, đặt trong phòng nhiệt độ 30°C thoáng khí để loại bỏ 60% hơi nước, cuối cùng mới có thể bắt đầu bước tiếp theo chờ đợi trong ba năm dòng.

"Đây đã là năm thứ ba." Dương Nhuế cảm khái nhìn chỗ hương liệu rễ hoa Diên Vĩ này, "Hương bài*của những bông hoa Diên Vĩ này không phải là loại hương bài cao cấp được sản xuất ở Grasse, nhưng cũng không kém là bao, là ta từ trong tay một chủ nông trường Italy mua về. Người nọ trên người mang khoản nợ nặng lại cần mau chóng trả hết không có thời gian để mà chờ ba năm sau thu hoạch 'trầm hương đắt giá'. Hiện tại, một kg Diên Vĩ xanh ' trầm hương ' đã lên tới giá mười vạn đồng Euro, cho nên ta đem chúng mua hết, tính toán để nó trở thành át chủ bài phòng thí nghiệm."

*Hương bài: cũng gần giống từ Vương bài đều mang ý nghĩ là làm chủ nhưng ở đây theo nghĩa vua của các loại hương liệu

"Ngươi không phải luôn nói các nguyên liệu của ngươi luôn sử dụng loại tốt nhất sao?" Giám đốc hỏi ngược lại.

Dương Nhuế không có giảo biện: "'Trầm hương ' mà ta sản xuất quả thực so với 'trầm hương' Diên Vĩ cao cấp do Grass sản suất xác thật xa không tới, nhưng mà có điều này ta cần thanh minh, nguyên liệu chất lượng tốt xác thật là tiền đề tạo ra hương liệu chất lượng tốt hương, nhưng tiền đề cũng không phải là duy nhất. Mời các vị cùng suy nghĩ một chút, có rất nhiều công ty sản xuất nước hoa sử dụng nguyên liệu thực vật chất lượng cao, nhưng vì sao chỉ có phòng thí nghiệm Monica Remi mới có thể cung cấp hương liệu cho tất cả các hãng nước hoa nổi tiếng trên thế giới?"

Tô Hủ hiểu rõ, nói: "Dùng công nghệ kỹ thuật. Remi có thể cung cấp nguyên liệu đặt riêng, bọn họ đem hơn mấy trăm loại thực đi triết xuất tinh dầu thành từng phần riêng biệt, lợi bỏ tất cả tạp chất ảnh hưởng tưới mùi hương và định hình lại tạo ra tinh dầu hoàn mỹ nhất. Đây là nguyên nhân thành công của Remi." Hắn kinh ngạc nhìn Dương Nhuế, "Ngươi sẽ không nói với ta rằng, ngươi cũng nắm giữ kỹ thuật phức tạp này chứ?"

Dương Nhuế gật đầu: "Ta nghiên cứu kỹ thuật đã này đã mười mấy năm, hiện tại, ta có thể bảo đảm, phòng thí nghiệm sản xuất hương liệu của ta, hoàn toàn sẽ không kém hơn hương liệu của Remi."

Tô Hủ ôm cánh tay, dùng ngón tay chống cằm. Hắn biết Dương Nhuế không có nói sai, hắn có thể ngửi được, mỗi một loại hương liệu ở đây đều là hàng cao cấp xứng đáng với giá cả đắt đỏ của nó, Thư Nam" cũng có cánh đồng hoa và xưởng sản xuất của riêng mình, nhưng mà hương liệu sản xuất ra không thể sánh bằng hương liệu nơi này được. Là một Điều Hương sư hắn thật sự rất động tâm.

Cuối cùng, Tô Hủ hướng Dương Nhuế vươn tay: "Dương tiên sinh, ta thập phần hy vọng có thể cùng công ty ngươi ký hợp đồng. Nhưng mà việc sẽ sử dùng hương liệu ở đâu thì ta không có quyền quyết, ta sẽ đem công ty sản xuất của ngươi đề cử cho hội đồng quản trị Thư Nam, mọi chuyện còn lại, yêu cầu ngươi tự mình tới tranh thủ."

"Tô lão sư, ngài không khảo sát nữa sao?" Giám đốc tiến lên một bước, nhỏ giọng nhắc nhở nói, "Cứ như vậy quyết định xuống, có phải quá hấp tấp không."

"Ngươi mau đặt vé máy bay đi." Tô Hủ cười nói, "Ta tin tưởng cái mũi của mình."

☆⌒(>。<)
Thông báo có lẽ mình sẽ tách 1 chương làm đôi
Do mình đang bị dí hạn

1 bài thu hoạch
2 đi làm
3 tập bằng
4 đi làm
(*・~・*)( : ౦ ‸ ౦ : )
Nên là chương chuyện sẽ bị ngắn đi đó nhưng tuần này sẽ cẩn đủ mình nợ các bạn một chương mai sẽ trả. Cảm ơn nhưng bạn đã đọc! (◠‿◕)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro