Chương 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước khi về cô dúi hai chai rượu vang đắc tiền vào ngực của Khắc Minh An bảo cậu đem về đưa cho lão già nhà cô. Khắc Minh An ôm lấy hai chai rượu khó hiểu hỏi cô sao không tự tay đưa cho ông ấy lúc đó cô cười khó coi hơn khóc nói là đưa quà trước rồi sau đó sẽ đến dự tiệc sao. Đến khi nhìn Khắc Minh An ôm chai rượu đi xa cô thở phào nhẹ nhõm sau đó mới đoán xe trở về Diệp gia.

Vừa bước vào nhà cô nhíu mày không khí ở đây sao lại ngột ngạc đến vậy. Lại liếc mắt nhìn bọn người Triết Minh cô hỏi.

- Chuyện gì vậy ?

Triết Minh nhìn cô với vẻ mặt bất đắc dĩ , cười méo mó.

- Khắc tiểu thư ngài tự đi lên rồi xem.

Đưa tay sờ sờ mũi lần đầu tiên cô thấy trên mặt của bọn người Triết Minh có nét khủng hoảng lo sợ và đặc biệt là ánh mắt nhìn cô trong đó mang theo một chút thương hại và đồng cảm giống như bảo " Chúc người may mắn ".

Mang vẻ mặt khó hiểu cô nện từng bước lên cầu thang đứng trước cửa phòng của Diệp Phương Hàn cô gõ cửa .

- Lão đại. Tôi về rồi.

- Bước vào đây.

Giọng nói lạnh lùng đến cực độ, không một điểm ấm áp cô đưa tay cầm lấy nắm cửa băng khoăn không biết nên vào hay không. Người trong phòng giống như thiếu kiên nhẫn bước nhanh đến mở cửa nắm tay cô lôi mạnh vào trong phòng. " Rầm " tiếng đóng cửa vang lớn truyền vào tai của những người ở phía dưới. Văn Hạo lo lắng đưa ánh mắt liếc nhìn lên lầu hỏi.

- Liệu lão đại có làm Khắc tiểu thư bị thương hay không ?

Thiên Lạc thở dài vỗ vai Văn Hạo.

- Lần này tôi thấy lão đại tức giận không phải nhỏ. Cầu cho Khắc tiểu thư bình an.

Ngôn Hoàng nhìn ba người kia nói.

- Đi lên thôi. Nếu lão đại làm hại Khắc tiểu thư thì chúng ta phá của giải cứu cô ấy.

Bốn người nhìn nhau gật đầu quyết định lên lầu đứng trước cửa phòng của Diệp Phương Hàn chỉ cần Khắc Điềm Điềm kêu lên một cái bọn họ sẽ không ngại đạp cửa xông vào dù cho lão đại đánh gãy tay gãy chân đi nữa.

Giờ đây khi Diệp Phương Hàn kéo cô vào phòng cô liếc nhìn xung quanh chỉ thấy phòng của hắn như một bãi chiến trường. Chiếc bàn lật ngược còn mấy cái ghế bị người khác đập đến gãy chân , trên bàn làm việc toàn bộ hồ sơ điều bị hắn ném xuống đất giấy bay tứ tung. Lần đầu tiên cô phát hiện tên này cực kỳ khủng bố, nuốt một ngụm nước bọt không đợi cô kịp suy nghĩ Diệp Phương Hàn đè cô xuống giường đưa hai tay bóp cổ cô rằng từng tiếng.

- Nói tại sao không về nhà. Người đàn ông lúc sáng là ai.

Cổ bị bóp đến khó thở , nước mắt không tự chủ rơi xuống cô đưa hai tay cố gắng gỡ tay hắn ra quát lớn.

- Diệp Phương Hàn anh điên rồi.

Lực đạo trên tay của hắn càng lúc càng mạnh cô cảm thấy một chút nữa thôi có thể đầu lìa khỏi cổ. Nghe cô quát mình sự tức giận xâm chiếm toàn bộ lý trí của hắn,giọng nói khàn khàn phát ra không chứa một tia nhiệt độ nào.

- Trả lời tôi người lúc sáng đi với em có phải là tình nhân của em không.

Đau.Khó thở cô giẫy giụa hòng thoát khỏi , cái tên này hôm nay bị điên sao ? Muốn bóp cô đến chết à , nhưng khi nghe hắn nói cô lờ mờ nghe thấy chẳng lẽ ánh mắt lạnh lẽo lúc sáng cô cảm nhận được là của hắn ? Thảo nào từ lúc lên xe đến khi về nhà mí mắt trái cô cứ giật giật cảm giác bất an xong lên. Giờ đây cô mới hiểu ánh mắt của bọn người Triết Minh dành cho mình có ý nghĩa gì. Chết tiệt có phải tên này tưởng Khắc Minh Vũ là tình nhân của cô hay không .

-Khụ...khụ lão đại anh....anh buông ra trước đã. Tôi thở... thở không nổi nữa rồi khụ...khụ.

Nghe cô cố gắng nói ra từng chữ khó khăn lý trí của hắn dần dần trở lại lực đạo trên tay cũng bớt đi vài phần , nhìn những giọt nước mắt của cô rơi , tim hắn bỗng chốc thắt lại một cái đau đớn. Nhưng hắn cũng không vì thế mà thả ra nhìn cô từng câu từng chữ phát ra từ kẽ răng.

- Nói tên đó là ai.

Cảm thấy hắn thả lỏng tay cô nhanh chóng hít không khí dạt dào cảm nhận từ cõi chết sống lại thật hạnh phúc. Tên này một khi ghen thật đáng sợ nếu hôm nay cô không trả lời hắn có thể cô sẽ chết mất trong đây. Hít thật sâu thở ra cô vòng tay ôm lấy cổ của hắn nhẹ nhàng nói.

- Phương Hàn. Bình tĩnh lại anh bóp cổ của tôi rất đau thả ra đi. Tôi sẽ không đi đâu hết.

Giọng nói nhẹ nhàng dịu dàng vang lên khiến sự tức giận vơi đi một nửa hắn bỏ tay khỏi cổ của cô hừ lạnh từ từ đợi cô nói. Cười một cái cô nói.

-Lúc sáng vừa xuống máy bay tôi đến khu thương mại tính mua cho lão đại một món quà.

- Người lúc sáng ôm em là ai.

- Người lúc sáng đi cùng tôi là em trai của tôi. Nó tên Khắc Minh Vũ.

Em trai của cô ? Khi nghe cô nói hắn mím môi cuối đầu xuống vùi mặt vào cổ của cô giọng nói khàn khàn phát ra.

- Đừng rời bỏ tôi. Tôi chỉ có em.

Hắn nói giống như một lời cầu xin. Sống mũi cô cai cai ôm lấy hắn vỗ vỗ vào lưng hắn giọng thủ thỉ.

- Tôi sẽ không bỏ rơi lão đại. Nhưng mà sau này đừng hành động như thế nữa lão đại anh bóp cổ tôi tới giờ vẫn còn đau đó.

Nghe cô nói lúc này hắn mới ngẩn đầu lên đưa mắt nhìn xuống cổ của cô trên cần cổ trắng nõn hiện ra một vết bầm tím lớn đối lập với nước da của cô cực kỳ bắt mắt. Đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve cổ cô hắn im lặng một lát ôm chầm lấy cô.

- Xin lỗi. Sau này sẽ không thế nữa.

Cô phát hiện hắn giờ đây giống như một đứa bé khi thích một món đồ nào đó thì sẽ cố gắng lấy nó đem bên mình , tuyệt đối sẽ không chia sẻ cho người khác. Thà chơi chán rồi tự tay phá hủy chứ sẽ không bao giờ nhường cho ai. Hắn bá đạo , hắn lạnh lùng , hắn cao cao tại thượng lúc nào cũng làm theo ý mình muốn người khác tuyệt đối nghe theo nhưng giờ đây hắn không còn là Diệp gia mà mọi người kính sợ . Lời xin lỗi của hắn phát ra làm nước mắt của cô bất chợt rơi xuống , cô biết đối với hắn khi nói ra lời xin lỗi đã cực kỳ khó , cô hít hít nước mũi của mình ôm chặt lấy hắn.

- Sau này muốn biết gì thì cứ hỏi đừng cố kìm nén một mình nữa biết không.

Hắn mím môi ngồi dậy kéo cô ngồi vào lòng của mình , đưa tay gạt đi nước mắt của cô trán hắn kề cận trán cô trịnh trọng nói.

- Đời này của Diệp Phương Hàn tôi chỉ có duy nhất một mình Khắc Điềm Điềm em. Tôi sống em sống tôi chết thì cũng sẽ lôi em chôn cùng.

Giọng nói bá đạo kèm theo một chút bướng bỉnh của hắn làm cô cười lớn vòng tay ôm lấy thắt lưng của hắn đầu cô vùi vào cổ của hắn nói.

- Lão đại hình như tôi yêu anh mất rồi.

T-H

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro