Chương 41.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Giữa mùa hạ Trùng Khánh nóng muốn chết, mới vừa xuống máy bay Vương Nhất Bác liền cảm thấy hơi nóng bức người.

"Chiến ca, nóng quá a." Vương Nhất Bác không tình nguyện lẩm bẩm, mới đi không có mấy bước cậu liền cảm thấy trên người ra mồ hôi, dính dính không thoải mái.

"Vậy chúng ta đi nhanh một chút một chút đến khách sạn em tắm rửa thật tốt, nghỉ ngơi sớm một chút có được hay không?"

"Đã ba giờ sáng còn sớm cái gì, làm thế nào hơn nửa đêm còn nóng như thế."

"Được rồi, nhanh đi nha." Tiêu Chiến ôm eo Vương Nhất Bác kéo người vào trong lồng ngực của mình.

"Ai, Chiến ca anh buông ra, em nóng quá."

"Vương lão sư đây là ghét bỏ anh?"

"A, vậy anh ôm a. . ."

Vừa tới khách sạn Tiêu Chiến liền nhận điện thoại của Tào Dục Thần, nói vừa rồi hắn cùng Vương Nhất Bác ở phi trường bị chụp, bây giờ bên kia đưa ra giá năm mươi vạn, nếu không liền đưa tấm hình ra ngoài.

"Tiêu tổng, làm sao bây giờ?"

"Tôi biết rồi, cậu kéo dài thời gian với hắn ta trước, một chút thông báo cho cậu."

"Được."

"Làm sao?" Vương Nhất Bác mới vừa tắm rửa xong đi ra, tóc ướt sũng vẫn còn giọt nước, theo gương mặt chảy tới xương quai xanh, Tiêu Chiến nhìn thấy cổ họng liền căng thẳng.

"Tại sao không sấy tóc?"

"Không muốn sấy. . . Anh sấy cho em."

"Được."

Vương Nhất Bác ngoan ngoãn ngồi ở trên giường mặc cho Tiêu Chiến chơi đùa tóc của mình.

"Bảo bảo."

"Ừm?"

"Vừa rồi hai chúng ta ở phi trường bị người ta chụp được."

"A."

"Đối phương ra giá năm mươi vạn nếu không liền lộ ra ánh sáng, em muốn làm sao ?"

"Anh là đang hỏi ý kiến của em sao?"

"Ừm."

"Có lẽ Tiêu tổng vẫn là bỏ ra được năm mươi vạn a?" một mặt Vương Nhất Bác đầy ý cười nhìn Tiêu Chiến, đối với sự thay đổi của Tiêu Chiến cậu thật sự rất vui.

"Đương nhiên là anh đưa được, anh gọi điện thoại cho Tào Dục Thần."

Vương Nhất Bác chặn ngang người hắn ngăn lại

"Thế nhưng em không muốn để cho anh tiêu số tiền này."

"Cái kia được."

"Chiến ca anh sợ sao?"

"Em đây?" Tiêu Chiến không trả lời nhìn Vương Nhất Bác mà hỏi lại.

"Có anh ở đây em không sợ."

"Anh cũng vậy, hơn nữa chuyện như vậy chưa hẳn cứ như hỏng bét, đại chúng bây giờ đối với tình cảm đồng tính luyến ái đã chấp nhận rồi, mặc kệ hậu quả là gì anh đều muốn nắm lấy tay em cùng một chỗ chịu đựng, Vương lão sư đừng hòng chạy a."

"Được, có khó khăn gì đều cùng nhau chịu đựng."

Biết rất rõ ràng sẽ đối mặt với dạng gió tanh mưa máu gì nhưng nội tâm hai người đều bình tĩnh lạ thường, tắt điện thoại ôm nhau ngủ.

Sáng sớm hôm sau đúng là tấm hình liền bị đưa ra ngoài, là hình ảnh Tiêu Chiến ôm Vương Nhất Bác ở sân bay vừa đi vừa cười, tên Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến đều lên hotsearch.

# Vương Nhất Bác Tiêu Chiến #

# Tình yêu Vương Nhất Bác lộ ra ánh sáng #

# Xu hướng tính dục Vương Nhất Bác #

# Tiêu Chiến SY#

# Người mà bạn để ý yêu thích đồng tính luyến sao? #

Khu vực bình luận lưu lại lời nói vô cùng kỳ quái, dù sao cũng là cặp đôi đầu tiên cũng là nhân vật công chúng công khai đồng tính luyến, phần lớn người xem mang tâm tình náo nhiệt, thỉnh thoảng vẫn không quên giẫm một chân lên.

【 Chậc chậc chậc không nhìn ra Vương Nhất Bác là đồng tính luyến ái a 】

【 Ngày thường không phải cậu ấy là Đường Tăng đương đại sao? Căn bản tôi nhìn không phải là giới tính không đúng a 】

【 Đã năm 2026, tại sao còn có người kỳ thị đồng tính luyến ái tình a? 】

【 Đúng là soái ca đều là thuộc về soái ca. 】

【 Chẳng trách nhiều năm như vậy Vương Nhất Bác không scandal, hóa ra cậu ấy thích nam a. 】

【 Tiêu Chiến cùng Vương Nhất thật sự là quan hệ người yêu? Không phải kim chủ? 】

【 Lần trước Tiêu Chiến còn bồi Vương Nhất Bác ở trên tiết mục phát trực tiếp đây, kim chủ có thể làm được như vậy sao? 】

【 Vương Nhất Bác đã giải ước cùng SY, còn nói kim chủ hay không kim chủ gì. 】

Trợ lý của Vương Nhất Bác phát ra video ngày đó ở sân bay Tiêu Chiến nói với người hâm mộ là Vương Nhất Bác đã giải ước

【 Má ơi, Tiêu Chiến là một CEO đưa công ty ra thị trường thật sự đi làm trợ lý cho Vương Nhất Bác. 】

【 Kinh ngạc. 】

【 Lúc trước tôi còn tưởng rằng là người hâm mộ tẩy trắng. . . Không nghĩ còn có video làm bằng chứng a. 】

【 Đừng hỏi, đó chính là tình yêu. 】

【 Hai người này cũng quá xứng đôi, ngành giải trí đôi thứ nhất a. 】

【 Hai người này đều rất đẹp trai a a a a a a. 】

【 Không phải, chẳng lẽ không ai quan tâm là ai đưa ra tấm hình ở sân bay sao? 】

【 Đúng a, nơi đó không phải không cho phép quay chụp sao? Vì sao còn có tấm hình a? 】

【 Lại là tư sinh a. . . 】

【 Tư sinh làm người đi, cách xa cậu ấy một chút, cách xa cuộc sống cậu ấy một chút a. 】

【 Đau lòng Nhất Bác. . . 】

Không thể không nói người hâm mộ của Vương Nhất Bác liên hợp rất nhanh, không đến mười hai giờ hotsearch liền biến thành

# Chống lại tư sinh #

# Đau lòng Vương Nhất Bác #

# Tình yêu không phân biệt giới tính #

# Tiêu Chiến bác bỏ tin đồn ở sân bay #

# Tiêu Chiến làm trợ lý cho Vương Nhất Bác #

Những quần chúng ăn dưa đủ cũng đều thưa dần, chỉ có một phần nhỏ antifan mượn cơ hội hung hăng đạp Vương Nhất Bác một cái, có điều ngoại trừ tấm hình lần này thật sự không có gì đáng giá cho người khác hắc, cho nên những thứ antifan bắn lên không khác gì bọt nước, so với tưởng tượng của hai người thuận lợi hơn rất nhiều, không nghĩ tới thái độ của đại chúng sẽ bình thản như vậy.

"Xem ra chuyện cũng không có như chúng ta tưởng tượng a."

"Ừm, em cũng không nghĩ tới."

"Người hâm mộ nhất định rất yêu em."

"Ừm, em rất cảm ơn họ ."

"Vậy tối nay Vương lão sư biểu hiện tốt một chút a."

"Nhất định."

Hai người mới vừa xuống xe, cửa xe còn chưa đóng liền có một người đội mũ, mang khẩu trang chỉ lộ ra mắt bước nhanh tới, không biết trong tay cầm thứ gì, hướng về Vương Nhất Bác liền hất qua, Tiêu Chiến lanh tay lẹ mắt đem cậu bảo hộ trong ngực, không để đụng tới Vương Nhất Bác một chút, màu sơn đỏ làm ướt cả áo thun dự sự kiện.

"Chiến ca anh có sao không a? Sao anh ngốc như vậy a?" Biết rõ chỉ là nước sơn nhưng Vương Nhất Bác nhìn màu đỏ tươi trên người Tiêu Chiến vẫn là nhanh chóng rơi nước mắt.

"Anh không sao cún con đừng khóc a, còn có nhiều người hâm mộ ở đây như vậy."

"Em không có khóc." Vương Nhất Bác bị người bảo hộ ở trong ngực nhỏ giọng khóc nức nở.

"Đúng, Vương lão sư không có khóc, Vương lão sư tuy vậy nhưng là cool guy đây."

Vệ sĩ đã khống chế người làm vậy lại, chờ đợi Tiêu Chiến giải quyết.

"Tại sao cô muốn làm như vậy?" Tiêu Chiến đi lên phía trước chất vấn người kia, cho dù một thân chật vật nhưng phát ra khí thế cường đại lại làm cho người kia không dám nhìn thẳng ánh mắt của hắn.

"Vương Nhất Bác tại sao cậu muốn giải nghệ, cậu muốn giải nghệ thì thôi đi lại còn cùng nam nhân yêu đương, tôi yêu thích cậu nhiều năm như vậy tại sao không phát hiện cậu là đồng tính luyến ái đây? Thật sự cậu làm tôi quá thất vọng."

"Nếu như thích tôi lại hướng về tôi làm vậy thì người thích tôi như vậy không cần cũng được, còn có tôi không thích nam nhân chỉ thích Tiêu Chiến.." Vương Nhất Bác lạnh lùng nhìn cái người gọi là "Người hâm mộ" .

"Cái này khác nhau ở chỗ nào?" Người kia khàn cả giọng kêu, hiển nhiên không thể nào tiếp thu được câu trả lời của Vương Nhất Bác.

"Đương nhiên là có, đầu tiên tôi cũng không bài xích đồng tính luyến ái, nhưng rõ ràng tôi không phải, tôi cùng Tiêu Chiến là nhân duyên, bởi vì Tiêu Chiến anh ấy là nam nhân nên tôi mới thích Tiêu Chiến, ý nghĩ của Tiêu Chiến cũng giống như tôi. Tôi không phải con rối bị cô điều khiển, không hài lòng một chút liền tới đạp tôi thật mạnh, giá của dạng yêu thích này thật sự rất rẻ."

"Đem người này mang tới cục cảnh sát a."

Hiện trường còn có không ít người hâm mộ ghi lại một màn này hoàn chỉnh, người kia động thủ như thế nào, Tiêu Chiến gắt gao đem Vương Nhất Bác bảo hộ trong ngực như thế nào, Tiêu Chiến chất vấn người kia như thế nào, Vương Nhất Bác cùng người kia giải thích như thế nào đều được người hâm mộ phát lên Weibo.

Buổi hòa nhạc còn chưa bắt đầu lại lên hotsearch

# Vương Nhất Bác bị tư sinh tạt sơn#

# Tiêu Chiến bảo vệ Vương Nhất Bác #

# Vương Nhất Bác khiển trách tư sinh #

# Vương Nhất Bác đáp lại xu hướng giới tính #

"Chiến ca anh không sao chứ, có đau hay không a?"

Vương Nhất Bác đâu còn tâm tư chuẩn bị buổi hòa nhạc, cầm dầu ô liu nhẹ nhàng lau trên cánh tay Tiêu Chiến, lau xong vẫn không quên thổi hai cái nhẹ nhàng.

"Không đau, thật sự không đau."

"Nói anh đó, tại sao lại ngốc như vậy, cũng may hôm nay là nước sơn, nếu là axit sunfuric là khuôn mặt anh bị hủy có biết hay không!"

"Vậy nếu khuôn mặt anh bị hủy có phải Vương lão sư cũng không cần anh có phải hay không?"

"Anh không được đổi chủ đề, lần sau không cho phép anh làm như vậy có biết hay không?"

"Chính là nếu có một trăm lần anh vẫn sẽ bảo vệ em, anh mãi mãi cũng sẽ không để cho em bị tổn thương khi ở bên cạnh anh, anh thà rằng chính mình bị thương cũng không muốn để lại cho em một chút tổn thương nào."

"Chiến ca, anh bị ngốc đúng hay không . . ."

Mắt thấy Vương Nhất Bác muốn khóc Tiêu Chiến lập tức nói sang chuyện khác

"Vương lão sư, em nhẹ chút, đau."

"Vậy để cho anh lần sau nhớ lâu hơn."

"Vương lão sư, mới vừa rồi em nói thích anh phải không?"

"Là anh nghe lầm, em không có."

"Thật sao, thế nhưng là em xem video a, ở chỗ này đây, lúc ấy Vương lão sư . . . " 

"Ngậm miệng."

Vương Nhất Bác ngăn miệng hắn lại, Tiêu Chiến giơ hai đầu hàng mới bỏ qua.

"Vương lão sư em đi chuẩn bị đi, quần áo còn chưa thay thật sự không còn kịp rồi." 

"Vậy anh tắm rửa cẩn thận một chút."

"Ừm, anh biết rồi, một chút trên sân khấu phải cố gắng lên, anh ngồi dưới sân khấu ủng hộ em."

"Được, sẽ cố lên." âm mưu Vương Nhất Bác chuẩn bị hai tuần lễ rốt cuộc cơ hội cũng đến, trong lòng có chút thấp thỏm.

Tiêu Chiến vẫn như cũ ngồi tại hàng thứ nhất ở chính giữa, Vương Nhất Bác nhìn một cái liền có thể thấy, sau cùng Vương Nhất Bác hát một ca khúc « Nam hài »

Không ngờ tôi lại cùng anh ấy yêu nhau

Khoảng thời gian không còn do dự nữa

Cho rằng đã hiểu rõ cho nên yêu thẳng thắn 

Đôi tay gắt gao không chịu buông

... ...

Sự quan tâm của em luôn ở bên

Nơi chốn không người lại mở ra

Hiện tại muốn hỏi em

Phải chăng ưu thương không còn nữa

Giống như đại dương nằm ở dưới ánh mặt trời

Như để tâm vẽ loạn màu sắc

Tựa như mỉm cười rồi dũng cảm đứng lên

(Nguồn Google, Youtube)

... . . .

Một đoạn bài hát kết thúc, Tiêu Chiến còn đắm chìm trong lời bài hát vừa mới hát hắn nghe thấy Vương Nhất Bác nói chuyện

"Bài hát « Nam hài » là bài hát tôi thích nhất, bây giờ tôi tặng nó cho mọi người cũng là tôi tặng cho chính mình. Hôm nay qua đi tôi liền mở ra cuộc sống mới, tôi sẽ tiến vào ngành giải trí, bước lên sân khấu đơn giản là bởi vì thích, bởi vì yêu quý, tôi rất thích cảm giác ánh đèn chiếu lên người. Đoạn đường này tới nay tôi đã bỏ rất nhiều, cũng nhận được rất nhiều, nhưng bây giờ tôi muốn đem những điều trước kia chưa hoàn thành đều nhất nhất thực hiện."

Người hâm mộ dưới sân khấu đã khóc đến đỏ mắt

"Đối với mọi người mà nói là tôi có chút ích kỉ, nhưng tôi cảm thấy rất vui vẻ cũng sẽ không hối hận, hi vọng mọi người gặp chuyện mình muốn làm liền đi làm, gặp người thích liền lớn mật đi thích, không cần kiêng kị quá nhiều. Bởi vì từ trước đến nay có thích hay không đều là chuyện của mình, chẳng lẽ đối với một người mình thích bạn lại vì những người khác không đồng ý, không đồng ý liền dừng lại sao?"

"Coi như người khác mang thành kiến nhìn bạn cũng tốt, coi như không ai hiểu cũng tốt hi vọng mọi người giống như bài hát tôi hát, duy trì không cảm giác. Không cần vì suy nghĩ người khác, bởi vì có vài người khi bỏ qua liền không trở lại được." 

"Tôi là người rất may mắn, tôi với một người đã từng yêu nhau sau đó bởi vì một chút nguyên nhân mà bỏ qua sáu năm, bỏ qua ngần ấy thanh xuân, vì sao lại nói may mắn đây? Bởi vì quanh đi quẩn lại tôi phát hiện thật ra người kia vẫn ở bên cạnh tôi. Tuy rằng thời gian lãng phí thật đáng tiếc, nhưng chính là những thời gian lãng phí này dạy cho chúng ta yêu một người như thế nào, những thời gian tiếc nuối kia rồi sẽ có một ngày bị sự ngưỡng mộ mới lấp đầy, anh ấy cũng không có buông tay. Hi vọng mọi người cũng có thể tìm một người như vậy."

"Tiêu Chiến, anh nguyện ý làm bạn trai của em sao?"

Vương Nhất Bác ngồi trên sân khấu ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tiêu Chiến, lúc máy ảnh chụp tới mặt Tiêu Chiến, hắn giống như tiểu hài tử ngơ ngác nhìn Vương Nhất Bác, đâu còn dáng vẻ hung hăng một tiếng trước. 

"Tiêu Chiến, anh nguyện ý cùng một chỗ với em đem những nuối tiếc kia một lần nữa lấp đầy không?"

Tiêu Chiến nhẹ gật đầu ngay sau đó lại lắc đầu, hắn đã từ bị Vương Nhất Bác tỏ tình trong kinh ngạc tỉnh táo lại, hắn tiến lên mấy bước đem Vương Nhất Bác từ trên sân khấu ôm xuống giống như là sợ vỡ nhẹ nhàng đặt dưới đất.

"Vương Nhất Bác, anh không muốn làm bạn trai của em."

"Anh muốn làm lão công của em."

Tiêu Chiến lấy từ trong túi quần ra một chiếc hộp tinh xảo, Vương Nhất Bác còn không có kịp phản ứng đã nhìn thấy Tiêu Chiến quỳ một chân trên đất.

"Vương Nhất Bác em nguyện ý kết hôn cùng anh không?"

Hiện trường đã sớm bị tiếng thét chói tai che giấu, trong lòng Vương Nhất Bác chỉ có thể nghe thấy âm thanh của Tiêu Chiến 

"Vương Nhất Bác em nguyện ý cùng anh kết hôn không?" Tiêu Chiến đang hỏi mình có nguyện ý kết hôn cùng hắn hay không, mà không phải có nguyện ý gả cho hắn hay không, Vương Nhất Bác cảm thấy mình rất khác người khi đều phân cao thấp ở những chữ này, nhưng khi lời này thật sự từ miệng Tiêu Chiến nói ra Vương Nhất Bác cảm động đến không nói được.

Mấy chữ khác nhau này đủ để chứng minh Tiêu Chiến rất tôn trọng chính mình, cho dù chính mình là một bên tiếp nhận, Tiêu Chiến cũng không hề dùng chữ cưới kia.

Vương Nhất Bác nghĩ đến thật lâu, lâu đến hiện trường thét lên tan đi biến thành nhỏ giọng thầm thì, tất cả mọi người đang suy nghĩ có phải Vương Nhất Bác muốn cự tuyệt Tiêu Chiến hay không.

Tiêu Chiến vẫn quỳ một chân trên đất, kiên nhẫn chờ lấy không có bối rối chút nào. Hắn có kiên nhẫn coi như hôm nay Vương Nhất Bác không đáp ứng hắn cũng có thể lại tìm cơ hội, một ngày nào đó Vương Nhất Bác sẽ đáp ứng.

"Tại sao Tiêu lão sư lại đạo văn của em sáng tạo vậy a?"

Qua nửa ngày Vương Nhất Bác mới nói ra một câu nói như vậy.

Tiêu Chiến cười, hắn biết Vương Nhất Bác là đang nói chuyện thổ lộ trên buổi hòa nhạc.

"Chỉ là cùng Vương lão sư không bàn mà trùng ý mà thôi."

"Vậy liền làm phiền Tiêu lão sư sau này luôn làm trợ lý cho em, không nhận phát tiền lương."

"Anh bằng lòng bị Vương lão sư nghiền ép cả một đời."

Một khắc kia Tiêu Chiến đeo nhẫn còn có chút khẩn trương, hắn run rẩy đem chiếc nhẫn đeo vào ngón áp út của Vương Nhất Bác, kích thước là vài ngày trước hắn nhân lúc Vương Nhất Bác ngủ lén đo, kín cẩn mang vào trên ngón vô danh của Vương Nhất Bác.

"Xem ra Chiến ca mưu đồ đã lâu a." Vương Nhất Bác cười nói với hắn.

"Vương lão sư, mau đeo cho anh, rốt cuộc đeo xong sẽ không chạy được." Tiêu Chiến đem chiếc nhẫn của mình đưa tới trong tay Vương Nhất Bác.

"Chiến ca, em yêu anh." Một khắc kia Vương Nhất Bác đeo nhẫn vào ngón tay nhìn Tiêu Chiến nói.

"Vương Nhất Bác, cám ơn em yêu anh."

Bây giờ lại một lần nữa bị a a a a a a thét lên bao trùm, Tiêu Chiến khoa trương che tai Vương Nhất Bác.

Hiện trường người hâm mộ

"A a a a a a a rốt cuộc con trai của tôi kết hôn."

"A a a a quá ngọt, làm tôi cũng muốn yêu đương người cùng giới."

"Tỉnh, cô xem lại một chút người ta hình dạng thế nào, nhìn lại mình một chút, nhưng là thật rất ngọt! A a a a a a!"

"Bảo bảo a, ma ma thật cao hứng."

"Tiêu Chiến, anh nhất định phải đối với Vương Nhất Bác thật tốt."

Có một người hâm mộ lớn tiếng hướng về phía Tiêu Chiến hô, Tiêu Chiến nhìn Vương Nhất Bác nói thật nhỏ câu " Tôi hiểu rồi."

"Hôn một cái, hôn một cái, hôn một cái."

Vương Nhất Bác không biết làm sao cầm micro lên

"Tôi nói các tiểu cô nương này, mỗi ngày mọi người nghĩ cái gì đây?"

"Vương Nhất Bác tôi là ma ma cậu." Người hâm mộ kia lại lớn giọng nói một câu làm mọi người được một trận cười vang.

"A, cái kia cô rất trẻ a." Vương Nhất Bác cũng không biết chính mình đã ba mươi vì sao còn có mẹ phấn, nhưng nhiều năm như vậy cậu cũng đã quen.

"Các người nhanh chóng yêu đương, đem cuộc sống chính mình vượt qua thật tốt mới là quan trọng."

Người hâm mộ: "Vương Nhất Bảo là nói tránh tôi không có bạn trai sao?"

"Cậu ấy không phải nói tránh, cậu ấy là nói thẳng."

"Ô ô ô hôm nay buổi biểu diễn này quá đáng giá, sinh thời còn có thể nhìn thấy hiện trường cầu hôn của con trai . . . Hôn sự này tôi đồng ý."

"Cô không đồng ý có ích? Tiêu Chiến rất đẹp trai a. . ."

Vương Nhất Bác cầm micro lên hướng về phía người hâm mộ chào

"Cám ơn mọi người, hi vọng mọi người có thể đối tốt với chính mình hơn, gặp người tốt nhất."

Người hâm mộ cũng đều đắm chìm trong hạnh phúc Vương Nhất Bác, tựa như quên đi hôm nay là Vương Nhất Bác xuất hiện lần cuối cùng với tư cách minh tinh trên sân khấu. Vương Nhất Bác cũng cho là bọn họ quên đi, như thế cũng tốt, nhưng là cậu không thấy được những tiểu cô nương này ra khỏi nơi biểu diễn cùng nhau một chỗ ôm nhau khóc . . .

26.05.22

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#zsww