Chương 33+34

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 33

Nó cùng mọi người lên tàu ra đảo tất nhiên đi tàu vé chứ ko phải tàu riêng

-Oa...lớn quá đi-Nó reo to tay lắc mạnh người Minh Tuyết nhỏ cười thầm nó là lần đầu tiên đi chơi xa thế còn với người nó thích chắc vui lắm

-Mau lên thôi-Thành Diệp và Phong nhanh nhẩu đẩy nó lên tàu chuẩn bị xuất phát

Băng nó vừa khuất một chiếc xe Ferrari màu đỏ mới tinh đậu tại bến cảng...từ trên xe một người con trai mái tóc màu đen vuốt keo chải theo kiểu hàn quốc...thêm cái kính râm bản to che nữa mặt nhưng trong anh ta vẫn vô cùng quyến rủ thêm cái áo sơ mi đen buông hai cúc đầu khoác bên ngoài chiếc áo da màu vàng sang trọng.Bây giờ hình ảnh người con trai đứng bên xe hiệu có thể làm chết hàng ngàn con tim phụ nữ

Anh bước thẳng lên tàu đến chỗ cần đến đúng hơn là về phòng đặt trên tàu

Bọn nó cùng về phòng và do chuyến đi đến đảo ngắn nên nam 1 phòng nữ 1 phòng.Lấy chìa khoá chia bè phái xong cùng đi

-Ôi muốn đến đảo ngay quá-Phong Hưng phấn nhảy khắp tàu

-Thôi ngay cái tính trẻ con của mày đi người ta nhìn kìa-Hiếu kéo tay Phong lại mắt nhướng nhướng ra đám người kia..thật họ nhìn bọn hắn như sinh vật lạ nhất là hắn nữa

Bọn con gái đi trước chăngr mấy quan tâm phía sau chỉ luyên thuyên chuyện đi chơi

-Em muốn tắm biển-Minh tuyết nói tay áp vào mặt mình đầy mong muốn

-Tôi cũng vậy-Thuy Tinh giở mặt cười nhưng Minh Tuyết nào quan tâm kéo nó đi trước

-Tự đi mà tắm

Phía xa một người con trai đang đi tới hình như còn nghe điện thoại

-Tôi biết rồi

-.....

-Nếu muốn anh có thể xem

-.....

-Tôi ko rảnh

-......

-Đã nói LẠC TỬ tôi ko rảnh.

Lời nói như đánh thuốc mê nó nó dậm chan tại chỗ quay đầu nhìn người con trai vừa bước qua anh ta vừa nói "Lạc Tử" ko thể nào??chân nó như tự di chuyển tay vơis tới người đó mặc dù đang ở rất xa "là anh phải ko??"

-Ngọc Anh...sao vậy??-Thấy lạ Thành Diệp lay nó nó nhìn chị rồi nhìn trước mặt đâu rồi nó thầm nghĩ chắc là trùng tên thôi..nó cười buồn nhìn chị rồi lắc đầu đi tiếp

Người con trai tên Lạc Tử vừa bẻ qua ngã rẽ trên thuyền liền quay người lại

-Hạ Vy...-anh nhíu mày lại rồi tự nhủ

-Sao có thể con bé đâu phải tóc đen

Trời chập tối mọi ngừoi vô phòng ăn còn nó ko hiểu sao ko muốn ăn ra mui tàu đứng nhìn xa xăm

-Sao ko ăn-giọng nói cất lên nó ko nhìn cũng biết ai

-Em ko đói-Thiên Kì bươsc lại gần từ lúc người con trai lạ bươsc qua nó nó đã như thế này người đó là ai được chứ

-Mau vào nghĩ ngơi mai tới nơi-Hắn xoa nhẹ đầu nó đây là lần đầu hắn xoa đầu ai đó khác giới với Thuy Tinh lúc quen nhau cũng chưa từng làm vậy

Nó thích cái xoa đầu này thật tuyệt nó thích hắn muốn trò chuyện với hắn và bên hắn nhiều hơn

Chương 34

Đặt chân đến đảo Nam Du nó như lạc vào mộng huyền đẹp đến thế cây cối xam um bãi biễn xinh đẹp còn có khách sạn to đến thế(bịa chứ Nam Du ko có khách sạn)

-Mau về lấy phòng thoi-Phong và Diệp nhanh nhẹn phóng đi trước Minh Tuyết,Trọng Hiếu và nó theo sau theo sau nữa là Thiên Kì và Thuy Tinh

-Tao muốn tắm biển liền quá-Minh Tuyết reo lên nắm tay nó chặt ơi là chặt

-chăsc tao ko tắm-Nó nói tay sờ cằm mình chan vẫn bước đều với hai người kia

-Tại sao-Hiếu và Tuyết kê sát mặt nó hỏi nó cảm thấy rùng mình liếc xung quanh rồi ke vào tai hai người họ

-Sẽ lộ

-Ồ...thế thì tiếc quá-Tuyết và Hiếu than dùm nó dịp tốt thế này mà nhưng nó nghĩ cũng ko đi vì nó đâu biết bơi tội cho nó quá!!

Thiên Kì phía sau chỉ im lặng chăm chăm nhìn phía trước ko rõ ràng có thể nói nhìn đường nhìn họ nói chuyện hay nhìn nó làm sao biết Thuy Tinh thấy hắn ko nói cũng ko dám mở miệng đi về phòng...phòng chia như sau

-Hắn-Hiếu-Phong(500)

-Thuy Tinh-nó(501)

-Thành Diệp-Minh Tuyết(502)

-em phản đối...nếu để Ngọc Anh pê chung với Thuy Tinh sẽ...ưm-Minh Tuết phản bác nhưng nó vội bụm miệng nhỏ lại cười trừ

-Mày ở với chị Diệp nhớ đừng phá nha-Mọi người thấy ổn nên về phòng

-Cất đồ xong xuống ăn tối nhé mọi người-Hiếu hớn hở la len rồi mới đóng cửa phòng lại

Nó về phòng cùng Thuy Tinh cất đồ rất nhanh sau khi đóng cửa Nhỏ thay đổi hoàn toàn thái độ

-Phòng này rộng thật nhưng chỉ có một giường co ngủ ở ghế đi-Thuy Tinh ngã người ra nó nhìn nhỏ đang cố lấy than mình che toàn bộ chiếc giường nhưng ko thể chiếc giường to lắm cho 4 người ngủ còn được nhưng nó ko đoi co lẳng lặng xếp đồ

-Mau ra ngoài ăn thôi chắc anh Kì đang đợi-Nhỏ cố tình nói to rồi bỏ ra ngoài nó dừng động tác của mình lại nhưng chỉ 1s rồi làm tiếp

Sau khi xếp xong nó vào phòng tắm khi ra cũng là lúc Minh Tuyết vào

-Mau thoi nào...tao đói rồi

-Ùm-nó cười đi ra cửa Minh Tuyết nhìn nó rồi kéo bệt lại vào trong

-mày làm gì vậy??-nó ngjac nhiên nhìn nhỏ

-Mày định để mắt tím ra ngoài ko đeo kính-nói tới đây nó mới để ý sờ len mắt mình phải rồi..nó nhìn Minh Tuyết với ánh măst cảm ơn rồi chuẩn bị lại

Hai đứa xuống lầu hình như chưa xuống hết còn thiếu ba chàng trai nữa.Nó và Minh Tuyết ngồi gần Thành Diệp trò chuyện

-Họ chưa xuống ạ-nó hỏi

-Ừ...ăn xong ta sẽ tự thuê xe chia nhau đi chơi nhé-Diệp kể lộ trình ngắn gọn nó mừng xoay qua Minh Tuyết

-Tao với mày đi...

-Tao đi với chồng tao-cau nói của Minh Tuyết làm nó ngậm miệng làm mặt buồn ngay lúc ba người kia xuống nghe thấy họ nói chuyện

-Tao đi đâu giờ

-Sao ko đi dài ra biển thấy em thế nào cũng có soái ca theo-Hiếu kéo ghế ngồi xuống ghẹo nó nó liền tặng anh cái nhìn toé lửa

-Thôi thoi....mau ăn rồi đi ko tối-Phong hối

-Mày bị ngu à bay giờ mới có 8h sáng thoi định ăn bao lâu 7 hay 8 tiếng-Diệp cốc cho Phong một cái rõ đau anh nheo mày chu mõ làm cả đám nhìn thì cười một phen

-Bây giờ ăn ko-Giọng Lạnh lẽo vang len làm cả đám câm như hến chỉ có nó bướng

-Đang vui anh ko cho nói chuyện à

-Ăn xong nói

-Ăn xong đi chơi còn gì

-Vậy về nói

-Khi ve trời tối sao nói

-nếu cần đem điện thoại gọi

-Trên đảo chắc gì có sóng mà gọi

-nếu muốn có thể viết thư

-Đã thế phải chạy qua lại mệt lắm mất thêm công viết

-.......

Thiên Kì nín họng nhìn nó..nó là cái máy trả treo hay sao mà nói ghe thế!

-Hahahaa...-Cả đám đang cố gắng bịt miệng ko cho cười ra tiếng nhat là đám con trai đường đường là hoàng tử lạnh lùng ít nói giờ nói lại thua lọ lem tốt bụng

Thấy mấy đứa con trai cười mình mặt anh hiện rõ mấy vệt đen hình như do ko chịu được Phong cười như chưa tùng được cười

-Trị được rồi...hâhhaa....có người trị được hoàng tử rồi ngưofi yeu nhau có khác...hâhhaa-Nó nhìn họ cười cũng vui nhưng người yeu gì chứ rõ ràng là hắn đâu thích nó hay yeu gì nó đâu

-"Anh Phong" có muốn ăn xong ta đi biển chơi ko-Anh Phong được nó nhấn mạnh làm anh rùng mình đầu lắc liên tục

-Ko..ko muốn..chết cũng ko...anh đi theo chị đây rồi-Phong nói tay chỉ chỉ qua Diệp nó nhìn chị cười chị lắc đầu

-Nào có...chị...chị đi với Minh Tuyết rồi..đúng ko??-chị khều khều tay nhỏ nhưng nhỏ lại nhìn nó rồi nuốt nước bọt nhỏ sợ nhất nó lúc này trong ngay thơ nhưng đầy nguy hiểm

-Tao đâu chơi với họ...đi với Hiếu rồi-Sợi dây sợ truyền qua Hiếu lan này anh phán cau cuối

-Anh ở khách sạn mà-giọng Hiếu run run nói xong nhận được cặp mắt căm thù của ba người trước đó

-VẬY Ở NHÀ NHÉ-nó hằng giọng từng chữ Thiên Kì nhếch miệng cười đám trước mặt lại vì một cau nói mà ra thees chừa cái tội dám cười hắn

Cả phòng ăn bàn tụi nó ai cũng cười chỉ có Thuy Tinh ka là im lặng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro