Chap 30: Quẩy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

JiYeon hằn học khí thế tiến gần đến SoYeon...

"Yah...yah...làm gì đó" SoYeon thụt lùi.

"Đánh người...yahhhhhhhhhhhhhh..."

*cạch* 1 đấm vô mặt SoYeon...SoYeon té nhào nhưng cũng rất nhanh đứng lên thủ thế.

"Cô điên hảảả?"

"Hãy cho tôi thấy hết khả năng đi" JiYeon tiếp tục đấm đá tới tấp.

SoYeon chỉ đỡ đòn chứ không đánh trả và...giống như những lần trước đây. SoYeon là người thua cuộc...

*Cạchhhh...Hựựựự...* 1 đạp vào bụng SoYeon...SoYeon ngã xuống. JiYeon nhào tới đè lên người SoYeon. 1 tay nắm cổ áo, 1 tay giơ cao nắm đấm...

SoYeon nhắm mắt...xoay mặt sang 1 bên. Chờ đợi cái đấm vào mặt...

"Hazyyyy...tại sao không đánh trả chứ?" JiYeon thả tay ra rồi nằm phịch xuống nền đất...cạnh SoYeon.

"Tại sao cô không đánh?"

"Vì kính trọng Unnie. Unnie đã bí mật làm những việc đáng để người ta kính trọng"

"Hửm...làm gì?"

"Làm 1 con Ma Đen"

"Hở? Tại sao cô biết?"

"Tại sao em biết không quan trọng. Quan trọng là Unnie đã giấu giếm tất cả để đi làm mấy cái chuyện nguy hiểm đó 1 mình. Unnie không thấy bản thân đã lừa dối mọi người sao?"

"Hơjjjjj...tôi muốn mọi người không gặp nguy hiểm. Tôi gia nhập đội Đen trước khi quen biết cô. Công việc không được mặc quân phục và phải bịt mặt khi làm nhiệm vụ. Nếu chết, cũng chẳng ai nhắc đến công lao. Tôi làm chỉ vì 2 chữ Chính Nghĩa"

"Chính Nghĩa? Chỉ mình Unnie mới có thứ đó sao? Nếu để em chiến đấu cùng Unnie thì..."

"Thì coi chừng cả 2 đã bỏ mạng từ lâu rồi. Cô được cái to xác. Tay chân vụng về..." SoYeon cắt lời JiYeon.

"Yah...yah..."

"Haha...thôi bỏ qua đi. Dù gì tôi cũng đã rời khỏi đội Đen. Từ nay, tôi chiến đấu với vai trò một người quân nhân đích thực"

"Unnie rời khỏi đội Đen thật sao? Đáng tin không?"

"Nếu nghi ngờ thì hãy theo dõi tôi 24/24"

"Hơjjjjjj...trước giờ tập luyện toàn là Unnie nhường em đấy hả?"

"Um...Nếu tôi không nhường thì từng đốt xương của cô đã bị tôi tháo hết rồi. Muốn thử không?"

"Không...em còn yêu đời và còn rất yêu Unnie" JiYeon lại trèo lên người SoYeon định đùa giỡn...

'Park SoYeon ơi! Có điện thoại kìa...'

SoYeon ngồi bật dậy. Con Khủng Long văng ra và tiếp đất bằng mông.

"Uiiiiiiiiiiii..."

"Suỵtttttttt.. " SoYeon ra hiệu rồi trượt nghe...tiếng nhạc chuông độc quyền đó chỉ có thể là cuộc gọi của Qri...

"Nhớ Sso rồi sao?"

"..."

"Ah...mấy giờ em về?"

"..."

"Em vất vả quá...Sso sẽ đón em đúng giờ"

"..."

"Ok! Bye bye Baby"

"..."

*Tút...tút...tút...*

"Kakakakaka..." SoYeon tắt điện thoại rồi hả họng cười.

"Bịnh hả Unnie?"

"Bịnh cái đầu cô. Hôm nay bác sĩ Lee trực đêm. 11h00 khuya mới xong việc. Kaka...chúng ta tới Bar quẩy thôi nào"

"Ohhhh...Minie của em chắc về nhà rồi. Chúng ta thay đồ thôi...hí hí..."

"Để tôi lôi kéo Byung Soo và 1 số tên lính khác. Cô bí mật rủ EunJung. Đừng để BoRam biết nhé!"

"Vâng! Lẹ đi"

SoJi đứng lên...hí hửng vọt đi thay đồ...trong doanh trại còn rất nhiều đồ của cả 2. Tuy không mới nhưng cũng khá sành...

Byung Soo nghe tới Bar là sáng mắt. Cả đám kéo nhau đi quẩy...

SoYeon chở JiYeon...

"Wahhh...con này có lí há Unnie" JiYeon đang nói chiếc xe.

"Của bác sĩ Lee đấy. Tôi may mắn nhặt được tỉ phú rồi...kakaka..."

"Ohhhh...ngưỡng mộ thật"

"Để tôi cho cô xem khả năng của nó" SoYeon ấn chân ga...chiếc xe lao vút. Chẳng mấy chốc đã đến Bar Girls' Generation.

Byung Soo cùng mấy người kia đến sau.

Họ bắt đầu uống vài ly rồi nhảy nhót linh đình. Nhạc tắt đột ngột...1 cô DJ quyến rũ bước lên bục. Tiếng hò reo vang dội. SoYeon nhảy lên chỗ múa cột...hét lớn...

"SeoHuyn...Saranghaeyo
...SeoHyun...hú...hú...I Love You..." tay SoYeon bắn tim liên tục. Hôm nay SoYeon nổi loạn thật rồi.

Cô DJ gửi tới SoYeon 1 nụ hôn gió...nhạc nổi lên...tất cả tiếp tục quẩy. SoYeon đu cây cột, bắt đầu lượn...Ôi oái oăm! Không thể nhận ra đây là Đại Úy Park của quân đội nhân dân Đại Hàn Dân Quốc. Cái tướng múa cột nhìn mắc buồn nôn.

Nãy giờ có 1 người cầm điện thoại quay lại tất cả những hình ảnh đó ...JiYeon cũng không thoát khỏi ống kính máy quay.

23h30'

"Hazyyyy...trước giờ SoYeon đâu đến trễ. Hôm nay...chẳng lẽ...Sso...Gọi điện lại không bắt máy...lo chết được" Qri đang đợi SoYeon trước cổng bệnh viện. Qri sợ SoYeon gặp chuyện nhưng hình như lo lắng của cô là dư thừa.

10 phút sau

Chiếc Ferrari tấp vào lề. Qri lên xe...chiếc xe lăn bánh...

"Hôm nay trễ vậy Sso?"

"Ah...do kẹt xe"

"Mặt Sso bị sao thế?" Qri thấy vết bầm trên mặt SoYeon.

"Không sao...lúc chiều luyện tập, bất cẩn bị JiYeon đánh trúng"

Dù đã uống thuốc giải rượu và ngậm rất nhiều kẹo bạc hà nhưng...SoYeon không qua mắt được Qri.

"Dừng lại..." Qri ra lệnh.

"Hở?"

"Em bảo dừng lại"

"Vâng!" SoYeon tấp vào lề.

Qri chồm qua cởi nút áo trên cùng của SoYeon...cô hít hà cổ SoYeon...

"Kyul...em..."

"Khai mau...lúc nãy tại sao đến trễ?"

SoYeon biết Qri phát hiện ra mùi rượu nồng nặc trên người mình...SoYeon đã tính toán việc này từ trước...

"Kyul...Sso xin lỗi! Mọi người lâu ngày gặp lại nên mở tiệc ăn mừng. Sso tìm mọi cách để thoát nhưng không thành. Đừng giận nha! Mai mốt Sso không đến trễ nữa đâu...thật đó" SoYeon nói dối không chớp mắt.

"Hazyyyy...xuống xe" Qri mở cửa...bước ra ngoài.

SoYeon hốt hoảng mở cửa rồi chạy nhanh qua chỗ Qri...

"Đừng mà Kyul! Sso lỡ lần này thui. Đừng giận Sso...đừng bỏ Sso ở lại đây mà"

"Ai giận Sso? Ai bỏ Sso ở lại đây. Chỉ là em muốn đổi chỗ thôi. Sso say rượu mà lái xe em không yên tâm. Lên đi...em chở về"

"Hí...hí...em tuyệt vời nhất"

SoYeon vui vẻ lên xe cho Qri chở về. Qri rất chiều chuộng SoYeon. Về đến nhà, cô bật nước ấm cho SoYeon tắm. Pha cho SoYeon 1 ly nước chanh. Lấy trứng gà nóng lăn vết bầm trên mặt SoYeon. Ép SoYeon phải ăn cơm chung với cô...

2 người lên giường ngủ đã là 1h00 sáng.

"Sao em gọi không bắt máy?"

"Thôi chết! Điện thoại Sso hết pin, tắt nguồn luôn rồi. Sso quăng nó dưới bàn. Để Sso đi sạc pin" SoYeon ngồi dậy...cái này là SoYeon nói thật.

"Nằm xuống nghỉ đi. Để em sạc cho" Qri đỡ SoYeon nằm ngay ngắn rồi xuống dưới lấy điện thoại sạc cho SoYeon.

Qri trở lại giường thì SoYeon đã ngáy khò khò. Cái mỏ chu lên làm Qri muốn cắn hết sức...

Qri hôn lên môi SoYeon 1 cái rồi nằm xuống ôm SoYeon. Cả 2 cùng ngủ...

Sáng hôm sau

Cả 2 đang ăn sáng thì SoYeon có điện thoại...

"Đoàn Kết! Đại Úy Park SoYeon"

Qri lo lắng khi SoYeon nghe điện thoại bằng giọng điệu đó...cô dừng đũa.

"..."

"Vâng!"

"..."

"Cảm ơn Ngài!"

"..."

"Đoàn Kết!"

*tút...tút...tút...* SoYeon cúp máy...vẻ mặt nghiêm trọng...ngồi vào bàn ăn.

"Có chuyện nữa sao Sso? Chiến tranh, bắt cóc hay sóng thần, động đất?"

"Haha...nhìn em căng thẳng kìa. Không có...Trung Tướng gọi bảo Sso nghỉ ngơi. Khi nào khỏe hẳn hả trở lại công việc. Sso sẽ nghỉ 1 tuần"

"Hazyyyy...vậy mà làm ra vẻ nghiêm trọng"

"Chọc em thôi! Hihi...nghỉ 1 tuần...để coi, Sso sẽ đi chơi cho đã"

"Thôi há! Coi chừng nhà cho em. Đừng có mơ mà bay nhảy. Ăn nhanh đi rồi tới bệnh viện khám tổng quát"

"Vâng!" SoYeon cúi xuống ăn.

'Nếu cưới cô này về đảm bảo nơi này sẽ là phòng giam của mình...huhu...bắt đầu lao vào bể khổ rồi' SoYeon Pov's

Ăn xong, cả 2 đến bệnh viện. Kết quả đưa ra, tất cả những bộ phận trong ngoài cơ thể SoYeon đều rất tốt. Sức khỏe loại A. Qri cười mãn nguyện.

Qri bảo SoYeon về trước. Buổi tối không cần rước cô. Cứ ở nhà xem tivi. 19h00 tối nay, Qri sẽ lên sóng truyền hình trong chuyên mục giao lưu cùng bác sĩ.

Lúc 2 người đang đứng nói chuyện thì TaeYeon đi ngang. TaeYeon nhìn SoYeon rồi bụm họng cười. Qri rất chướng mắt hành động đó.

Buổi trưa

Cả đám kéo nhau xuống căn-tin ăn trưa...TaeYeon xuống sau cùng...ngồi vào bàn...

"Kim TaeYeonnnnn! Tớ phải nói bao nhiêu lần nữa thì cậu mới thôi ve vãn Đại Úy hả?" Qri tức giận.

"W...hat? Cậu nói gì? Tớ không có?"

"Còn giả vờ? Lúc sáng gặp Đại Úy...cậu che miệng cười là sao hả?"

"Hửm...À...Ờ...tớ có cái này muốn cho mọi người xem. Xem xong ai gặp Đại Úy Park mà không cười mấy lạ ak"

TaeYeon lấy điện thoại ra...bước qua chỗ Qri. 4 người nhí nhố kia cũng chụm đầu lại xem.

Màn hình điện thoại sáng lên...đoạn clip quay cảnh SoYeon cùng những người bạn trong Bar được phát rất rõ. Hình ảnh sắc nét. Tất cả đều há hốc mồm...

"Ôi! Đó là Đại Úy Park sao?...múa cột, nhảy Mr Taxi luôn kìa...làm quân nhân vui thế" bác sĩ Song rất hào hứng.

"Đó...không phải Park SoYeon!" Qri bẻ cong cây nĩa chỉ bằng 1 tay. Tất cả im lặng...không ai dám lên tiếng nữa.

"Đưa điện thoại cho tôi" Qri vừa nói vừa giật điện thoại TaeYeon. Cô chuyển clip qua điện thoại mình rồi Delete nó trong máy TaeYeon.

"Ôi! Sao cậu xóa của tớ"

"Sao hả? Tiếc phải không?"

"À...không...chỉ là tớ khó khăn lắm mới quay được clip đó. Công sức tớ bỏ ra bị cậu xóa sạch rồi" TaeYeon nhận lại điện thoại.

"Cậu hay há...chúng tôi công việc bù đầu còn cậu rảnh rang đến Bar sàn nhảy nhót"

"Đó là nơi để tớ xả hết áp lực...hôm qua, tớ đi theo bạn của tớ. Ah! Không ngờ Đại Úy lại có tình cảm đặc biệt với bạn tớ nha! Mọi người thấy đó, khi SeoHyun xuất hiện... Đại Úy phấn khích vô cùng. SeoHyun nói với tớ, trước đây cả 2 từng cảm nắng nhau. OMG! Số Đại Úy thật là đào hoa" TaeYeon hại SoYeon đến cùng.

"Tôi no rồi...mọi người ăn tự nhiên. TaeYeon! Tớ sẽ bao cậu ăn trong 1 tuần tới" Qri bỏ đi.

5 người ở lại tiếp tục bàn tán...

Buổi tối

SoYeon xách 2 cái gối xuống Sofa nằm nhịp chân...bật tivi lên...

Qri đang giải đáp những câu hỏi về bệnh xương khớp. SoYeon mê mẩn ngắm người đẹp trên tivi.

"Đây là câu hỏi cuối ạ. Câu hỏi liên quan đến đời tư của bác sĩ Lee. Bác sĩ Lee vừa xinh đẹp lại tài giỏi...chắc nhiều người theo đuổi lắm. Bác sĩ có người yêu chưa?" MC hỏi.

"Ah...việc này tôi có nghĩ tới nhưng...do bận rộn quá nên đến giờ tôi vẫn chưa có người yêu. Tôi thấy độc thân cũng rất hay mà...hihi..." Qri cười tươi.

SoYeon tức giận...tắt tivi.

"Hứ...chưa có người yêu sao? Vậy tôi là gì hả? Về nhà rồi em sẽ biết tay tôi"
SoYeon lầm bầm 1 mình.
Để xem lát nữa ai sẽ biết tay ai...

21h00

Qri về nhà...SoYeon ngồi 1 đống khoanh tay trên Sofa...mắt liếc Qri...

Qri hiểu tại sao SoYeon nhìn mình như vậy. Cô ngồi xuống cạnh SoYeon.

"Ahhh...hóa ra là chưa có người yêu. Độc thân cũng rất hay...Trên sóng truyền hình mà tuyên bố chắc chắn...vậy...tôi là cái gì? Là cục đất hả? Nói đi....đối với em tôi là cái gì?" SoYeon nổi nóng.

"Mấy người là Đồ Khốn" Qri vẫn điềm tĩnh...cô thấy vui trong lòng khi nhìn thấy SoYeon tức giận.

"Em...em..." SoYeon nghiến răng.

"Em cái gì? Sso bình tĩnh xem cái này nè" Qri móc điện thoại ra...quẹt vài cái rồi đưa cho SoYeon.

SoYeon nhận điện thoại...dùng tất cả sự can đảm để xem hết đoạn clip. Chính SoYeon cũng không thể nhận ra mình.

'Ôi móa ơi! Kinh dị thế. Ai quay clip ác dữ vậy trời? Thôi hạ màn kịch rồi. Số phận Park SoYeon này đã được định đoạt...huhu..." SoYeon Pov's

"Còn gì để giải thích không? Đúng là mọi người lâu ngày không gặp nên mở tiệc ăn mừng. Địa điểm là quán Bar. Do ham chơi, mê gái nên đến rước tôi trễ. Quá lắm rồi" Qri nắm chặt 2 tay.

"Kyul...hôm qua JiYeon với Sso bày kế dụ Byung Soo đi Bar để anh ấy xí xóa vụ viết báo cáo. Sso Bị chuốc say nên mới thành ra như vậy. Sợ em giận nên không...dám...nói...thật..." giọng SoYeon nhỏ dần.

"Cứ cho là tôi tin đi. Còn cái vụ...SeoHyun...I Love You gì đó...Sso tính sao đây? Rốt cuộc người tên SeoHyun với Sso đã thân thiết đến mức nàooooooooooooo?"

"Ahhh...SeoHyun là ca sĩ, đồng thời là 1 DJ có tiếng. Trước đây, Sso có quen SeoHyun nhưng...em ấy đòi công khai tình cảm còn Sso thì không chịu nên đã chia tay. 2 đứa hoàn toàn trong sáng, không có gì mờ ám cả. Tối qua do say nên Sso mới hành động kì quặc vậy thôi"

"Ca sĩ sao? Hèn gì xinh thế. Sso chỉ biết đem chữ Say ra làm cái cớ thôi hả? Nếu không giải thích rõ thì tôi sẽ xé xác cô ả tên SeoHyun. Cô ta là bạn của Kim TaeYeon nên tôi rất dễ giải quyết" phụ nữ khi ghen quả thật rất đáng sợ.

"Đừng đừng làm bậy...muốn chém giết thì hãy nhằm vào Sso...lỗi là của Sso...SeoHyun hoàn toàn trong sạch" SoYeon chắc vừa mới ăn gan trời. Dám bênh vực cô gái khác trước mặt Qri.

"Hôm nay Sso chết chắc rồi" Qri nhếch nhẹ mép.

Tưởng gì ghê gớm lắm...Qri chộp cái gối...nện tới tấp. SoYeon ngã người xuống...2 tay che mặt.
Qri đè lên người SoYeon, tiếp tục đánh...

"SeoHyun không có lỗi nè...không có lỗi nè...lăng nhăng nè...Đại Úy mà không ra thể thống gì hết nè..."

"Khoan...khoan..." SoYeon giữ chặt 2 tay Qri.

"Hộc...hộc...hộc...muốn nói lời cuối sao?" đánh SoYeon không đau mà Qri thì mệt đổ mồ hôi.

"Sso không còn là Đại Úy đâu nhé!"

"Hả? Không còn là Đại Úy vậy chẳng lẽ...bị đuổi rồi sao?" Qri quăng cái gối sang chỗ khác...chờ đợi câu trả lời từ SoYeon.

"Đuổi đâu mà đuổi. Người ta giờ là Trung Tá. Đã có quyết định phong quân hàm vượt cấp"

"Ôi! Lên chức thế thì...lương cũng tăng phải không?" mắt Qri sáng rỡ.

"Biểu hiện vậy là sao chứ? Mặt em tươi hẳn ra. Wahhh...không thể tin được"

"Xí...vì tương lai của chúng ta thôi"

"Tương lai...nói vậy là em không giận nữa?"

"Xì...Sso mơ hả? Nhưng mà em biết chắc...Sso không bỏ em được đâu"

"Ôi! Người này đáng yêu quá! Làm sao mà bỏ cho được...hôn tí coi..." SoYeon kéo Qri xuống hôn ngấu nghiến...cảm thấy chưa thỏa mãn, SoYeon lật ngược tình thế...đè Qri xuống...tiếp tục hôn. Cái tay hư hỏng bắt đầu lần mò khắp nơi.

"Ưmmmm...e...m...chưa...tắm..." Qri đấm thùm thụp vào lưng SoYeon.

"Vậy để Sso tắm cho em"

SoYeon nhấc bổng Qri lên và đi vào phòng tắm. Tiếng cười nói giòn giã vang không ngớt. Vấn đề đã được giải quyết dễ dàng.

(Bật mí: SoYeon, Qri, SeoHyun sẽ còn va đập với nhau rất nhiều trong Fic tới của Au. Fic này để họ quen biết nhau trước. Au cũng cuồng nặng mợ Seo lắm nhé!)

JiMin Couple

Qri đã gửi video clip cho HyoMin và...tại nhà riêng của JiYeon...

"Park JiYeonnnnn!...xấu xa...nhảy nhót nè...uống rượu nè..."

HyoMin càng đánh thì JiYeon càng dụi đầu sâu vào ngực HyoMin. Cuối cùng, HyoMin cũng thua.

Chẳng những thua mà đêm đó HyoMin còn bị JiYeon hành hạ đau khổ. Ai biểu vác xác tới nạp mạng chi.

Ngày hôm sau

"Hôm nay mấy giờ em xong việc?" SoYeon đưa Qri đi làm.

"Khoảng 19h00. Hỏi chi vậy? Canh giờ đi chơi hả?"

"Không có...hôm nay Sso định về quê thăm Appa. Cũng hơn 7 năm rồi 2 cha con không gặp nhau"

"Ahhh...Sso cứ đi thoải mái. Em về bằng taxi cũng được mà"

"Không! Sso sẽ về đúng giờ...không để Kyul phải đợi đâu"

"Hihi...nhớ chú ý điện thoại nha. Khi cần em sẽ liên lạc"

"Rõ!...Hihi"

SoYeon thả Qri trước cổng bệnh viện rồi lái xe hơn 100km mới đến nhà ba cô. Căn nhà ở 1 vùng quê trù phú...sân vườn khá rộng. Thấy cổng rào mở, SoYeon lái xe vào sân.

"Wahhh...thật là dễ thở" SoYeon xuống xe, nhắm mắt tận hưởng bầu không khí trong lành.

"Xâm nhập gia cư bất hợp pháp là ở tù đấy" giọng nói phát ra từ sau lưng SoYeon...SoYeon quay lại
...

"Ap...pa..." SoYeon không nhào đến ôm ba mình.

"Từ đó khó gọi vậy sao?"

"Appa!"

"Thôi! Vào nhà nói chuyện"

Dù cả 2 rất muốn ôm lấy nhau nhưng...Xa cách quá lâu cộng thêm giữa 2 người có 1 rào cản nên cha con gặp nhau lại không mừng.

Ông Park pha 2 tách trà...

"Uống đi"

"Cảm ơn!"

"Ta hay tin con hi sinh khi làm nhiệm vụ...thực sự lúc đó ta không thể đứng vững. Ta đã tìm đến Tae Han và cậu ấy lắc đầu. Cảm xúc của ta lúc đó không thể diễn tả được. Hôm trước, Tae Han gọi báo tin con vẫn còn sống...ta thật không dám tin vào tai mình"

"Appa..."

"Con ghét ta lắm đúng không? InJung!"

"Con...Phải! Nếu là trước đây, con rất ghét Appa. Từ lúc con biết chuyện đến giờ...Appa không hề quan tâm lo lắng cho con. Con nhớ không nhầm thì Appa chưa 1 lần động chạm vào người con...lúc nhỏ toàn là mấy dì chăm sóc cho con...Hứm...lúc con nhập ngũ cũng là lúc Appa nghỉ việc. Thời gian đầu Appa còn gọi điện hỏi thăm con nhưng sau đó thì không 1 tin tức. Con nghĩ Appa đã bỏ mặc con. Con giận nên không tìm Appa nhưng...con sai rồi. Trung Tướng đã nói cho con biết Appa luôn âm thầm hỏi han, giúp đỡ con. Con đã trách lầm Appa...con xin lỗi!" SoYeon cúi đầu.

"Hơjjjjj...Cái chết của mẹ con đã biến con thành cái gai trong mắt ta. Ta hối hận vì nhận ra điều đó quá trễ. Lỗi đâu phải do con. Ta thật đáng trách. Con ghét ta cũng phải nhưng...hi vọng con đừng hận ta. Cảm giác tội lỗi khiến ta không biết phải đối mặt với con thế nào nên ta đã trốn tránh ngần ấy năm qua. InJung ah! Cho ta xin lỗi!" ông Park đứng lên...gập người.

"Appa...Đừng vậy mà" SoYeon đến đỡ ông Park.

"Ta muốn ôm con 1 lần được không?" ông Park nhìn SoYeon bằng ánh mắt trìu mến.

"Appaaa..." SoYeon sà vào lòng ông Park. Cái ôm không bù đắp nổi khoảng thời gian mấy chục năm qua nhưng nó cũng giúp cho cả 2 nhẹ được phần nào gánh nặng trong lòng.

"Ấm quá...hixhix...ấm quá...huhuhu..." SoYeon xem vậy chứ cũng dễ khóc.

"Này con gái ngốc...đeo quân hàm Đại Úy rồi mà còn mít ướt...ngoan...nín đi nào..." ông Park đẩy SoYeon ra.

"Hix...đừng...gọi con...là...Đại Úy. Con giờ đã...hix...là...Trung Tá rồi" nước mắt đầm đìa nhưng SoYeon vẫn bắt bẻ.

"Waooo...con gái thật giỏi. Ta ra lệnh cho Trung Tá Park InJung nín dứt ngay lập tức...thực thi!"

"Rõ! Thưa Thượng Tướng Park InSung!"

*hahahahaha*

SoYeon quẹt nước mắt...cả 2 ngồi trở lại bàn...

"Lúc Appa về hưu chỉ khoảng 51, 52 tuổi. Sao Appa mang được quân hàm Thượng Tướng hay vậy? Đừng nói Appa đi cửa sau nha"

"Con nhóc này...haha...thời gian ta làm quân nhân hầu như ở nước ngoài nhiều hơn ở trong nước. Chiến công ta lập đếm không xuể. Ta chiến đấu như thể không còn gì để mất. Quân hàm toàn tăng vượt cấp"

"Wahhh...vậy tại sao Appa về hưu sớm thế?"

"Có nhiều lí do. Dù gì công việc cũng là giết người nên nghĩ lại run tay. Con cãi lời ta nhập ngũ, buộc ta phải giải ngũ. Có cha là Thượng Tướng ít nhiều con cũng bị dị nghị. Thôi...ta nhường con bước tiếp ta đấy"

"Ohhh...Appa nghĩ xa quá! Con sẽ phấn đấu để được đeo quân hàm Tướng...hơjjjj...nhưng giờ thì hơi bị khó"

"Sao vậy?"

"Trung Tướng Park không cho con đi phái binh, cũng không cho con hoạt động ngầm. Tới bao giờ con mới lên được 1 cấp đây?"

"Hahaha...Tae Han lo cho con thôi. Cậu ấy sụp đổ tinh thần khi nhận tin con tử trận. Tae Han đã tháo quân hàm xuống. Nếu không nhờ Tổng Thống khuyên ngăn thì cậu ta chắc cũng về hưu rồi"

"Ahhh...con muốn đốt cho mẹ nén hương"

"Um..."

SoYeon đốt hương xong thì tiếp tục trò chuyện cùng ông Park...

Ăn xong bữa cơm cũng đã xế chiều. SoYeon tạm biệt ông Park rồi về Seoul...

19h00

SoYeon vừa kịp đến bệnh viện...SoYeon lái xe đường xa cộng thêm mắt hơi yếu nên trông cô rất mệt mỏi...

Qri xong việc...gọi cho SoYeon thì SoYeon bảo là đang đợi trước cổng. Qri nhanh chóng vọt ra.

"Đợi em lâu không?" Qri thấy SoYeon đang đứng tựa vào cửa xe.

"Sso cũng vừa mới đến. Hihi...Sso đúng giờ phải không?"

"Trông Sso có vẻ mệt mỏi. Để em lái xe cho"

"Um...cũng được"

SoYeon lên xe cho Qri chở về...suốt dọc đường SoYeon ngáp ngắn ngáp dài.

Về đến nhà, SoYeon nằm phịch xuống Sofa...Qri ngồi cạnh bên.

"Sso này!...Hôm nay..."

"Em nhịn giỏi thiệt. Nãy giờ muốn hỏi lắm đúng không?" SoYeon vòng tay ôm bụng Qri ghịt sát vào hông mình.

"Vâng!"

"Hôm nay cha con đã gỡ được nút thắt trong lòng. Thật nhẹ nhõm"

"Chúc mừng Sso!"

"Kết hôn xong...Sso sẽ dắt em về ra mắt Appa"

"Hình như hơi bị ngược thứ tự"

"Hihi...kết hôn xong mới chắc chắn em là của Sso. Nhỡ bây giờ ra mắt rồi nửa chừng em không chịu lấy Sso thì sao?"

"Lúc đó hãy đi cưới em SeoHyun gì đó"

"Ôi! Ghen dai thật đấy...Baby ah" SoYeon bẹo má Qri.

"Đau...quỷ xứ...ai ghen chứ"

"Còn chối"

"Xí...hôm trước lấy tiền đâu ra mà đi Bar vậy?"

"Ờ thì...tiền lương trong 1 năm qua ak. Sso đã xài 1 ít. Còn lại thì..." SoYeon móc ví dày cộm trong túi ra đưa cho Qri.

"Đây nè..."

"Thôi...cất xài đi. Thiếu nói em đưa thêm. Đừng đi lăng nhăng là được. Em tin Sso tuyệt đối. Nếu Sso...ưmmmm..." SoYeon kéo Qri xuống hôn.

"Làm gì vậy?" Qri đẩy ra.

"Chặn miệng em lại. Hôm trước là sự cố. Sso hứa sẽ không để sự cố đó lặp lại"

"Em luôn tin lời Sso. Sso có bán em lúc nào em cũng không hay"

"Thịt em ai dám ăn mà bán"

"Tại sao?"

"Vì trên đó có vị nước bọt của Sso...haha"

"Nói chuyện ghê quá...biến thái...biến thái...biến thái..." Qri chọc léc SoYeon.

"Nhột...haha...nhột quá...dừng lại...haha...chết Sso đó Kyulllll..."

*Hahahahahahahahaha* nhà chỉ có 2 người nhưng lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười.

...

End Chap



Cho 2 Unnie vui thêm chút xíu...
Không lâu nữa đâu mọi người ơi...



★Rickli★

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro