[EXO] [Longfic] Công chúa và 12 vị thần hộ mệnh (chương 6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 6: Tình yêu và công việc

Khả Tâm ở hàn quốc như vậy cũng đã gần 1 tháng, cô tìm được một công việc phục vụ tại quán cafe nhỏ trong thành phố. Ngày nào jieun cũng thấy cô đi sớm về khuya, ngày nào cũng chạy lên phòng thất lạc hỏi thăm tin tức mà không khỏi thấy tội nghiệp. Hôm nay cô lên để dự buổi họp để chuẩn bị cho Concert sắp tới của Exo, phải nói là mấy nhóc này là một vũ khí bí mật của SM Entertainment, vừa mới ra mắt đã nhanh chóng nổi tiếng đến vậy, đã có Concert riêng cho mình. Vừa bước vào cửa đã gặp ngay cái người mà cô không muốn gặp chút nào, vâng, chẳng ai khác ngoài tên quản lý mập, lùn của Exo, Kang jihuyn.

“chào”. Jihuyn lên tiếng

“ờ, chào”

“Sao mới sáng sớm mà cái mặt cô đã như cái bánh bao chiều thế kia?”

“Cũng nhờ ai kia cả thôi”

“ý cô là tôi đó hả, cũng phải thôi, ai gặp tôi cũng phải đứng hình hết mà”(mặt phởn)

“tất nhiên rồi, đứng hình vì phải suy nghĩ có phải chỗ mình đang đứng có phải thời tiền sử không mà lại có khỉ đang nói chuyện với mình ak mà”

“Này, này cái cô kia, đâm chọt ai đấy hả”

“Xin lỗi đằng ấy, đây không rảnh nhá”. Nói hồi jieun nguýt jihuyn một cái lạnh sống lưng, rồi quay mặt bỏ đi, đang đi thì nghe có tiếng với theo “Yah, tôi còn chưa nói hết, cô lo đi tìm nhân viên trang điểm mới đi đấy, một nhân viên mới nghỉ, đang thiếu người đấy, đừng có mà để như lần trước”

Jieun lầm bầm: “Ai mà không biết cơ chứ”. Bỗng nhiên cô khựng lại, mắt sáng lên, đúng rồi, tại sao cô lại không nghĩ ra nhỉ. Trong buổi họp, phó tổng cũng nhắc đến việc tuyển thêm nhân viên trang điểm, jieun báo cáo rằng đã có người thay thế rồi, vì Jieun là nhân viên lâu năm nên phó tổng cũng không nghi ngờ gì, hoàn toàn tin tưởng vào tài năng và trách nhiệm của cô. Người mà cô định giới thiệu đó là Khả Tâm, cô bé rất có tài trong lĩnh vực trang điểm, con mắt thẩm mỹ của cô không sai bao giờ, hơn thế nữa tính tình lại tốt nên cô quyết định cho cô bé một cơ hội.

Về phần Khả Tâm khi đi làm về đến nhà jieun unni đã kéo lên nhà nói chuyện, nói là muốn tuyển cô vào vị trí nhân viên trang điểm của SM Entertainment, thật cô mừng chưa từng thấy, cảm ơn jieun unni rối rít. Khi về đến phòng Khả Tâm vẫn chưa hết bàng hoàng, làm việc cho quán café chỉ là giải pháp tạm thời, công việc lại khá vất vả, hơn thế nữa cô đối với việc trang điểm là một niềm yêu thích vô hạn.

Sáng hôm sau, Khả Tâm mang hồ sơ xin việc đến SME theo lời của Jieun unni, đang đi vào trong tòa nhà, loay hoay không biết mở cửa thế nào thì bỗng có người đẩy cửa giúp cô. Đó là một người đàn ông trung niên, nhìn mặt hơi nghiêm, nhưng nhìn kỹ thì rất phúc hậu. Người đàn ông sau khi đóng cửa lại nhìn cô gái đang đứng trước mặt mình, ông không thể tin vào mắt mình đây là sư thật.

“Cô bé, cháu đi đâu đây”

“dạ, cháu cảm ơn, cháu đến nộp hồ sơ xin việc ạ”

“Hồ sơ xin việc, cháu làm cho bộ phận nào”

“Cháu đến nộp hồ sơ bên trang điểm ạ”

“oh, là nhân viên trang điểm mới hả, ai giới thiệu cháu vô đây vậy?”

“Là chị Lee Jieun ạ, bác biết chị ấy không ạ?”

“hahaha, jieun ah, biết chứ, tất nhiên là biết rồi”

“Bác cũng làm việc trong SM Entertainment ạ?”

“ah, ta hả, ta chỉ là đi thăm mấy đứa học trò ở đây thôi, đâu có làm gì đâu, haha”

“oh, vậy ạ, a, cháu tới nơi rồi, tạm biệt bác”

Jieun nói đoạn rồi bước vào phòng Tuyển dụng mà không nghi ngờ gì cả, cô không nhìn thấy phía sau lưng có một người đàn ông đang cười thật hạnh phúc:”cuối cùng ta cũng tìm ra cháu rồi, ông trời thật không phụ lòng người mà”. Nói xong, người đàn ông rút điện thoại ra và bấm số gọi: “tối nay cậu lên văn phòng gặp tôi có việc, thế nhé”

Về phần Khả Tâm, sau khi nộp hồ sơ xong, cô bước ra mà nhẹ cả người, cô có thể bắt đầu công việc trong tuần sau, vậy là cô đã có một công việc ổn định, có thể an tâm tìm anh rồi. Khi thơ thẩn tìm lối ra thì cô lại tò mò muốn tham quan tòa nhà SM, SM Entertainment quả là một công ty giải trí hàng đầu, sự uy nghi, bề thế của tòa nhà thể hiện không chỉ bên ngoài mà cả bên trong nữa. Đi một lúc thì cô lại lạc sang một hành lang khác mà không biết, đang tìm lại đường đi lại thì cô bỗng nghe thấy một âm thanh phát ra trong một căn phòng gần đó, tò mò bước lại, cửa phòng đang hé mở, có một người trong phòng đang ngồi chơi đàn, bản nhạc đó nghe thật là tuyệt. “Thật là hay”, cô bất giác thốt lên, bỗng giật mình vì mình nói quá to, thì trong phòng bỗng nhiên im bặt. Cửa phòng mở ra và đứng trước mặt cô là anh, Lay oppa.

Lay nhìn cô không chớp mắt, trên môi từ bao giờ đã nở một nụ cười tươi rói.

“Sao em lại ở đây, em đi cùng Jieun noona hả?”

“Dạ không ạ, em đi nộp hồ sơ xin việc, sau này em với anh là đồng nghiệp đấy nhé”

“Em làm việc cho SM Entertainment, em làm thực tập sinh sao”

“Dạ, tất nhiên là là không rồi, haha, em làm bên bộ phận trang điểm, em cũng chưa biết là mình được phân công trang điểm cho nhóm nhạc nào nữa, hi”

Sau khi nghe Khả Tâm nói, Lay thầm ước đó là nhóm của mình.

“Em có bận gì không, vào đây ngồi chơi một lát nhé”

“ah, vâng ạ, anh đang chơi nhạc phải không, hay thật đấy”

“um, anh đang sáng tác bài cho album mới của nhóm, em nghe thấy rồi sao, thiệt ngại quá,haha”

“oh, anh biết sáng tác sao, bài hát nghe rất cuốn hút, nhưng, em thấy ở đoạn đầu có chút hơi …mờ nhạt, anh thấy thế nào”

“oh, anh cũng thấy vậy nhưng không biết đổi giai điệu như thế nào, em có ý kiến gì không”

Nói đoạn Khả Tâm ngân nga một giai điệu, nó nhẹ nhàng nhưng khi nghe nó cuốn hút đến lạ, dù chưa viết lời nhưng Lay bỗng thấy có rất nhiều cảm hứng.

“Anh thấy thế nào, em nghe lời bài hát rất nhẹ nhàng nhưng lại ẩn chứa sự yêu đời, nên khúc đầu nên trong sáng một chút”

Cô thấy Lay đang nhìn mình trân trân, không chớp mắt, miệng lại cười đầy ẩn ý, thì bỗng thấy ngại ngùng.”Ah, haha, em lại múa rìu qua mắt thợ rồi, em chỉ nói vậy thôi à, hahaha”

“Em có học qua lớp nhạc nào rồi hả, hay có chơi loại nhạc cụ nào không”

“Em ấy ạ, hi, cả nghe nhạc em còn không nghe nữa là, sao có thể đi học nhạc chứ”

“Cái gì, em không nghe nhạc sao, vậy sao em có thể nghĩ ra những giai điệu đó chứ, em là thiên tài đấy à. Thật sự, đoạn mở đầu hết sức kỳ lạ, anh chưa nghe kiểu giai điệu đó bao giờ nhưng lại rất có cảm hứng viết lời cho nó, và nó rất hợp với chủ đề bản nhạc, em đã nghe qua bài của anh rồi sao, thật kỳ lạ.”

“haha, thật vậy sao, em chỉ là nghĩ nếu hát như thế thì sẽ hay hơn thôi, thiên tài gì chứ, hahaha”

Lay một lần nữa nhìn Khả Tâm mà khẽ gật đầu, cười đầy ẩn ý.”Em nói là mình còn không nghe nhạc nữa là sao vậy? Anh không hiểu lắm”

“ah, chỉ là, em ở với ông từ nhỏ, ông em không hiểu sao lại rất ghét nghe nhạc, hồi nhỏ em mở một chương trình ca nhạc nghe mà bị ông mắng cho và cấm không cho xem, ban đầu rất buồn nhưng sau rồi cũng quen, hi, vậy nên giờ mà ai nói về ca nhạc hay mấy thứ tương tự thì em mù tịt luôn đấy”

“Thật là kỳ lạ, cô gái này thật là kỳ lạ”, Lay thầm nghĩ. Không tiếp xúc qua âm nhạc từ nhỏ tới lớn mà có thể ngân nga một giai điệu mà mình mới vừa nghe chưa đầy 3 phút, cô ấy là cái gì vậy chứ, những thực tập sinh, à không cả những ca sĩ của SM hiện nay chưa chắc đã có cảm thụ về âm nhạc như cô gái này. Bản thân anh cũng là tự học nhạc, tự học đàn nên anh rất hiểu, mọi việc đều đến rất tự nhiên, như là bản năng sinh ra trong con người vậy. Còn cô gái này, có thể nói là thiên tài của thiên tài ấy chứ. Anh phải tìm hiểu thêm mới được.

Sau khi nói chuyện một hồi thì Khả Tâm cũng tạm biệt Lay và ra về, cô đi đến trung tâm tìm thân nhân như mọi khi nhưng không có tin tức gì về anh cô cả, cô chỉ có bức ảnh chụp chung 4 người trong gia đình nhưng ảnh đều mờ cả, không nhìn rõ, chỉ có dòng chữ ở sau ảnh là còn đọc được “Công viên nước Seoul, hôm nay là một ngày đẹp trời”. Khả Tâm nhủ lòng mình phải kiên nhẫn vì cô vẫn có một dự cảm rằng mình sẽ gặp lại được anh trai, cô không chắc mình đang tự huyễn hoặc bản thân hay sợi dây thần giao cách cảm của những người chung dòng máu đã cho cô những suy nghĩ đó.

Tối hôm đó, tại SM Ent, chủ tịch Lee Soman nhìn người mặt áo đen trước mặt và ra lệnh.

“Chim sẻ đỏ đã xuất hiện, hãy bảo vệ nó, nhưng tuyệt đối không được để phát hiện ra, hiểu chứ”

“vâng, thưa ông chủ”

Một tuần sau, Khả Tâm đến theo như phân công của Jieun sẽ phụ trách trang điểm cho Exo, cô thực sự rất vui vì lại có thể gặp lại họ. Có thể nói từ khi gặp Exo, mọi chuyện của cô như suôn sẻ hơn, hơn thế nữa, có một người mà cô muốn gặp hơn ai hết. Nhưng mỗi lần gặp anh, cô lại chẳng nói chuyện gì được cả, mọi thứ trở nên ngượng ngùng hơn, cô không thể nói chuyện thoải mái như là với các thành viên khác được. Nhưng cô đâu biết rằng ai kia cũng như cô cả thôi, mỗi lần nhìn thấy cô là tim đập chân run, may sao vẫn đứng vững được ấy chứ.

Hôm sau là buổi trình diễn trên Inkigayo, Exo sẽ trình diễn 2 bài mới trong album nên mọi người phải đến sớm để chuẩn bị, hôm đó cũng là buổi đi làm đầu tiên của Khả Tâm, khi tới được phòng chờ của Exo thì cô gặp Jieun unni đang nói chuyện với một cô gái ở trước cửa phòng, không khí có vẻ hơi căng thẳng vì jieun unni đang cau mày lại, cô gái kia cũng chạc tuổi Khả Tâm. Cô gái đó ăn vận rất sang trọng, ra dáng con một nhà quyền quý, nhưng khuôn mặt lại hơi khinh khỉnh. Jieun đang cau mày rất khó chịu, khi nhìn thấy Khả Tâm thì liền tươi cười vẫy cô lại, và phớt lờ cô gái kia:

“Khả Tâm em đến rồi hả, vào đây chị sẽ giới thiệu em với mọi người, và…cả cô nữa” Jieun khẽ nhíu mày nhưng mặt vẫn bình thường ”cô cũng vào đây đi, tôi sẽ giới thiệu…”. Chưa nói hết câu, cô gái kia đã cướp lời “Chị không cần giới thiệu đâu ạ, mọi người ai mà không biết em chứ”. Nói đoạn cô đẩy cửa đi vào rất tự tin, Jieun đảo mắt ra vẻ chán chường rồi cũng kêu Khả Tâm đi vào theo.

Khi vào trong phòng cô thấy mọi người đã ở trong đó hết, các thành viên nhóm Exo, các nhân viên trang điểm cũ và cả anh quản lý. Mọi người ở trong phòng ai cũng chú ý vào những người mới bước vào phòng. Jieun thấy vậy nên lên tiếng đầu tiên:

“Giới thiệu với mọi người, đây là nhân viên trang điểm mới của nhóm chúng ta, đây là.. ” Jieun định giới thiệu Khả Tâm trước nhưng cô gái kia đã lên tiếng trước :”Xin chào mọi người, em là Lee Minkyung, hôm nay em sẽ làm nhân viên trang điểm cho các anh, mong mọi người chiếu cố ạ”.

Mọi người nghe cô giới thiệu xong thì bất giác nhìn nhau đầy ẩn ý, vỗ tay lẹt đẹt vài cái cho qua. Ai mà không biết cô ta chứ, cô ta là em gái của phó tổng, là cháu gái của chủ tịch, ai trong công ty cũng từng nghe đến danh tiếng của cô ta. Cô ta đang là thực tập sinh cho công ty nhưng lại rất hống hách, cậy mình có quan hệ nên không coi ai ra gì cả, người mà Exo không muốn gặp nhất chính là cô gái này. Trong những năm tháng chuẩn bị debut, cô ta suốt ngày đến phòng tập làm phiền họ không ít, giờ lại bám theo đến tận đây, thật muốn tránh mà không được. Suho lên tiếng để phá không khí ngượng ngùng :”ah, haha, hoan nghênh em, cũng mong em làm việc chăm chỉ và cố gắng hết sức “. Suho vừa nói xong thì Chanyeol và Beakhuyn không hẹn mà cùng bụm miệng nén cười, thật tình lời nói của Suho chẳng có tí hy vọng gì cả. Bỗng nhiên, có một người từ sau lên tiếng: ”không phải em đang làm thực tập sinh sao, sao lại đến đây làm nhân viên trang điểm”. Là Kai lên tiếng, bỗng nhiên Minkyung cười tươi rói, không ngại ngùng mà chạy thẳng đến chỗ Kai và choàng tay ra vẻ rất thân thiết :”Đúng là chỉ có Kai oppa là quan tâm đến em, em nghỉ làm thực tập sinh rồi, em nghĩ mình có tài trong trang điểm hơn nên đã xin anh trai làm nhân viên trang điểm cho công ty”. Mọi người không hẹn mà cùng quay sang chỗ khác thầm than khổ, vì là em gái của phó tổng nên chắc hẳn jiuen noona không thể từ chối được, vậy là Exo sẽ khổ dài rồi. Cô ta đang quấn quýt bên Kai thì jieun cũng lên tiếng:

“Mọi người, chúng ta còn một nhân viên mới nữa, người này là nhân viên do chị tiến cử, cũng là người quen đấy, một cô bé rất có tài, em chào mọi người đi”

“Xin chào mọi người, em là Kim Khả Tâm, em còn nhiều thiếu sót, mong mọi người giúp đỡ ạ”

Exo nhìn thấy cô cũng vui vẻ hẳn, dù cô thiếu kinh nghiệm còn đỡ hơn ai kia, nhìn thấy cách cô ta trang điểm mà không khỏi thắc mắc tại sao lại có thể được làm nhân viên trang điểm và khóc than cho tươg lai của họ, nhưng có jieun noona ở đây chắc họ vẫn còn chút hy vọng. Mọi người vỗ tay khác hẳn lúc nãy, mọi người òa đến và chào hỏi cô, Kris khẽ xoa đầu cô: “Anh có linh cảm sẽ gặp lại em mà, anh không bao giờ ai đâu, ahahaa”. Chan dẹo chen vô “vâng, anh Galaxy nói chỉ có chuẩn trở lên”. Nói xong cậu liền nhận được một cái nhìn đầy “yêu thương” của anh giai. Mấy đứa mặc nê, thì cứ chạy chung quanh Khả Tâm như trẻ con đón mẹ đi chợ về vậy, Tao cứ dặn rằng Khả Tâm nhất định phải trang điểm cho nó vì lần trước cô trang điểm, nó được fan khen là nhìn trẻ ra mấy chục tuổi nên rất chi là hãnh diện (khiếp, fan mình cũng nịnh dữ hè). Kai cũng nhân cơ hội đó mà thoát khỏi Minkyung đang bám riết lấy và chạy ra với đồng bọn.

Sau khi mọi người chào hỏi xong thì Lay mới đến và vỗ vai cô: “Lại gặp em rồi, làm việc tốt nhé”. Khả Tâm nhìn anh và nở nụ cười với đôi mắt hình trăng khuyết của mình. Và tim ai đó lại trật một nhịp rồi. Bỗng nhiên cậu nhận thấy mắt cô thật là sáng, như ánh sao vào ban đêm vậy, cái cuốn hút anh đầu tiên cũng là ánh mắt đó. Khả Tâm có dáng người nhỏ nhắn, cô không cao lắm nhưng làm cho người ta có cảm giác như muốn ôm vào lòng vậy, khuôn mặt hơi tròn với mái tóc dài đen nhánh, da mặt trắng không tì vết, ánh mắt nhìn rất có hồn, nếu như cô nhìn thẳng ai thì người đó có cảm giác rằng mình sẽ nói thật và không nỡ lừa dối cô gái này vậy. Đó là vẻ bên ngoài của cô, Lay mới chỉ quen cô không lâu, nhưng tính cách của cô cũng làm anh rung động không ít lần. Cô rất hay cười, lúc đó trong ánh mắt lại như đang mơ hồ điều gì đó, cô là kiểu con gái nhẹ nhàng, không thích bon chen lắm nhưng khi có công việc lại rất nhiệt tình, bộc lộ hết sức trẻ của mình ra. Như lần trước cô chỉ là được nhờ trang điểm phụ jieun noona nhưng cô lại làm hết mình như chính công việc của mình vậy. Tuy nhiên, qua cách nói chuyện cô vẫn gây cho người khác cảm giác rất cuốn hút, muốn khám phá thêm về cô gái này.

Vậy là Khả Tâm bắt đầu công việc của mình, cô chỉ là nhân viên trang điểm nhưng thực sự phải nói là sau một tuần làm việc cô thấy rất phục Exo. Trong một tuần mà có đến mười mấy chục cái Event, sự kiện tham gia, cô chỉ đi theo để trang điểm thôi đã thấy rất cực nhưng thấy họ làm việc một cách hăng say như vậy thì thầm ngưỡng mộ, dù cho làm việc vất vả nhưng họ không ai kêu ca cả, chỉ hô to”Exo, saranghaja” là như có thêm động lực để làm việc vậy.

Khả Tâm sau một tháng làm việc cũng để ý được một số chuyện mà cô cho là rất đáng để ý. Khi trang điểm, cứ như là tự nhiên vậy, họ chia ra các cặp để trang điểm, Tao và Kris, Khả Tâm không hiểu là Tao sợ Kris hay Kris sợ Tao nữa mà cứ mối lần có chuyện gì, bị Beakhuyn nhái theo hay tìm không ra cái kính đen yêu thích vì bị bộ ba Line 92 dấu đi, Tao như đang chực khóc thì Kris lại ra tay tương trợ mà tìm kính về cho em nó, kèm theo đó là cái câu lèm bèm kiểu con trai mà cứ hay khóc nhè nhưng chỉ có Khả Tâm là nghe được. Hay như khi Tao đề nghị đi ăn gà nướng cho bữa tối, Kris nhất mực không chịu vì nó không phải xì tai của anh nhưng có ai đòi dắt Tao đi thì y như rằng, Kris đại ca vội vàng kéo bé Táo đi và cũng lầm bầm kiểu ăn một bữa chắc cũng không sao. Những hành động đó Khả Tâm đều nhìn thấy hết, vì cô luôn lặng lẽ quan sát mọi người, Kris dù có nghiêm khắc đến đâu nhưng đều bị Tao ngăn lại hết – một cách vô tình.

Còn Sehun thì cứ kè kè bên anh giai chuẩn men Luhanie. Luhan đối với mọi người thì la lô chuẩn men như vậy nhưng khi đi với Sehun thì cậu bỗng như người khác hẳn, nhiều lúc đỏ mặt mà không biết, và có thể thấy rằng thằng em mặc nê đang trêu ông anh già mà tên này không có cách gì phản kháng lại được vậy.

Còn bộ ba 92 line thì quậy khỏi phải nói, hết đi chọc ngoáy người này lại đi phá người khác, và nạn nhân của họ không ai khác chính là Suho và D.O. Ông anh Lịt đờ lúc làm việc thì nghiêm túc la vậy nhưng sau sân khấu lũ em nó troll cho không thương tiếc, ai bảo anh dễ thương vậy chứ, đến Khả Tâm còn phải thốt lên khi trang điểm cho anh, vì đối với một tên con trai thì da như vậy là quá đẹp. Cứ mỗi lần như vậy là anh lại chạy đến D.O cầu cứu, núp sau lưng thằng bé nhìn mà phát nản, trong khi đó, 3 đứa lớn hơn đang gí theo ông anh già mà nhìn thấy ánh mắt của D.O thì cứ gọi là phanh gấp , rồi mỗi đứa kiếm việc khác mà làm, phải nói phanh còn ăn hơn cả thẵng đĩa nữa. Chắc hẳn là trong nội bộ Exo thì ai càng lớn tuổi càng bị troll thì phải, ông anh Xiumin thì suốt ngày bị lôi ra béo má mà không làm được gì cả, quát lũ chúng nó nhưng vì mặt dễ thương quá nên cũng như không à. Trong Exo, Khả Tâm nói chuyện với D.O rất hợp, vì cứ mỗi khi rảnh là thằng bé lại lôi cô ra khoe về các công thức nấu ăn mới, nói về các món ăn, chuyện chăm sóc cho bản thân như thế nào là tốt nhất, các mẹo vặt trong gia đình chẳng hạn, Cũng nhờ D.O mà cô biết rất nhiều thứ, cậu là một người rất chu đáo, như là một cô bạn gái nói chuyện với cô vây, rất hợp nhau.

Tuy nhiên trong một tháng qua, có thể nói là tháng địa ngục của Kai, thằng bé bị Minkyung bám riết không rời, cô ta được phụ trách trang điểm cho Kai, nhiều lúc thấy thằng bé dở khóc dở cười khi bị cô nàng đè ra trang điểm mà mặt đau đớn, may sao jieun unni cũng quan sát nên đã cứu thằng bé khỏi mấy tình huống khó xử, nếu không thì cũng có khối Scandal không đáng có rồi. Và sau một tháng, Khả Tâm cũng thân với Lay hơn, nhiều lúc rảnh cô hay ngồi cùng anh, xem anh chơi ghitar hay sáng tác nhạc. Cô nhiều lúc cũng gợi ý vài ý tưởng cho anh mà theo anh là rất hay và có ích. Điều đó làm cô rất vui vì như vậy ít ra cô và anh cũng có chút điểm chung nào đó.

Ngày hôm đó, khi bước vào phòng trang điểm chuẩn bị cho Exo vì hôm nay có buổi chụp hình cho tạp chí. Một lúc sau, Minkyung bước vào phòng cùng một thanh niên nhìn rất lịch sự, sau khi chào hỏi thì cô biết được đó là phó tổng của SM Ent, chả là hôm nay là sinh nhật của Minkyung nên mời mọi người tối nay đến dự, dù sao cũng là đồng nghiệp nên Minkyung muốn mời họ. Vì có cả phó tổng ở đó nên không ai có thể từ chối được mà chỉ ngậm ngùi gật đầu, chứ thực tình chẳng ai muốn đến dự sinh nhật cô ta cả. Thật ra, phó tổng là một người tốt nhưng vì chỉ có một cô em gái nên rất hết mực nuồng chiều, dù cho cô ta có phạm phải lỗi gì cũng chỉ mắt nhắm mắt mở cho qua. Vậy là tối hôm đó, mọi người kéo nhau đến Mimosa Club dự sinh nhật Lee Minkyung. Buổi tiệc sinh nhật như là cách Lee Minkyung khoe của cải và những người bạn giàu có vậy, đậm chất là bữa tiệc của những kẻ nhà giàu hợm hĩnh. Exo và các nhân viên trong đoàn vì nể mặt phó tổng mà đến dự nhưng trong lòng chỉ muốn bữa tiệc kết thúc nhanh chóng để có thể giải thoát khỏi chỗ đó.

Sau màn cắt bánh kem, mọi người chúc mừng cô ta xong thì ai về bàn nấy, sau đó là màn hát chúc mừng mà Lee Minkyung đã chuẩn bị sắn để hãm hại một người. Sau khi Exo và các nhân viên cùng hát một bài chúc mừng cô xong, chuẩn bị đi xuống thì cô ta bỗng dưng cầm lấy mic.

“ah, hôm nay tôi rất vui vì mọi người đã đến mừng sinh nhật tôi, tôi đã đi làm được một thời gian và quả thực tôi bạn bè rất ít nhưng mọi người đối đãi với tôi rất tốt, trong đó có một người bạn đồng nghiệp đã luôn giúp đỡ tôi rất nhiều”

Exo và đoàn nhân viên nhìn nhau, thầm thì “ủa có hả, ai là bạn cô ta vậy”. Khả Tâm nghe thấy vậy cũng đang thắc mắc thì bỗng nghe thấy cô ta kêu tên mình, Khả Tâm trợn tròn mắt như không tin vào tai mình “mình mà là bạn cô ta ak, chuyện gì vậy nè”. Khi thấy Khả Tâm đang trợn tròn mắt thì Minkyung khẽ nhếch mép cười, “Khả Tâm ah, bạn tốt, cậu có thể hát tặng mình một bài hát được không, mọi người không biết chứ đây là ca sĩ ngầm của đoàn nhân viên chúng tôi đấy ạ”

Nghe đến đó, mọi người đều hướng ánh nhìn về cô gái nhỏ nhắn đang ngồi ở góc phòng, do mọi người không biết chứ Exo thì biết rất rõ, Khả Tâm không biết hát bài hát nào cả. Lần đầu tiên khi nghe Lay nói về các ca khúc cho album mới đã có sự giúp đỡ không nhỏ của Khả Tâm họ đã rất ngạc nhiên, nhưng khi biết cô không biết tí gì về nhạc lý cả, lại không thuộc bất cứ bài hát nào thì càng ngạc nhiên hơn, nhưng khi nghe các bài nhạc mà cô giúp Lay sáng tác thì thật rất khâm phục cô gái thiên tài này. Khi nghe thấy Minkyung nói vậy họ đã biết ngay là Minkyung đang cố chơi Khả Tâm, Kris rất tức giận đang định đứng lên nói rõ phải trái thì Suho ngăn lại vì đang có phó tổng ở đây, không thể để lại ấn tượng xấu được.

Về phần Khả Tâm, cô biết rằng Lee Minkyung đang cố chọc quê mình vì biết rằng cô không thuộc bất cứ bài hát nào cả. Tuy rằng trong quá trình làm việc cô ta luôn tỏ ra khó chịu, thậm chí nói xấu cô với các nhân viên trong đoàn nhưng vì ai cũng biết tính cô ta nên không ai tin cô ta cả, chỉ ậm ừ cho qua chuyện. Khả Tâm cũng biết vậy nhưng căn bản cô không để tâm những chuyện đó, vì cô cho đó là chuyện nhỏ nhặt, cô còn nhiều việc phải quan tâm hơn, và cô chỉ coi những hành động của Lee Minkyung là nhà giàu rảnh rỗi sinh nông nổi, hơn thế nữa cô ta còn nhỏ tuổi, chưa hiểu biết mà bỏ qua hết lần này đến lần khác. Nhưng lần này thật rất quá, trên đời cô ghét nhất là bị bẽ mặt trước đám đông, lúc đó sẽ rất cô đơn, cô còn chưa đủ cô đơn sao.

Khả Tâm lúc này thực sự tức giận đang chưa biết giải quyết thế nào thì có ai đó chạm vào tay cô. Khi nhìn lại thì đó là Lay, ánh mắt anh rất lo lắng hỏi cô: ”em không sao chứ, nếu không muốn thì cứ nói thẳng, dù đây là tiệc của cô ta nhưng không sao đâu, hay em muốn anh lên hát với em không, em chỉ việc nhảy phụ họa theo thôi, cứ để anh lo”. Khả Tâm nhìn anh như vậy lại càng muốn lên hát, ánh mắt của anh làm cô nhớ đến ông mình rất nhiều, ông luôn nhìn cô như vậy khi cô bị bệnh hay đang buồn chuyện gì đó. Bất giác cô thấy an tâm hẳn, cô mỉm cười và nói nhỏ với anh: “Em nghĩ là mình biết một bài hát đấy”. Nói đoạn cô bước lên bục và cầm lấy mic, Minkyung đi xuống và ngồi vào ghế, chờ xem màn kịch hay sắp diễn ra.

Khả Tâm cầm mic trong tay, nhìn thấy ánh sáng chiếu vào mình mà trong lòng có một cảm giác kỳ lạ, cô muốn nó, như là cô sẵn sàng làm hết mình nếu đứng trên một sân khấu như thế này vậy, bỗng nhiên cô thấy tự tin lạ. “hôm nay là sinh nhật Minkyung, tôi sẽ hát tặng cô ấy một bài hát, tôi không biết nhiều bái hát lắm, đây là bài mà ông tôi luôn hát khi đến sinh nhật tôi, đây là bài hát rất lâu rồi, tôi xin hát bài Winter Child”. Có tiếng cười chế nhạo ở dưới, đó là Minkyung và lũ bạn của cô ta nhưng Khả Tâm không quan tâm đến họ, vì không biết nhac nên cô xin phép hát chay.

“Đẹp biết bao những người bạn, được sinh ra giữa những giá đông

Đẹp lung linh tuyết sáng ngời, bạn thân tôi ở đây

Thật đáng yêu những người bạn, người sinh ra trên lớp tuyết sáng trong

Tựa tuyết trắng sáng ngời ngợi, là bạn bè của tôi

Bao ngày mùa xuân, đến mùa hạ, rồi cả thu đông

Vẫn mãi mãi sáng tươi những sắc màu

Đẹp biết bao bạn thân tôi, người bạn sinh ra giữa những giá đông

Đẹp lung linh tuyết sáng ngời, là bạn thân rất thân

Bao ngày mùa xuân, đến mùa hạ, rồi cả thu đông

Vẫn mãi mãi sáng tươi những sắc màu

Thật đáng yêu bạn thân tôi, bạn được sinh ra trên lớp tuyết sáng trong

Tựa tuyết trắng sáng ngời ngợi, là bạn bè của tôi

Chúc mừng sinh nhật bạn tôi ơi, chúc mừng sinh nhật bạn của tôi

Chúc sinh nhật bạn tôi ơi, sinh nhật bạn đã đến đây

Happy Birthday To You (Happy Birthday To You)

Happy Birthday To You (Happy Birthday To You) 

Happy Birthday To You (Happy Birthday To You)

Happy Birthday To You (Happy Birthday To You)

(Happy Birthday To You) Happy Birthday To You 

(Happy Birthday To You) Happy Birthday To You

(Happy Birthday To You) Happy Birthday To You

(Happy Birthday To You) Happy Birthday To You”

Khi hát Khả Tâm như quên hết tất cả không gian chung quanh mình, cô hết mình hát, trong cô đang hồi tưởng lại những khoảnh khắc bên ông của mình nơi quê nhà mình mà lòng bất giác xúc động nhẹ. Vì cô đang mải mê hát nên không để ý mọi người ai nấy đều như bị cuốn hút vào bài hát của cô vậy, mấy đứa hát chính của Exo thì cứ hết há miệng lại ngậm lại, mắt thì cứ nhìn Khả Tâm không rời, mồm cứ liên tục lẩm bẩm “woa, thật không thể tin được”, nếu là một người bình thường hát hay thì họ đã không ngạc nhiên đến vậy, đằng này Khả Tâm lại không giống người khác. Ban nhạc khi nghe cô hát thì cũng tự động hòa vào với giọng hát của cô, nó tạo cảm hứng cho những người chơi nhạc như họ, quả thực giọng hát của cô rất có sức truyền cảm. Khi đến đoạn vui nhộn, mọi người cũng đứng lên mà vỗ tay theo nhịp điệu của bài hát. Các thành viên của Exo cung vui vẻ đứng lên cổ vũ cho Khả Tâm. Từ bên dưới, Luhan, Sehun, bên cạnh đó là Beakhuyn, Chanyeol, bốn người lấy mic đứng lên sân khấu và hát cùng Khả Tâm, Sehun và Chanyeol lại còn thể hiện khả năng rap freestyle của mình nữa, không khí lúc này quả thức rất vui vẻ. Giọng hát của Khả Tâm đã lôi cuốn rất nhiều người, đã liên kết mọi người với nhau một cách hết sức tự nhiên và nhẹ nhàng.

Sau khi kết thúc, mọi người vô tay rầm rầm khắp phòng, Khả Tâm nhìn thấy vậy mà thở phào nhẹ nhõm, Exo một lần nữa lại cứu cô rồi, nhưng trong lòng cô lại có cái gì đó chút buồn nhẹ. Minkyung khi thấy kế hoạch của mình không những không thành lại còn phản tác dụng thì hết sức tức giận, vốn định cho Khả Tâm bẽ mặt mộ phen nhưng cô lại được nhiều người yêu mến hơn, khi đi làm cô ta đã được Exo ưu ái, rất thân thiết trong khi cô quen Exo trước cô ta, thực sự là không coi cô ra gì mà. Sau đó cô ta mất hứng và tuyên bố kết thúc bữa tiệc. Mọi người ai cũng biết tính cách của cô tiểu thư này mà liền xin phép cáo từ ngay, như vậy có khi lại tốt hơn ấy.

Khả Tâm sau khi hát xong thì cô xin phép ra ngoài cho có không khí trong lành, sau khi cô đi ra thì không biết bữa tiệc đã kết thúc. Bên trong Lay đang gọi điện cho cô thông báo mà không gọi được vì cô để điện thoại trong túi xách, khi cất điện thoại lại vào trong túi thì Lay vô tình làm rớt ví của Khả Tâm, khi mở ra anh liền đưa cho các thành viên xem. Mọi người đều nhìn nhau mà không nói tiếng nào, bỗng nhiên, Suho, anh lịt đờ gương mẫu lên tiếng:”mọi người, tối nay nghỉ tập một bữa, muốn đi xả xì trét nãy giờ không?”

Cả bọn còn hơn cả anh em ruột, 12 con người nhưng nhiều lúc chỉ cần nhìn là hiểu không cần nói ra (cái này là cứu vớt vụ thần giao cách cảm trong ep 11 nè, thiệt là đau đầu ghê hà), cũng như lần này vậy. 12 cái đầu chụm vô bàn tính điều gì đó nhưng dự là sẽ có nhiều chuyện vui hà, 12 cái chứ không phải một cái của Kris đại ca Galaxy đâu nha mấy bạn. Rốt cuộc là chúng nó đang định làm gì mà trong góc của club có đủ mọi âm thanh, chí chóe cũng có, đe dọa cũng có, làm nũng cũng có, nhưng cứ yên tâm, mọi chuyện sẽ đâu vào đó cả thôi, hy vọng là vậy. ><

End chap 6:

Tính viết dài hơn mà au nghĩ dừng ở đây sẽ thú vị hơn, keke, cám ơn mấy bạn đã đọc truyện, lại câu cũ, đọc xong nhớ cmt cho au nha, khi thấy đọc càng nhiều au có hứng viết nhanh hơn, khi thấy có comt, au co năng lực gấp đôi đó, akaka, nhớ cmt để au biết đường sửa đổi nữa nhé, thank kiu nhìu nhìu.^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro