Chương 3.5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

– Hùuuuuuuuu !!!!!!!! – Natsu bất ngờ xuất hiện ở phía sau, khiến cho cô gái tóc vàng giật nảy mình. Chàng trai đang treo ngược mình lên trên trần nhà, mắt nhìn cô gái với vẻ tinh nghịch. – Bất ngờ chưa!!? Ai bảo không nghe ... Tớ đã nói nếu cậu không dậy thì tớ sẽ đi mà!

– C-Cậu ....

Ngạc nhiên và đỏ bừng mặt trước sự xuất hiện của Natsu, Lucy mất thăng bằng nên ngã dúi về phía sau. Nhưng chàng trai đã kịp xoay một vòng điệu nghệ và nhảy xuống, nhẹ nhàng đỡ lấy cô. Lucy lúng túng, đẩy tay cậu, cuối cùng thì ngã lăn ra giường. Chàng trai ôm bụng, bật cười ha hả.

Hậm hực, cô vơ lấy cái gối ở bên cạnh, ném về phía Natsu.

– Đồ đáng ghét!

Natsu cười toe toét, nhanh nhẹn tránh cái gối.
– Trượt rồi nhé!

Cô ném nốt chiếc gối còn lại, lần này trúng giữa mặt Natsu. Nụ cười của chàng trai tắt ngúm.

– Ai da!!! – Cậu rên rỉ.

– Đừng đùa kiểu ấy nữa!! – Cô gái bực bội kêu lên.

– Xin lỗi mà, Luigy!

– Ai là Luigy chứ!!!!?

Sáng nào cũng thế, bắt đầu một ngày mới thật ồn ào. Bao giờ cũng mở đầu từ mấy trò đùa ầm ĩ của Natsu và tiếng cười giòn tan của cậu ta, kết thúc bằng tiếng mắng đầy khó chịu của cô và cậu rối rít xin lỗi.

Nhưng cô quen với điều đó, yêu điều đó, vì mỗi ngày cô đều không cảm thấy chán nản. Điều đó là một phần trong cuộc sống của cô. Không cô độc và buồn tẻ như khi ở trong lâu đài kia, cái nơi đáng lẽ cô nên thuộc về. Nơi mà lúc nào cũng chỉ có một mình, giữa những bức tường cao vót lạnh lẽo ...

– Xin lỗi, tớ xin lỗi thật mà!! Đừng giận nữa nhé ~ Thế hôm nay chúng ta làm gì đây Lucy? Đi khám phá nốt khu vực phía Tây của lâu đài à!?

– Không phải hôm nay! Tớ sẽ để dành chỗ đó cho những ngày mưa. Bởi vì trời mà mưa thì chỉ có thể quanh quẩn trong lâu đài.

– Thế còn viết truyện thì sao? Cậu định hoàn thành nốt cuốn tiểu thuyết đang dang dở hả? ...

– Ừm, tớ đang bí ý tưởng ... KHOAN!? Sao cậu biết được tớ đang viết tiểu thuyết!!?

Natsu chớp chớp mắt, đáp một cách ngây thơ.
– ... Vì tớ đã ở chung với cậu hai năm rồi chăng? Có gì khó đâu nhỉ!? Chẳng phải hôm trước cậu viết vào nhật kí, thắc mắc xem nên để tiểu thư Juvia gì đó yêu chàng công tử đẹp trai Leon hay tiếp tục theo đuổi anh Hiệp sĩ lạnh lùng Gray gì gì đó sao ...!?

– CẬU ĐỌC TRỘM NHẬT KÍ CỦA TỚ ĐÓ À!?

– Ơ, tớ nói vậy à? – Chàng trai lảng đi, miệng cười đầy đáng ngờ.

– Tớ đã thấy hơi lạ khi mà cuốn nhật kí bị mở ra rồi mà. Thật không thể tin nổi ... – Lucy mím môi giận giữ, hai tay chống hông và áp sát mặt vào Natsu. Cậu ta trông chẳng có vẻ gì hối lỗi hết, không hề nhìn thẳng vào mắt cô. Ngược lại, cậu cười toe toét và búng nhẹ trán Lucy, khiến cô gái khẽ rên vì đau mà lùi lại.

– Thôi nào, Luce! Chẳng lẽ có mỗi hai đứa ở cái chốn này mà cũng có bí mật giấu nhau à!? Nào, muốn làm cái gì nào? Nói đi không thì tớ đi trước, bận lắm chứ cũng chẳng rảnh đâu!

– Cậu thì bận cái gì?

– Bận trông coi một nàng công chúa khác thường ... – Natsu cười rạng rỡ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro