#2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Biện Bạch Hiền giờ ra chơi liền tức tốc chạy sang lớp Phác Xán Liệt, cậu đây là muốn mượn sách.

Mượn sách? Ừ, cứ cho là như vậy đi.

Vừa đến trước cửa lớp, Biện Bạch Hiền liền có chút giật mình. Rõ ràng biết Phác Xán Liệt từ lâu đã có nhiều người yêu thích, nhưng mà đông đến cái mức này. Không phải là đang đe dọa cái cơ hội mỏng manh được trở thành người yêu nam thần của cậu chứ.

Thật ra hôm nay vốn dĩ đông đến như vậy, bởi vì nơi này còn xuất hiện thêm một người đẹp nữa cơ. Chả là hoa khôi khối trên một lần gặp qua Phác Xán Liệt liền phải lòng khí chất hơn người kia, tim đập chân rung lấy can đảm cùng vẻ xinh đẹp của mình xuất phát đi tỏ tình. Loại chuyện hấp dẫn như này, đông người là chuyện đương nhiên.

Vừa hay Phác Xán Liệt muốn đi mua chút đồ ăn cho Biện Bạch Hiền, tiêu sái xuất hiện ngay cửa lớp. Mỹ nhân chộp lấy cơ hội, cười xinh đẹp nói.

-- Tôi không ngại cậu nhỏ tuổi hơn. Chúng ta hẹn hò đi.

Biện Bạch Hiền cao không quá đám đông, thân hình nhỏ nhắn nghe thấy lời kia liền cảm thấy bực mình, buộc miệng trả lời.

-- Không được!

Trời xui đất khiến, chỉ cần là người trong phạm vi một mét đều nghe rất rõ lời này, nhất loạt đưa mắt nhìn kẻ mới phát ngôn.

Phác Xán Liệt chân dài chết được, liếc mắt một cái liền phát hiện ra vị trí của người kia, còn nghe được giọng điệu khó chịu ghen tuông đáng yêu kia. Mới không nhịn được, khóe môi cong cong, cười đẹp đến kinh người, bước đến đâu đám đông lùi ra đến đó, rất thuận tiến bước đến chỗ Biện Bạch Hiền, hướng cậu nhỏ nói.

-- Không cần tức giận. Biện Bạch Hiền, ngoài cậu ra, tôi tuyệt không có hứng thú với ai khác.

| barotraan |

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro