C3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

C3

Không tính là rape.

"Cần hỗ trợ không?"

Park Chanyeol nắm lấy cằm của Byun Baekhyun khiến cậu chống lại tầm mắt của hắn. Byun Baekhyun muốn giãy dụa, nhưng thuốc hoàn toàn phát huy hiệu lực giống như là có người đang tróc xương rút gân cậu, thân mình mềm nhũn tựa vào góc tường, để người trước mắt tùy ý làm gì thì làm.

Người này lưng ngược sáng, xem không rõ lắm thần sắc. Nương ánh sáng mỏng manh của đèn điện thế nhưng có thể từ trong đáy mắt của hắn tìm được thứ gọi là nhu tình như nước. Byun Baekhyun cảm thấy thuốc trong ly nước kia đã muốn theo máu đánh sâu vào đại não của cậu, cho nên mới có khả năng xuất hiện ý niệm hoàn toàn không thể lý giải như thế trong đầu. Đơn giản khép lại mi mắt, bỏ qua đối đầu trực diện.

Nhưng mà, khi khép kín một loại cảm quan, thì cảm giác máu sôi trào tăng tốc tựa như bị phóng đại thêm mấy vạn lần.

"Tôi cam đoan, nhất định cố hết sức để khiến em thoải mái..."

Lời vô nghĩa của ác ma ở bên tai mang theo ma lực câu nhân từng chút một ăn mòn ý thức vốn đã không còn rõ ràng lắm của Byun Baekhyun.

Park Chanyeol vươn thân mình qua, nhịn không được vươn đầu lưỡi dọc theo đường cằm tinh xảo của người trước mắt đảo qua một đường. Nếu định nói là hắn đang câu dẫn cậu thì quả nhiên sai lầm rồi. Tương phản, cái người vốn có lực hấp dẫn trí mạng nhất đối với hắn sau khi động tình thì càng không thể diễn tả bằng ngôn từ. Thật sự may mắn vì cậu đã khép lại đôi đồng tử đầy mê ly, nếu không để hắn nhìn nhiều thêm một lần nữa thì hai mắt sẽ hoàn toàn trầm mê vào chúng, cam tâm tình nguyện không thức tỉnh.

Byun Baekhyun run rẩy thân mình, hai tay vô thức nắm thành quyền. Đầu lưỡi hơi ấm áp của đối phương dọc theo bên tai một đường trượt xuống cổ, cảm giác tê dại dọc theo thần kinh trải rộng toàn thân, lông tơ rất nhỏ dựng thẳng hết lên, bất giác kêu rên ra tiếng. Nhưng mà, miệng khô lưỡi khô, cậu thế nhưng khát vọng người này có thể làm dịu đi một chút đôi môi rạn nứt của cậu.

".... Này." Một tay của Park Chanyeol đột nhiên đặt lên trên hạ thân của Baekhyun, nhiệt độ như lửa nóng của nó khiến Park Chanyeol nhếch khóe môi. "Em, cương."

Byun Baekhyun theo bản năng ngả đầu về phía sau, cần cổ xinh đẹp lộ rõ hầu kết bởi vì liên tục nuốt khan mà trượt lên trượt xuống. Mồ hôi chảy dọc theo trán nhỏ, rốt cuộc không kiêng nể gì dọc theo đường cổ phía ngoài một đường tiến vào bên trong áo. Ở thời điểm Park Chanyeol thổi một hơi vào động mạch đang nảy lên của cậu, Byun Baekhyun rốt cuộc buông xuôi lý trí đang giãy dụa, ấn bả vai của Park Chanyeol, một phen đẩy ngã đối phương xuống mặt đất.

"Anh mẹ nó vô nghĩa nhiều thế, rốt cuộc có làm hay không?"

Không phải đàn bà con gái, tự nhiên không tồn tại cái gọi là đền thờ trinh tiết. Lúc trước quả thật từng nói lên giường cùng Park Chanyeol là chuyện tuyệt đối không có khả năng. Nhưng mà kế hoạch cản không nổi biến hóa, sao có thể dự đoán được có một ngày bị người này hạ dược, bản thân trở thành rối gỗ bị giật dây. Byun Baekhyun không phải đầu gỗ, tư tưởng bảo thủ tại loại thời điểm này không có tác dụng gì hết.

Park Chanyeol bị áp trên mặt đất hiển nhiên cũng không dự đoán trước được hành động của Byun Baekhyun, vẻ mặt khiếp sợ nhìn người đang ngồi khóa chặt ở trên người hắn. Byun Baekhyun hai mắt đỏ rực, ẩn nhẫn, răng cắn phải nát. Ngực kịch liệt phập phồng, hạ thân có một khối phồng lên cực rõ ràng để ở vị trí đồng dạng của Park Chanyeol.

"Lừa tôi về đây chính là anh..." Byun Baekhyun dùng tay nắm lấy cổ áo của Park Chanyeol, roẹt một tiếng, thành công xé mở chiếc áo sơ mi hoàn hảo của đối phương, vài cúc áo bung ra, lộ ra thân thể đẹp đẽ cân xứng rõ ràng đã trải qua rèn luyện.

"Chuốc thuốc tôi chính là anh...." Tiếp theo tay nắm lấy cổ áo, một phát lột luôn áo sơ mi của chính bản thân.

Một tiếng "bộp" vang lên, Byun Baekhyun hạ thân mình xuống, đầu cậu đặt sát bên cạnh đầu của Park Chanyeol. "Hiện tại shittalk như con điếm cũng là anh, anh mẹ nó, rốt cuộc, làm, hay, không, làm!"

Park Chanyeol phỏng chừng là không nghĩ tới người vẫn luôn trốn tránh hắn có thể chủ động như vậy, chớp ánh mắt nhất thời có vẻ giật mình vô tội. Nhưng mà, dù sao cũng là đối phương chủ động đùa giỡn người khác, không quá một giây đã lấy lại phản ứng.

Tay của Park Chanyeol vén vạt áo trên lưng của Byun Baekhyun lên, dùng ngón giữa chậm rãi lướt qua đường cột sống mềm mại của cậu, dư quang thành công nhìn thấy hai tay của Baekhyun run rẩy.

"Làm, đương nhiên làm. Em nhiệt tình như thế tôi thích muốn chết...."

Trong nháy mắt thân thể của Byun Baekhyun liền mềm nhũn, hoàn toàn mất hết khí thế giương nanh múa vuốt vừa rồi. Phải thừa nhận, kỹ xảo loại này cần phải trường kỳ tích lũy, phương diện này Byun Baekhyun không có cửa so với Park Chanyeol.

Đột nhiên trần trụi ngực kề ngực, khiến Byun Baekhyun kích thích đến mức nhéo nhéo cánh tay của người dưới thân. Park Chanyeol cởi hết quần áo còn sót lại trên người của Byun Baekhyun, luồn một tay vào quần, dừng lại ở hai cánh mông mượt mà hơi vểnh lên xoa nắn.

Người vốn đang nghĩ cố chịu đựng lập tức theo xoang mũi tràn ra một tiếng kêu rên ngọt nị. Byun Baekhyun không biết, giọng của cậu sau khi bị nhuốm mùi tình dục thế nhưng sẽ biến thành như vậy. Che miệng muốn ức chế, lại ở dưới sự vuốt ve trăm biến vạn hóa cực kì đa dạng của Park Chanyeol mà buông tha giãy dụa.

Park Chanyeol cởi bỏ quần của người trên thân hắn, nhưng quần của đối phương lại bị kẹt ở đầu gối không thể tiếp tục trượt xuống. Nâng mông của Byun Baekhyun lên, đẩy người trên thân nhích lên cao. Hai điểm đỏ sẫm trước ngực của Byun Baekhyun bởi vì tình dục mà đứng thẳng xẹt qua làn da của Park Chanyeol mang đến kích thích trước nay chưa từng có.

"A! Ưm..... Ha...."

Giương miệng như là một con cá mắc cạn đang thiếu dưỡng khí trầm trọng, mồm to thở hổn hển. Park Chanyeol làm sao có thể cho cậu cơ hội thở dốc, trực tiếp tập kích vật thể đã sớm cương cứng đến phát đau của cậu. Động tác xoa nắn không có kỹ xảo gì, hành vi thô bạo nguyên thủy nhất lại hoàn toàn là thứ Byun Baekhyun đang cần nhất, cũng khát vọng nhất.

Khoái cảm vô biên mang theo tính hủy diệt, mạnh mẽ va chạm, hủy đi tất cả lý trí và ý thức. Khóe môi nhếch lên không thể khống chế nuốt nước bọt, tiếng rên rỉ ngọt nị ư ư a a từ chỗ sâu nhất của cổ họng liên tiếp vọt ra.

Trong lúc thần trí mơ hồ bị người khóa môi, có thể cảm nhận được người này cũng là cố nén dục vọng, phong cách nhất trí với động tác trên tay, đầu lưỡi đấu đá lung tung bất chợt vọt vào, đem dưỡng khí vốn sẽ không đủ dùng hết thảy cuốn đi.

Ở một khắc tất cả tinh thần đều thất lạc kia, toàn bộ chất lỏng phát tiết ra bên ngoài đều phun ở trong lòng bàn tay của Park Chanyeol.

"Đi, đi..... Đi lên giường...."

Nỗ lực ở khe hở giữa những tiếng thở dốc nghẹn ra vài chữ, công dụng mạnh mẽ của thuốc khiến Byun Baekhyun tiếp tục có tinh thần trở lại. Park Chanyeol hôn cổ cậu, ở xương quai xanh mút sâu một hơi, nhất định lúc sau vị trí ấy sẽ tạo thành một điểm đỏ. Hắn ghé vào vành tai của Byun Baekhyun, dùng giọng bình tĩnh khàn khàn đáp. "Tuân mệnh."

Trong nháy mắt cánh cửa phòng ngủ vô tội bị đóng sầm, Byun Baekhyun đã bị đặt tại ván cửa. Bàn tay to lớn của Park Chanyeol chạy ở trên người cậu, môi bị đối phương hung hăng quấn lấy xé rách. Phía sau là tấm ván gỗ lạnh lẽo, trước người là lồng ngực lửa nóng. Băng hỏa tương giao kích thích hạ thân của cậu, ở dưới tình huống không có gì an ủi lại một lần nữa ngẩng đầu.

Park Chanyeol không biết từ khi nào đã cởi xong cái quần vướng bận trên người hắn, dục vọng đồng dạng sưng lên tản ra nhiệt độ như hỏa thiêu. Không cần chạm vào thì Byun Baekhyun cũng có thể rõ ràng cảm nhận được mạch máu đập dồn ở mặt trên. Park Chanyeol ôm người vào trong lồng ngực, bộ vị giống nhau va chạm vào nhau, Byun Baekhyun nhịn không được hừ ra tiếng.

Park Chanyeol bắt lấy một bàn tay của Byun Baekhyun. Không thể không nói một câu, bàn tay người này thật xinh đẹp, khớp xương rõ ràng, ngón tay thon dài, chính xác là bàn tay ngọc ngà trong truyền thuyết. So với con gái còn tinh tế, hoàn hảo hơn. Hắn mang theo tay cậu một đường xuống phía dưới, đụng vào chỗ giao giới đang phát nhiệt. Byun Baekhyun hiển nhiên là co rúm lại, muốn thu tay, lại bị đối phương cố chấp kéo trở về.

"Ngoan." Giống như lấy lòng ở khóe miệng của Byun Baekhyun hạ xuống một nụ hôn dịu dàng. "Tự mình chơi một lát."

Tay bao lấy dục vọng của chính mình và đối phương, đúng là xấu hổ muốn chết, nhưng thân thể luôn xao động kêu gào vô thức bắt đầu thích ứng, thế nhưng trở nên càng phát ra kích động.

Kì thật động tác của Byun Baekhyun không có kỹ xảo gì đáng nói, nhưng chỉ cần nghĩ đến đôi bàn tay kia đang giúp hắn thủ dâm, Park Chanyeol liền cảm thấy bản thân không thể khống chế. Hắn bắt lấy bàn tay còn lại đang vô thức nắm tay nắm cửa của Byun Baekhyun, bài khai năm ngón tay của cậu đưa tới bên môi.

"Lần đầu tiên gặp mặt tôi đã từng nói rồi, hai tay này của em... Có tác dụng khác." Khóe môi của Park Chanyeol cười tà, như là thợ săn rốt cuộc sau khoảng thời gian dài gian nan thiết trí bẫy rập đã bắt được tiểu hồ ly hắn mơ ước đã lâu. "Làm ướt nó, lập tức có thể phát huy công dụng."

Byun Baekhyun tất nhiên kháng cự, ngay cả là khi mất đi lý trí, hành vi cảm thấy thẹn như thế cậu vẫn không thể tiếp nhận, thậm chí động tác trấn an trên tay cũng ngừng lại. Nhưng Park Chanyeol làm sao có thể bỏ qua cho cậu, dùng sức huých huých, bộ vị chạm vào nhau sinh đau đồng thời mang đến khoái ý không thể bỏ qua.

"Há mồm."

Hắn nắm tay cậu dùng sức cạy mở hàm răng cắn chặt của Byun Baekhyun. Thứ cho vào miệng là ngón tay của Byun Baekhyun, cậu sao có thể hạ quyết tâm cắn đứt. Hạ thân bị bàn tay to của Park Chanyeol cầm cùng của hắn, ngoài miệng cũng khống chế không được bị tình dục điều khiển, cuốn đầu lưỡi vây lấy đầu ngón tay dài nhỏ.

Nháy mắt lên đỉnh, bởi vì thiếu dưỡng khí mà phun dị vật ra khỏi miệng. Lúc này đây là làm ướt chỗ đó của đối phương. Ở thời điểm miết đến lông mao dính chất lỏng màu trắng của đối phương, hai má đã sớm đỏ bừng càng thêm nóng lên. Thân thể mềm oặt tựa vào lồng ngực người đối diện, chôn đầu ở cổ hắn, nâng lên không nổi.

"Thoải mái không?" Park Chanyeol ôm người vào trong lồng ngực, một đường gập ghềnh đi đến bên giường.

Thuốc hắn nhờ mua này thật đúng là dùng tốt, người ngã lên giường nệm bị trêu chọc vài lần lại cương cứng thêm lần nữa. Nhưng Byun Baekhyun quả thật không có khí lực, đệm chăn mềm mại bao quanh thân, ga giường màu trắng càng làm nổi bật làn da ửng hồng. Cảm giác được ngón tay của cậu đang bị nhét vào giữa hai chân, ý thức được đối phương muốn làm cái gì, giãy dụa suy nghĩ muốn chạy trốn.

"Park Chanyeol, đừng có quá phận."

"Sao? Không muốn khuếch trương?" Cố ý đưa ngón tay lướt một đường qua mông cậu, ở bắp đùi vẽ vài vòng tròn. "Chảy máu thì phiền lắm đó."

"Không phải...." Byun Baekhyun cắn môi dưới, cậu cảm thấy có khi thứ chảy máu đầu tiên là hai má nóng rực của cậu. "Không muốn.... Tự mình...."

Hình như đối phương nhất định muốn trêu tức cậu, người nọ ác liệt dùng cán dục vọng đảo qua hậu đình, thậm chí vòng quanh hai trái bi nhỏ vẽ vòng tròn. Lại cố tình không làm một cách thống khoái, khiến cậu không kiên nhẫn rên rỉ ra tiếng.

"Không được đâu..." Park Chanyeol cắn nhẹ lên vành tai của cậu. "Thứ em liếm ướt là ngón tay của em, dùng tay của tôi... sẽ làm em bị thương. Ngoan, nghe lời."

Ba chữ cuối giống như có ma lực, Byun Baekhyun nghe xong liền giống như trúng cổ, quả thật ngoan ngoãn mặc hắn để đầu ngón tay của cậu ở cửa huyệt.

"Bây giờ." Người trên thân cậu đột nhiên dùng khẩu khí nghiêm túc. "Hôn tôi."

Như là đế vương quân lâm thiên hạ, mệnh lệnh không thể trái kháng. Cường thế làm cho người ta không thể không nghe theo, Byun Baekhyun lập tức vòng tay ôm lấy cổ của Park Chanyeol, kéo đầu hắn xuống hôn hắn. Thời điểm hai môi tiếp xúc, phía sau bị người nhét vào ngón tay của bản thân.

Khoái cảm cấm kỵ cùng với sự thẹn thùng ở trong đại não dây dưa không rõ, nhưng mà tốc độ càng lúc càng nhanh cùng với số lượng ngón tay gia tăng tuyên bố cái thứ nhất thắng lợi.

"Ừm, ha... Park Chan... A!"

Tốc độ ra vào biến từ thong thả lúc đầu dần dần trở nên nhanh hơn, thậm chí có thể nghe được âm thanh dâm loạn của chất lỏng mà tràng vách tiết ra theo động tác của ngón tay phát ra. Tiếng thở dốc ồ ồ xen lẫn tiếng rên rỉ hỗn tạp, biến phòng ngủ nguyên bản trắng đen tràn ngập tình sắc. Nghe vào lỗ tai của Byun Baekhyun vừa như sự giày vò, vừa như mê dược giục tình.

Tiếp theo càng quá phận chính là, Park Chanyeol tựa hồ cảm thấy khuếch trương còn chưa đủ. Vì thế, Byun Baekhyun chỉ cảm thấy cửa hậu huyệt đã muốn nhồi đầy có một vật thể gì đó tròn nhỏ, đại não trống rỗng suy nghĩ một lát mới ý thức được đó là đầu ngón tay của đối phương.

"Này, anh muốn làm gì!"

Bởi vì giật mình và sợ hãi, ngay cả bản thân cậu cũng có thể cảm nhận được vách trong đang co rút lại. Nhưng mà, Park Chanyeol cười xấu xa ở mi tâm cậu hôn một cái đánh lạc hướng, ý đồ trấn an người muốn phản kháng. Một tay vuốt ve mái tóc ướt sũng của cậu, một tay ý đồ đột phá phòng tuyến.

"Ngoan." Park Chanyeol nhất định là biết uy lực của chữ này, cho nên mới lặp đi lặp lại suốt. "Hiện tại không làm trọn vẹn, lát nữa em sẽ bị thương."

"Tôi không muốn nhìn thấy.... Em bị một chút xíu tổn thương nào." Môi hắn đặt ở bên tai của Byun Baekhyun, dùng âm giọng động lòng người nhất thế giới, thốt ra lời tình tứ tan chảy nhất thế gian, lại làm ra chuyện một chút cũng không dịu dàng. ".... Cho dù là tôi... Ngoại trừ bảo hộ em đến mức lông tóc không tổn hao gì, cũng không có tư cách nào khác...."

Ngón tay thứ tư nhét vào, so với ba ngón đang bị vách trong ấm áp bao vây có vẻ phá lệ lạnh lẽo. Byun Baekhyun cau mày cảm thấy thân thể sắp bị rách ra, cắn môi dưới, ức chế không được, thân thể liên tục dâng trào cảm giác đau đớn và khó nhịn.

Người phía trên theo lưng cậu trượt xuống một chút, khiêu khích thần kinh của cậu, hy vọng khiến cậu thả lỏng. Đợi đến khi cảm thấy Byun Baekhyun đã thích ứng không sai biệt lắm liền bắt đầu động tác.

Ngón tay của hai người chen chúc ở trong không gian nhỏ hẹp, làm chuyện sung sướng nhất cũng là chuyện thẹn nhất thế gian.

Đột nhiên bị người nắm cổ tay rút ngón tay ra, thân thể ở chỗ sâu trong trở nên hư không, mất đi an ủi. Byun Baekhyun cảm thấy không khoẻ vặn vẹo hạ thân, khiến Park Chanyeol sau khi nhìn thấy thì toàn thân mạch máu phun trương, em ấy quả nhiên là không rõ bản thân đẹp biết bao nhiêu có phải hay không.

"Bổn sự câu hồn này của em nhất định là sinh trưởng từ ở trong xương tủy."

Rốt cuộc nhịn không được đẩy dục vọng đã mơ ước từ lâu vào chỗ mất hồn, va chạm mãnh liệt bất chấp mọi thứ. Khóa chặt hai chân của Baekhyun, mãnh liệt chấn động, đem tất cả tiếng rên rỉ của cậu đều phá nát thành mảnh nhỏ.

Trụ thể nóng như lửa kia giống như muốn thiêu cháy thân thể của cậu, vòng quanh điểm mẫn cảm, ma xát, va chạm.

Byun Baekhyun bấu chặt ga trải giường, chỉ cảm thấy chính mình bị đối phương đưa lên chín tầng mây, điên cuồng mà lại bất an. Là thật thoải mái, người này nhất định là thân kinh bách chiến để đổi lấy một thân bổn sự thật là tốt, mỗi lần tiến công đều đánh vào điểm G, khiến cậu muốn ngừng mà không được.

Park Chanyeol lại không hề báo trước mà dừng lại động tác, cúi xuống thân mình, có một giọt mồ hôi dừng ở mi tâm của Byun Baekhyun vì bất mãn mà nhăn lại.

"Tôi là ai?"

Người dưới thân hắn sau khi đạt được mục đích, qua ngày mai, có phải hay không sẽ thay đổi sắc mặt, chỉ vứt lại lạnh lùng sắc nhọn cho hắn?

"Park..... Park Chanyeol....."

Byun Baekhyun không phải loại người không có cảm giác an toàn, mà là người đang áp cậu rất không đáng tín nhiệm.

"Ai ở trong thân thể của em?"

Byun Baekhyun cố gắng mở đôi mắt bị mồ hôi làm cho mơ hồ, con ngươi phản chiếu bộ dáng người trên thân đang trầm mê trong biển dục, vẫn như cũ đẹp đến độ không cách nào hình dung.

"..... Park Chanyeol...."

Hữu khí vô lực giống như máy móc trả lời vấn đề của đối phương, chỉ tâm niệm ngóng trông người này tiếp tục động hạ thân, cho dù chỉ là vặn vẹo hạ thân một chút cũng có thể khiến thân thể ngứa ngáy của cậu đạt được sự an ủi.

"Em là của ai?"

"..... Park Chanyeol...."

Ra vào mãnh liệt đột nhiên như sấm chớp mưa rền đánh úp lại, cậu không thể nghe được cụ thể chất giọng quyến rũ thâm trầm ấy đang nói cái gì, chỉ có thể thông qua hành động hai cánh môi khép mở mà biết hắn đang nói chuyện. Phỏng chừng lại là đang nói câu gì khó nghe, đầy tính câu dẫn mị hoặc thôi.

Bàn tay bấu víu trên lưng đối phương trượt xuống cánh tay, một khắc cuối cùng khi ý thức bị tiêu tán, Byun Baekhyun mông lung nói với bản thân.

—— Xem như là bị chó cắn một lần đi, được cái chó này đẹp trai.

Byun Baekhyun thủy chung không có nghe được câu nói kia, không hiếu kỳ sao?

Hắn nói.

"Em là của tôi, đời này, cũng chỉ có thể là của tôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro