Chương 03: Muốn tắm rửa hay muốn bị làm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cậu mua gái trinh từ tay bọn buôn người tốn bao nhiêu tiền?" Người đàn ông Đông Nam Á ở đầu dây bên kia nói tiếng Trung trôi chảy.

"Năm trăm vạn." Sắc mặt Hoắc Mãng đen kịt ngồi ở mép giường gỗ, tức giận không vui trả lời.

"Cái gì?! Thằng nhóc này, cậu điên rồi sao?! "Bên kia khiếp sợ rống lên.

Hoắc Mãng đối với phản ứng của bạn tốt cũng không bất ngờ, trầm giọng nói: "Tụng, sáng mai phái một trực thăng đến đây cho tôi. " Nói xong, lập tức cúp điện thoại, quay đầu nhìn chằm chằm cô gái đang run rẩy ở cuối giường gỗ.

Cô cuộn mình trong góc, đáng thương ôm lấy đầu gối, nhìn hắn gọi điện thoại xong, đôi mắt to sáng ngời càng thêm kinh hãi không thôi.

Hơi nóng từ cây gậy thịt vừa rồi cọ vào làn da giữa hai chân cô vẫn còn lưu lại, cô hiểu được đó là phản ứng gì, sợ lại bị hắn đè ra tiếp tục làm chuyện đáng sợ.

Nam nhân trẻ tuổi anh tuấn cường hãn đứng dậy, duỗi hai cánh tay cuồn cuộn cơ bắp về phía sau, toàn thân là huyết khí chiến đấu trên võ đài, cây gậy thịt thô to dưới lớp quần lót vẫn ngẩng đầu, chĩa về phía thiếu nữ mềm mại.

"Nào, đi tắm rửa cho sạch sẽ." Hắn nheo mắt lại, nhìn chiếc váy dính đầy đất bẩn thỉu của cô.

"Không..." Cô bất an hoảng sợ, ôm chặt lấy thân mình lắc đầu.

Hắn tháo miếng băng dính máu trong lòng bàn tay, phóng đãng thô lỗ cởi quần lót bao bọc lấy thứ sừng sừng trước mặt cô, tùy tiện cho cô thấy dương vật có kích thước quá khổ của mình.

Hung dữ, to lớn, huyết khí phương cương.

Thiếu nữ mười bảy tuổi là tiểu thư khuê các dịu dàng, nào đã thấy qua thân thể trần trụi của đàn ông, cô ngay cả mắt cũng không dám nâng lên, hai gò má và vành tai đỏ đến mức có thể rỉ máu.

Khóe miệng Hoắc Mãng nhếch lên nụ cười tà khí, nhìn phản ứng ngây ngô ngượng ngùng của cô, nghĩ đến bọn buôn người cũng vì muốn bán được giá tốt, nên cũng kiềm chế mà không dám giở trò đồi bại với cô.

500 vạn này thật sự đáng giá!

Hắn lắc lắc cây gậy thịt lớn dưới háng đi tới trước mặt cô, đưa tay ra, ngón cái chai sạn nhéo cằm nhỏ của cô nâng lên, nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của cô, khàn giọng nói: "Hoặc là ở lại đây và làm tình, hoặc đi tắm với ông đây, em chỉ được chọn một."

Sắc mặt Lam Vãn ửng hồng, xấu hổ khó xử quay mặt đi, cố gắng không nhìn háng hắn, nhẹ giọng lẩm bẩm: "Tôi... Tôi muốn tự mình tắm..."

Hoắc Mãng nhíu mày, ngón tay thô ráp vuốt ve làn da nhẵn nhụi của cô, bất mãn nói: "Em là vợ của tôi, em phải kì lưng cho tôi. "

Trên người hắn còn lưu lại máu tươi của đối thủ, không rửa sạch làm sao có thể ôm cô ngủ?

Không nói hai lời, cánh tay cường tráng của hắn nhấc bổng cô gái mảnh khảnh xuống giường, bế cô ra khỏi nhà gỗ nhỏ đi ra bên ngoài.

Bầu trời đêm trong xanh, mặt trăng tỏa ánh sáng trắng, bên ngoài ngôi nhà là một mảnh đất hoang cằn cỗi, cỏ cây thưa thớt, mà cách đó mấy chục mét, biển hiệu khách sạn được thắp đèn neon sáng rực, đó là chốn tiêu tiền lớn nhất biên giới Đông Nam Á, vũ khí, ma túy, sòng bạc và quyền đài dưới lòng đất, nơi tội ác ngự trị trong bóng đêm.

Hắn không thể sống trong căn phòng xa hoa nơi đó, Vương trên võ đài dễ dàng bị đối thủ ám toán, đã từng có người bỏ bột thuốc phiện vào trong món ăn của hắn, may mắn ngôi làng nơi hắn sinh sống có thứ này, lập tức ngửi ra mùi, một miếng cũng không đụng vào.

Kể từ đó, hắn dựng một căn nhà gỗ nhỏ ở nơi hoang vu hẻo lánh này để nghỉ ngơi.

Vị trí tắm rửa ở phía sau nhà gỗ, bốn phía được bao quanh bởi nhựa cứng, trên nóc nhà gỗ nhỏ có một túi nhựa, chứa nước nóng năng lượng mặt trời* đơn giản, chỉ có một đầu vòi thông với vòi hoa sen bên dưới.

Đơn sơ đến mức khiến người ta không buồn liếc mắt một cái.

Trước đây Hoắc Mãng không nghĩ tới căn nhà gỗ nhỏ hắn dùng để nghỉ ngơi lại rách nát như vậy, nhưng nhìn thấy cô gái thanh tú dịu dàng trước mặt dừng bước không tiến lên, hắn liền nhận ra sự khác biệt giữa cô và mình.

Hắn là một gã đàn ông thô lỗ chỉ biết liều sống liều chết, nhưng cô gái trước mắt trắng nõn xinh đẹp, da mịn thịt mềm, làm sao chịu được hoàn cảnh ngay cả chỗ tắm rửa cũng không có.

"Tôi..." Người đàn ông thô kệch lần đầu tiên xấu hổ cào cào mái tóc đen của mình, "Tôi có một ngôi nhà ở thành phố Mạn Phổ, sau này chúng ta có thể đến đó kết hôn và sinh con. "

Cô không dám nói chuyện, cúi đầu, hai gò má nóng như lửa đốt, một mặt là bởi vì toàn thân hắn trần như nhộng, chỉ có một cái khăn tắm vắt lên vai, mặt khác là hắn luôn nói những lời khiến người ta khó có thể mở miệng.

Cũng đúng, hắn bỏ một số tiền lớn ra mua cô từ tay bọn buôn người, mục đích chính là mang cô về nhà sinh con.

Nhưng từ giọng điệu của hắn, cô có thể nghe ra một chút hy vọng có thể thương lượng đường sống, cắn chặt môi, lại tìm cơ hội van xin: "Anh có thể... có thể hay không cho tôi về nhà trước, kết hôn... Kết hôn phải có sự đồng ý của bố mẹ tôi mới được, hơn nữa tôi cũng chưa đủ tuổi..."

Hoắc Mãng nhìn thấu thủ đoạn cô gái nhỏ dỗ dành hắn buông tha cho mình, khẽ cười lạnh, nói: "Ở Mạn Phổ, mười bảy tuổi đã là mẹ của hai đứa nhỏ, Vãn Vãn, em cũng không còn nhỏ nữa. "
Hắn cũng không muốn cùng Lam Vãn nói lời vô nghĩa nữa, hay bàn tay thô ráp thô bạo xé rách chiếc váy của cô.

"KHÔNG--"

"Xin anh đừng xé quần áo của tôi, cầu xin anh. Đừng mà—"

Trong tiếng kinh hô kinh ngạc và tiếng khóc lóc thảm thiết không ngừng của thiếu nữ, vải vóc bị xé thành từng mảnh, Hoắc Mãng vươn cánh tay ra, ôm lấy thiếu nữ đang thất thần, toàn thân chỉ có áo ngực cùng quần lót đi vào trong nhà tắm bằng nhựa.

Xung quanh tối om, trên đầu chỉ có một ngọn đèn nhỏ màu vàng cam, đôi nam nữ đang chen chúc dưới vòi hoa sen, làn nước trong vắt phun lên người hai người, ngay cả hô hấp cũng có thể nghe thấy.

Đôi mắt hắn sâu thẳm, bùng cháy ngọn lửa dục vọng, nhìn thấy bộ ngực đồ sộ căng tròn trước ngực cô, yết hầu hắn khô khốc lăn lộn, hô hấp càng ngày càng gấp gáp, nói: " Cởi áo ngực ra, tắm rửa mặc quần áo làm gì? "

"Không được, thật sự không được." Lam Vãn rũ mắt lắc đầu, khóc lóc ôm lấy mình, liều mạng che đi khe rãnh trước ngực.

Điều này đã phá vỡ điểm mấu chốt trong giáo dục gia đình của cô, cô đã không còn là một cô gái ngoan trong mắt cha mẹ và thầy cô.

Giọng hắn trầm xuống, uy hiếp cô: "Vậy tôi sẽ cởi cho em."

* túi đựng nước nóng năng lượng mặt trời

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro