CHƯƠNG 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 14:

Sắc trời thay đổi thật nhanh, năm sáu giờ mặt trời đã xuống núi, thành phố rực rỡ lên đèn.

Chung Vũ nhìn rõ khuôn mặt Kiều Đông được chiếu sáng bởi ánh đèn điện thoại có chút âm trầm. Cậucó chút oan ức, nhẹ nhàng hỏi:"Anh làm sao vậy?"

Kiều Đông ngưng lướt điện thoại, do dự một hồi. Anh vừa muốn mở miệng, Chung Vũ đột nhiên tới gần, xúc cảm mềm mại đụng tới trên môi, ánh sáng từ màn hình hoàn toàn bị ngăn trở.

Trong phòng quá mờ, Kiều Đông không nhìn rõ bất cứ thứ gì, chỉ là nghiêm túc hôn trả. Hô hấp của hai người dần tăng thêm. Trong phòng, đèn cảm ứng tự động sang, anh nhẹ nhàng đẩy Chung Vũ ra, dựạ vào ánh sang nhu hoà đánh giá người đang ngồi trên đùi anh, không tự chủ nhíu mày lại.

"Kim chủ." Kiều Đông gọi cậu.

Chung Vũ xoa xoa tóc anh, "Ừ" một tiếng.

"Bạn trai em tốt với em không?" Kiều Đông hỏi.

"..."

Chung Vũ ngây ngẩn cả người, trong lúc nhất thời, thân thể liền hơi cứng ngắc, có chút ứng phó không kịp.

Kiều Đông vẫn nhìn cậu, bất cứ biều tình nào cũng không buông tha. Tim đập có chút nhanh, có thể là bởi vì căng thẳng hoặc là cái gì khác, chính anh cũng nói không được.

Đến cùng vẫn là hỏi ra rồi.

Hai người đều có chút trầm mặc. Một lát sau, anh nghe kim chủ nhẹ nhàng hỏi ngược một câu: "Bạn trai em?"

Kiều Đông nhìn cậu. Kim chủ có chút sốt sắng, trong lòng nghĩ chính là [Anh làm sao biết?]

Kiều Đông dĩ nhiên cảm thấy có chút đắng chát. Anh cố kéo khoé miệng, thoạt nhìn hờ hững nói: "Làm sao, không thể nói cho anh nghe sao?"

Lưng anh dựa vào thành giường, vừa cười vừa động viên: "Kim chủ yên tâm, anh sẽ không ăn dấm chua."

Chung Vũ nhìn anh một chút, có điểm không chắc về hàm nghĩa "Bạn trai" kia.

Kiều Đông đây là vô tình hay cố ý trêu chọc cậu? Anh không biết cậu luôn tự xưng anh là "Bạn trai" sao, mà lại nghiêm túc đem ra dò hỏi?

Nếu là người yêu cũ, Kiều Đông biều tình thoạt nhìn không phải ý đó. Nếu là hiện tại, Chung Vũ thật không thể nói với Kiều Đông a!

Dù sao trong lòng cứ tự gọi anh là bạn trai tựa hồ còn xấu hổ hơn khi bình luận trên weibo gọi anh là lão công, muốn cùng anh sinh hài tử a.

Nghĩ tới đây, Chung Vũ liền mở miệng: "Em không có bạn trai."

Kiều Đông nhìn cậu, cậucũng nhìn Kiều Đông. Sau đó tổng tài kiên định lặp lại một lần nữa: "Em không có bạn trai."

"Có thật không?"

"Thật!"

----------

Kiều tiên sinh gần đây tâm tình rất tệ, cho dù anh đã thông qua vai diễn cho phim mới nhưng nói chung tâm tình vẫn là không vui.

Sở Chử mở cừa liền nhiền thấy đứng trước nhà mình là nam nhân mang kính râm, sát khí đầy mình, nhịn không được liền lui về phía sau hai bước.

"Mặt cậu như kẻ đi đòi nợ vậy? Là tớ nợ tiền cậu chưa trả à?" Sở Chử tức giận hỏi.

Kiều Đông tháo mắt kính xuống, vào nhà đem mình ngã trên ghế sofa, một bộ dạng không muốn nói chuyện. Sở Chử lấy đồ từ trong phòng đem ra đưa cho anh, thuận miệng trêu ghẹo nói: "Cậu chuyển phát nhanh mà lại ghi địa chỉ nhận là nhà tớ, tớ liền thu phí."

Kiều Đông ngẩng đầu vừa muốn nói chuyện lại nuốt trở vào, nhìn trang phục Sở Chử từ đầu đến đuôi, hỏi: "Tớ quấy rối các cậu?"

Bạn học cũ của anh, người đẹp Sở Chử, hiện đang mặc một bộ đồ miêu nữ gợi cảm gợi tình mà ngồi đối diện anh.

"Hứa Hoán Tri không có ở nhà." Sở Chử nói.

Kiều Đông cảm thấy câu trả lời có chút sai sai, hoàn hảo là Sở Chử lập tức liền tiếp một câu, "Đây là kinh hỉ, tớ thử trước một chút coi có vừa người không."

Nói xong liền đứng lên xoay một vòng, hỏi: "Như thế nào? Đẹp mắt không ~ "

Kiều Đông liếc mắt nhìn y, ghét bỏ nói: "Xấu."

Sở Chử: ....

"Cậu có phải là cùng tổng tài nhà cậu sinh hoạt trên giường không hài hoà? Tính khí sao lại kém như vậy!"

Nghĩ đến Chung Vũ, biểu tình của Kiều Đông liền xìu xuống. Anh một bên cúi đầu mở hộp đồ chuyển phát nhanh, một bên đem sự tình nói ra cho Sở Chử. Cuối cùng ngữ khí căm giận nói: "Cậu còn nói kim chủ thích tớ, hiện tại em ấy không chỉ có bạn trai mà còn không chịu nói cho tớ, lẽ nào sợ tớ sẽ ghen sao?"

"Cậu hiểu lầm." Sở Chử trả lời như chắc như đinh.

"Thời điểm còn đi học tớ liền biết cậu EQ thấp, còn tưởng rằng giờ làm minh tinh có thể tốt lên phần nào, không nghĩ tới a." Sở Chử "Sách" một tiếng, một mặt chỉ tiếc mài sắt không nên kim.

"Cậu có ý gì?" Kiều Đông cau mày.

"Sự tình rõ ràng như vậy cậu cũng không hiểu?" Sở Chử thở dài một hơi, "Lẽ nào cậu liền không nghĩ tới Chung Vũ nói người bạn trai kia là cậu sao?"

"Làm sao có khả năng?" Kiểu Đông cất cao giọng, một mặt kinh ngạc.

"Làm sao không thể." Sở Chử khinh thường, ghét bỏ hỏi, "Cậu ngu sao?"

Sau đó không chờ Kiều Đông trả lời, liền chính mình nói: "Cậu chính là đồ ngu ngốc."

Nhưng mà Kiều Đông căn bản không có tâm tình phản ứng, anh hiện tại đầy đầu đều nghĩ là "Lẽ nào ý trong lòng kim chủ bạn trai chính là mình!?", một bên tay gỡ gỡ tháo tháo hộp đồ chuyển phát nhanh.

"Cậu mua cái gì?" Sở Chử đầy hiếu kỳ hỏi.

"Giấy viết thư tình." Kiều Đông nói rồi đem nó ném vào ngừơi Sở Chử, sau đó liền vội vã đứng dậy về nhà, một lòng muốn chứng thực chuyện bạn trai kim chủ có phải là anh không.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro