Trừ điểm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

       Không còn gì tồi tệ hơn được nữa, thầy Filch sách cổ ba đứa xuống văn phòng của giáo sư McGonagall ờ tầng một. Ở đó, chúng ngồi thu lù chờ đợi và không nói với nhau một lời nào . Lola thì bấu chặt hai tay vào nhau ,Hermione run rẩy, còn trong đầu Harry thì đang lộn xộn, cố sáng tác ra những lý do hết sức xạo, những câu chuyện bịa đặt hoang đường, những lời xin lỗi không tin được, và những chứng cớ ngoại phạm vô lý, càng nghĩ thì càng đuối lý hơn. Lần này thì quả là Harry không thấy chút ánh sáng nào le lói cuối con đường hầm tai vạ này. Ba đứa bị dồn vô chân tường rồi. Sao mà chúng có thể ngu ngốc đến mức bỏ quên tấm áo tàng hình kia chứ ? Kiếm đâu ra trên cõi đời này một lý do để cho giáo sư McGonagall chấp nhận được việc chúng trốn ngủ, lẻn đi lung tung trong trường lúc nửa đêm khuya khoắt, lại còn leo tuốt lên đỉnh tháp thiên văn cao nhất, một nơi thuộc khu vực hạn chế đi lại, chỉ khi có lớp học mới được phép vào? Không khéo để lộ ra chuyện của Norbert và tấm áo tàng hình thì chúng chỉ còn nước sớm cuốn gói ra khỏi trường.
     Harry tưởng đến nước này thì không còn gì bi đát hơn được. Nhưng mà đã lầm. Khi giáo sư McGonagall xuất hiện, thì lẽo đẽo theo bà là ... Neville. Vừa nhìn thấy Lola Harry và Hermione là nó kêu lên
"Harry! Mình đang đi kiếm bồ để báo cho bồ biết, mình có nghe Malfoy nói là nó sẽ đi bắt quả tang bồ. Nó nói bồ có một con r..."
    Harry lắc đầu lia lịa ra hiệu cho Neville ngậm miệng lại, nhưng giáo sư McGonagall đã nhìn thấy. Bà quay lại nhìn bọn trẻ, bừng bừng như sắp thở ra lửa, trông còn khiếp hơn cả con rồng Norbert:
"Ta không thể tin được đứa nào trong bọn bây lại dám làm chuyện này. Thầy Filch nói hai đứa bay leo lên tháp thiên văn. Lúc một giờ khuya... Tự giải thích ta xem!"
     Đó là lần đầu tiên Hermione không thể trả lời một câu hỏi mà giáo viên nêu ra. Cô bé nhìn đăm đăm xuống đôi dép xẹp của mình, đứng yên như bức tượng.
     cô cắn chặt răng để bớt lo lắng nhưng ánh mắt của giáo sư McGonagall dan chặt lên người cô như thể muốn toé lửa . cô nói tiếp ....
"Ta đã nghĩ ra đầu đuôi câu chuyện rồi. Cũng không cần phải là thiên tài mới suy ra được ba đứa bay vẽ vời ra câu chuyện nhảm nhí về một con rồng cho Draco Malfoy nghe, cốt dụ nó ra khỏi giường để gặp rắc rối. Và nó gặp rắc rối rồi! Ta đã tóm được nó. Ta chắc tụi bay cũng đã dàn cảnh cho Neville nghe lóm được câu chuyện nhảm nhí của tụi bay, cho nó tin sái cổ chuyện này để tụi bay cười chứ gì?"
     Harry bắt gặp ánh mắt Neville đang nhìn sửng sốt và tổn thương. Nó cố gắng dùng mắt nói với Neville là không đúng như vậy đâu. Tội nghiệp cậu bé Neville thật thà. Harry biết là Neville đã phải vất vả lắm để lần mò trong đêm tối, tìm cho được bọn chúng mà cấp báo. Giáo sư McGonagall chì chiết:
"Kinh hoàng! năm học sinh trốn ngủ trong một đêm! Trước giờ ta chưa từng thấy! Lola, Hermione, ta cứ tưởng hai con là người có ý thức nhất chứ? Còn Harry, ta cũng tưởng con là đứa biết coi trọng danh dự nhà Gryffindor hơn những trò nhảm nhí này chứ! Cả bốn đứa sẽ bị cấm túc... Đúng cả Neville nữa. Không ai có thể viện bất cứ lý do gì để đi lang thang trong lâu đài vào ban đêm, đặc biệt là trong những ngày này, rất nguy hiểm... Gryffindor bị trừ năm mươi điểm."
     Harry há hốc mồm:
"Năm mươi điểm?"
"Phải, mỗi đứa bị trừ năm mươi điểm."
     Giáo sư McGonagall thở nặng nhọc qua cái mũi dài ngoằn và nhọn hoắc của bà .Cầm như mất toi vị trí đầu bảng! Bao nhiêu điểm nhờ thắng Quidditch mới có được giờ mất sạch.
"Thưa cô... xin cô..."
"Thưa cô, cô không thể trừ..."
"Đừng có nói ta có thể hay không thể cái gì hết. Bây giờ, tất cả về giường ngủ. Chưa bao giờ ta xấu hổ về học sinh Gryffindor như lần này."
     Hai trăm điểm mất toi. Gryffindor vậy là tuột xuống hạng chót. Chỉ trong một đêm mà chúng ta làm tiêu tan hết cái triển vọng Gryffindor đoạt được Cúp Nhà. Harry có cảm giác như gan ruột nó rớt hết ra khỏi bụng rồi. Làm sao nó co thể vớt vát được điểm nào cho nhà Gryffindor nữa?
      Suốt đêm đó Harry không tài nào ngủ được. Nó nằm nghe tiếng Neville thổn thức trên gối hồi lâu, có vẻ như cả giờ đồng hồ. Harry không thể nghĩ ra được điều gì để an ủi Neville. Nó biết neville, giờ chắc cũng như nó, nghĩ đến bình minh mà hãi hùng. Sáng mai, tất cả các thành viên trong nhà Gryffindor sẽ phản ứng thế nào khi biết được những chuyện chúng đã làm?
      Lola thì khác sao , cô nằm xa Hermione và âm thầm khóc cả đêm . cô mím chặt môi mình lại nức nở , cái gì mà công chúa Gryffindor chứ z vì nó mà cả nhà mất đi cup . lẽ ra cô nên ngoan ngoãn nghe lời giáo sư khuyên hai người kia ở lại . hoặc ít nhất thì cũng ở lại coi trừng Neville . như vậy thì sẽ  giảm số điểm mất xuống một nửa . chẳng biết nó khóc đến mấy giờ , nhưng khi nghe tiếng lục đục thì nó vội lau nước mắt giả vờ ngủ . khi đó Hermione vào nhà vệ sinh để rửa mặt .
     Buổi sáng hôm sau, khi đi qua những đồng hồ cát khổng lồ dùng để ghi điểm của các nhà, thoạt tiên dân Gryffindor cứ tưởng là có sự nhầm lẫn chi đó. Làm thế nào mà mình bỗng dưng mất hết một trăm năm mươi điểm nội trong một đêm? Nhưng rồi câu chuyện bắt đầu lan truyền: Harry Potter; thằng Harry Potter nổi tiếng ấy, vị anh hùng của mọi người trong hai trận đấu Quidditch ấy, đã làm mất hết điểm của nhà Gryffindor ,Cả Lola Potter nữa . Chính hai anh em nó, cùng hai đứa ngốc khác của năm thứ nhất.
      Từ chỗ là học sinh được ngưỡng mộ nhất trường, Harry và Lola thoắt cái trở thành đứa bị ghét nhất. Đến bọn học sinh nhà Ravenclaws và Hufflepuff cũng ngoảnh mặt không thèm nhìn nó. Chẳng là ai cũng đang mong cho nhà Slytherin mất Cúp Nhà. Chỗ nào Harry Lola đi qua, người ta cũng chỉ trỏ, thậm chí không cần hạ thấp giọng chê bai chỉ trích . Ngược lại, khi nó đi ngang bọn Slytherin thì lại được chúng vỗ tay, huýt gió, và hoan hô
"Cám ơn Harry nha! Tụi tao nhờ mày phen này đó!"
"a ! còn cả công chúa Gryffindor nữa ! cảm ơn hai anh em mày nha !!!!"
        Cô cầm chắc cây đũa phép trên tay , dơnleen chuẩn bị tấn công thì tụi nó chạy mất kèm theo tiếng mắng của giáo sư đầy chì chiết
"Vài tuần nữa họ sẽ quên hết chuyện này đấy mà! Anh Fred với anh George từng làm cho nhà Gryffindor mất cả đống điểm, nhưng mà rồi hai anh ấy vẫn được mọi người yêu mến đó thôi!"
      Ron an ủi hai đứa , cậu biết mấy ngày này . harry và Lola bị áp lức rất nhiều . Lola thì tập luyện đến muốn phát điên , còn harry thì nghe những lời chê bai từ các nhà khác .
"Nhưng mà hai anh ấy chưa bao giờ làm mất hai trăm điểm ngay một lúc, đúng không?"
    Harry khổ sở hỏi lại, và Ron thừa nhận:
"Ờ ... chưa ...."
     Có muốn sửa chửa lỗi lầm thì cũng muộn rồi. Nhưng Harry thề với chính mình là từ giờ trở đi không đời nào dính mũi vô những chuyện không phải của nó nữa. Từ nay xin đủ với những trò lẩn lút quanh quẩn và rình rập do thám. Nó cảm thấy xấu hổ về mình , đến nỗi quyết định gặp Wood để xin rút lui khỏi đội Quidditch. Wood nổi trận lôi đình:
"Rút lui hả? Thì được tích sự gì cơ chứ ? Thử nghĩ coi, nếu không thắng trận Quidditch nào nữa thì liệu chúng ta có lấy lại được những điểm đã mất không?"nhìn cô" còn em nữa ! mặt em như vậy là thế nào ! cố gắng lấy lại điểm cho Gryffindor chứn. mấy bùa chú của em giờ này chẳng có tác dụng gì cả nên hãy cố gắng lấy lại điểm từ kiến thức và mỗ lực của mình đi !"
     lần đầu tiên .... nó bị lớn tiếng đến như vậy . đầu nó xoay như trong tróng . từ những lời chì chiết của giáo sư , đến những lời chê bai khó chịu của học sinh . rồi giờ lại đến cả Quidditch nó cũng bịawngs như vậy . cảm súc của nó càng ngày càng đảo lộn . nó dần trở nên trầm lặng hơn . nụ cười cũng chỉ gượng gạo với bộ ba kia
     Cả đội chẳng thèm nói năng gì với Harry và nó suốt buổi luyện tập, mà mỗi khi có chuyện gì phải nhắc đến Harry và nó , họ cũng không gọi nó bằng "Harry"" Lola" như mọi khi nữa; họ chỉ gọi nó là "Tầm thủ".
      nó quay lưng trở về ktx sau buổi tập luyện mệt mỏi .
" Lola ! "
     nó quay lại , đây là giọng của Oliver
" có truyện gì sao đội trưởng !" mặt nó chẳng thể biểu hiện một chút cảm súc nào cả . giọng nó cũng mỏng manh , nó sợ bị mắng .... nó rất sợ anh vào đây để mắng nó
" .... anh xin lỗi vì đầu buổi mắng em ! lúc đó anh bị áp lực quá mà hai đứa lại....."
" không sao ! nó là sự thật ! do em nên chúng ta mất cup nhà ! mắng .... đúng mà ...."
" nếu áp lực quá , em có thể xin nghỉ tạm vài buổi ! "
      nó xin anh buổi sau không đến , nó cần tập trung vớt vát lại vài điểm cho Gryffindor . và quả thật chỉ trong một tuần , nó và Hermione đã lấy lại được 78 điểm . nhưng như vậy chẳng có chút sức nặng nào cả , và Gryffindor vẫn đứng bét . nhưng rồi .... Hermione phát hiện một điều rằng nó đang làm dụng thuốc an thần . không biết nó lấy thuốc ở đâu , chỉ biết rằng nó uống rất nhiều và sức khoẻ của nó càng ngày càng sút giảm
" cậu điên sao Lola ! cậu đang làm dụng thuốc ngủ ! nó rất nguy hiểm !" Hermione đoạt đi lọ thuốc trắng trên tay nó .
" chỉ một viên thôi mà Henny ! mình không có lạm dụng !" nó cười yếu ớt
" không ! nếu bồ tiếp tục mình sẽ méc với cô Poppy và Harry"
     quả thật lời này có tác dụng vì cô đã dừng việc dùng thuốc lại . Thế rồi, còn chừng một tuần lễ nữa là đến kỳ thi. hai đưa ôn bài đến bù đầu và những lời chọc ngoáy từ bên ngoài đã không còn được để tâm .
      Ron , nó và Hermione đang ngồi học thì bất ngờ Harry sông  vào với vẻ mặt không mấy vui vẻ
"Vậy là thầy Snape sắp đạt được mục tiêu rồi. Nếu thầy Quirrell tiết lộ cho ổng cách giải những lời nguyền Chống thế lực Hắc ám...."
" em chỉ muốn in ổn làm bài thôi ! em mệt lắm rồi !" nó vô cảm nói
"Nhưng vẫn còn con Fluffy canh giữ mà!"
     Ron ngước nhìn hàng ngàn vây quanh mình
"Biết đâu thầy Snape đã tìm ra cách vượt qua con quái vật ba đầu mà không cần phải hỏi lão Hagrid? Thể nào trong đây cũng có một cuốn nào đó chỉ cách chế ngự một con chó ba đàu. Vậy bây giờ mình phải làm gì đây, Harry?"
      Máu phiêu lưu lại trào dâng làm ánh mắt Ron loé sáng. Nhưng Hermione đã nhanh nhẩu trả lời:
"Đi thưa với thầy Dumbledore. Đúng ra tụi mình phải làm chuyện này lâu rồi. Bây giờ mà mà mấy đứa tụi mình còn tự tiện làm chuyện gì nữa thì sẽ bị đuổi ra khỏi trường ngay."
"Nhưng mà tụi mình không có bằng chứng gì hết. Thầy Quirrell thì khiếp đảm quá rồi, không thể làm chứng cho tụi mình được. Thầy Snape chỉ cần nói là ổng không biết gì hết về chuyện con quỷ khổng lồ sổng khỏi hầm ngục vào đêm Lễ Hội Ma, rồi ổng nói là không hề lảng vảng ở tầng ba; thì lúc đó, các bạn thử nghĩ xem người ta tin thầy hay tin chúng ta? Chuyện chúng ta ghét thầy Snape, ai cũng biết. Thầy Dumbledore sẽ nghĩ là chúng ta chỉ bịa ra những chuyện đó để thầy Snape bị cho thôi việc. Thầy giám thị Filch cũng không đời nào giúp chúng ta đâu, vì chuyện đó đâu ích lợi gì cho thầy? Ổng quá thân với thầy Snape, với lại, càng có nhiều học trò bị đuổi thì thầy Filch càng khoái. Và đừng quên điều này nữa nhe: chúng ta đâu có được phép biết về Hòn đá Phù thuỷ hay về con Fluffy. Lại phải giải thích dài dòng lôi thôi thêm"
    Sự phân tích của Harry có vẻ thuyết phục được Hermione, nhưng Ron thì không
"Nếu mình chỉ để ý thăm dò chung quanh đây thôi "
"Không !Chúng ta xen vô chuyện này quá nhiều rồi."
     Harry kéo tấm bản đồ sao Mộc về phía mình và bắt đầu học tên các mặt trăng của sao này.Ở bàn ăn điểm tâm vào sáng hôm sau, Harry, Hermione , Lola và Neville cùng nhận được thông báo giống nhau như sau!
"Trò sẽ thi hành hình phạt của mình vào lúc 11 giờ đêm nay.Hãy gặp thầy Filch ở tiền sảnh.
                                       Giáo sư McGonagall.
       Harry quên béng là ngoài chuyện làm mất điểm của nhà Gryffindor, tụi nó còn bị phạt cấm túc. Nó cứ đoán là Hermione sẽ phàn nàn thế là mất toi một buổi tối ôn bài, nhưng Hermione không nói một lời nào cả . rồi còn đến cả Lola , em cứ im lặn từ ngày hôm đó đến giờ , ăn uống thì thấy thường bữa bỏ bữa ăn , đâm đầu vào học đến muốn phát điên . dù nhắc nhở nhưng chỉ nhận lại nụ cười gượng gạo của em khiến cậu đau đầu . Cũng giống như Harry,hai đứa cảm thấy mình đáng bị phạt lắm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro