Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trong căn phòng xinh đẹp hào nhoáng nhưng đầy hắc ám hơi thở. Lance tựa mình vào chiếc ghế cao quý của hắn, bàn tay to đeo nhẫn đầy yêu thương ôn nhu vuốt ve mái tóc bạc xinh đẹp. Người nộm vô giác tựa vào lòng hắn, ánh mắt bạc được làm tinh tế nhưng trống rỗng. Chung quy, người nộm vẫn chỉ là người nộm thôi.

Đôi mắt vàng kim của Lance ánh lên ám quang. Hắn đứng lên, nhẹ nhàng đặt người nộm vào chiếc ghế khác. Trầm tư ngồi xuống ghế, hắn nhíu nhíu mi.

Shawn đã tìm đến Undead, điều này hoàn toàn nằm trong kế hoạch của hắn. Shawn là tên nóng nảy, manh động, chỉ cần một chút kích thích một tí hắn đã bùng nổ lên. Hắn sẽ không cam lòng.

Và Lance đúng, hắn đã tìm đến Undead.

Và điều này làm hắn tức giận. Từng ánh mắt, cử chỉ của Undead đối với tên nhãi ranh vampire đấy. Như một mũi tên cắm vào mắt hắn, và trái tim của hắn. Lance đã đánh giá sai về vị trí của Laito trong lòng Undead. Và vị trí của hắn và Shawn không cao như hắn đã tưởng tượng.

Từng đợt đau đớn lan truyền khắp cơ thể hắn. Con tim như rỉ máu, mỗi một nhịp đập là một trận đau đớn đến chết lặng. Lance ghen tuông đến điên cuồng. Đáng nhẽ ra Undead mới là người của hắn, hắn mới phù hợp nhất với Undead. Chứ không phải bọn nhãi ranh mang dòng máu dơ bẩn vampire.

Vận mệnh như một trò đùa, hắn, người bên Undead lâu nhất, hiểu rõ ràng Undead là người như thế nào. Nhưng Undead chỉ đối xử với hắn như một vị thần, quan hệ đồng bạn, quan hệ thần thần. Cho dù lời nói của cô có ôn nhu dịu dàng đi nữa, thì đôi mắt bạc đó vĩnh viễn là vô tình. Thái độ đó vĩnh viễn là xa cách.

Undead là kẻ vô tình, kẻ vô tình đến đáng sợ. Cô nào đâu biết, hắn khao khát sự ôn nhu vỗ về của cô đến từng nào. Cô đâu có biết, Lance yêu cô đến chừng nào. Cô nào đâu biết, hắn chỉ mong cô 1 lần nhìn hắn, với đôi mắt yêu thương ngập tràn. Lời nói hờn dỗi nũng nịu như cô nói với chúng nó, Lance mong mỏi cô cũng có thể đối hắn như vậy.

Nhưng không, Undead liên tục từ chối hắn, liên tục trốn tránh hắn. Thậm chí còn đối kháng với hắn.

Lance không cam lòng, hắn cực kì không cam lòng. Hắn muốn Undead trong lòng hắn, hắn muốn vuốt ve sợi tóc mềm mại như nhung của cô. Hắn muốn cô ngồi ở trong lòng hắn, đọc sách hay chơi game, như những gì mà bọn hắn đã từng làm. Hắn muốn Undead. Hắn muốn cô đến điên rồi.

Chỉ cần lũ vampire đó không xuất hiện, thì Undead đâu có như thế đâu? Nhỉ?

Liane sau một hồi chiến mấy trăm hiệp với hai con dơi trên giường, thì cô cùng bọn họ đã ngủ thiếp đi, trên giường của Laito. Liane chui vào lòng Ayato, bàn tay hắn ôm eo cô. Trong khi Laito thì ôm hông cô, hắn dúi mặt vào gian cổ cô ngủ. Liane bị kẹt cứng ở hai bên, đành nhận mệnh bị ôm mà ngủ, giãy cũng không xong mà cựa cũng chẳng được.

Tưởng chừng như bình yên nếu như cô không nhận ra một sức mạnh chèn ép quen thuộc. Mùi vị của vương giả ánh sáng, Lance.

Bóng dáng cao ráo cường tráng của chàng trai hiện rõ lên dưới ánh trăng. Thiếu niên tuyệt mỹ xinh đẹp hào nhoáng, thần Ánh Sáng Lance. Lance mặc bộ vest trắng làm tôn lên thân hình và chiều cao của hắn. Mái tóc vàng dài xoăn của hắn càng làm cho hắn trở nên tà mị xinh đẹp và đầy hào quang.

Liệu hắn đến đây để giết lũ vampire dơ bẩn đó?

Không, hắn đến đây. Để gặp một người.

Là cô ấy.

Người con gái xinh đẹp lạnh lẽo đầy yêu nghiệp với mái tóc dài bạc phất phơ trong gió, cô lạnh lùng đứng đó. Tà váy trắng dài tung bay trong gió, đôi chân trần xinh đẹp đứng dưới lớp đá lạnh lẽo. Nhưng tròng mắt bạc xinh đẹp lại nhìn hắn mang theo cảnh cáo.

Ha, cảnh cáo sao?

"Em khoẻ chứ?" Không khí căng thẳng bùng lên giữa hai người, nhưng Lance không thích thế. Không khí giữa cô và hắn, có bao giờ như thế này đâu? Từ khi có sự xuất hiện của lũ kia. Đôi mắt vàng của hắn ánh lên sự khát máu, oán hận và đố kị đến điêng cuồng.

"Ngài đến đây làm gì?" Undead quả là Undead, vĩnh viễn vô tình, vĩnh viễn lạnh lẽo. Giọng nói mềm nhẹ lại mang theo sự lạnh lẽo như tuyết trời tháng 12, không một tia ấm áp.

"Chẳng nhẽ ta không đến đây được sao? Undead? À, hay là ta phải gọi là Liane?" Lance đi đến trước mặt cô gái thấp hơn hắn một cái đầu. Vươn bàn tay ra vuốt ve gò má non mềm của cô gái. Giọng nói trầm thấp quyến rũ mà buồn bã vang lên, như cốc rượu vang hảo hạng, làm người ta say mê mãi không thôi.

"..." Undead im lặng để mặc Lance vuốt ve gò má mình. Quả thật cô nên lắng nghe lời cảnh báo trước, bây giờ Lance đến rồi. Trong hoàn cảnh này cô sẽ rất khó khăn để đánh bại hắn, và đảm bảo an toàn cho lũ dơi. Tình thế này quả thật, tiến thoái lưỡng nan. Nhất là đối mặt với kẻ âm tình bất định như Lance. Kẻ nguy hiểm nhất mà đội ngũ Undead đánh giá từ trước tới nay.

Tuy Undead IV là Undead mạnh nhất từ trước tới giờ, sức mạnh của cô có thể đấu lại với lại Lance. Nhưng không phải tình cảnh thế này.

"Ta muốn biết, cuộc sống của em, ở nhân giới nó sẽ như thế nào." Lance lia đôi mắt vàng của mình nhìn quanh căn biệt thự âm u. Undead của hắn, phải hạ mình ở đây ư? Quả thật, lũ rác rưởi đáng thương.

"Nó hoàn toàn ổn."

"Hm.... Undead, ta tự hỏi ta có nên nhốt em lại bằng lồng Quang Minh hay không?" Nghe được câu trả lời đầy ngắn gọn lạnh lẽo của Undead, Lance nhíu nhíu mi, hắn có vẻ không vui. Hắn cúi xuống, để môi sát vào tai Undead. Âm trầm hôn lên cổ cô rồi cất lời yêu thương đầy nguy hiểm vào tai cô. "Rốt cuộc là vì sao? Chuyện gì đã làm chúng ta như thế này? Undead của ta?"

"Giữa chúng ta, có chuyện gì thay đổi sao? Ngài vẫn là Lance, vị thần Ánh Sáng đỉnh đỉnh quang minh. Ta vẫn là Undead. Nó thực sự có gì thay đổi sao?"

Lance gục đầu xuống vai Undead. Khớp hàm hắn cắn chặt lại với nhau, tựa hồ đến mức bật máu. Một giọt nước mắt lăn dài xuống gò má tuyệt mỹ của hắn, nhưng Undead không hề bận tâm đến.

Hắn không ngờ, lời nói của Undead lại vô tình đến thế. Như bụi gai đâm vào trái tim hắn đến tan nát.

Em nói mối quan hệ của chúng ta, chưa có gì thay đổi sao? Tình yêu của ta dành cho em, em mặc kệ sao? Chúng ta... chả là gì với nhau sao? Ha, em nghĩ ta sẽ bỏ qua sao? Bao nhiêu năm yêu em, em nghĩ ta sẽ bỏ qua dễ dàng, em nghĩ ta sẽ buông tay sao?

"Quả thật rất muốn nhốt em lại đâu..." Lance định ôm Undead, nhưng Undead đã nhanh chóng lùi lại về phía sau. Cánh tay Lance hiện lên một tia sáng rồi biến mất.

Đó là...lồng Quang Minh.... tia sáng từ tay hắn, chỉ có thể là lồng Quang Minh! Undead nhíu mày, cô nhìn Lance bằng đôi mắt lạnh lẽo sắc bén.

"Ha, trượt rồi.." Lance nhếch môi lên, nụ cười đầy quỷ súc xuất hiện trên đôi môi hắn. Tuy hắn là thần Ánh Sáng, nhưng Lance lại tàn bạo và lãnh huyết hơn bất kì ai, kể cả Shawn. Franksis rất sợ khi Lance bị hắc hoá. Nếu Lance bị hắc hoá, người nguy hiểm nhất sẽ là Undead, vì hắn sẽ tìm cách bắt cô bằng được. Mà thế giới thiếu đi sự cai quản của Undead, thì sẽ rắc rối to. Cổng địa ngục sẽ tự động mở, yêu ma quỷ quái sẽ tràn lên nhân giới. Con người sẽ tiến hoá thành một loại vật kinh dị, những cái xác không hồn. Hồn bọn họ sẽ biến thành những con ma đói, trong khi xác bọn họ lại đi tìm vật sống. Thế giới, nếu thiếu sự cai quản của Undead. Sẽ trở thành, tầng cấm kị của địa ngục. Mà với cá tính của Lance, hắn sẽ mặc kệ, hắn sẽ xoá hết trí nhớ của Undead. Dùng phép thuật bị cấm kị, để có được tình yêu của Undead. Hắn là kẻ điên, kẻ điên vì tình. Điên đến độ bất chấp hết mọi thứ xung quanh, huỷ diệt hết mọi thứ, để có được Undead.

"Undead... Lại đây." Lance mỉm cười, nụ cười đầy quỷ súc nguy hiểm. Hắn dang tay ra, đợi chờ Undead ôm lấy hắn. "Undead. Em không muốn lũ vampire của em bị hôi phi yên diệt đâu đúng không?"

"Ngài...đang uy hiếp ta ư?" Đôi mắt bạc loé lên tia sáng lạnh, Undead trào phúng cười. Uy hiếp Undead? Điều trẻ con nhất trong lịch sử các vị thần. "Ngài cứ thử xem?"

"Undead, đừng đánh tâm lí với ta. Ta biết, em sẽ cố gắng cứu lấy bọn họ thôi. Như em cứu lấy ả đàn bà dơ bẩn đó."

"Rầm!" Một đạo ánh đen vung vào người Lance nhưng hắn vội vàng né tránh. Lance mỉm cười, xem ra, không giết bọn nó, không được!

"Em ra tay với ta sao? Ha~ cũng đúng, ngay cả Shawn, em cũng dám dùng hoả hồn đối với hắn mà." Lance nhún nhún vai, hắn tà mị liếm liếm môi.

"Rời đi đi." Undead lạnh lùng nói, cô vung tay lên, một kết giới hắc ám đã bao quanh biệt thự. Lạnh lùng quay lưng đi, cô bỏ lại chàng trai tuyệt mỹ đang đứng cô đơn kia.

"Hahahaha... Undead...Ta sẽ không buông tay, ta cũng sẽ không tha cho lũ dơ bẩn kia!!!" Lance nở nụ cười điên rồ, hàng lệ nóng lặng lẽ chảy ra, dần dần biến thành máu. Tuyệt mỹ mà thê lương. Người ta nói, khi một người khóc ra máu vì bạn, người đó đã yêu bạn đến độ điên rồi. Lance yêu Undead đến điên rồi, vạn năm chấp niệm của hắn với cô. Sao dễ dàng bỏ đến thế?

Em nào đâu biết, từng cử chỉ mềm mại đầy yêu thương em dành cho bọn họ, là từng nhát dao chém nát trái tim ta đến từng nào. Vạn năm yêu của ta, không sánh bằng lũ man rợ đó sao? Em bỏ qua ta dễ dàng thế sao?

Là chúng nó đúng không? Chúng nó đã cướp đi em đúng không? Chỉ cần chúng nó biến mất, thì mọi chuyện sẽ như cũ đúng không? Undead... làm ơn...

Ta không thể mất em...

Liane phiền muộn bước bước. Cô đứng lại, nghiêng đầu suy nghĩ, bỏ qua Lance một bên, cùng lắm thì sinh tử chiến với hắn một trận. Nhưng...cô vẫn không nỡ... hơisssss. Mà bây giờ mà quay lại về căn phòng kia thì sẽ lại bị mần, nhưng cảm giác ngứa ngáy này khiến cô bực mình. Chứng tỏ, lũ dơi đó cố tình để lại trong cơ thể cô.

Liane nhanh chóng chui vào một phòng tắm gần đó, chậm rãi cởi đồ mình, khoe ra thân hình nóng bỏng của ác ma. Hình như cô không nhìn thấy, có một tên dơi nào đó nằm trên ghế lười biếng nhìn cô rồi mỉm cười.

Đến giờ ăn rồi, con dơi quỷ súc liếm môi.

Liane chậm rãi ngâm mình vào nước, mùi hoa nhài thoang thoảng từ hương liệu khiến cô trở nên mê man buồn ngủ. Hàng mi dài chậm rãi khép lại, Liane tựa vào một bên thành bồn, bắt đầu thiu thiu ngủ.

Ngay sao khi Liane ngủ, một bóng đen xuất hiện. Thân hình cao ráo, mái tóc cam xoăn xoăn nhẹ. Bề ngoài tuấn lãng lười biếng, đó là....SHU.

Vâng, đó là Shu. Con dơi đầu đàn này đã nhịn đói lắm rồi và đây là lúc để hắn xơi bé con này. Hôm nay, Ayato và Laito lại đồng thời có được cô, và hắn ngửi được mùi máu, cũng như nghe được vài thứ không nên nghe. Con dơi Laito....

Hắn rất muốn nếm thử vị ngọt của bé con này, nhưng Shu chưa hề ra tay được. Cho đến lúc nãy, Liane với vẻ mặt căng thẳng âm trầm đi qua ngoài biệt thự. Shu có thể thấy ngườ đối diện. Cậu ta....cái khí chất đó, làm vampire bọn hắn khó chịu.

Là người quen của Liane sao? Hành động cũng thật thân mật.

Đôi mắt trầm tĩnh của Shu thản nhiên quan sát Liane và người đó.

Tên con trai ngước lên, đôi mắt vàng sắc bén như lưỡi liếm nhìn sâu vào mắt hắn. Khí thế áp đảo mạnh mẽ đầy cuồng nộ và sát khí. Sát khí sao?

Xem ra Liane đã dấu diếm bọn hắn rất nhiều điều đâu. Ngay cả Reiji cũng chưa biết điều này, hê... thú vị..

Shu im lặng nằm trên ghế, Liane hoàn toàn không để ý tới hắn, gương mặt xinh đẹp của cô bày ra một sắc thái mà hắn chưa bao giờ xem. Cái cảm giác bị người bỏ qua với dấu diếm mình...thật khó chịu.

Ngồi xuống bên thành, vươn tay vuốt ve gương mặt xinh đẹp ửng hồng đầy kiều diễm của Liane. Hắn yêu thương vuốt ve từ gò má tinh xảo cho đến đôi môi mọng đỏ của Liane. Thuốc ngủ lấy từ chỗ ông già, xem ra rất hiệu nghiệm.

Ngón tay thon dài vuốt qua vùng cổ cô, xuống xương quai xanh xinh đẹp. Cảm nhận được thân hình xinh đẹp run lên một trận, nụ cười trên môi Shu càng nở rộ.

"Ư... a... ân.." Liane khó chịu rên rỉ, cô cảm thấy vòng eo mình đang bị ai xiết chặt như sắp bẻ gẫy tới nơi. Vùng tư nhân, tiểu huyệt thì nóng rạt, có gì liên tục rút ra đâm vào. Vùng bụng chứa chướng vật nóng hổi khẽ gồ lên.

"Ân? Ngủ nhưng cơ thể vẫn nhạy cảm như này sao? Vẫn biết làm cho nam nhân điên cuồng sao?..." Shu nỉ non, cúi xuống hôn lên đôi môi đang dẩu lên của người yêu. Nắm chặt vòng hông quyến rũ của cô, Shu lại hung hăng va chạm.

Mặc cho quần áo ẩm ướt vì ngâm nước, bó sát dính dính. Hắn vẫn ôm lấy Liane đang khoả thân mà làm việc.

"Khó chịu....đi ra..." Liane khó chịu rên rỉ, cô không tài nào mở mắt được. Nó như có thứ gì đó chặn mắt cô lại, khiến cô mê mang không biết rằng đây là mộng hay là thật. Nhưng cái cảm giác nóng rực lép nhép ra vào dưới thân vẫn chân thật vô cùng.

"Đi ra sao? Anh chưa xong việc mà?" Shu ôm lấy Liane, để cô ngồi trên côn thịt của hắn. Bàn tay vòng qua ôm lấy thịt mông cô nắn bóp, tiện thể càng nhấn sâu Liane xuống côn thịt của hắn.

Cảm xúc như vạn cái miệng nhỏ nhắn cắn mút côn thịt làm cho Shu có cảm giác muốn bắn tinh ngay và luôn. Quả thật, cơ thể này sẽ khiến cho bất kì ai đều phải nghiện nó. Liane, như một chất ma tuý đáng sợ, ngươi dính vào rồi, thì không tài nào bỏ nó được. Cho cả cái chết.

"Ân.. ưm.. Shu?" Liane khó chịu mở mắt, đập vào mắt cô là gương mặt tuấn lãng của Shu đang cười mỉm. Mái tóc ẩm ướt nhỏ giọt càng khiến hắn thêm vẻ phon tình.

"Liane, tỉnh rồi sao?" Shu ôm chặt vòng eo của Liane, ngả ra bồn tắm. Mãnh liệt rút chọc bên trong cô, không theo tiết tấu nào mà ra sức nhồi tràn bên trong cô.

"Shu?! Không được... a... đi ra..." Liane vừa cau mày định đuổi Shu ra thì hắn lại mãnh liệt tiến công, thành công khiến cô xụi lơ người xuống.

"Không được cái gì? Liane, em biết rằng em đang phạm phải một sai lầm to lớn không?" Shu ngồi dậy, nhẹ nhàng nói, hắn hôn lên má cô, rồi mút mát xuống cổ, nơi dòng máu đang mãnh liệt điều động.

"Ân..." Theo thói quen ăn của các chàng trai, nhưng trong cơ thể còn cự long nên Liane không thể không ngâm ra tiếng.

"Đêm khuya gần rạng sáng như thế này, em còn đi ra gặp ai?" Shu âm trầm liếm liếm vết máu trên cổ cô. Nhớ lại đôi mắt của tên nam nhân kia, hắn không hề vui vẻ. Nhưng hắn không giống như bộ ba, trút giận lên thân thể của Liane. Không giống Subaru tức giận mà không làm gì. Không giống Reiji dùng thủ đoạn bắt ép. Hắn, Shu Sakamaki, con trưởng nhà Sakamaki, sẽ có bổn sự, khiến Liane chân chính nói ra cho hắn.

"Shu, anh không cần phải quan tâm những chuyện đó." Liane nhíu nhíu mày. Bàn tay khoác lên vai Shu khẽ nắm lại. Đúng vậy, bọn họ không cần lo. Vì Lance, Shawn là trách nhiệm của Undead, thì Undead sẽ giải quyết hết.

"Không cần quan tâm sao? Undead?" Shu cười nhẹ, nhưng đôi mắt xanh biếc của hắn không hề cười, đó là một mảnh lạnh lẽo đến thấu xương.

"..."

"Tại sao không nói?" Thấy Liane lặng lẽ cúi đầu xuống, che đi biểu cảm trên mặt. Shu hơi cáu giận nắm cằm cô lên. Khiến cho đôi mắt bạc xinh đẹp mộng ảo nhìn vào đôi mắt xanh của hắn.

"Liane... Anh không vui." Shu hôn hôn lên vai Liane. Nụ hôn đó khiến cô sởn gáy, điều này có thể minh chứng cho việc Shu đang tức giận không?

"Shu, anh không cần phải để tâm đến. Em sẽ không để anh bị tổn thương, được chứ?..." Liane dùng hai tay nâng lên mặt Shu, ngón tay xinh đẹp như kiệt tác khẽ vuốt ve gương mặt tuấn lãng của hắn. Đôi mắt bạc cất chứa một tia ấm áp rất nhanh chóng. "Sẽ không để các anh bị thương...."

Đúng vậy, Liane sẽ không để bọn họ bị thương. Và Undead cũng thế. Cô không tin tưởng vận mệnh, nhưng cảm giác ở bên lũ dơi khiến cuộc sống của cô trở nên phong phú hơn rất nhiều. Shu tuỳ hứng lười biếng, Reiji phúc hắc ngoan lệ, Laito dâm diễm yêu nghiệt, Kanato dễ thương hai mặt, Ayato đanh đá tự cao, Subaru ngạo kiều. Cô sẽ không để, bất kì ai tổn thương bọn bọ.

Vì bọn họ là nam nhân của cô. Undead sẽ không cho phép ai cướp đi bọn họ, bao gồm cả Chủ Thần Franksis. Cho nên, chỉ có thể giấu bọn họ. Vì Lance là một tên cực độ nguy hiểm với bộ não ác ma. Vị thần Ánh Sáng đầy tàn bạo ngoan lệ. Shawn, ác ma Incubus của Thiên giới, King of Incubus. Âm hiểm dối trá, hắn có thể xoay ngươi trong tay hắn vòng vòng, khiến ngươi sống dở chết dở trong ác mộng của hắn. Nhưng, Lance mới là kẻ cô lo lắng nhất, vì hắn ta đã thành công kích thích Shawn tìm đến cô. Một người như Lance, làm sao mà lũ dơi này đấu lại được.

Shu im lặng nhìn Liane, đôi mắt bạc của cô sâu không lường được, hắn không thề nào đoán ra được rốt cuộc Liane đang suy nghĩ gì, nhưng hắn vẫn nhìn ra sự sắc bén, khí thế lãnh diễm của cô đang tích tụ trong mắt.

Liane, rốt cuộc là cô muốn hại bọn hắn, hay cứu bọn hắn đâu?

Có lẽ, Liane đã quên một người, Kaname Kuran. Thuỷ tổ nhà Kuran. Xem ra... có rất nhiều người mình phải chú ý đến...

Mỗi người chìm vào chính suy nghĩ của bọn họ. Shu đang hồi tưởng lại ánh mắt vàng đầy hận thù, ghen tị mà đầy khí tràng. Ánh mắt đó, khiến hắn phải lùi lại một bước. Hắn tự hỏi, tại sao anh ta lại nhìn hắn bằng ánh mắt như thế. Nhưng, ánh mắt anh ta với Liane, hoàn toàn là sự chấp niệm cùng yêu đến điên rồ. Anh ta gọi cô là...Undead.

".. Hơ.. nước bị lạnh rồi... chúng ta nên rời khỏi.." Liane nhìn nhìn Shu, rồi nhìn xuống thân mình, nơi vẫn gắt gao cắn mút côn thịt của hắn. Cô giả ngu nói rồi chống tay vào thành bồn đứng dậy.

"A!" Tiếng thét không nhịn được mà bật ra từ miệng Liane. Lúc cô định đứng lên, rút người cô ra khỏi côn thịt hắn. Thì Shu đã nhanh chóng ấn cô trở về, càng khiến côn thịt đâm sâu vào, muốn phá nát cổ tử cung mà đi vào.

"Chúng ta...chưa xong việc." Hôn lên đôi môi đỏ của Liane, Shu thở dài bắt đầu công việc của mình.

Mình có nên suy nghĩ lại...hay là cứ để Lance giết hết lũ tình dục cuồng này đi?

Thế là số phận vừa gặp dưa và gặp dừa của Liane cũng kết thúc trên giường của Shu. Được hắn ôm vào lòng mà ngủ, nếu như không nói phân thân không chịu rời đi của Shu thì cô sẽ rất ngủ ngon. Nhưng không, Shu nói phải để trong, không được lãng phí.

Lần đầu tiên mỗ Liane nhận ra, Shu cũng là tên phúc hắc.

8h sáng, ngày nghỉ của lũ dơi.

Laito và Ayato vẫn ngủ như chết trên giường, nhìn bọn họ hưng phấn hường hường, phao phao đi ngủ, liền biết hôm qua Liane có cỡ nào thê thảm.

Mỗ Subaru vẫn chôn mình vào cái quan tài đen của hắn.

Kanato ôm con teddy của hắn mà vùi vào chăn ngủ.

Reiji đi ngủ vẫn mang theo bộ mặt nhăn nhăn nghiêm túc của hắn. Nhưng hôm nay có vẻ phá lệ cáu giận hơn.

Shu thì sung sướng nhất trong bọn, ôm eo người yêu ngủ. Hưởng thụ thân mình mềm mại thơm ngát của Liane.

"Reng!" Tiếng chuông báo thức vang ầm ỹ lên trong căn phòng của Shu. Liane vội vàng mở mắt, ngồi dậy. Cô nhíu mi cầm lấy điện thoại, có tin nhắn, của Lilith...

Vội vàng phi xuống giường, đắp chăn cho Shu, vớ đại cái áo len của hắn mà mặc bào. Tức tốc chạy ra khỏi phòng, phóng về phòng của mình.

"Chào buổi sáng, Ngài Liane~~~" Giọng nói ngọt ngào của Lilith vang lên khi Liane ngồi vào máy tính. Ngay lập tức màn hình hiện ra gương mặt của 4 người.

"Buổi sáng tốt lành, Ngài Liane~" Jason với gương mặt ôn nhu như gió xuân mỉm cười nói.

"Buổi sáng tốt lành, tiểu thư" Phane mỉm cười.

"Ngài đến muộn." Vector với gương mặt lạnh lùng như tiền nói.

"Hơiss, rồi bắt đầu thôi nào...." Liane buồn ngủ ngáp ngáp. Thật là đói bụng mà...

"Tiểu thư, như tin nhắn lúc nãy Lilith gửi cho ngài. Dưới Tokyo và vùng đông đúc dân cư lân cận. D1 đang có xu hướng xuất hiện ở dưới đó. Cho nên Phu nhân đã có lệnh..." Phane vẫn giữ bộ mặt mỉm cười đó.

"Tiêu diệt hết D1." Vector tiếp lời.

"Bảo vệ..." Lilith định nói tiếp..

"Kaname?" Liane nhíu mi. Đôi mắt bạc ánh lên một tia không mấy vui vẻ.

"Hahaa....đúng vậy." Jason mỉm cười, hắn gật gật đầu nói tiếp. "Trong vòng 1 tuần nữa, ngài cùng các thiếu gia sẽ cùng nhau quay trở về Anh tham dự sinh nhật tiểu thư Lana. Cho nên Phu nhân rất vui vẻ nếu như các vị thiếu gia có thể đến tham dự."

"...@%^%..." Liane chống tay lên bàn, che đi biểu cảm trên gương mặt mình.

"Ngài Liane, vì ban sáng cho nên ngài không thể lộ rõ quá. Cho nên hết sức cẩn thận." Vector nghiêm nghị nói.

"Ok ok, biết thế." Liane nghiêm túc gật gật đầu. Đôi mắt bạc linh linh nghiền ngẫm điều gì đó.

Đứng dậy, đi vào phòng tắm nhanh chóng tắm rửa qua loa và sửa soạn lại. Cô đang suy nghĩ, làm sao để dụ D1 ra. Sức hấp dẫn lớn nhất đối với D1 chính là vampire. Nếu cô đi cùng lũ dơi, D1 sẽ mau chóng xuất hiện nhất.

Còn về Kaname Kuran, li máu anh ta uống hôm đó, có chứ chất diệt trừ D1 mà Liane tiêm vào cơ thể. Cho nên anh ta tạm thời bỏ qua.

Chỉ có lũ dơi này, kháng thể D1 rất ít trong cơ thể bọn họ. Cho nên Liane phải hết sức cẩn thận, không được lộ liễu, đồng thời vừa diệt sạch D1 và bảo vệ lũ dơi.

Mặc vào áo hoodie to rộng của mình thèm theo cái quần short đen ngắn. Đeo thêm một chiếc balo đen nhỏ, đi vào đôi giày Jordan 4s laser của mình.

Liane trầm tư xào xào bộ bài đen mỏng của mình. Nó là vũ khí diệt DVAMP mới nhất mà Lilith chế tạo. Từng góc cạnh của nó đều sắc tới chết người. Chỉ cần góc nhọn xẹt qua cơ thể của DVAMP, một lượng chất ức chế DVAMP sẽ tự động truyền ra, làm cho D1 tan thành khói bụi. Bộ bài có tên "Killer XI", được cài đặt chip nano, có thể bám lấy, nghe lén cùng liên lạc cũng như biết được đối phương đang ở đâu. Một vũ khí khá nguy hiểm. Đặc biệt, "Killer XI" là bộ bài, không thể huỷ diệt.

Bỏ DVAMP qua một bên, Liane rất nhức đầu với vụ quay về Anh. Gia tộc Angelo rất trọng hoàn mỹ, mọi lời nói hay hành động đều phải cẩn trọng tới cùng. Gia tộc Angelo rất tôn trọng sức mạnh, nhưng sức mạnh phải đi cùng với trí tuệ. Liane rất ngại, cô không tự tin rằng lũ dơi có thể thoã mãn yêu cầu này hay không.

Trong lũ dơi, chắc chỉ mình Shu và Reiji là đủ khôn khéo để đấu lại.

Cái quan trọng là, cửa khẩu Phu nhân thì may ra... Cửa khẩu đội ngũ cao cấp của Bộ bảo vệ Anh quốc mới khó. Và cửa khẩu đội thiên tài nhà Angelo nữa.. Bọn họ sẽ liên tục đưa ra các thử thách khó nhằn với lũ dơi. Đội thiên tài chắc chắn sẽ làm gì đó rất ác vị.

Ngươi sinh ra và lớn lên ở gia tộc Angelo. Bắt buộc ngươi phải xuất chúng. Cho dù ngươi điên rồ tới cỡ nào, độc ác hay bỉ ổi như thế nào. Gia tộc đều sẽ bao che cho ngươi nếu như ngươi vẫn trung thành với gia tộc Angelo. Còn đối với người ngoài, đó là một tràng chết chóc trước mắt để có thể tiến vào gia tộc Angelo. Từ người hầu đến bảo vệ của nhà Angelo, đều xuất chúng hơn người thường rất nhiều.

Đối với gia tộc Angelo, cho dù ngươi có quyền cao trọng vọng tới đâu. Chỉ cân đó không phải do chính ngươi tạo nên, thì ngươi là kẻ vô dụng. Nhà Angelo chỉ nhìn vào kết quả, quá trình của ngươi. Ngươi tự hào gia tộc ngươi lớn mạnh? Ngươi khoe mẽ? Tốt nhất điều đó nên đúng, ngươi mạnh mẽ, ngươi là cường giả, tự khắc ngưoi sẽ nhận được đãi ngộ của ngươi. Còn ngươi múa rìu qua mắt thợ, loại người ếch ngồi đáy giếng. Rất xin lỗi, ngươi chỉ là kẻ vô dụng không hơn kém, loại người chỉ cần một người hầu cũng đủ sức giây sát.

Vì lí do thế, nên gia tộc Angelo mới là gia tộc của quỷ. Một gia tộc lớn mạnh đầy những con quái vật. Từ gia chủ tới phu nhân, các thiếu gia tiểu thư và các  họ hàng lân cận. Đều đặc biệt vô cùng, nếu nói hẳn ra là biến thái. Điển hình là bộ biến thái Lana, Lane và Liane.

Và, nam nhân của cô, lại là những công tử kiêu ngạo nhà Sakamaki. Gia tộc Ma Cà Rồng. Tuy gia tộc cô giao hảo rất tốt với các vampire thuần chủng, nhưng nói chung vẫn còn những người có ý kiến rất sâu. Những anh chàng vampire hoàn toàn mới mẻ xuất hiện trong cuộc đời của Liane và Undead. Những người được vị phu nhân ác liệt vui vẻ ghép đôi..

Lần đầu tiên, Liane Devian Angelo, cảm thấy cuộc đời bi thúc dục...

Nhưng trước hết, cứ phải trang hoàn cho bọn họ thật hoàn mỹ đã. Sớm muộn gì, bọn họ sẽ biết được, nhà Angelo chân chính là như thế nào. Lúc đó luyện dần cũng chưa muộn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro