Chap 46: Tự tìm đường chết (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xong bữa, SeungHyun trước để cậu tắm rửa thay đồ rồi mới khiến Ji Yong đi lên tầng 4.

Ji Yong rất rất không tự nguyên nghe theo, cậu còn không có quên tầng 4 chứa cái gì trong đó đâu a.

Ji Yong đẩy ra cánh cửa sắt nặng ì, SeungHyun từ lúc nào đã ngồi sẵn trên chiếc ghế sopha duy nhất kia chờ cậu. Ji Yong nhìn anh, không biết phải nên làm gì, ngồi, đứng hay quỳ? Cậu đánh cho anh một ánh mắt mờ mịt.

- Qua đây quỳ xuống. - SeungHyun nhếch miệng cười ra lệnh.

- Anh đã nói... - Ji Yong không được tự giác lắm, cậu có chút phản kháng

SeungHyun đáy mắt trở nên âm trầm một mảnh, anh ngắt lời "Đừng quên thân phận của em ở đây."

Một câu, thật cứng rắn đem miệng Ji Yong bịt lại, cậu nhíu mày, vẫn đứng nguyên ở đó, bốn mắt gắt gao nhìn nhau.

SeungHyun thấy rõ cậu như vậy, quyết tâm cứng rắn hơn, đôi mày kiếm khẽ nhíu, ánh mắt không tự giác sắc lạnh hơn, cả người cũng bắt đầu tỏa ra khí thế nguy hiểm.

Cuối cùng, Ji Yong vẫn là đấu không lại, cả người cậu cứng ngắc đi đến bên cạnh anh, không cam nguyện quỳ xuống. Cậu vẫn còn đủ tỉnh táo để biết nếu không nghe lời sẽ là cái hậu quả gì.

SeungHyun vẫn như cũ không có thu về sát khí, anh dùng đôi con ngươi thâm trầm nhìn cậu, lạnh lùng, nguy hiểm khiến Ji Yong không tự chủ run người, cậu thùy hạ ánh mắt, không dám lại lộn xộn.

5 phút, 10 phút, 15 phút trôi qua, vẫn không có chút động tĩnh nào, Ji Yong trong lòng lo lắng phải hay không lại làm cái gì sai thì đột nhiên anh đứng dậy, đi đến cái tủ bên góc phòng lấy ra cái gì đó, về phần là cái gì, cậu không dám xem.

- Ngửa đầu. - SeungHyun ra lệnh, Ji Yong hơi ngẩng đầu, liếc đến vòng cổ da trong tay anh liền không tự giác mím môi một cái, ngửa đầu lên.

SeungHyun hơi cúi người, ngón tay thon dài đùa bỡn một chút ở cổ cậu, Ji Yong mấy lần không nhịn được đã muốn gạt tay anh ra nhưng cậu chưa kịp động đã bị anh ấn vào cuống họng một cái cảnh cáo.

SeungHyun cầm lấy cái vòng da màu đen đỏ, vòng ra sau cổ Ji Yong, căn đo chỉnh dây một chút liền "Cát" một tiếng, tự động khóa vào. Nguyên lai cái này dùng khóa tự động.

- Vòng cổ này dùng khóa vân tay của em cũng mở được, về sau chỉ cần về đến nhà tắm rửa xong phải đeo vào, nghe rõ? - Anh vân vê cái cổ trắng màu của cậu, nói.

Ji Yong nhíu mày một chút, vậy khác nào... Bỏ đi, vẫn là chính mình đồng ý làm nô lệ bù đắp. Mặc dù không nguyện ý lắm, nhưng Ji Yong phải thừa nhận rằng cái vòng da này, thực đẹp.

- Ngoan ngoãn một chút, đêm nay vẫn còn rất dài, đừng làm anh mất hứng.

Anh lùi lại mấy bước, nhìn ngắm 'lễ vật' trước mắt kia, cả người cậu bị bao phủ bởi một tông màu đỏ đen tỏa ra một chút huyền bí, mà màu đỏ lại kích thích thị giác của anh, thực sự khơi lên bạo tính.

- Ân, cởi quần áo ra. - Anh ra lệnh, anh không bắt cậu toàn thời gian trần trụi, nhưng anh vẫn có quyền yêu cầu.

Ji Yong ngón tay hơi cứng nhắc, cậu nhìn anh ánh mắt nghiêm khắc, đành nhanh chóng đem quần áo giải khai. Trực giác nói cho cậu biết, cậu còn chần chừ, liền không còn gì để mặc thật.

Ji Yong hoàn toàn trần trụi trong không gian, mặc dù đã bật điều hòa nhưng cậu vẫn không nhịn được nổi lên một tầng run rẩy, cậu có chút co quắp nhìn anh.

- Lạnh sao? Ân. - SeungHyun mỉm cười nhìn Ji Yong bại lộ trước mắt mình, ánh mắt anh lướt lên lướt xuống trên người cậu một lượt, không tồi, thân thể vẫn tốt như vậy.

Anh không nói hai lời liền đem cậu ôm lấy, thả dưới một giá đỡ cao.

- Đưa tay ra. - SeungHyun ra lệnh.

- Này... - Ji Yong quan ngại đưa tay mình về trước sau khi thấy anh cầm lên sợi dây thừng dày bằng ngón trỏ.

SeungHyun không nói hai lời liền đem hai tay cậu trói chặt với nhau, treo lên giá đỡ.

- Ách... - Cao, quá cao, chỉ có ngón chân có thể miễn cường chạm đất, Ji Yong chưa gì đã cảm thấy thống khổ khi toàn bộ trọng lượng cơ thể rơi vào mười ngón chân yếu ớt kia.

SeungHyun nhìn ra cậu nhăn mặt, nhếch mép cười "Đêm vẫn còn dài lắm, tiểu nô lệ,"  ngón tay nhẹ nhàng trượt dài trên thân thể trắng ngọc, cố tình ma sát qua hai điểm mẫn cảm trước ngực Ji Yong, xoa nắn. Cậu khóe môi nhẹ trào ra mấy tiếng rên rỉ. Chợt cảm thấy một trận ngứa ngáy nơi phân thân liền cúi xuống, SeungHyun lúc nặng lúc nhẹ gảy gảy đầu ngón tay vào quy đầu, lấy góc độ xảo quyệt đụng chạm lướt qua lướt lại, khiến phân thân của Ji Yong chậm rãi ngẩng đầu.

SeungHyun thấy cậu bán cương, khẽ cười bỏ dở, đi về phía ngăn tủ lấy ra một cái dương cụ hơn 15cm, lại khá thô, có gai, liền khiến Ji Yong thật sự hoảng sợ.

- SeungHyun... - Giọng cậu hơi run

- Anh ở đây. - SeungHyun trong mắt lướt qua ý cười, cố tình lắc lắc cái dương cụ trong tay trước mặt cậu.

- Có thể... Có thể không cần dùng không... Em thật sự biết lỗi rồi. - Ji Yong tích tụ hơi nước, đừng nói chỉ tính cái dương cụ kia quấy phá sẽ thực điên tiết, mà hiện tại trên người cậu còn gắn hai sợi dây xích nối với nhũ hoàn a, không cẩn thận hắn lại nối xích vào máy rung như lần trước thì thật sự xong cậu rồi.

SeungHyun đứng trước mặt cậu, tỏ vẻ nghiêng đầu suy nghĩ "Vậy em nói xem, em sai ở đâu?"

Ji Yong dùng cặp mắt long lanh nhìn anh, muốn anh bỏ qua phần này. Nhưng SeungHyun không ăn một bộ kia, anh gật đầu một cái như đã hiểu "Không muốn nói, vậy tiếp tục."

- Á đừng... Em nói, em nói, em nói còn không được sao? - Ji Yong trực tiếp nói lớn, nhưng quá muộn, ngón tay hắn đã bắt đầu ở sau hậu huyệt cậu bôi trơn rồi. Ji Yong không nhịn được run rẩy, cậu cố gắng giãy giụa thân người, thật sự cản trở được SeungHyun, nhưng rất mau, cậu đã phải hối hận.

SeungHyun bị cậu giãy dụa không vui, liền đánh hai cái mạnh lên mông cậu, khiến Ji Yong bất ngờ kêu đau. Anh cầm lấy chân Ji Yong, tách biệt hẳn trói vào giá đỡ đến cao hơn phần bụng, thành ra chỉ còn mỗi cậu em là thả mình xuống dưới

- Đừng... Đừng... Đau... - Ji Yong thanh âm nghẹn ngào, chân bị anh tách đến góc độ quá lớn, còn là trói ngược lên cao, cậu dù có trải qua huấn luyện độ dẻo cũng chưa làm tới mức này đâu, huống chi, theo tình hình hiện tại, chỉ sợ không phải thời gian ngắn.

- Biết vì sao em bị phạt không? - SeungHyun hài lòng nhìn tác phẩn hiện tại, nghiêm giọng hỏi.

- Hức... Biết, em lộn xộn. - Ji Yong giống như đứa trẻ bị người kia dễ, khuôn mặt ửng đỏ lên, nước mắt đọng trên khóe mi, một bộ dáng đáng thuơng thật sự.

SeungHyun vừa lòng nhìn biểu tình thống khổ kia, tốt bụng nhắc nhở "Còn dám lộn xộn, liền trói gập hai tay em xuống dưới."

Ji Yong nghe nói rùng mình, tưởng tưởng một chút đến chính mình trong bộ dáng kia, cả người gập xuống, chân bẻ cong lên, vậy... Khác nào mông cậu trực anh hùng nhếch cao như mời người đến... Nghĩ đến đây, Ji Yong cả người đều đỏ, lỗ tai cũng một mảnh phiếm hồng, dục vọng lại chậm rãi ngẩng lên kia.

SeungHyun nhìn cũng biết cậu là đang nghĩ đến bộ dáng kia, nhưng chỉ là tưởng tượng liền đã nổi lên phản ứng mạnh như vậy, thân thể thực mẫn cảm đâu. "Xem em, thích đến cả người đều đỏ, không bằng chúng ta thử một chút?"

Nói liền làm, Ji Yong thực sự khóc không ra nước mắt, anh tháo bỏ trói buộc trên tay cậu, ép cậu gập nửa ngời xuống dưới rồi đem tay phân biệt cố định, mà tư thế này, chính là phơi bày cặp mông no tròn kia ra ngoài.


- Rất dẻo dai, về sau để em tiếp tục vài khóa khiêu vũ nhỉ? - SeungHyun nhìn cặp bánh bao như khiêu khích mình kia, không nhịn được thực sự cạp xuống mấy cái, để lại hai bên mông một hàm răng thực đều. Ji Yong bị anh cắn đau không khỏi "Aaa.." vài tiếng, SeungHyun sau đó vươn lưỡi liếm nhẹ lên dấu răng của mình một chút mới thỏa mãn cười.

Mà Ji Yong vì đau, vì lạnh vẫn là vì xấu hổ, khẩu huyệt mềm mại không ngừng co rút, thoạt nhìn nhưng một cái miệng nhỏ đã lâu chưa cho ăn.

- Thiếu thao đến bộ dáng này? Xem ra Kwon tổng đây cũng không phải một bộ cấm dục. - SeungHyun bôi trơn ngón tay một chút, nhẹ nhàng chen vào cúc huyệt mê người đang hấp dẫn chính mình kia. Ngón tay anh va chạm thành thịt, khuấy động bên trong khiến Ji Yong dục vọng mờ mắt nhưng lại không thể nào thỏa mãn, cảm giác nửa vời đem Ji Yong đánh đến thống khổ. Cậu ứa nước mắt, cầu xin

- SeungHyun ... Em khó chịu... - Ji Yong hai mắt tích tụ hơi nước, mềm giọng.

- Ân? Ở đâu khó chịu? - SeungHyun biết rõ vẫn cố ý hỏi, vừa hỏi một ngón tay nữa lại tiếp tục chen vào, Ji Yong rên rỉ thành tiếng, lại bị anh đột nhiên nắm chặt phần gốc phân thân, cậu không khỏi hét đau ra tiếng.

- Ở... - Sắc mặt Ji Yong đỏ bừng, làm sao cũng không dám nói. SeungHyun thấy vậy cẩn thận rút hai ngón tay ra, ở phần nông cửa huyệt lại dừng đó một phen khuấy đảo. Ji yong thực sự ngứa ngáy đến phát điên "Ngứa... Khó chịu, SeungHyun..."

- Ngoan, nói rõ ràng. - SeungHyun ở bên tai cậu thì thầm, Ji Yong khẽ run thân mình cảm nhận hơi thở ấm nóng phả vào bên tai, cậu ngượng ngùng đè ra mấy tiếng tràn ngập khóc âm "Bên trong... Bên trong khó chịu..."

SeungHyun hài lòng nhìn Ji Yong rầu rĩ đáng thương chảy nước mắt, bất quá bộ dáng này của cậu chỉ là kích thích thêm suy nghĩ muốn thi bạo của anh thôi.

SeungHyun rút ra ngón tay, vỗ vỗ mông cậu mấy cái, lại đem dương cụ giả đã chuẩn bị tốt tiến vào. Ji Yong nhịn đau chịu loại cái loại dày vò tràn ngập khoái cảm này, không biết là nên khóc lóc vẫn là nên rên rỉ?

---------------------

Lẽ ra nay không định up đâu 😂 mà mai thi bữa cuối nên làm phước phát hehee 😁😁😁😁

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro