Chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguồn: An An (Cành Mai Trao Ai)

Cái Huyền về nhà, mặt vẫn tươi tỉnh như lúc bước ra khỏi cửa. Nó nấu cơm tối, như thường lệ, nấu thêm một món thằng Thịnh thích.

Bảy giờ tối, thằng Thịnh về, tắm rồi xuống ăn cơm. Suốt cả bữa ăn, cái Huyền ăn hơi ít so với thường ngày, nói đúng hơn là gẩy gẩy mấy hột cơm cho có. Cũng may là nó đã kịp ăn lót dạ mấy thứ vào nên diễn khá sâu. Thằng Thịnh thấy thế mới hỏi:

"-Em ăn ít thế?"

"-Chắc tại dạo này em mệt quá. Mỏi người cực kì ấy. Hay tẹo nữa anh lên xoa bóp cho em tí nhé? Rồi em giúp anh."

Thằng Thịnh ngạc nhiên trước yêu cầu của vợ, nhưng đó cũng chẳng phải việc gì to tát quá nên nó đồng ý. Cái Huyền cười thầm trong bụng. Nó bảo:

"-Thế anh rửa bát nhé? Em đi lên tầng nằm nghỉ tí đã."

Thế là cái Huyền thong dong đi tắm. Như lời các chị, ngâm bồn thật lâu, đợi đến khi nghe thấy tiếng mở cửa thì mặc cái váy ngủ đã chọn từ trước- cái loại nửa kín nửa hở đầy khiêu khích, bước ra.

"-Anh sấy tóc cho em được không?" cái Huyền cầm cái máy sấy, hỏi.

"-Ừ, em lại đây." thì cũng chỉ như sấy tóc hộ con Thương thôi mà, có gì đâu, thằng Thịnh nghĩ.

Nhưng quả thực là có một loại khoảng cách xa tít tận chân trời giữa sấy tóc cho em gái và sấy tóc cho vợ. Người cái Huyền vẫn còn đọng bọt nước, tản mát ra mùi sữa tắm thơm mát đến kì lạ. Cái Huyền ngồi ở mép giường, thằng Thịnh quỳ gối ở đằng sau nhưng kiểu gì cũng cao hơn nó, dễ dàng nhìn thấy những thứ "đẹp mắt". Nói thẳng ra thì,  đàn ông mà, thấy gái đẹp mà thích là điều hiển nhiên nhưng có cho phép mình kìm lòng hay không chính là ranh giới tư tưởng của bản thân. Thằng Thịnh ít ra đã giữ cái ranh giới ấy cho chị Ngọc hai năm rồi, đâu phải chỉ một hai lần.

Sấy tóc xong, cái Huyền nằm bò ra giường đòi thằng Thịnh mát xa. Thế đấy, những đứa con gái trẻ tuổi lúc nào cũng hừng hực lợi thế, chẳng hạn như làm nũng lúc nào mà chả được.

Sau màn sấy tóc thì điều này đúng là có hơi thách thức thằng Thịnh. Nó chỉ làm mấy cái vuốt vuốt linh tinh nhẹ hều rồi chạy biến bảo là đi tắm. Chạm có mấy cái mà thấy nóng hết cả người, cứ làm tiếp thì bỏ mẹ! Thằng Thịnh vừa tắm nước lạnh vừa nghĩ, hay là tâm lí con cừu đặt bên cạnh mãi không nuốt nên nó thế?

Cái Huyền ở ngoài cười trộm, hí hửng nhắn tin cho mấy bà kia.

Thực ra, đàn bà ấy, có thể luôn giữ mác ngây thơ, nhưng họ trở nên thủ đoạn lúc nào thì không biết đâu. Tuổi trẻ luôn làm những điều bồng bột đến quái đản. Cái Huyền chỉ vì thích thằng Thịnh mà sẵn sàng đánh cược tiếp tục cuộc hôn nhân này. Được ăn cả, ngã về không, chí ít thì thanh xuân của nó đã có chỗ đứng cho một chàng trai tên Thịnh.

Đêm ấy, cái Huyền ngủ ngon, còn thằng Thịnh thì đau đầu với suy nghĩ bất chính của mình với cái Huyền. Trước đây nó luôn coi cái Huyền như cô em nhà bên thôi mà.

Sáng dậy cái Huyền thấy vui lạ thường, vừa làm bữa sáng vừa ngân nga. Thằng Thịnh thấy thế mới tò mò:

"-Em có gì vui à?"

"-Hóng mấy cái linh tinh trên face, nghĩ lại thấy hay ấy mà."

"-À..."

Lúc thằng Thịnh đi làm, cái Huyền ở nhà gọi cho bà Sương, tỉ tê tâm sự. Chả biết nó nói thế nào mà bà Sương nghe bùi tai, cho hai đứa hẳn mấy ngày đi biển để bồi dưỡng tình cảm. Lại nhanh nhanh có cháu chả sướng quá chứ lị!

(Lời tác giả: ví dụ mình mà viết lấy nhân vật chính diện là Ngọc thì sẽ như thế nào ??? :v )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ăn