Tập 80

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi V rời đi, anh và cô lại dính lấy nhau. Và ngày anh xuất viện cũng chính là ngày tổ chức đám cưới của mẹ Jin sau đó 1 ngày. Hôm nay là ngày anh xuất viện, cô ở lại phụ giúp anh. Ba mẹ anh đi chuẩn bị đám cưới, RM và V đi cùng ba mẹ anh để phụ giúp chuẩn bị còn 2 nàng kia thì đi theo mẹ Jin để chọn váy. 

Thực ra là cô cũng muốn đi lắm đấy nhưng mà nếu cô đi rồi thì ai sẽ ở lại bên cạnh anh đây, ai sẽ phụ giúp anh thu dọn đồ đạc, ai sẽ ở bên cạnh anh đây. Chẳng lẽ để anh 1 mình, đâu có thể làm như vậy được. Xong, cô kêu bác QG chuyển đồ xuống xe trước còn cô đi làm nốt thủ tục xuất viện cho anh. 

- Xong rồi, anh xuống xe ngồi chờ trước. Em đi làm thủ tục xuất viện cho anh rồi xuống sau. 

YG: Không thích, anh sẽ ngồi đây đợi em quay lại rồi cùng xuống. Anh sẽ ngồi ở đây chờ em quay trở lại.

- Không được đâu, ở đây anh sẽ bị cảm lạnh mất. Phòng không còn người ở nên máy sưởi cũng tắt rồi, anh ở đây sẽ bị cảm lạnh đấy.

YG: Không thích!

- Ngoan, nghe lời em xuống xe đợi em. Tẹo em xuống rồi anh nói gì em cũng nghe.

YG: Hứa nha!

- Ừm, em xin hứa!

Rồi anh đứng dậy mỉm cười đi xuống xe ngồi chờ cô, còn cô thì đi làm nốt thủ tục xuất viện cho anh. Xong xuôi, xô bước ra ngoài. Bác QG đã đứng chờ cô sẵn ở cửa, đằng sau. Cửa kính từ từ được hạ xuống, anh thò đầu ra nói

YG: Mau vào đây đi, ở ngoài đó lạnh lắm đấy.

Cô mỉm cười chạy lại, cửa xe vừa mở ra anh đã vội kéo cô vào trong. Cô có chút giật mình ngã lên người anh, cô từ từ ngẩng đầu lên nhìn anh. Anh nở nụ cười gian nhìn cô, cô ngồi dậy cho thật ngay ngắn đẩy anh ra. Nhìn đằng trước, rèm ngăn cách đã được thả xuống, bác QG cũng đeo tai nghe lên. 

Từ dưới eo cô, 2 cánh tay anh từ từ ôm lấy eo cô kéo cô lại gần anh. Anh hít lấy mùi hương cở thể trên người cô, cô càng cố gắng thoát ra thì anh lại càng siết chặt cô hơn. Biết mình đã gặp vấn đề gian nguy, không còn đường thoát đành chấp nhận số phận này vậy, nhưng cô vẫn gắng đẩy anh ra nói

- Sao anh lại ngồi gần em vậy?

YG: Em quên lời em vừa nói rồi đấy à, em nói em sẽ nghe lời của anh đó. 

-*Trời ơi, sao tôi ngu quá vậy. Sao lúc đó lại nói như vậy, nói cái gì không nói tự nhiên lại đi nói như thế. Như vậy thì có khác nào dâng mồi cho sói không cơ chứ*

YG: Giờ anh muốn, phục vụ anh.

- Chẳng phải anh vừa mới xuất viện hay sao, anh nên nghỉ ngơi đi chứ. Mới xuất viện mà đã như vậy rồi

YG: Anh nghỉ ngơi đủ rồi, đủ sức để mần em rồi.

- Anh đừng điêu, chắc chắn anh vẫn còn rất mệt.

YG: Em không tin chồng em vậy để anh chứng minh cho em thấy. 

Anh nắm lấy eo cô rồi nhấc bổng cô lên, đặt cô ngồi lên đùi mình. Anh kéo cơ thể cô lại gần mình hơn, hôn lấy đôi môi đỏ mọng kia. 1 tay anh giữ cô, 1 tay anh lần mò xuống phía dưới đằng sau lớp vải kia. 

Cô hoàn toàn chỉ muốn phản kháng lại anh nhưng có lẽ cơ thể cô lại không còn chịu nghe lời cô nữa, dục vọng gần như chiếm lấy toàn bộ lí trí của cô. 2 tay cô đưa lên ôm lấy cổ anh, đáp trả lại nụ hôn của anh. 

Hơi thở của cả 2 dần thở gấp, cô càng bám chặt lấy anh hơn. Tay phía dưới anh từ từ rời bỏ chỗ đó, di chuyển lên phía trên. Cô cũng cảm nhận được phía dưới cô, thứ đó của anh cũng đang hối thúc anh, đang chào cờ từ nãy tới giờ rồi. 

- Khó chịu.....

YG: Anh nhớ lúc đầu, có ai đó không đồng ý cơ mà nhỉ.

- Ưm....giúp em.....

YG: Giúp như nào?

- Đừng đùa nữa mà, em thật sự rất khó chịu rồi

YG: Cố thêm chút nữa, về tới nhà anh sẽ giúp em.

Chiếc xe vừa dừng lại, anh đã ẵm cô vào bên trong đi thẳng lên phòng. Bác QG xách đồ vào nhà rồi cũng rời đi, và dần dần. Trong phòng từ từ có những âm thanh ma mị, âm thanh 18+ không dành cho trẻ nhỏ, tiếng da thịt va chạm nhau, tiếng thở gấp của 2 người và nhiều điều khác nữa.....

Còn phía Jin, sau gần nửa ngày trời cuối cùng cũng chọn được bộ váy ưng ý nhất. Nó không quá rộng hay không quá bó sát, nó có chút bồng phía dưới và thuộc kiểu trễ vai. Ba NJ cũng rất ư là lịch lãm nha

                                                          *Minh họa Jin*

Đến trưa cũng là khoảng thời gian mà 2 con người kia dừng lại và nằm ôm nhau ngủ sau khi đã được anh tắm rửa sạch sẽ. Đến chiều tối, thì điện thoại cô bắt đầu đổ chuông. Cô mệt muốn chết đi được, chả muốn nghe máy 1 chút nào. Anh đã tỉnh lại từ sớm nên với tay lấy máy của cô, nhận dạng được số điện thoại của Kook anh thay cô nghe máy

K: Min ơi, đi ăn Min ơi. 

YG: Là anh, có chuyện gì vậy?

K: Ủa, Min đâu rồi anh?

YG: Cô ấy đang ngủ, có chuyện gì thế?

K: Chắc lại đưa nhau ra trận rồi chứ gì.... Mọi người chọn váy cho mẹ xong rồi, mọi người định đi ăn nên bảo em gọi cho 2 người.

YG: Anh biết rồi, cho anh địa chỉ rồi anh và Min sẽ tới. 

K: Ở nhà hàng XX đường XX lúc 8h nha, phòng 1306

YG: Được rồi, anh sẽ tới đúng giờ. 

Anh tắt máy, đặt nó sang 1 bên. Cô nghe giọng quen thuộc liền tỉnh giấc, ngẩng đầu lên hỏi anh

- Là ai thế, nghe giống giọng Kookie?

YG: Ừm, em ấy bảo mọi người đã chọn xong váy rồi. Tối nay mọi người sẽ đi ăn ở nhà hàng XX lúc 8h, chúng ta mau dậy thay đồ rồi đi thôi.

- Nhưng em mệt lắm, lại còn đau nữa.

YG: Vậy nằm thêm 1 lúc nữa nha!

- Ừm....

Anh ôm cô vào lòng, tay khẽ vuốt tóc cô. Được 1 lúc lâu, anh ngồi dậy đi chuẩn bị đồ cho cô. Vì là đi ăn khá quan trọng nên anh mặc có chút lịch lãm, anh cũng chọn cho 1 cô 1 bộ xinh đẹp, cũng không kém phần quyến rũ

YG: Bé xã, dậy mặc bộ này đi. 

YG: Vẫn còn đau lưng hả? Anh xin lỗi, lần sau anh sẽ nhẹ nhàng hơn, được chưa?

- Vâng!

Rồi cô ôm lấy bộ đồ anh đã chuẩn bị đi vào trong mặc nó, anh ngồi ngoài giường đợi cô thay đồ rồi cùng đi. Đến khi cô ra, anh mở tròn to mắt nhìn cô. Cô thấy anh nhìn mình thì liền cúi xuống ngó ngó xung quanh, thấy không có vấn đề gì cả. 

- Sao anh nhìn em ghê vậy, có chỗ nào không phù hợp à?

YG: Không có, anh không nghĩ là em lại cao như vậy. Váy này quá ngắn rồi, không mặc ra ngoài được. 

- Ý anh chê em lùn?

YG: Thì em lùn thật mà!

- Em chỉ lùn hơn anh có chút xíu thôi, mặc cái này có sao đâu. Mặc vậy cho mát háng*lớn giọng*

Sau đó, cô tiến lại bàn trang điểm ngồi make up nhẹ nhàng thôi. Trong lúc cô make up thì anh ngồi soi thật kĩ, suy nghĩ đắn đo 1 lúc rồi lại rời đi. Tới phòng thay đồ, anh thấy bộ nào cũng ngắn, cũng hở. Chả có bộ nào bình thường cả, sao ngày anh mua mấy cái này lại chọn mấy cái này nhỉ.

Xem xét qua, thấy nó như nhau cả. Nên thôi, đành ngậm ngùi quay trở về phòng. Thấy cô đang tô son, anh tiến tới tháo cặp tóc cô xuống, rũ xuống che phần lưng phía sau của cô đi. Thấy kín đáo rồi, anh ra đằng trước, cướp lấy thỏi son cô đang tô cầm lấy tô cho cô. 

Xong xuôi, anh cầm ví cho cô rồi nắm tay cô di chuyển xuống gara. Vào trong xe, sau khi cài đai an toàn cho cô xong xuôi thì anh quay lại ghế đằng sau. Lấy ra 1 chiếc chăn màu xám có sẵn trong xe, rũ ra che lên người cho cô. 

Cô mỉm cười hài lòng, rướn người hôn tặng anh 1 cái. Anh hạnh phúc muốn chết đi được, nhưng vẫn phải bình tĩnh tập trung lái xe. Trong lúc lái xe, 1 tay anh cầm vô lăng 1 tay anh nắm lấy tay cô suốt quãng đường. 

Tới nơi, anh xuống xe trước. Chạy sang phía cô mở cửa xe, dọn cái chăn qua 1 bên rồi nắm tay cô vào bên trong. Lên tới phòng mọi người đã chuẩn bị sẵn, anh và cô tiến vào. Nay ai cũng ăn mặc đẹp cả, mỗi người 1 sắc thái và phong cách ăn mặc riêng nhưng có lẽ cô và anh vẫn là nổi bật nhất. 

- Bọn con tới rồi ạ!

----------------------

Đáng lẽ nay sẽ có tập mới từ sớm nhưng do 1 phút vội vàng chưa kịp lưu đã thoát nên phải ngồi vắt óc suy nghĩ để viết lại. Thương tui thì vote cho tui, cmt cho tui vui đi! 

Tập sau sẽ chọn ra 1 bạn bất kì để tặng tập sau nha! Nhớ vote và cmt an ủi cho tui vui để lấy động lực viết tiêp đó!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro