Chapter 4 (2): Phiền Phức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

....
Hồi tưởng của Inojin:
Buổi chiều hôm ấy trời khá đẹp, Ino nhờ cậu con trai đi mua một ít trái cây. Thong thả rảo bước trên con đường làng tay cầm túi trái cây vừa mua được ở chợ. Bỗng một bóng dáng vụt qua "Sarada?"Inojin hướng mắt nhìn theo bóng dáng cô bạn của mình. "Sao Sarada lại đi vào khu đấy? Chẳng phải nó đang bị phong tỏa để điều tra vụ đột kích mấy ngày trước sao?" Inojin thắng mắc. Tính tò mò đã lấn át lí trí của cậu trong phút chốc, Inojin quyết định sẽ đi theo xem sao. Dù biết là lén theo dõi người khác chẳng tốt đẹp gì nhưng cậu cũng muốn biết tại sao Sarada lại vào khu vực này, rõ ràng là chỉ có các Jonin mới được phép ra vào Sarada sao lại lén vào chứ. "Mà nếu mình đi theo Sarada thì cũng khác gì phá luật như cậu ấy"Inojin chợt khựng lại xong vẫn quyết định đi theo. Sarada né tránh vào qua mặt những ninja gác ở cổng và thành công vào được bên trong khu phong tỏa, Inojin cũng đi theo rồi lén nấp ở 1 bụi rậm gần chỗ cô đứng. Sarada đợi ở đấy một lúc Inojin cũng chăm chú quan sát. Rồi bỗng có 1 dáng người chùm áo choàng kín đầu bước đến. Dáng người chắc cũng ngang Kawaki, Sarada có vẻ quen biết người đấy nhưng cô lại kích hoạt Sharingan khi nói chuyện với người này:

'Vụ đấy sao rồi ổn chứ?'-Sarada hỏi.
'Tôi đã tìm tất cả những thông tin mà cậu cần rồi, đây'-Người mặt áo choàng này đưa ra 1 xấp giấy nói.

'Cảm ơn nhiều, mà nè vết thương đó ổn rồi chứ?'-Sarada cầm lấy xấp giấy rồi hỏi lại người mặt áo choàng kia.

'Không sao mà chỉ là vết thương nhỏ thôi, cậu lo cho tôi đấy à!?'-Người lạ mặt ấy trả lời với giọng điệu trêu chọc.

'Cậu thật là...mà có nhất thiết phải tự để bản thân bị thương để được ở lại không'-Sarada chê trách.

'Cậu không cần phải lo đâu Sara-chan tôi giải quyết được hết ấy mà'-người đó đáp đầy tự tin.

'Thôi đi đã 6 năm rồi đừng gọi tôi kiểu đấy nữa'-Sarada dở giọng khó chịu đáp.
'Sara! Sara! Sara! Tôi thích gọi thế đấy sao nào'-Sarasa càng bực tức thì người đó lại càng trêu.

'Rồi rồi muốn sao cũng được, tôi thua'-Sarada bất lực trả lời.

'Ha...Cậu vẫn chẳng thay đổi gì. Tôi nhớ ngày xưa quá đi mất'- Người lạ đó cười nhạt tay vươn ra rồi ôm lấy Sarada.

'Không cả tôi và cậu....chẳng thể đâu....'-Sarada trả lời khó hiểu rồi đáp lại cái ôm của người kia.

'Tôi đoán là giờ ta sẽ phải gặp nhau nhiều đấy'-Người đấy buông Sarada ra để lại một câu trước khi rời đi.

'Nè!! Đừng để bị tóm đấy!!'-nhìn theo bóng người đó rồi nói lớn.

'Tất nhiên rồi!!'-Tiếng người đó vọng lại trước khi khuất khỏi tầm mắt Sarada.
Inojin vẫn đang còn hoang mang về những gì cậu vừa nghe thấy."Người đấy là bạn của Sarada sao? 6 năm trước, lúc đấy bọn mình mới 7 tuổi!? Họ ôm nhau?? Đừng để bị tóm?? Biết rắc rối như vậy thì mình đã không đi theo Sarada rồi"Inojin bắt đầu hối hận vì đi theo Sarada ngay lúc cậu có ý định rời đi thì...

'Cậu định ngồi ở đấy đến bao giờ ra đây đi....Inojin'-Sarada hướng mắt về phía bụi cây nơi mà Inojin chốn.

"Thôi xong!"Inojin nghĩ đợt này cậu toang rồi, hối hận giờ cũng muộn rồi.
'Haha...tớ chỉ v-vô t-tì-nh vô tình nghe thấy thôi, không có ý gì đ...'-Inojin cố gắng tìm từ ngữ thích hợp để giải thích nhưng nhìn vào Sharingan của Sarada cậu như bị chặn họng chẳng nói thêm được điều gì.

'Hôm nay....cậu phiền phức thật đấy, tốt nhất là đừng nên xen vào chuyện của tôi'-Sarada nhìn thẳng vào Inojin với ánh mắt sắc lạnh, trông chặt giống cô thường ngày chút nào.

'Sa-Sarada tớ c-chỉ...'-Cậu cố giải thích nhưng bị cô xen ngang.
'Nhớ lời tôi nói....Cậu tốt nhất đừng nên xía vào, tôi cảnh báo rồi đấy Inojin'- Dứt câu Sarada lao đi bỏ mặt Inojin đứng chôn chân tại chỗ túi hoa quả cũng bị rơi xuống đất từ bao giờ.
.....

Kết thúc hồi thưởng.

'Chuyện là vậy đấy....Sarada thay đổi 180° khi nói chuyện nói với tớ luôn...'-Inojin ngán ngẩm kể lại cho cả bọn.

'Sarada ngầu thật đó đúng là bạn tốt của tớ mà'-Chou Chou tự hào nói.

'Thật là! Cậu không thắc mắc tại sao Sarada lại đi vào khu vực bị phong tỏa ấy chỉ để lấy thông tin từ một ai đó à'-Shikadai nhìn Chou Chou hỏi.

'Thì chắc là một thông tin nào đó quan trọng thôi...'-Chou Chou hơi khựng lại nhưng rồi cũng đáp.

'Sarada còn nói với người đó là"đừng để bị tóm" nữa mà, cậu nghĩ Sarada có đang bắt tay với người lạ mặt đó làm những điều không được cho phép không?-Inojin giải bày thắc mắc trong lòng, cậu vẫn chưa thể nào quên được ánh mắt lúc ấy của Sarada....trông rất nguy hiểm.

'Ta chưa nắm rõ được thông tin nên không thể kết luận được trước mắt thì cứ im lặng đi'-Shikadai vừa suy nghĩ vừa đáp.

'Mà kể cả người đó có đang làm điều gì trái luật thì tớ nghĩ cũng không sao đâu'-Chou Chou dửng dưng nói gương mặt không giống như hai người bạn của mình cô khá thoải mái.

'Không sao cái đầu cậu, nó có thể gây ảnh hưởng đến Sarada hay tệ hơn là đến Konoha đó'-Inojin nhìn thái độ xem nhẹ sự việc của cô bạn mình mà phát cáu.

'Sẽ không tệ đến vậy đâu tớ hiểu tính Sarada mà, cậu ấy sẽ không tự nhiên ôm người khác một cách không phòng bị vậy đâu nên chắc chắ....'-Chou Chou định nói tiếp thì bị Shikadai cắt ngang.

'Chắc chắn người đấy phải quan trọng với Sarada. Cậu ấy không phải là một ninja bình thường nhớ chứ. Cậu ấy là Sarada'-Shikadai nói một câu tưởng chừng chẳng có ý nghĩa gì nhưng thật ra lại nói lên tất cả. Phải. Uchiha Sarada chưa bao giờ là một con người dễ đoán, từ lúc ở học viện đến bây giờ vẫn luôn là vậy.

'Nhưng tớ vẫn không hiểu nếu Sarada yên quý người đó thì sao phải kích hoạt sharingan trong lúc nói chuyện chứ!?'-Inojin vẫn còn quá nhiều hoài nghi.

'Trước mắt nếu chưa có gì nghiêm trọng thì ta đừng xen vào làm gì'-Shikadai sau một lúc suy nghĩ nói.

'Phải đó, Sarada của tớ không toan tính và mưu trí đến vậy đâu'-Chou Chou nói giọng điệu đầy tự tin nhưng thật tâm cô cũng đang khá hoang mang về những gì vừa được nghe.

'Không đâu cậu ấy đúng là như vậy đấy. Biết đâu ngay cả việc Inojin kể cho chúng ta chuyện này Sarada cũng đã biết trước rồi thì sao nên tớ mới nói tốt nhất đừng xen vào'-Shikadai đáp trả lại làm 2 người kia cứng họng. Bây giờ cả 3 đều đang có chung một suy nghĩ:
"Tốt nhất vẫn là đừng nên xen vào"

/./././././././././././././././././././././././././././././././././

Ở văn phòng Hokage:
Naruto vẫn đang còn quá nhiều thứ phải xử lí đã 2 ngày liền anh không ăn tối cùng gia đình. Naruto tự nhủ rằng phải hoàn thành xong đống giấy tờ trước giờ ăn tối để còn kịp về nhà. Shikamaru bước vào lần này không mang theo một đóng hồ sơ như trước mà chỉ là 1 tập giấy mỏng để lên bàn làm việc nói:

'Thằng bé gần như đã bình phục hoàn toàn rồi chỉ chờ tỉnh dậy là có thể bắt đầu điều tra'

'Ờm, Sakura cũng đã báo cho tớ rồi có lẽ là sẽ sớm giải quyết xong thôi'-Naruto nói mắt vẫn nhìn chăm chăm vào màn hình máy tính.

'Tớ vẫn chưa tìm hiểu được thông tin gì liên quan đến biểu tượng trên cánh tay thằng bé nhưng có lẽ đấy cũng là một dạng nguyền ấn như của Boruto'-Shikamaru phân tích.

'Nguyền ấn? Có lẽ khi nó tỉnh dậy tớ sẽ đến trực tiếp xem sao'-Naruto nghe có liên quan đến karma của Boruto liền trả lời.

'Hết chuyện này đến chuyện nọ xem ra ta còn rất nhiều thứ phải xử lí đây'-Shikamaru ngán ngẩm nói nhớ về chuyện làng bị đột kích cách đây không lâu.

Trong khoảng thời gian Naruto, Sasuke, Kawaki và Boruto đang trong trận chiến với Issiki ở chiều không gian khác thì làng Lá có xảy ra một vụ đột kích. Ở khu vực số 3 của Đội cảnh vệ Konoha có 1 nhóm người đã đột nhập được vào làng và tất công nơi đó. Họ có khoảng 4-5 người, gây mê người dân ở khu vực xung quanh khu đấy bằng một loại khí độc rồi hạ gục các ninja và lấy đi một số tài liệu về những cuộc thăm dò xung quanh làng và những thông tin nội bộ khác. Shikamaru và các Jonin khác đã đến để ngăn chặn những vẫn đế nhóm người đấy trốn thoát chỉ còn 1 cậu nhóc hình như đã bị thương. Shikamaru đem cậu nhóc ấy đến bệnh viện và nhờ Sakura trị thương cũng như canh chừng cậu ta. Số tài liệu bị đánh cắp cũng không phải là quá quan trọng riêng chỉ có 1 thứ mà Shikamaru nghĩ mãi cũng không hiểu tại sao chúng lại lấy đi đó là thông tin về đại chiến Ninja lần thứ 4. Nó đã kết thúc từ rất lâu rồi, giờ ai lại muốn đào lại tất cả lên chứ những thông tin đó thẩm chí còn chưa đầy đủ 100%. Còn cậu bé bị thương mà nhóm người đó bỏ lại nữa, Shikamaru còn rất nhiều hoài nghi về vụ việc đó vì rõ ràng anh cảm nhận được bên trong cậu bé ấy chứa một lượng chakra rất lớn giống như Boruto vậy nó không bộc lộ rõ rệt nhưng vẫn có thể cảm nhận được. Bây giờ tất cả các tài luyện Shikamaru trầm tư một hồi rồi cũng rời đi, để Naruto lại giải quyết nốt đóng giấy tờ kia.

/././././././.././././././././././././././././././././././././././

Cũng đã gần 6 giờ chiều, Đội 7 đã hoàn thành buổi luyện tập và ai về nhà nấy nhưng Kawaki và Boruto vẫn quyết định ở lại tập luyện. Họ đấu thể thuật với nhau vì Boruto đã từng có 1 thời gian học cùng dì Hanabi của cậu nên về khoảng này Boruto có vẻ nhỉnh hơn. Kawaki cũng không chịu thua mà tập trung tấn công. Boruto nhớ về lúc Kawaki ăn ramen cùng với Sarada mấy hôm trước mà sinh bực tức tấn công Kawaki dồn dập hơn. Kawaki cũng cảm nhận được Boruto đánh có phần mạnh bạo hơn cũng không chần chừ mà đáp trả lại. Cả hai không ai nhường ai trận đấu bắt đầu căng thẳng hơn mức tập luyện bình thường. Hai người đang chuẩn bị có thêm một trận solo 1-1 nữa thì bỗng có 1 tiếng gọi vang lên:

'Boruto, Kawaki hai đứa còn tập sao!!'-Naruto từ đằng xa đi đến nói. Kawaki và Boruto cũng dừng việc tấn công nhau lại.

'Chỉ muốn tranh thủ thời gian hết mức có thể thôi'-Kawaki đáp.

'Việc luyện tập có thể tiếp tục vào ngày mai mà nào đến giờ ăn tối rồi ta về nha thôi'-Naruto nhìn 2 cậu con trai của mình rồi nói.Boruto và Kawaki nhìn nhau cười nhẹ như tỏ ý làm hòa rồi đồng thanh nói:
'Vâng'

/./././././././././././././././././././././././././././././././././

Sarada đi bộ chầm chậm trên con đường làng ngắm nhìn ánh hoàng hôn đỏ rực và khung cảnh xung quanh, hiện giờ trong cô đang có quá nhiều suy tư. Kế hoạch tưởng chừng như hoàn hảo của Sarada lại xảy ra một sai số lớn là việc Boruto bày tỏ nổi lòng của cậu với cô. Sarada vừa bất ngờ vừa lo lắng vừa có chút vui. Cô bất ngờ vì sau từng ấy năm Boruto vẫn còn nhớ đến khoảng thời gian lúc nhỏ của cả hai; lo lắng vì tinh thần của Boruto đang có giấu hiệu đi xuống trầm trọng cậu trông mệt mỏi và ít cười hơn trước nhưng Sarada cũng rất vui vì đến cuối cùng cậu cũng chịu thành thật với cô mặc dù cô đã biết toàn bộ sự tình từ lâu nhưng nhìn cách Boruto tin tưởng mình làm Sarada như được tiếp thêm động lực.Còn....."Đúng là vẫn nên đến gặp cậu ta"Sarada thầm nghĩ rồi chạy đến trước một nơi quen thuộc của hàng hoa của Ino.





















End Chapter 4

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro