Chap 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguồn: An An (Cành Mai Trao Ai)

Chị Quyên vỗ vỗ lưng cái Huyền, hỏi với giọng đầy lo lắng:

"-Mày làm sao thế Huyền? Sao lại khóc?"

Cái Huyền quay ra ôm lấy chị Quyên, gục mặt vào vai chị nấc lên thành tiếng, nó không trả lời. Con Huệ bước đến.

"-Giờ mày định làm sao? Hay tao ra vả cho chúng nó mấy phát hộ mày nhá?"

Cái Huyền lắc đầu nguầy nguậy.

"-Ớ, mày định vả ai vậy Huệ?"

"-Ông Thịnh...có bồ, đang ngồi ngoài kia kìa."

"-Ơ, bồ nào???" Cả ba người còn lại đồng thanh, giọng khó hiểu.

"-Cái đôi đi cùng một con bé con ấy. Ngồi quay lưng về phía bàn mình..."

Cái Huyền bật ra mấy tiếng khô khốc:

"-Đi...đi về."

Chị Quyên xoa xoa lưng nó mà thấy mắt mình cay cay. Chị coi cái Huyền như em gái ruột, giờ thì nó khóc vì chồng nó có bồ, đang tình tứ ngay ở quán này, chắc cách chỗ chị đang đứng có vài mét và một bức tường. Muốn nhảy ra táng cho bọn gian phu dâm phụ kia sấp mặt l** nhưng chị tôn trọng quyết định của cái Huyền.

"-Con Bích ra thanh toán với tiện thể lấy mấy cái túi để trên ghế, nhanh lên! Bọn tao với cái Huyền ra xe trước."

Con Bích vâng vâng dạ dạ lập tức làm ngay. Đám bốn người còn lại thì nhanh chóng ra ngoài trước. Cái Huyền vừa đi vừa khóc, nó cứ cúi gằm mặt xuống. Chị Quyên chở, nó ngồi sau, gục đầu vào lưng chị. Chị im lặng suốt cả quãng đường. Tất cả thống nhất về nhà chị Quyên.

Vừa bước vào nhà, mấy bà đã sốt sắng hết cả lên. Cái Huyền kể hết sự thật, từ đầu đến cuối, không sót một chi tiết nào. Lần này thì giọng nó cứ đều đều cứ như đang kể chuyện của ai khác. Bốn người còn lại trong căn phòng bị sốc, sốc nặng. Con Huệ phát biểu đầu tiên:

"-Bỏ mẹ rồi Huyền ơi. Mày thích nó rồi."

Cái Huyền im lặng, ngấm ngầm thừa nhận.

"-Nếu đã vậy thì bây giờ phụ thuộc vào mày cả thôi. Dù gì mày cũng là vợ thằng Thịnh, không so đo người đến trước hay sau gì cả. Giờ mày là vợ nó thì mày đã có quyền rồi, chẳng ai trách mày yêu chồng cả. Có điều... ý mày như nào?"

Bầu không khí ngưng đọng lại sau câu nói của chị Quyên. Thực ra, trong lòng chị, đáp án đã nghiêng về 80% là cái Huyền sẽ lựa chọn bỏ. Nó còn trẻ, xinh, dứt thằng Thịnh ra thì yêu được khối thằng ngon hơn thế, vả lại hai đứa nó cũng chẳng nợ nhau cái gì. Chỉ có điều...

"-Em muốn bước tiếp."

Tất cả bàng hoàng. Sao lại cái Huyền lại muốn bước tiếp với người đã có con riêng bên ngoài, lừa dối nó suốt cả năm trời? Cái Huyền luôn là đứa vô tư, sáng suốt, cứng rắn nhất cơ mà. Đúng là đàn bà dính phải yêu đương thì đều như đi trong sương mù.

Ngày hôm ấy, mấy bà ngồi bày mưu suốt buổi chiều. Cái Huyền "dấn thân" vào con đường chinh phục chồng nó!!!

(Cố mãi được bằng này 😂😂😂😂)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ăn