Chap 28: Dạy người, vô tình hại thân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Nhưng tôi có điều kiện.

- Em nói đi.

- Tôi đáp ứng trở về, nhưng anh không được quản chuyện của tôi. Tôi cũng có công việc. - Ji Yong suy nghĩ một chút, đưa ra điều kiện.

SeungHyun không đáp, mái tóc đen ở phía sau gáy cậu cọ cọ một lúc, "Sợ tôi không nuôi nổi em?"

Ji Yong nghiêm túc lắc đầu "Không, nhưng tôi không muốn làm kẻ rỗi việc."

- Trước 5 giờ chiều phải trở về, có thể?

- Không, 7 giờ. - Ji Yong đáp.

- Được, nhưng em mỗi ngày phải chuẩn bị bữa sáng tối.

Ji Yong nhíu mày "Anh không phải không có đầu bếp."

- Nhưng tôi là thích em tự làm a. Em đáp ứng thì 7 giờ, không đáp ứng thì nếu về trễ tôi lập tức khiến em vài hôm không thể xuống giường! - Hắn giở giọng bá đạo.

Vô sỉ, Ji Yong lập tức đỏ mặt mắng trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn là méo xệch gật đầu. Sau đó lại nghĩ ra cái gì, bất mãn "Tôi là đáp ứng cùng anh trở về, cũng không có đáp ứng làm bạn giường hay người hầu của anh."

SeungHyun khẽ cười vuốt vuốt tóc mai của cậu "Em nhớ trước khi rời đi tôi đã nói gì không? Nếu để tôi bắt được thì thế nào?"

Một câu nhẹ nhàng, liền cứng rắn đem miệng của Ji Yong bịt lại, cậu thầm thở dài, vẫn là cậu thua rồi. Quanh đi quanh lại, cuối cùng vẫn là nằm bên cạnh hắn sao? Nhưng cậu cũng không có bài xích cái gì, tính tình thay đổi, con người cũng trở nên phóng khoáng, chuyện quá khứ đối vơia cậu cũng đã không còn tâm ma.

Hắn khẽ cười nhìn cậu muốn cãi lại không thể cãi, "Ngủ đi."

Ji Yong ngáp một gái, gật đầu tìm một vị trí thoải mái, nhắm mắt liền ngủ, cậu bị hắn hành đến không còn hơi sức.

-----------------------

- Ji Yong đâu rồi? - Seungri vào phòng phó tổng thấy không có ai, chỉ có Daesung ngồi ở làm việc trên sopha gần đó liền nhíu mày hỏi.

Daesung ngẩng đầu một cái cũng không thèm, anh đây cũng không thích cậu ta lắm, lúc nào cũng giở giọng bề trên, không thì cũng là ta đây rất hiểu người. "Cùng Choi SeungHyun ở một chỗ rồi."

- Cái gì? - Seungri trừng lớn mắt, "sao lại cùng hắn ở một chỗ?"

- Cậu hỏi tôi cũng vậy thôi, anh Ji Yong chỉ nói với tôi anh ấy đến chỗ hắn, còn lại đều không biết. - Daesung nhún vai, lắm chuyện, miễn sao đem được Choi thị về cho anh thôi, còn muốn quản chuyện riêng kẻ khác? Mơ đi! À mà sao lại cùng nhau ở một chỗ ấy nhể, không phải rất hận nhau sao? Daesung cũng dừng tay một chút, vẻ mặt trầm tư.

Seungri trầm mặc không nói gì, định tiếp tục truy vấn thì thấy Daesung một bộ trầm tư, có lẽ cũng chẳng biết lý do. Nhưng Ji Yong hôm nay rõ ràng biết có công ty đối tác đến, bản hợp đồng đều là cậu giữ, vì sao giờ này còn chưa đến công ty? Seungri nhíu mày, Ji Yong không phải loại người trễ nải công việc như vậy.

- Tổng tài, Jung tổng của Jung thị đã đến, hiện tại đang ở dưới tầng xe. - Đúng lúc này trợ lý đi vào báo cáo.

Seungri không biết Ji Yong muốn làm gì, nhưng chuyện trước mắt cậu ta vẫn phải đi đón Jung Hae In. "Daesunh, lấy hợp đồng kế hoạch lần này Ji Yong giữ đưa cho tôi."

- Anh ấy mang theo bên mình, văn phòng không có.

- Bản sao cũng không?

- Có, bất quá chưa quá hoàn chỉnh, cậu lấy không? - Daesung tay vẫn gõ phím máy tính, thi thoảng liếc nhìn chùm chìa khóa bên cạnh, hoàn toàn không chú ý Seungri.

- Cứ lấy...

- Không cần. - Còn chưa đợi Seungri mở miệng Ji Yong đã chỉnh tề trang phục bước vào, tay cầm theo một xấp tài liệu, bình thản ngồi vào ghế.

- Cậu muốn tiếp ông ta không? Tôi trực tiếp đưa hồ sơ cho cậu. - Ji Yong mỉm cười nhìn Seungri.

Seungri liền lắc đầu "Không cần, anh tiếp là được. Tôi chỉ sợ anh quên giờ nên mới tới hỏi thôi."

Ji Yong gật gật đầu "Yên tâm!" rồi quay sang Daesung nói "Em ra đón rồi dẫn ông ta lên phòng anh đi."

Daesung vâng một tiếng gập máy tính rời đi, trong phòng lúc này chỉ còn lại Seungri cùng Ji Yong, thấy cậu ta chăm chú nhìn mình một khắc cũng không rời, Ji Yong cười hỏi "Làm sao vậy?"

- Không có gì. - Biết mình thất thố, Seungri vội nói "Jung Hae In kia nghe nói là một tên háo sắc, nam nữ cũng không tha, anh cẩn thận chút!"

- A? - Ji Yong nghiêng nghiêng đầu nghi hoặc, "Tôi biết, cậu không cần lo lắng." Nói xong liền lật tài liệu xem.

Seungri đột nhiên thấy mình kỳ lạ, lại thấy Ji Yong không để ý đến, sờ sờ mũi đi ra ngoài. Làm sao vậy? Khi không mình lại lo lắng cho anh ta?

Chờ Seungri đi khỏi rồi Ji Yong lúc này mới từ từ ngẩng đầu, bên môi có một ý cười lạnh "Lee Seungri, đừng cho rằng giúp tôi hai năm tôi liền kiêng dè cậu, trên thực tế, vốn là do tôi tự mình đi lên, cậu ở sau lưng tính kế cũng không biết bao nhiêu nhỉ?"

------------------------------

Suốt buổi nói chuyện, Jung Hae In đều không rời mắt khỏi Ji Yong, ánh mắt thèm thuồng giống như muốn đè cậu xuống ngay vậy. Ji Yong bị hắn nhìn chằm chằm có chút khó chịu, lại thực nhẫn xuống hoàn thành văn bản, trong lòng không khỏi tính kế trả đũa.

Hợp tác lập thành, Jung Hae In nịnh nọt cười nói "Kwon phó tổng, mừng cho lần hợp tác này của chúng ta, cậu nể mặt tôi đến tham dự bữa tiệc, tôi mời nhé!" trong mắt còn không giấu được hiện lên vẻ dục cầu nhìn Ji Yong thèm khát.

Ji Yong lạnh nhạt cười, liếc mắt nhìn đồng hồ, vẫn có thể đúng giờ trở về liền gật gật đầu "Tôi sao có thể không nể mặt? Jung tổng là mở tiệc ở đâu?"

- Nhà hàng Tonight gần đây thôi, hôm nay cao hứng như vậy, liền đi thế nào? Xem như một lần cơm trưa chiều luôn. - Hae In hai mắt sáng rực.

Ji Yong cười khẽ gật đầu, đúng lên chỉnh chỉnh lại quần áo "Được." nói xong lại cầm điện thoại gọi cho Daesung "Sungie anh cùng Jung tổng đến Tonight, em đi theo anh nhé."

- Dạ được, em chờ anh ở tầng xe. - Daesung cười đáp.

Ji Yong dẫn đầu đi ở phía trước habws vài bước, hai người lên thang máy xuống thẳng tầng xe.

----------------------

Nhà hàng Tonight

Một đám người mè nheo ăn no say mềm, sắc mặt bị men rượu làm cho đỏ ửng. Ji Yong ngả ngửa người vào ghế, quần áo xộc xệch, không chút vươn tay cởi áo vest ra, tháo cà vạt vứt sang một chỗ, còn thuận thế đem mấy cúc áo sơ mi đều dựt mạnh ra, để lộ phần ngực trắng như có như không ẩn ẩn hiện hiện mấy dấu hôn ngân của mình.

Jung Hae In trừng lớn mắt nhìn cảnh này, mặt mày đỏ lét, khóe môi như muốn nhĩu dãi, loạng choạng đứng lên đi đến bên cạnh Ji Yong ngồi xuống.

Hắn xoa xoa hai lòng ban tay, nuốt nước miếng nhìn Ji Yong vô tình vô ý câu dẫn người lộ dần thân trên. Ji Yong men say hức hức mấy tiếng, loạng choàng chớp mắt "Jung tổng, ông qua đây làm gì?"

- À, à.. Không có gì, không có gì... - Hắn vội lắc đầu lắc tay cười trừ, thấy Ji Yong không nghi ngờ quay sang chỗ khác lại nhịn không được bắt đầu động tay động chân, ngón tay không an phận bắt đầu để trên đùi cậu chạy xuống.

Ji Yong nhếch nhếch khóe môi, mặc hắn, còn Daesung thấy cảnh này muốn cản, lại phát hiện là Ji Yong dung túng hắn làm liền nhíu mày ngồi yên không động đến.

- Jung tổng, ông làm gì a! - Ji Yong giọng mũi đem tay hắn gạt ra, lại không chút lưu tâm nghiêng cười tựa vào vai hắn nhắm mắt lại.

Hae In nuốt khan vài tiếng, không nhịn được vòng tay ôm lấy eo Ji Yong, ngón tay cẩn thận do dự ở trên mặt cậu sờ sờ mấy cái, Ji Yong lại như mèo ngoan chép chép chu miệng muốn né lại không muốn né làm hắn cả người càng thêm nóng rực.

Hae In đưa mắt nhìn xung quanh một lượt, Daesung mắt nhắm mắt mở vờ say rồi, hứng thú cười cười đùa giỡn mấy cô em xung quanh.

Thấy không có ai để ý đến mình, Hae In nổi bạo, hắn chậm rãi cởi bỏ cúc áo Ji Yong, dần dần trượt khỏi hai vai lộ ra xương quai xanh trắng nõn. Ji Yong hai mắt lướt qua ý lạnh, câu câu khóe môi, nghiêng nghiêng đầu mất điểm tựa ngả hẳn vào trong lòng ngực hắn.

Bất quá hành động này vừa xong, cậu lại cảm thấy có một đạo ánh mắt nhìn thẳng vào mình, hơn nữa còn không phải của Hae In hay Daesung.... Ji Yong khẽ mở mắt, lướt lướt qua lại, thấy hai người đàn ông quen thuộc.

Chết rồi, là Dongwook cùng SeungHyun.

SeungHyun ngồi xoay lưng về phía cậu, lúc này lại đang nghiêng người tựa tiếu phi tiếu nhìn về phía này, còn Dongwook lộ ra vẻ mặt vui mừng khi cười gặp họa, lắc lắc ly ruọu trong tay hướng cậu cười ngọt.

Ji Yong nuốt nước miếng, nhưng đã diễn liền phải diễn đến nơi, cậu vờ nhíu mắt như không nhìn rõ bọn họ, lại tiếp tục ngoan ngoãn tựa vào ngực Hae In cọ cọ.

- Thật đẹp... - Hae In cảm thán lướt ngón tay trên da thịt cậu, Ji Yong cố gắng áp chế mình, cậu chỉ nghĩ muốn đem ngón tay đó chặt bỏ xuống.

- Mèo con của cậu cũng đủ gan dạ! - Dongwook nhìn SeungHyun tán thuơngr.

Trong mắt SeungHyun lộ vẻ nguy hiểm, híp mắt nhìn Ji Yong vẫn câu dẫn người ngoài, "Quả thật đủ!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro