Một chiều nắng cháy da
Chưa biết đến xót xa
Một đêm sao quy tụ chốn xa
Chưa hiểu về thiết tha
Daffodils trổ hoa trái mùa
Cùng gió lùa, rực màu nắng
Rực rỡ như đêm sao Van Gogh
Ánh lên mắt người
Đóa hoa đơn phương biết cười
Điều cố giữ thật xinh đẹp
Có phải xinh đẹp vì thiết tha?
Nửa mùa hạ tàn nửa mùa hoa
Phải chăng vì quá xót xa?
Câu chữ không bẻ
Mà thật vụn vỡ
Tâm tư buồn khe khẽ
Chờ ngày thôi bỡ ngỡ
Trước bao đắng cay rồi sẽ...
Như trẻ thơ đuổi theo cánh bướm
Đến ngày cũ đượm thương
Và vui
Ngày xưa cũ hé mở rồi vội khép
Chưa kịp ướm thử nụ cười ngây ngô
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro