Phiên Ngoại 3: Chơi nàng sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi Vưu Nhiên sửa sang trang phục xong, nắm điện thoại lẳng lặng mà đứng ở bên cửa sổ, biểu tình khi thì phẫn nộ khi thì lại có chút thương cảm.

Nàng đang đợi.

"Ngươi để cho ta tới chính là vì xem toàn quá trình mặt ngươi biến sắc thay đổi thất thường như vậy sao? Thân ái."

Đêm khuya lạnh lẽo, nghe được rất rõ là âm trầm cùng khủng bố trong thanh âm còn cái còn lại mang làn điệu cười nghiền ngẫm, hai loại âm sắc cực đoan hoàn mỹ này lại dung hợp ở một cơ thể, đại khái trên đời này chỉ có một "Người".

Khuê Nhân.

Có lẽ cũng không thể đem đối phương là "Người".

Bạn thân của nàng, đã từng chung cơ thể cùng sinh cùng chết, nguyền rủa chi tử vĩnh hằng, công chúa quái vật thích gặm đầu......

Tóm lại giờ phút này một thân chất nhầy tập các loại danh hiệu vinh dự đang từ từ hóa thành trở thành một nữ nhân hình người phi thường mỹ lệ đứng ở trước mặt Vưu Nhiên.

Lộ ra trọn vẹn

Tóc nâu thẫm

Nữ nhân có đôi mắt mày xanh lục xinh đẹp.

Vưu Nhiên nhìn làn da trơn bóng trên người của Khuê Nhân thậm chí còn mang theo chất nhầy chưa hoàn toàn tan hết bám vào. Nàng đành phải đưa cho đối phương một cái khăn lông mới tinh để đối phương lau khô người, sau đó mở ra tủ quần áo, chọn lựa một bộ quần áo dự phòng của mình cho Khuê Nhân.

Cách tấm rèm thay quần áo

Vưu Nhiên đem quần áo trong tay từng cái đưa cho bạn thân ăn thịt người không nhả xương của nàng.

"Ở nơi của ngươi cũng có thể gặp quỷ." Ngón tay mảnh khảnh của Khuê Nhân từng để trên cái nút áo sơ mi đã chuẩn bị sẵn, đôi mắt nàng tựa như đá quý màu lục nhìn bốn phía vách tường, đều là bị Vưu Nhiên tức giận khiêu khích dẫn tới dây đằng lan tràn sinh trưởng.

Mấy thứ này đại khái là từ trong địa ngục mọc ra.

"Ta vẫn luôn rất tò mò, nếu ngươi cũng có thể tổ hợp thành hình người, vì cái gì không thể biến ra mấy cái quần áo này luôn, ngươi biết ta đã cung cấp cho ngươi bao nhiêu quần áo trang phục sao?" Vưu Nhiên thổi một chút khí lạnh, phi thường bất đắc dĩ mà mắng Khuê Nhân phô trương lãng phí.

Đúng vậy, Khuê Nhân có thể biến thành trạng thái hình người, hơn nữa còn là đại mỹ nhân sẽ phóng điện khắp nơi.

Cũng không biết là đã được trời cao chiếu cố hay là mặt khác, sau khi chính mình sinh hạ Anh Đào, trầm tĩnh đại khái một tháng.

Vưu Nhiên vốn định để Khuê Nhân quay về sương đen chi sâm khôi phục trạng thái tự do, chẳng qua Khuê Nhân tự chủ tróc ra khỏi bản thể, từ chỗ sâu trong hắc đàm của sương đen chi sâm chậm rãi xuất hiện là hình người có bộ dáng nữ nhân.

Lúc ấy xác thật là dọa nhảy dựng, ngay cả bản thân Khuê Nhân cũng không biết đây là vì cái gì.

Mà chỉ có thể duy trì trạng thái từ hình người một ngày một giờ, đến lúc sau tùy thời tùy chỗ đều có thể đổi trạng thái.

Thậm chí không hề bị dẫn lực của sương đen chi sâm ảnh hưởng mà Khuê Nhân nàng có thể không thông qua trạng thái ký sinh lên ký chủ ở khu vực Bắc khu tự do hoạt động.

Vưu Nhiên vẫn luôn cảm thấy, đây là nhờ một số chuyện có đức không nhiều lắm Khuê Nhân đã tích được, tóm lại vị công chúa quái vật này cao hứng hỏng rồi.

Trừ bỏ biến thành hình người thì sau đó càng thêm hung tàn, liền phải nói cách khác là chuyện thứ nhất liền tìm Nha Tiên a di đánh lộn.

Nghe được Vưu Nhiên chỉ trích chính mình không phải, nữ nhân mắt xanh lục nàng không nghĩ cài lại nút áo trên cùng, lười biếng mà kéo kéo cổ áo xuống, đường cong bộ ngực hoàn mỹ nhìn không sót gì.

Nàng cong cong khóe miệng, dựa nghiêng dựa vào cạnh cửa, dù bận vẫn ung dung mà nhìn Vưu Nhiên đêm nay đổi tính.

Phải biết rằng, ngày thường vô luận nàng chi tiêu nhiều hay ít cho quần áo, thậm chí có đôi khi mặc một lần phải đổi mới, nguyên nhân đương nhiên là nàng còn chưa quen hình thái phương thức ăn cơm của con người dẫn tới, Vưu Nhiên vị con lai thiện lương chính là một chút cũng sẽ không chỉ trích nàng.

"Tôi chính là từ áo của cậu kết thúc mỹ thực, tôi liền lập tức không do dự chạy đến đây, thông qua lời nói của ông già điện tử chết tiệc này." Khuê Nhân như là ảo thuật trong tay xả ra một cái điện thoại màn hình thuỷ tinh.

Đây là quà Vưu Nhiên chuẩn bị riêng cho nàng, nói là vì thuận tiện liên lạc.

Nhưng cái mới mẻ này sự làm nàng rất đau đầu, tóm lại nàng còn phải cần một ít thời gian để thích ứng.

"Tiểu Anh Đào cần cậu chiếu cố trong chốc lát." Vưu Nhiên nhìn Khuê Nhân ra tới, sau đó liền đơn giản rõ ràng nói tóm tắt dụng ý mình điện thoại cho nàng kia.

Vẻ mặt Khuê Nhân như là ăn thịt hư thối là biểu tình không xong, hỏi lại một lần, "Cậu nói cái gì??"

"Tiểu Anh Đào từ đêm nay cậu chiếu cố một chút, thẳng đến khi tôi trở về."

Nghe được những lời này của Vưu Nhiên, Khuê Nhân lại quay đầu đối diện em bé đang nhìn mình bằng đôi mắt Kim Hạt Sắc y như Mục Phỉ kia, quyết đoán lắc đầu.

"Không, không được." Khuê Nhân lập tức cự tuyệt, nàng không cần nghĩ ngợi mà chuẩn bị từ cửa sổ nhảy đi.

Vưu Nhiên giành trước một bước phong tỏa cửa sổ, chắn trước mặt Khuê Nhân.

"Vì cái gì không được." Vưu Nhiên cau mày, nàng lại không muốn kêu Đại Dì các nàng, chủ yếu là không hy vọng mọi người trong dinh thự biết chính mình đi tìm Mục Phỉ, sợ hãi các nàng lo lắng cho mình.

"Tôi có tính tự ăn mòn, cậu biết mà bất luận gia hoả nào có sinh mệnh tiếp cận tôi đều sẽ"

"Anh Đào là người thứ hai đối với cậu miễn dịch." Vưu Nhiên trợn trắng mắt, trực tiếp ngắt ngang Khuê Nhân đang tái nhợt cự tuyệt.

"...... Đáng chết." Khuê Nhân mắng một miệng, trời biết nàng ghét nhất, nhất, ghét nhất là mấy đứa nhỏ chảy nước miếng, "Cậu đi ra ngoài làm gì không mang theo tiểu quỷ cùng đi?"

"Không có tiện, tôi là đi làm việc." Vưu Nhiên lạnh mặt, thuận miệng nói câu này.

Khuê Nhân chú ý tới gạt tàn thuốc ở ban công một đống mẫu đầu thuốc lá, xem như minh bạch một ít việc.

"Cần tôi hỗ trợ không? Nói thật, tôi rất nguyện ý hỗ trợ cậu chuyện này, mà không phải thay cậu chăm sóc con nhỏ."

Khuê Nhân hạ mi, đôi mắt xinh đẹp màu xanh lục hiển nhiên nhiễm màu sắc hưng phấn trước giết chóc.

Vưu Nhiên hừ cười một tiếng, sau đó vỗ vỗ bả vai đối phương, "Lần sau đi, lần này tôi muốn tốc chiến tốc thắng, hơn nữa ở tập đoàn của đại nhân tốt nhất không cần làm cho quá đầm đìa mới tốt."

Khuê Nhân toét miệng cười, xem ra có gia hỏa nào không biết điều dẫm tới cái đuôi Satan rồi.

"Nhưng ngươi kêu ta làm loại chuyện chăm sóc con nhỏ này, cũng không phải quyết định tốt." Khuê Nhân nhìn đến tư thế Vưu Nhiên chẩn bị xong quần áo chuẩn bị rời đi, nàng ý đồ muốn ở lúc cuối cùng làm Vưu Nhiên hồi tâm chuyển ý.

"Anh Đào thích ngươi." Vưu Nhiên cười chỉ ra tới điểm mấu chốt.

"Cái gì? Ngươi đang cùng ta nói giỡn sao?" Khuê Nhân quả thực sắp đấm tường, Vưu Nhiên vì để nàng chăm tiểu quỷ cái gì cũng nói được à.

"Ta là nói thật, Tiểu Anh Đào chỉ định muốn chọn ngươi." Vưu Nhiên sợ hãi Khuê Nhân không tin, liền từ ở một bên lấy ra ảnh chụp gia tộc, trên đó là sau khi Vưu Nhiên sinh xong con hai tháng, tập hợp mọi người của đại gia tộc lại chụp ảnh chung.

Mọi người trong dinh thự đều có mặt l, bao gồm biến thành hình người Khuê Nhân.

"Nó chọn ta chiếu cố nó......?" Khuê Nhân dùng ngón tay chỉ chính mình lại chỉ chỉ Tiểu Anh Đào hoàn toàn không có buồn ngủ, vẻ mặt không tin.

Vưu Nhiên gật gật đầu sau đó cúi đầu nhìn xuống đồng hồ, hôn lên trái con gái bảo bối một cái.

"Phải ngoan ngoãn nghe dì Khuê Nhân nói nga."

Sau đó dùng ánh mắt ý bảo bạn tốt phải chiếu cố con mình thật tốt lúc sau, liền từ cửa sổ một bên nhảy xuống.

Ngay sau đó, là tiếng xe hơi gầm rú.

Khuê Nhân nghe tiếng xe sớm đã đi xa, phi thường phi thường bất đắc dĩ mà đem cửa sổ đáng chết kia đóng lại.

Khi nàng đang u buồn mà xoay người, thình lình phát hiện Tiểu Anh Đào vốn đang an tĩnh ở giường em bé giờ phút này tay nhỏ túm bên cạnh giường em bé, còn có một giây đồng hồ liền sẽ từ trên giường rớt xuống mặt đất.

Khuê Nhân theo bản năng duỗi ra xúc tu lập tức ôm lấy Tiểu Anh Đào mommy không có mặt liền bắt đầu nghịch ngợm, may mắn không rơi xuống trên mặt đất.

Tiểu Anh Đào mềm như bông bị Khuê Nhân dùng cánh tay có lực kéo vào trong lòng ngực, bé bị xúc tu đề kéo từ không trung vào trong lòng ngực của Khuê Nhân, một chút cũng không sợ hãi, thậm chí còn vui vẻ mà cười khanh khách không ngừng.

"Ngươi hướng ta cười cũng vô dụng, ngủ." Khuê Nhân cố ý lôi kéo một gương mặt già, yêu cầu Anh Đào nhanh ngủ.

Tiểu Anh Đào ủy ủy khuất khuất mà cau mày, tròng mắt kim lượng thẳng tắp mà nhìn Khuê Nhân chăm chú.

"Ba ác ~"

Tiểu Anh Đào miệng nhỏ đô đô, phát ra âm điệu Khuê Nhân nghe hoàn toàn không hiểu.

Khuê Nhân bị này đôi mắt hồn nhiên ngây thơ nhìn chăm chú trong lòng phát mao, đành phải đem đối phương đặt ở trên sô pha, Tiểu Anh Đào là không muốn ở giường em bé.

Khuê Nhân nhìn đến ảnh chung chụp Vưu Nhiên lấy ra khi nảy, đột nhiên tâm huyết dâng trào muốn chứng minh nhìn xem, liền đem đóng ảnh kia cầm lại đây.

"Tiểu quỷ, ngươi muốn ai chiếu cố ngươi? Ngươi thích ai nhất? Trừ bỏ hai người mẹ của ngươi." Khuê Nhân nhướng mi hỏi, nàng thật đúng là không tin lời Vưu Nhiên nói chính là thật sự.

Tiểu Anh Đào mềm đô đô bò ngồi ở trên sô pha, nhìn ảnh chụp chung trước mặt, sau đó lại ngẩng đầu nhìn phía Khuê Nhân, tiếp theo tay nhỏ chỉ chậm rãi chỉ vào, thẳng đến chỉ hướng về phía thân ảnh đứng ở bên cạnh Vưu Nhiên.

Thế nhưng thật đúng là mình!

Khuê Nhân trong lòng đắc ý một chút, sau đó nàng lại cố ý hỏi một câu, "Vậy ngươi nhất không muốn ai chiếu cố? không thích ai nhất?"

Tiểu Anh Đào nhíu nhíu mày, bộ dáng có chút rối rắm.

Ở trong lòng Khuê Nhân ám chỉ: Mau chỉ hướng về Tiên Nha đáng chết, phải là Tiên Nha!

Kết quả Tiểu Anh Đào do do dự dự, cuối cùng lại chỉ hướng về phía cùng một người!

Vẫn là Khuê Nhân nàng!

"Ngươi mẹ nó chơi ta sao?"

Thanh âm Khuê Nhân vèo vèo mà trừng tiểu gia hỏa có vẻ mặt vô tội, nếu không phải xem ở phân lượng đối phương là con của Vưu Nhiên cùng Mục Phỉ, nàng khẳng định muốn đem đầu tiểu quỷ này gặm mất.

Ngay ở lúc nữ nhân có đôi mắt màu lục xinh đẹp còn đang suy nghĩ hắc ám, trên mặt nàng đột nhiên bị bẹp một mồm to, lại còn có nước miếng bí mật mang theo mùi sữa.

Nàng thế nhưng bị tiểu hỗn đản Anh Đào hôn đầy nước miếng, Khuê Nhân nháy mắt không bình tĩnh, đôi tay nhắc tới tiểu quỷ không biết trời cao đất dày, chuẩn bị biến thành hình thái ác ma khủng bố nhất đe dọa đối phương.

Chẳng qua Anh Đào bị nhắc tới tới cũng không có sợ hãi cái gì, nàng ngạc nhiên mà nhìn khuôn mặt Khuê Nhân a di thình lình phóng đại, cái tay nho nhỏ liền ôm lấy mặt lạnh băng của đối phương, sau đó ở trên miệng Khuê Nhân trực tiếp lại bẹp một ngụm!

Nữ nhân mắt lục ngay lập tức hoá đá hai giây, ngay sau đó ——

"A a a a —— Vưu Nhiên ——!!!!!!!!!!"
Đêm khuya yên tĩnh, tiếng thét chói tai khủng bố của Khuê Nhân truyền đến cả tòa trang viên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro