Cacao

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thật sự mà nói việc đi chợ với Sang Hyeok thì là không quen, trước giờ anh chưa từng đi chợ, là một thiếu gia hàng hiệu Sang Hyeok quả thật không biết phải làm gì ngoài việc đi theo làm cái đuôi lẽo đẽo sau lưng người đẹp. Sang Hyeok cứ nhìn chăm chú lên cái đầu bé nhỏ nhấp nhô trước mặt, nhìn tới, nhìn lui, nhìn qua vài lần nữa thì vẫn là xinh đẹp, rõ là không nên quá thân thiết với người xa lạ nhưng cậu ấy đẹp như vậy chắc hẳn là người nhà ?!. Han Wang Ho vô tư thì khỏi nói, cậu ghé hết sạp này đến sạp khác, tay mân mê từng trái cà chua chín mọng rồi quay lại cười với người phía sau, cứ vậy Han Wang Ho thì lựa đồ anh chỉ việc xách đồ cho cậu, túi đồ ăn càng ngày càng đầy đặn nào là bánh mì, thịt, rau, một túi bánh gạo và vài hộp đồ ngâm. Hai người cứ quấn quýt như vậy khiến những tiểu thương ở đây cũng phải buông ra vài lời bông đùa

- Nay cùng người thương đi chợ à cháu, đẹp trai cao to quá đấy

- Wangho của chúng ta mà, xinh ngoan thế này sao mà ế được

- Haâh, hai đứa như một cặp vậy đấy

Cậu và anh ngại chết đi được, nhìn nhau một giây rồi lại quay mặt ra chỗ khác cười tủm tỉm. Mãi đến khi mặt trời xuống quá nửa họ mới ra khỏi khu chợ tấp nập. Han WangHo không vội về nhà, cậu nắm lấy tay anh chạy xuống làng chài nhỏ nằm ven biển. Hoàng hôn trên biển thì thật là đẹp nó nhuốm một màu vàng óng lên những mái nhà ngói đỏ xanh, phản chiếu lên mảnh lưới đang treo trên sào và cả trên người con trai anh thương - Nắng vương trên Han Wang Ho .. của anh . Wangho đưa anh tới một ngôi đền nhỏ , cậu đứng trước đền chấp tay cầu nguyện , Sang Hyeok không khỏi thắc mắc

- Sao lại đến đền

- Bà Lee bảo anh gặp rắc rối nhỏ nên đến đây .

- Thì ?

- Ngôi đền này linh thiên lắm ấy, toi hy vọng một chút may mắn sẽ làm anh khá hơn, vì không ai đi nghỉ dưỡng lại làm việc cả ngày hết ấy .

- Cậu quan sát tốt nhỉ

Han Wang Ho cười mỉm rồi lại thành tâm cầu nguyện . Lee Sanghyeok thấy vậy cũng bỏ túi đồ xuống đứng kế bên em mà chắp tay khấn xin, anh là người vô thần nhưng có lẽ định mệnh đã sắp đặt anh gặp cậu, thế thì thần linh có thể giúp anh tìm tới với trái tim của cậu không, anh trót yêu cậu mất rồi.

Mãi chiều muộn 2 người mới trở về nhà, Siwoon thì vẫn mãi nấu cháo điện thoại cùng anh người tình nơi xa xứ, Wang Ho , Sang Hyeok nhìn nhau cười trừ, anh giúp cậu mang đồ vào căn bếp, tuy nhiên đã bị cậu vội đuổi ra ngoài với lí do anh là khách không thể để khách tự phục vụ .Thôi thì cũng được anh ra ngoài bàn trước cửa tiệm cafe nhìn lên bảng ghi chú của tiệm , hình ảnh những người khách đến đây, và rồi một góc ảnh nhoè cũ anh thấy mình và bà mình cùng với cặp vợ chồng trẻ đứng chụp ảnh bênh hiên tiệm, người vợ đang bế một em bé nhỏ đáng yêu. Hoá ra duyên nợ đã đến sớm như thế, lúc ấy anh còn quá bé để nhớ được nhưng cảm giác thân quen thì vẫn còn thoang thoảng trong miền kí ức của anh.

Cuộc gọi tới từ Lee Jaewan
- Alo ba mẹ mày về kìa, bác đang điện tao đi đón vì không gọi được cho mày

- Đi đi, đừng nói tao ở đâu là được

- Ờ nhưng mà

- Check stk đi

- * 5s im lặng * CHỦ TỊCH LEE tớ iu cậuuuuu cậu là nhất cậu là số một trong lòng tớ . Tớ đi đón ba mẹ cậu đây bạn hiền

Tiếng cúp máy xen lẫn tiếng thở dài của Lee Sang Hyeok , anh chán nản lên phòng mà nằm thì cũng vừa kịp lúc Han Wang Ho đem cơm lên cho anh . Phần cơm ấm nóng với đủ loại đồ ăn truyền thống được bày trí gọn gàng, nhưng nụ cười của người kia mới là thứ làm anh đắm say

- Chúc anh ngon miệng ạ thưa quý khách

- Anh có tên mà

- ......

- Gọi anh là Sanghyeok, trông em nhỏ hơn anh rất nhiều

- Thế có được không ạ, ý tôi là ..

- Anh bảo được là được

- Vâng, anh Sanghyeok - Han Wang Ho lại cười xinh

Cái tên anh được phát ra từ miệng cậu sao mà ngọt ngào thế. Sanghyeok rất hài lòng anh ngồi dậy tiến lại bàn ăn rồi ăn một cách đầy ngon miệng. Wang Ho thấy anh như vậy cậu vui lắm liền chủ động rủ rê anh

- Ngày mai nếu anh không bận chúng ta có thể đi tới vườn dâu, hoặc lại xuống làng chài, ở đấy đẹp lắm, hoặc anh có muốn đi tham quan chỗ nào khác không, ở đây tuy vắng vẻ nhưng cũng đáng để tham quan lắm á

Wang Ho cứ luyên thuyên kể cho anh khách nơi phương xa đến như Lee Sanghyeok nghe về nơi này bằng giọng tự hào, ôi Wang Ho ơi chỉ cần em nói, hắn sẵn sàng đi hết tất cả các chỗ mà em muốn thậm chí đi lần 2 lần 3. Tên chủ tịch này đã bị thần Cupid bắn chuẩn xác hồng tâm rồi . Tuy thế Sanghyeok cũng không thể vội vã mà xấn tới được anh đành phải giấu nhẹm niềm vui mà ậm ừ đáp

- Tuỳ Wangho, đi đâu cứ theo ý em

- Vâng, anh nghỉ ngơi đi nhé, ăn xong anh cứ để trước cửa phòng tôi sẽ đến dọn, anh ngủ ngon .
____________


23h
Han Wang Ho nằm trằn trọc về vị khách lạ , Sanghyeok, tên anh thật đẹp..Cậu cứ nghĩ về anh rồi cười khờ đến nỗi không ngủ được đành nhắn tin cho thằng bạn chí cốt

Wangssi
Khỉ khô nghe rõ trả lời

Công chúa nim
Gì đấy tml

Wangssi
Anh Sang hyeok ấy ... thích nhỉ

Công chúa nim
Ừ, nhìn ổng giàu có đấy, thích thì nhích đi, tao ganh tị với mày quá Wangssi đẹp như này thật ganh tị quá

Wangssi
Sao bằng tao ganh tị với m và thằng Park Jaehyuk được .

Công chúa nim
ㅋㅋㅋㅋㅋ

__________________

Tư bản là những niềm đau
Liu Minxi đã thêm Lee Jaewan vào nhóm chat

Lee Jaewan
Biết gì chưa, ba mẹ chủ tịch về bắt đi xem mắt nên hắn đi trốn rồi

Lee Minhyung bồ cún
Vừa biết luôn, nãy họp gia đình căng lắm, hên mà em ra mắt Minxi rồi chứ không cũng dính chưởng

Lee Jaewan
Nhưng nãy tao nói lại cho nó thì nó cười mày ạ, trông chẳng giống chạy trốn tí nào, nó còn bảo nó yêu rồi .

Minxi 3m
wtf

Lee Minhyung
Vãi thật mới 1 ngày mà

Moon Hiên Chun
Trong khi giờ này em mới xong việc mà anh Sanghyeok đã có tình yêu rồi hả.

Pé Chớp
Tội Hiên Chun của Chớp quá huhu
___________

Cứ vậy Han Wang Ho và Lee Sang Hyeok cứ chậm chậm tiến vào cuộc sống của nhau, mỗi ngày anh thức dậy bước xuống nhà là đã có ngay một ly đồ uống bất chợt, một phần đồ ăn thơm ngon đến từ đôi bàn tay thon thả xinh đẹp của người chủ tiệm. Rồi đến khi hết việc cậu lại dẫn anh tham quan mọi thứ xung quanh đây. Mỗi chuyến đi cùng với Wang Ho là một kỉ niệm với Sanghyeok , dù là đi đâu chỉ cần cùng với WangHo anh đã mãn nguyện , được ngắm nhìn nụ cười xinh yêu kia khiến anh như được sống lại một lần nữa . Han Wangho thật khác, em tươi sáng, biết quan tâm,em xinh đẹp em giỏi gang nhưng thế thì sao, Lee Sanghyeok lại càng muốn có được em, muốn được chở che cho em. 7 ngày trôi qua thật nhanh, Wangho cũng dần mở lòng ra với anh hơn

Và từ sau tuần đó anh bắt đầu để ý đến cậu nhiều hơn, thời gian hai người ở với nhau ngày càng nhiều, Wangho nhiều lúc quên luôn việc anh là khách thuê phòng mà nhờ vả anh bao điều, anh cũng quen dần với sự sai bảo của cậu luôn cười đắt í đáp lời

- Anh Sanghyeok giúp em với

- Wangho cứ để đấy cho anh

'Xì' Son Siwoo ăn cơm chó ngán lắm rồi, chí ít ra ngày mai Park Jaehyeok cũng sẽ về đây với cậu. Siwoo lại nhìn sang cặp đôi kia, mắt cậu đượm buồn suy nghĩ gì đấy mong lung

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro