Chương 24 .

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

R18

Một đoàn người đi tới khách sạn Tiêu Chiến đặt trước mở tiệc ăn mừng, hôm nay buổi họp báo thuận lợi như vậy xác thực mọi người đều cao hứng.

"Tiêu tổng, tôi kính anh."

Tào Dục Thần bưng ly rượu đi tới bên cạnh Tiêu Chiến bên. Vương Nhất Bác ngồi tại bên cạnh Tiêu Chiến nhìn chằm chằm chén rượu trong tay Tiêu Chiến, Tiêu Chiến chỉ đành chịu nhẹ nhàng nhấp môi một chút.

"Tiêu tổng, có một vấn đề tôi muốn hỏi anh."

"Ừm, cậu nói đi." Tiêu Chiến đặt ly rượu xuống gắp lên một con tôm bắt đầu bóc vỏ.

"Anh cùng Vương Nhất Bác?"

Tào Dục Thần không có nói hết lời, anh ta ở ngành giải trí nhiều năm như vậy ánh nhìn vẫn có chút tốt, hôm nay lúc Tiêu Chiến giúp Vương Nhất Bác nói chuyện anh ta cũng nghi ngờ đoán được, trong lòng anh ta cho rằng Tiêu Chiến bất quá chỉ là bao nuôi Vương Nhất Bác, dù sao chuyện này vẫn rất hay thường gặp.

Tiêu Chiến đã đem tôm bóc vỏ rồi đặt vào trong chén Vương Nhất Bác, để Vương Nhất Bác lau tay cho chính mình."Nhất Bác là bạn trai tôi, chúng tôi đã ở cùng nhau hơn nửa năm."

"Bạn trai?"

"Ừm, bạn trai. Như thế nào, có phải hay không cùng cậu nghĩ không giống nhau lắm?"

Tào Dục Thần là không nghĩ tới Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến lại không phải bao nuôi mà là quan hệ người yêu, cũng không nghĩ tới Tiêu Chiến ngay trước mặt nhiều người như vậy có thể đem lời nói ra, thế nhưng là nhìn thoáng qua mặt ba người khác trong mắt không có một chút kinh ngạc, Tào Dục Thần rất rõ ràng.

"Thì ra như vậy, chỉ có một mình tôi không biết, Tiêu tổng anh giấu quá kỹ a?"

"Ban đầu không nghĩ giấu diếm ngươi, là Nhất Bác cùng nói với tôi cậu không cho phép bọn họ yêu đương nên mới không có nói cho cậu."

Tào Dục Thần: Vương Nhất Bác, cậu còn biết tôi không cho cậu yêu đương a . . .

Tào Dục Thần: "Không có việc gì, bây giờ biết cũng không muộn."

"Cậu đã biết, tôi có chút chuyện muốn nói cùng với cậu một chút."

"Anh nói đi."

"Tửu lượng Nhất Bác không tốt, cho nên sau này có tiệc rượu gì đó thì cậu giúp đỡ em ấy một chút, nếu cản không nổi liền để cho Đại Thành uống, tóm lại là đừng cho em ấy uống rượu. Còn có thành viên của RINCE không cho tiếp rượu, chúng tôi khinh thường những trò này, tôi tin tưởng bọn họ."

Đại Thành nghe được Tiêu Chiến để cho mình cản rượu cho Vương Nhất Bác vốn còn muốn giải thích vài câu, sau khi nghe người trước mặt nói liền ngậm miệng, mặc kệ là vì ai, Tiêu Chiến cũng coi là bảo vệ nhóm này, bảo vệ bốn người này, nên uống rượu liền uống đi . . . 

"Tiêu ca, anh yên tâm, em khẳng định không cho Nhất Bác uống rượu, em giúp cậu ấy ngăn lại."

"Vậy sau này nếu xảy ra chuyện gì thì tôi kéo cậu hỏi đầu tiên a."

"A?"

"Chiến ca, anh đừng dọa cậu ấy. Em cảm thấy em vẫn là có thể uống một ít." Vương Nhất Bác lặng lẽ kéo kéo góc áo Tiêu Chiến, có chút ngượng ngùng.

"Không được, lần trước không phải đã nói rồi sao?"

"Vậy được rồi."

"Ngoan."

Tào Dục Thần nhìn tràng cảnh này xém chút bị hù chết, đây là tổng giám đốc ngày thường nghiêm túc thân trọng sao? Đây là Vương Nhất Bác ngày thường giống như sư tử xù lông chỉ nói một chữ không nói chữ thứ hai sao? Tào Dục Thần liếc nhìn ba người bên cạnh vẫn còn ăn cơm, ba người trao đổi ánh mắt cùng anh ta, Tào Dục Thần cũng hiểu ý nghĩa trong ánh mắt đó: Quen là tốt rồi

Biết hai người "Bí mật" sau đó, mấy người này cũng liền không có coi Tào Dục Thần là người ngoài, hơn nữa cũng tương đương tuổi với nhau liền rất nhanh bá vai, ôm lưng.

Sau khi cơm nước no nê Vương Nhất Bác lấy điện thoại di động ra quét Weibo, phát hiện mình lại lên hotsearch, tiêu đề là # Vương Nhất Bác cool guy # còn có một cái #RINCE xuất đạo # mình lại tăng 15 vạn người hâm mộ.

"Bảo bảo, ăn no chưa?"

"Ừm, còn có chút no, đều tại anh nhất định để em ăn khối sườn lợn kia. Nếu em mập người đại diện sẽ nói em."

Tào Dục Thần ở một bên khoát tay: "Không có chuyện gì, Nhất Bác thích gì cứ ăn đi."

Vương Nhất Bác: ...

"Ăn no rồi chúng ta về nhà a."

"Thế nhưng là bọn họ còn chưa có ăn xong đây."

"Bọn họ uống rượu em lại không uống, anh để Tống Tử Sâm đưa bọn họ trở về, chúng ta đi trước đi, đêm nay còn có chuyện rất trọng yếu phải làm đây."

"Vậy được rồi, có điều có chuyện gì phải làm a?"

"Về nhà lại nói."

Hai người về nhà tắm xong ngồi ở trên ghế sa lon chờ ba kỳ hạn đoàn tổng hợp lên tuyến, lão sư biên tập cắt một phần động viên cho RINCE trước một đêm của Tiêu Chiến

Mưa đạn:

"A a a a a a a a a "

"Cái này là công ty thần tiên gì, làm sao ông chủ lại đẹp mắt như vậy? ? ?"

"Ông chủ tự mình cũng có thể xuất đạo! ! Hoàn toàn không cần người khác a."

"Còn thiếu thư ký sao?"

"Tổng giám đốc nói không biết uống rượu cũng không cần uống có phải hay không nhìn thoáng qua cool guy?"

"Chị em, cám ơn kdl."

"Mấu chốt là, Vương Nhất Bác cũng liền không uống! Ba người đều uống chỉ có cậu ấy không uống!"

"Ngậm miệng! Thủ hộ!"

"Thủ hộ!"

"Chiến ca, bọn họ có phải hay không phát hiện a?"

"Sẽ không, không có việc gì."

"Bọn họ nói em lớn lên rất đẹp."

"Cái kia bảo bảo cảm thấy anh lớn lên đẹp mắt sao?"

Tiêu Chiến đột ngột lại gần, gần đến mức Vương Nhất Bác đều có thể nhìn thấy lông tơ trên mặt Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác vẫn là cảm thấy Tiêu Chiến đẹp mắt, bằng không thì cũng sẽ không mơ hồ cùng người gặp lần đầu tiên cũng đi ăn cơm.

Vương Nhất Bác gật đầu "Đẹp."

"Bảo bảo cũng đẹp mắt." Nói xong cũng hôn lên môi Vương Nhất Bác, đầu lưỡi thăm dò vào khoang miệng của Vương Nhất Bác cùng đầu lưỡi của cậu quấn quýt, trao đổi nước bọt. Vương Nhất Bác bị người hôn mấy cái liền không thở nổi, Tiêu Chiến vẫn là nắm lấy người không buông, bàn tay to lớn kéo gáy Vương Nhất Bác lại hôn lên, Vương Nhất Bác cảm thấy Tiêu Chiến không giống ngày thường, đặc biệt hôn rất bạo, có điều mình rất thích.

Tiêu Chiến ôm Vương Nhất Bác nửa quỳ ở trên ghế sa lon, cảm thấy hôn như thế nào cũng không đủ, trên người Vương Nhất Bác mềm mại, đôi má bị hôn ửng đỏ, cặp mắt nổi lên hơi nước, miệng cũng sưng lên, Tiêu Chiến nhìn bộ dáng này của Vương Nhất Bác liền muốn tiếp tục khi dễ cậu. Vương Nhất Bác bị hôn ngoài hừ hừ cũng không có cách nào, chỉ có thể thuận theo người hôn.

Áo ngủ đã sớm bị người cởi ra lỏng loẹt treo ở bên hông, làn da tuyết trắng bại lộ trong không khí. Một tay Tiêu Chiến chống sau gáy Vương Nhất Bác, một tay khác bắt đầu di chuyển trên cơ thể cậu, chạm vào hai điểm hồng trên làn tuyết trắng liền đứng thẳng, mỗi một chỗ hắn di chuyển qua người trong ngực sẽ nhỏ giọng rên rỉ một lần, đồng thời Tiêu Chiến trực tiếp đem điểm nhỏ ngậm lấy Vương Nhất Bác liền kêu thành tiếng.

"Chiến ca. . . Đừng. . ."

Một bên đầu lưỡi của Tiêu Chiến đảo một vòng còn vừa cười xấu xa hỏi

"Bảo bảo? Đừng cái gì?"

"Ừm. . . Đừng liếm. . ."

"Nhưng anh nghe người ta nói trên giường nói không muốn chính là muốn."

Nói xong liền đưa tay cầm hạ thân đã sớm đứng dậy của Vương Nhất Bác bắt đầu vuốt ve, bên dưới bị nắm chặt người nhỏ hơn khó chịu uốn éo cơ thể, bên trong miệng phát ra tiếng rên rỉ vụn vặt, lúc Tiêu Chiến rời đi khỏi ngực trong nháy mắt Vương Nhất Bác có chút thất lạc nhưng một giây sau hạ thân liền bị sự ấm áo bọc lại. Đến khi ý thức được Tiêu Chiến làm gì Vương Nhất Bác sau đó xấu hổ không biết làm gì.

Mặc dù lúc trước cũng dùng tay giải quyết qua, nhưng dùng miệng vẫn là lần đầu tiên, dần dần bị khoái cảm bao phủ thay thế sự ngượng ngùng ban đầu, lúc hắn đem đầu lưỡi lướt qua lỗ nhỏ trước hạ thân Vương Nhất Bác liền kêu lên

"Nơi đó không được. . . Đừng."

Tiêu Chiến giống như là không nghe thấy hoặc luôn là vô tình hay cố ý trêu chọc ma sát, Vương Nhất Bác cảm thấy mình muốn chết, theo tiết tấu của Tiêu Chiến dùng sức đẩy mấy cái bắn vào bên trong miệng.

"Bảo bảo, thoải mái sao?"

"Ừm."  Cả khuôn mặt của Vương Nhất Bác ửng hồng, nhẹ gật đầu.

"Cái kia em có muốn cho anh cũng thoải mái một chút hay không?" Vương Nhất Bác đứng dậy đưa tay đến nắm hạ thân Tiêu Chiến, lại được phân nửa bị hắn ngăn lại.

"Bảo bảo, anh muốn đi vào, có thể chứ?"

Lúc Tiêu Chiến còn chưa nghe được câu trả lời của Vương Nhất Bác thì lỗ nhỏ ở hạ thân chảy ra dịch thể trong suốt

"Có thể chứ? Bảo bảo?"

Tiêu Chiến lại hỏi một lần, hơi thở ấm áp phả vào trên mặt Vương Nhất Bác để cả người hắn cậu đều run run một chút, nhẹ gật đầu.

Có được sự cho phép Tiêu Chiến mới bắt đầu động tác "Có thể sẽ có đau một chút."

Vương Nhất Bác gật gật đầu không lên tiếng, kỳ thật cậu đã sớm chuẩn bị xong, đau liền đau đi, dù sao mình nguyện ý.

Tiêu Chiến lấy dầu bôi trơn ra tay, một ngón tay chậm rãi cắm vào phía sau hậu huyệt của Vương Nhất Bác, nằm trong dự liệu bên trong rất chặt, một hắn trừu sáp, một bên nhìn biểu cảm của Vương Nhất Bác, xem ra còn tốt. Thời điểm ngón tay thứ hai đi vào, Vương Nhất Bác nhíu mày muốn nói ngón tay thứ nhất chỉ có cảm giác kì lạ mà thôi, cái thứ hai quả thực có chút không thoải mái.

"Đau không?"

"Còn tốt, anh tiếp tục đi."

Tiêu Chiến một bên cúi đầu hôn người dưới thân, một bên chậm rãi đút vào đi ra

Thành ruột khô khốc theo tốc độ ra vào của ngón tay dần dần ướt át, không còn cảm giác đau đớn như lúc đầu đi vào, Tiêu Chiến dò xét ở bên trong tựa như là đang tìm cái gì, lúc cham đến chỗ thịt mềm làm Vương Nhất Bác rên rỉ một trận , Vương Nhất Bác trực tiếp cong thân thể lên. "Đừng. . . Đừng chạm vào chỗ đó." Vương Nhất Bác nhắc nhở nhưng Tiêu Chiến nghe như cậu đang làm nũng, Tiêu Chiến thừa cơ bên dưới đã ướt đẫm thêm ngón tay thứ ba đi vào.

Ba ngón tay cùng tiến vào một lúc chạm vào khối thịt mềm kia, đại não Vương Nhất Bác đều bị tình dục lấp đầy nhưng vẫn là không thỏa mãn, cậu lắc eo không ngừng.

"Bảo bảo, thoải mái sao?"

"Ừm. . ."

"Muốn không?"

Vương Nhất Bác gật đầu.

"Bảo bảo nói, nói cho anh em muốn không?"

"Muốn. . . Muốn anh. . ."

"Bảo bảo, anh chuẩn bị vào, khả năng rất đau nhưng sẽ không ngừng."

Vương Nhất Bác còn chưa kịp đáp lại, phía sau hậu huyệt rất đau, cảm giác như bị xé rách, nước mắt trực tiếp chảy ra, Tiêu Chiến chậm rãi tiến vào cũng vừa quan sát phản ứng của Vương Nhất Bác, có thương xót cậu thì hôm nay hắn cũng phải đi vào, nếu không sau này liền không thể nào vào được. Tiêu Chiến đi vào được một phần ba lại không có cử động, hắn cảm giác mình được tràng đạo ấm áp mềm mại gắt gao bao bọc, nén lại cảm giác xúc động muốn đi vào tận gốc nhưng vẫn chờ Vương Nhất Bác thích ứng.

Cảm giác đau đớn ngay từ đầu biến thành tê dại, Vương Nhất Bác vặn vẹo uốn éo lại nuốt vào một phần ba, Tiêu Chiến nhìn phản ứng của người bên dưới, đem hạ thân còn ở bên ngoài một lần cắm vào tận gốc.

"A. . . Tiêu Chiến. . ."

"Rất lớn. . . Muốn nổ tung. . ."

"Quá sâu. . ."

Chậm rãi rút ra đút vào mấy lần, sự đau đớn nghẹn ngào ngay từ đầu cũng dần dần biến thành tiếng rên rỉ nhỏ, mỗi lần Vương Nhất Bác mở miệng đều giống như chất xúc tác để Tiêu Chiến càng ngày càng hưng phấn.

Vương Nhất Bác chỉ cảm thấy hậu huyệt phía sau bị lấp đầy, cảm giác va chạm ấm nóng như muốn mạnh mang tới khoái cảm không ngừng, một đợt lại một đợt tràn ngập đại não

"Thích sao?" giọng nói của Tiêu Chiến vang lên ở bên tai

Vương Nhất Bác đã không còn cách nào mở miệng nói chuyện, đành phải gật nhẹ đầu. Tiêu Chiến ôm người từ trên ghế salon đi lên cầu thang nhẹ nhàng đặt cậu lên giường, hai tay vịn eo Vương Nhất Bác, nhắm ngay hậu huyệt khái sau một lần nữa động thân đem chính đi vào

"A. . ." Phía sau huyệt lần nữa bị lấp đầy, cảm giác đau đớn mãnh liệt đã không giống vừa rồi, thay vào đó là trừu sáp mang tới khoái cảm. Tiêu Chiến một tay đỡ eo Vương Nhất Bác, một tay nắm chặt hạ thân đã lâu không chạm tới khẽ ngẩng đầu, theo tiết tấu trừu sáp cùng nhau vối ve. Trước sau đều bị người đùa giỡn, Vương Nhất Bác rất nhanh lại bắn trong tay Tiêu Chiến một lần.

Phía sau còn ra sức đụng chạm lấy, mỗi một so với lần trước sức lực càng lớn hơn, Vương Nhất Bác cảm giác mình sắp bị tan vỡ. Tiêu Chiến nâng cặp mông trắng như tuyết của Vương Nhất Bác đặt trên người mình, động tác này làm phân thân đi vào sâu hơn, mỗi lần trừu sáp còn có thể ma sát đến khối thịt mềm kia

"Chiến ca. . . Quá sâu. . ."

"Chiến ca. . . Chậm một chút. . . A. . ." Vương Nhất Bác chảy nước mắt khóc đến nước mắt như mưa cũng không biết đến cùng là đau hay vẫn là khoái cảm chiếm thượng phong, cả người bị Tiêu Chiến xỏ xuyên qua một lần rồi lại một lần, tiếng rên rỉ cũng mỗi ngày một lớn, Tiêu Chiến nhìn thấy cậu lại muốn bắn liền lấy tay ngăn chặn lỗ nhỏ

"Chiến ca. . . Nhanh. . . Nhanh một chút. . ."

Âm thanh Vương Nhất Bác càng thêm hờn dỗi, chọc cho Tiêu Chiến cũng không khỏi tăng nhanh tốc độ trừu sáp.

"Ừm. . . Chiến ca, Nhanh một chút. . ."

"Nhanh hơn chút nữa. . . Ừ. . . Không được. . . Để cho em bắn. . . Muốn nổ tung. . ."

"Bảo bảo, chờ anh, chúng ta cùng nhau."

"Thế nhưng em rất là khó chịu. . . Trước hết anh để cho em. . . Có được hay không. ."

"Chờ anh, chúng ta cùng nhau, nhìn biểu hiện của em." Tiêu Chiến nói xong buông tay đang đỡ bên hông Vương Nhất Bác ra, bên dưới cũng không còn trừu sáp, Vương Nhất Bác không thể làm gì khác hơn là tự mình động, bởi vì là lần đầu tiên, Vương Nhất Bác chuẩn bị không tốt liền trực tiếp dùng phân thân Tiêu Chiến xuyên qua liền phát ra một tiếng rên rỉ, Tiêu Chiến cũng không khỏi rên lên thành tiếng, trong mắt tràn đầy sắc dục.

Vương Nhất Bác dần dần nắm giữ kỹ xảo, bắt đầu rong ruổi trên người Tiêu Chiến cũng bắt đầu uốn qua uốn lại. Tiêu Chiến bị người xoay chuyển ánh mắt toát ra lửa, vỗ cặp mông trắng như tuyết một cái liền ngồi dậy, một lần nữa đem người đặt dưới thân, hướng về hai cánh môi đỏ phía trên hôn lên, đem những tiếng rên rỉ nuốt vào, dưới thân tiếp tục trừu sáp rất nhanh.

"Chiến ca. . . Nhanh. . . Em không được. . ."

"A. . . Chiến ca."

Mặc dù ngăn cách bởi bao cao su nhưng Vương Nhất Bác vẫn là cảm giác được hơi lạnh trong tinh dịch của Tiêu Chiến bắn tới bậu huyệt phía sau mình.

Tiêu Chiến thở hổn hển đè trên người Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác tại dưới thân hắn mang cặp mắt mơ màng, hưởng thụ cảm nhận khoái cảm mang tới.

"Chiến ca?"

"Bảo bảo, xuất đạo vui vẻ. Lễ vật anh tặng em có hài lòng không?"

Vương Nhất Bác gật đầu, có thể đời này cũng sẽ không quên cái này đêm giữa mùa hạ a. . .

Hai người lại trên giường dính nhau một phen Tiêu Chiến mới ôm người đi tắm rửa, kết quả thời điểm tắm rửa lại cứng thêm lần nữa, nghĩ đến đứa nhỏ ngày mai còn có lịch, sợ đứa nhỏ cực nhọc liền không có làm nhưng vẫn lôi kéo Vương Nhất Bác giúp mình xuất ra mới bỏ qua . . . 

Tóm lại là một cái không biết xấu hổ, không biết thẹn trong đêm giữa mùa hạ. . .

10.05.22

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#zsww