Chương 22.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dính với nhau một tuần lễ rất nhanh liền qua đi Vương Nhất Bác lại bắt đầu bị lão sư chi phối đủ việc, nhức đầu nhất chính là thanh nhạc, âm cao thật sự không thể.

Đi qua mấy tháng luyện tập, nhiệm vụ bên trong nhóm cũng đều rõ ràng, Lý Bạc Văn là đội trưởng hình tượng người ca ca ấm áp, Tống Kế Dương không nói nhiều nhưng ca hát tốt, nhảy cũng không tệ coi như toàn năng, Uông Trác Thành là hát chính, Vương Nhất Bác nhảy chính, là rapper còn là lão út, được sủng ái vô cùng. 

Còn có hai tuần lễ chính là Hạ Chí, giữa mùa hạ đêm đó bọn họ liền muốn lấy RINCE làm tên thành nhóm xuất đạo, cái này một tuần lễ ngoại trừ khẩn trương luyện tập cùng một lần lại một lần tập diễn bên ngoài, công ty vì cho bọn họ xuất đạo còn đặc biệt chuẩn bị một đoàn tổng hợp, phân ba kỳ hạn phát hình, mục đích chính là sớm vì bọn họ tổ hợp thêm nhiệt, thuận lợi phát quả pháo thứ nhất.

Nửa năm qua này Tiêu Chiến cũng ký không ít người có năng lực nghiệp vụ, thêm vào công ty phúc lợi không tệ, tài nguyên cũng rất tốt hấp dẫn không ít nghệ sĩ đổi nơi công tác. Nhưng những thứ này Tiêu Chiến không thể rời đi, xã giao một lần lại một lần nhưng mà Tiêu Chiến bệnh dạ dày Tiêu Chiến không có tái phát, Vương Nhất Bác không ngại phiền luôn bên cạnh đốc thúc Tiêu Chiến ăn cơm đúng giờ. Tóm lại, làm việc bên trong SY có danh tiếng là sự thật nhưng thật sự đứng được còn phải nhìn RINCE.

Vương Nhất Bác luyện tập diễn tập mệt mỏi cũng đã thành thói quen, nhưng đoàn ghi hình tổng hợp nói cần 24 giờ quay chụp, nói cách khác cậu cùng Tiêu Chiến không thể ở cùng nhau. Công ty sắp xếp cho bọn họ, bên trong đầy đủ thiết bị, ngay cả phòng tập thể thao, bể bơi đều có, có thể nói là bỏ ra vốn lớn, dù sao thật sự rất xem trọng, Tiêu Chiến vốn muốn cho người xây ở phía sau biệt thự một nơi cho Vương Nhất Bác trượt ván, sau đó lại không yên lòng khi Vương Nhất Bác chơi trượt ván liền thôi, dù sao cũng hai tuần lễ thôi, rất nhanh, Tiêu Chiến nghĩ vậy.

Buổi tối ngày đầu tiên Vương Nhất Bác rời đi Tiêu Chiến liền mất ngủ, khi ngủ hắn ôm Vương Nhất Bác ngủ, vươn tay có thể ôm người mình yêu mến đã thành thói quen, hắn cũng quen bộ dáng ngủ không muốn rời giường của Vương Nhất Bác. Nhìn thấy trên bồn rửa tay chỉ còn một cái bàn chải đánh răng, trong tủ quần áo ít đi một nửa, hắn cảm thấy có chút thất lạc, hắn hận không thể đem người từ ký túc xá về, nhưng hắn không thể.

Một bên khác Vương Nhất Bác cũng mất ngủ, luyện tập mệt muốn chết, tắm cũng không muốn, cậu vốn cho rằng nằm ở trên giường liền có thể ngủ, kết qua lăn qua lăn lại nửa ngày cũng không ngủ, cậu nhớ Tiêu Chiến. . . Mấy ngày nay Tiêu Chiến rất bận, mặc dù hai người cùng công ty cũng đã hai ngày không gặp mặt, chỉ buổi tối vào lúc ngủ mới có thể gặp một lần mà rất vội vã, có điều hai người đều mệt không chịu nổi, chỉ là ôm nhau ngủ, thời điểm dọn nhà hôm nay Tiêu Chiến cũng không có ở đây, nếu không gọi điện thoại cho hắn?? Vương Nhất Bác liếc nhìn camera khắp mọi nơi, vẫn là quên đi . . . Chỉ là hai tuần lễ.

Ghi hình rất thuận lợi, bốn đại nam hài quan hệ tốt cũng không sai, ngày thường luyện tập ai sai cũng không tức giận, cười cười nói nói, lúc ăn cơm còn cướp thịt trong chén đối phương, đùa giỡn lẫn nhau rất hài hòa.

Lúc đoàn tổng hợp ghi hình được một tuần lễ, công ty ủy nhiệm cho RINCE người đại diện, Uông Trác Thành nói đây là người đại diện có sự nghiệp rất nổi tiếng, dù sao Vương Nhất Bác cũng không nhận ra . . .

“Chào mọi người, tôi là Tào Dục Thần, từ hôm nay trở đi tôi chính là người đại diện của các cậu, mỗi người các cậu đều nhìn qua tư liệu của tôi, hi vọng chúng ta hợp tác vui vẻ.”

“Tôi đối với các cậu chỉ có hai cái yêu cầu, một là nghe sự sắp xếp của công ty, hai không cho phép yêu đương, liên quan tới yêu ảnh hưởng không tốt với tư cách nghệ sĩ chuyên nghiệp tôi không cần nói a? Có tôi ở đây, nhất định các cậu có thể thành công.”

Nói xong Tào Dục Thần liền đi, mặc dù anh ta không muốn làm người đại diện cho nhóm nhỏ này, nhưng Tiêu tổng đích thánh đến văn phòng nhắn nhủ với chính mình, anh ta không thể không để tâm. Bởi vì phòng làm việc đang có hội nghị nên những người chụp hình cũng không có vào, Tào Dục Thần rời đi rồi cả ba người đều nhìn Vương Nhất Bác. 

“Làm gì nhìn tôi?”

Đại Thành đê tiện cười hề hề nói “Nhất Bác, công ty không cho phép yêu đương đây.”

“Nếu không cho thì cậu nói với Tiêu Chiến?” Nói làm bộ muốn lấy điện thoại ra

“Đừng đừng đừng, chúng ta luyện tiếp. Nhanh đi!”

Đã một tuần Vương Nhất Bác không có gặp Tiêu Chiến, nhiếp ảnh gia chụp ban ngày đi theo, buổi tối trong ký túc xá cũng có camera, hoàn toàn không có thời gian gọi điện thoại chứ đừng nói gặp mặt Tiêu Chiến một lần, ăn cơm cùng hắn . . . Hai người chỉ có thể nhìn qua một lần vào buổi tối rồi lại nhung nhớ

【 Bảo bảo, đoàn tổng hợp ngày cuối cùng có một buổi gặp gỡ,  lúc đó anh liền có thể nhìn thấy em. 】

【 Thật? Thế nhưng là người đại diện không nói a? 】

【 Tạm thời anh thêm, còn không có nói cho cậu ta biết. Muốn sớm nhìn thấy em một chút. 】

【 Chiến ca, em rất nhớ anh a. 】

【 Anh cũng nhớ em. 】

【 Đúng rồi Chiến ca. 】

【 Sao? Làm sao? 】

【 Người đại diện không cho em yêu đương. . . 】

Vương Nhất Bác một mặt cười xấu xa, ngữ khí lại là vô cùng ủy khuất

【 Ừ, anh biết. 】

【 Vậy chúng ta làm sao bây giờ? 】

【 Tào Dục Thần cũng phải nghe anh, nếu không anh nói với cậu ta một tiếng? 】

【 Không cần không cần, cũng không có việc lớn gì, lúc cần nói sau đi. 】

【 Được nghe em, đi ngủ sớm một chút a. 】

【 Chúc ngủ ngon, Chiến ca. 】

【 Chúc ngủ ngon, cún con. 】

Đại Thành: “Nhất Bác, nghe nói tối ngày mai  chúng ta có buổi gặp gỡ .”

Vương Nhất Bác: “Ừm.”

Đại Thành: “Sao cậu bình tĩnh như vậy?”

Vương Nhất Bác: “Có người nói cho tôi biết.” Camera đang quay nên Vương Nhất Bác không nói tên

Đại Thành chậc chậc lưỡi: Đúng là bạn trai là ông chủ chính là không giống nhau

Đại Thành: “Rốt cuộc có thể ăn ngon một chút, gần đây mỗi ngày đều ăn cơm hộp. .”

Lý Bạc Văn: “Cậu vẫn là ăn ít một chút đi, nếu không ngày mai lên hình mặt sẽ sưng.”

Đại Thành: “A a a a a, cái kia không để cho tôi ăn còn không bằng không đi.”

Tống Kế Dương: “Nghe nói Tiêu tổng cũng sẽ đi để động viên chúng ta.”

Đại Thành: “Giống như tôi biết vì sao lại có tụ hội. .”

Ba người: “Ngậm miệng!”

Thời kỳ thứ nhất đoàn tổng hợp lên tuyến, bốn người cùng một chỗ tại ký túc xá nhìn, mở ra mưa đạn rất là khẩn trương.

Mưa đạn

“Tôi tới đây, đây là nhóm nhạc gì?”

“Chị em, RINCE, YS muốn đẩy một nhóm bốn người, ngày kia liền xuất đạo.”

“Ai, lời này còn nhiều ai vậy? Như thế nào có chút ngốc? Ha ha ha ha ha ha ha “

“Là Uông Trác Thành, hình như là hát chính, là rất ngốc ha ha ha ha ha ha ha.”

Uông Trác Thành: Tôi cái kia ngốc? Phát một cái mưa đạn

“Tiểu ca ca người soái ca ngọt một chút, không ngốc a “

“Phía trước xảy ra chuyện gì, ha ha ha ha ha ha, cái này còn không ngốc.”

“Người đội trưởng này thật ôn nhu a, Tống Kế Dương nhảy sai cậu ấy cũng không giận.”

“Vừa rồi tiểu ca ca hát chính nhảy sai cậu ấy  cũng không phải dạng này, thiên vị ha ha ha ha ha.”

“Ừm? Tôi giống như kdl?”

“Chị em phía trước, nói rõ ràng một chút?”

Không biết sao Lý Bạc Văn cùng Tống Kế Dương giống như đỏ mặt?

Đã diễn hai mươi phút còn không có cảnh quay của Vương Nhất Bác, hắn có chút gấp gáp

Hình ảnh chuyển một cái, đồng hồ trên tường biểu hiện chính là rạng sáng hai giờ, trong phòng tập luyện có một người đang tập nhảy

“Tiểu ca ca này là ai a, cũng quá chăm chỉ.”

“Đây là nhảy chính a? Nhảy đến tốt như vậy.”

“Đúng, là nhảy chính vẫn là rapper.”

“Oa, ngầu, tiểu ca ca này tên gì?”

“Đây là Vương Nhất Bác, mới 22 tuổi, là lão út trong nhóm.”

“22? A a a a a bảo bảo a! Ma ma yêu ngươi! ! !”

“Phía trước không có đau đem mẹ dẫn ta một cái.”

“Ô ô con trai của tôi nhảy rất tốt.”

“Bảo bảo a, đây cũng quá mềm mại.”

“ Nhất Bác chúng ta không thích nói chuyện, lúc trước đều không có được nhiều hình ảnh.”

“Tôi nhìn lúc cậu ấy oán giận Đại Thành dễ thương rất nhiều, ha ha ha ha ha ha.”

“Vậy vẫn là cún con bảo bối.”

Vương Nhất Bác: Ma ma?

Thời kỳ thứ nhất phát xong, #RINCE đoàn tổng hợp # cùng # Vương Nhất Bác nhiều sữa # liền lên hotsearch, cái thứ nhất là công ty mua, Vương Nhất Bác cái kia ngược lại niềm vui ngoài ý muốn. Vương Nhất Bác nhìn Weibo mình tăng năm vạn fan hâm mộ còn không có cảm giác thực, thẳng đến hắn nghe Tào Dục Thần sắp xếp phát một cái “Mọi người tốt, ta là RINCE Vương Nhất Bác.” Điên cuồng tràn vào a a a a a a a đem cậu trực tiếp gác lui cậu mới ý thức, mình giống như đỏ?

Cậu lập tức phát tin nhắn cho Tiêu Chiến

【 Chiến ca, em có fan hâm mộ . 】

【 Cún con cũng quá giỏi đi, sao? Tiểu cún con? 】

Vương Nhất Bác bị người trêu chọc đỏ mặt

【 Ngay cả anh cũng biết a. 】

【 Nhất Bác chúng ta lần đầu tiên xuất hiện đương nhiên anh muốn xem. 】

【 Vậy anh cảm thấy em biểu hiện thế nào? 】

【 Nhất Bác của chúng ta đương nhiên là tuyệt nhất, bọn họ cũng khen em đẹp trai, khen em đáng yêu anh đều ăn giấm. 】

【 Không ăn giấm, hì hì. 】

【 Anh chính là ăn giấm, làm sao bây giờ? 】

【 Em là của anh, Vương Nhất Bác là của Tiêu Chiến. Em đi ngủ ngày mai gặp. 】

Vương Nhất Bác nhắn xong câu nói này mặt nóng vô cùng, đều không có nhìn tin trả lời liền đem vùi đầu vào trong chăn ngủ.

Một bên khác Tiêu Chiến nằm ở trên giường: Vương Nhất Bác nói em ấy là của mkfnh? Vương Nhất Bác là của Tiêu Chiến? Tiêu Chiến cam chịu số phận, đi vào phòng tắm nước lạnh rồi mới ngủ.

Gặp gỡ cũng là đoàn tổng hợp ghi hình một phần, cho nên hiện trường vẫn là có máy quay phim cùng chụp hình, hai người mặc dù là không thể có tiếp xúc thân thể nhưng hai tuần không nhìn thấy nhau đã thấy rất đủ, huống chi đêm nay là có thể chuyển về ở, cái này nhất thời không vội.

Tiêu Chiến có mặt với tư cách ông chủ, dĩ nhiên là phải mặc trang phục chính thức, Vương Nhất Bác rất lâu không thấy được Tiêu Chiến mặc trang phục chính thức nên có chút không thích ứng kịp. Bốn người củ RINCE thống nhất mặc màu trắng, có điều mỗi người một thiết kế riêng nên không quá giống nhau. Tiêu Chiến liếc mắt liền nhìn thấy sư tử con nhà mình, đúng là đứa nhỏ nhà mình, mặc kên đứng ở đâu đều là bắt mắt nhất. 

“Tiêu tổng tốt.” Bốn người hướng Tiêu Chiến cúi đầu, Tiêu Chiến khẽ vuốt cằm.

“Mọi người tốt, hôm nay là đêm đầu tiên trước đêm các cậu xuất, cũng coi là mở đầu, ngày mai các cậu sẽ phải chính thức xuất đạo, tin tưởng mọi người đều rất kích động, nỗ lực tập luyện của các cậu cũng đến lúc thành công, ngày mai bất kể kết quả tốt xấu thì YS vĩnh viễn là nhà của các cậu, cầu chúc các cậu xuất đạo thuận lợi. Cạn ly!”

“Cám ơn Tiêu tổng.” Bốn người cũng giơ ly rượu lên.

“Không thể uống rượu cũng không cần ăn, miễn cho ảnh hưởng ngày mai.” Vương Nhất Bác yên lặng đem ly rượu đặt vào bên miệng để lại trên bàn, Tiêu Chiến rất là hài lòng.

Cơm nước xong xuôi quay phim cùng chụp liền đều thu lại, ba người thương lượng trở về ký túc xá, Tiêu Chiến hỏi Vương Nhất Bác

“Có muốn cầm đồ đạc về luôn hay không?”

“Thế nhưng là em mệt mỏi quá.”

“Vậy anh giúp em sắp xếp, bằng không em trở về ở cũng không tiện.”

“Vậy được rồi.”

Bốn người ngồi xe Tiêu Chiến liền trở về ký túc xá, trên đường đi xếp sau ba người đều không có nói chuyện, sợ quấy rầy đôi tiểu tình lữ phía trước .

Uông Trác Thành: Dù sao tiểu biệt thắng tân hôn nha, có thể lý giải

“Chiến ca, anh nhớ em không?”

“Cún con, anh nhớ em.”

“Vậy sao anh không đến thăm em?” Vương Nhất Bác ra vẻ tức giận, Tiêu Chiến cũng phối hợp diễn với cậu.

“Đều tại anh quá bận rộn không có thời gian đi tìm em, đều là lỗi của anh.”

“Hừ, vậy anh bồi thường em như thế nào?”

“Em muốn bồi thường cái gì?”

“Gọi tiếng một tiếng ca ca em nghe.” Vương Nhất Bác một mặt cười xấu xa.

“Cái này giống như không quá đi.”

“Hừ, anh không yêu em.”

“Cún con, đừng nghịch nữa.”

Vương Nhất Bác bị người thừa dịp chờ đèn đỏ gãi gãi mấy chỗ ngứa,

“Chiến ca, em sai rồi, em sai rồi, anh là ca ca, ngứa. . .”

“Biết sai?”

“Biết, cầu Chiến ca giơ cao đánh khẽ bỏ qua cho em đi.”

“Được rồi, mau ngồi đàng hoàng.”

Ba người ngồi sau: Xuống xe, tôi muốn xuống xe, có thể chứ? Thối người yêu!

Thời gian ở lại không lâu lắm, cho nên Vương Nhất Bác cũng không mang thứ gì, ngoại trừ vật dụng thường ngày, đồ bên ngoài cũng chính là mấy bộ quần áo. Mặt khác ba người đều cho rằng Tiêu Chiến nói giúp người sắp xếp là dỗ dành người, dù sao vẫn là tổng giám đốc nha. Cho nên trông thấy Vương Nhất Bác nằm ở trên giường chỉ là nói chuyện chỉ huy, mà Tiêu Chiến cực kỳ “Hiền lành” thời điểm hắn đem quần áo một cái lại một cái gấp kỹ cất vào trong vali, vẫn là chịu đựng sự đả kích không nhỏ.

Vương Nhất Bác cùng ba người ở phòng khách tạm biệt liền kéo Tiêu Chiến lôi đi

Đại Thành: Gả đi con trai như tát nước ra ngoài, nhớ đến bạn cùng phòng Vương Nhất Bác !

08.05.22

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#zsww