5: Whisky

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Tíc tắc...

Han Wang ho nằm xoài ra bàn tỏ vẻ mệt mỏi nhìn vào chiếc đồng hồ trên tay. Một tháng là thời gian không quá dài nhưng cũng đủ để cậu lấy lại tinh thần và quên đi chuyện cũ. Han đã đi học lại, tiếp tục theo đuổi ước mơ của mình đó là trở thành một Pastry Chef - bếp trưởng bánh. Trước khi vào làm Han phải học nốt đại học, thứ mà cậu đã bỏ qua một năm.

Cuộc sống của cậu đã ổn định hơn, có thêm nhiều mối quan hệ mới, nhiều bạn mới cũng như những kiến thức mà cậu chưa hề biết. Tuy nhiên, có một thứ vẫn còn đó- giấy phép kết hôn. Đúng, Lee Sanghyeok và Han Wangho hai người họ vẫn chưa hề li hôn. Nhưng điều ấy cũng không ảnh hưởng đến cậu nhiều, cứ thế để nỗi nhớ sang một bên, tiếp tục viết ra trang mới của cuộc đời.

- Han này! ! ! Ngạc nhiên chưa, mẹ bảo anh dắt em đi ăn, đi thôi nào. Ồ sẽ vui hơn nếu em rủ thêm bạn đó!

Là anh Song Kyung-ho, anh ấy luôn khiến cậu phải ngạc nhiên. Tự hỏi hôm nay là ngày gì mà anh lại rủ đi ăn. Không mất quá nhiều thời gian để cậu nghĩ ra

- Hình như chỉ còn vài ngày nữa là đến sinh nhật em đúng không?

- Sinh nhật mình em còn không nhớ, nhóc này năm ngoái không được tổ chức nên quên rồi hả? Hay học nhiều quá???

Nhìn dáng vẻ tươi cười của anh khiến cậu trở nên vui vẻ hơn. Chắc hẳn vì cái tình yêu sến sẩm mới quen đã khiến anh trở nên kì cục như vậy. Cậu biết người đó là ai, anh ấy tên là Kim Hyuk-kyu, nhìn bề ngoài có vẻ thư sinh, yếu đuối. Nhưng mỗi khi cậu thấy hai người họ ở cạnh nhau, sến sẩm cùng nhau lại thấy hở chút là chí chóe, đánh nhau. Nhưng có vẻ ánh mắt của anh Kyung-ho là thật lòng, ánh mắt thật thà hơn bao giờ hết. Han Wangho, những lần như vậy cậu đều thấy hạnh phúc giúp họ, nhưng trong ánh mắt của Han lộ rõ vẻ buồn rầu dù miệng xinh vẫn cười.

              Họ cùng nhau chọn địa điểm ăn khi đã đủ người. Từ nhà hàng cao cấp đến quán ăn lề đường, cuối cùng họ lại phó cho Wangho với lí do sinh nhật nên để chủ quyết.

             - Hay mình đi ăn lẩu nhé?

             Mọi người đều tán thành, đó là một buổi tối vô cùng nồng nhiệt. Họ đã hát hò, ăn và uống cùng nhau. Han chỉ dám uống một chút rượu, có lẽ vì tửu lượng của cậu không tốt. Song song với đó là anh Kim Hyuk-kyu, anh ấy đã say tí bỉ rồi. Say đến mức có thể tạo ra cầu vồng bằng miệng bất kì lúc nào. Cũng vì thế hai người yêu nhau xin phép về trước, thêm đó là một vài người bạn của Han.

          - Wangho à ! Anh sẽ mang cậu ấy về trước, em cứ tận hưởng nốt với các bạn đi nhé. Thứ lỗi cho anh, haha..

           Nhận được cái gật đầu của Han anh mới líu díu gọi xe rồi dìu cậu người yêu bợm rượu của anh về. Chỉ còn vài ba người bạn của Han, sau đó họ đã đi dạo phố cùng nhau. Thời tiết Seoul về đêm không quá lạnh. Bỗng một trong những người bạn của Wangho nảy ra ý tưởng khá kì quặc.

         - Đi bar không mọi người? Hoặc là Cooktail bar chẳng hạn? Ôi trời mình tự nhiên muốn thấy kĩ thuật ảo diệu của các anh Bartender quá.

          - Ý tưởng hay đó! Thế nào Wangho? Đi uống rượu thôi! Chill là chính mà. Nhé?

           Đối mặt với sự háo hức của đám bạn, chẳng còn cách nào ngoài lời đồng ý. Nghe theo chỉ dẫn của họ, không tốn quá nhiều thời gian để tìm ra một quán Cooktail Bar Chill. Ấn tượng đầu tiên khi bước vào quán chính xác là không gian cực kì chill cùng với đó là hương thơm của gỗ hoà lẫn với mùi rượu. Tông chủ đạo là Aesthetic đen trắng và bạc, tạo cảm giác mờ nhạt mà thư giãn vô cùng. Họ đến bàn và gọi rượu, ấn tượng với Han nhất có lẽ là một sân khấu nhỏ ở trong tiệm. Hát những bài hát thật chill, tiếng đàn guitar nhẹ nhàng khiến người ta phải chú tâm vào nó.

            -  Một Silver (Plata)- Tequila, cảm ơn ạ.

            Rượu Tequila là loại rượu được lên men từ cây Blue Agave. Rượu có nồng độ cồn từ 38% – 40%. Theo qui định, Tequila phải được chưng cất ít nhất 2 lần, thường được chưng cất bằng nồi hoặc thùng inox không gỉ, một số loại cũng được chưng cất liên tục. Tequila có nồng độ cồn từ 38% ALC – 40% ALC. Có thể nói đó là rượu hoa quả, và cả giá thành của nó cũng đủ khiến người ta say tí bỉ.

              Hai đứa bạn của Han nãy đã uống rất nhiều, giờ lại oai phong lẫm liệt gọi ra hai loại Whisky và Vodka nặng nhất. Đúng như dự đoán, hai cậu bạn đã gục ra bàn trước khi cốc rượu chỉ còn một chút ánh đỏ dưới đáy.

              Han Wangho đã gọi xe cho cả đám sau khi uống hết ly Tequila của mình. Vốn đã có ý định về nhưng lạ thay có thế lực nào đó níu kéo cậu ở lại quán thêm một chút. Tiễn bạn về, Han nhẹ nhàng quay lại quầy Bartender.

               - Scotch Whisky

               Tửu lượng của Han Wangho không hề tốt, nhất là khi cậu đã nốc một đống cồn khi nãy. Rượu Whisky thuộc danh sách tên các loại rượu mạnh nổi tiếng. Whisky mang màu hổ phách đậm. Nguyên liệu từ ngũ cốc tự nhiên như lúa mạch đen, bắp, kiều mạch và các loại ngũ cốc khác. Whisky là tên rượu nổi tiếng khá được nhiều người ưa chuộng bởi hương vị nồng nàn, mạnh mẽ. Nồng độ cồn của loại rượu này khoảng 40-45% ALC. Ngày còn ở cùng anh, thi thoảng lại thấy anh uống rượu, Scotch Whisky- loại rượu anh thường hay uống. Han chưa từng thử qua loại rượu này, cũng không khỏi tò mò về nó.

               Tiếng nhạc nhẹ chill, cùng đó là kĩ năng điêu luyện của Bartender khiến cậu phải chú tâm ngắm nhìn. Từng hành động lên xuống, lắc và chạm cốc đều rất cuốn hút. Hương thơm của Whisky cũng đủ khiến người ta ngây ngất dù chưa thử. Cầm chiếc cốc thủy tinh, Han lắc nhẹ rồi đưa lên miệng.

            -Thật ngon,...

              Nước mắt chẳng biết rơi từ khi nào, gục mặt xuống bàn, những kỉ niệm cứ tự động chạy qua đầu cậu. Chắc chỉ là tác dụng phụ của rượu thôi. Một hơi hết rượu, đọng lại vệt đỏ trên môi, càng uống càng thấy nhớ. Liên tục gọi thêm, ly rượu đối với cậu bấy giờ cứ như điều ước đặt trước mặt. Nuốt hết niềm cay đắng, nuốt nước mắt chẳng cần một bước ngoặt.

             - Đừng uống nữa.

             Giọng nói của một người đàn ông khẽ vang lên ngay cạnh Han. Động tác điêu luyện nhẹ nhàng cướp lấy ly rượu của cậu rồi uống hết.

               *Cạch

              Người đàn ông trước mắt đã uống cạn ly rượu Han vừa chạm môi. Dáng vẻ thư sinh với cặp kính tròn, mái tóc rẽ ngôi trái xoăn sóng nhẹ đầy vẻ quyến rũ đủ khiến người ta phải mê mẩn.

             - Tại sao anh lại ở đây?!

           Han Wangho ngạc nhiên đến sượt hông ngã ngửa ra sau, nhưng thật may người đàn ông ấy đã kịp đỡ lấy eo cậu, níu lấy rồi kéo vào lòng.

            Han vội vàng đẩy anh ra, đúng, anh ta không ai khác chính là chồng của em- Lee Sanghyeok. Thật đáng xấu hổ khi gặp nhau trong hoàn cảnh này. Han, quần áo em xộc xệch, tóc tai rối bù, khuôn mặt buồn rầu nhuốm màu nước mắt. Chỉ vội đưa tay lên che đi nỗi uất ức nghẹn ngào mà không dám đối diện với anh.

           - Em say rồi, tôi sẽ gọi xe cho em.

           - Không!..  A.. xin lỗi. Anh có thể đi dạo với em được chứ? Sáng mai em không có lịch học...

           - .... được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro