Chap 58: Kim cương đỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi phát hiện đó là một tấm bản đồ nhỏ, Ji Yong xoay tới xoay nhìn một lúc liền nhận ra đây vô tình lại chính là vẽ Maldives này, cậu hưng phấn đến thiếu điều vẫy đuôi a.

- Hướng kia, vòng qua bãi đá đó, a... Là gần sân trống của bãi biển.

- Em không cho rằng đây là trò lừa đảo? - SeungHyun thấy cậu muốn bơi đi, lập tức cầm tay cậu hỏi.

Ji Yong nghiêng nghiêng đầu nhìn anh, sau đó mỉm cười "Cũng không mất cái gì. Đi a." Cậu mới không sợ, có anh ở đây, ai làm gì được cậu nha.

SeungHyun bị nụ cười của cậu thuyết phục, cười cười nhún vai đeo lại mặt nạ, cùng Ji Yong bơi đi.

Tới nơi, Ji Yong nhíu mày ngó đến ngó lui cũng không thấy cái gì, cậu khoanh tay, mất hứng tựa vào lòng anh chu miệng "Thực sự là..."

Còn chưa đợi Ji Yong nói xong, SeungHyun liền nhéo lỗ tai cậu một cái rõ đau, sau đó cứ thế nắm lấy lôi cậu lặn xuống. Ji Yong bị đau thế nhưng lại không thể la lên được, chỉ còn biết cầm lấy tay anh dùng sức đẩy ra, muốn giải thoát cho lỗ tai đáng thuơng của mình. Nhưng cậu càng quẫy, anh càng nhéo chặt, cuối cùng Ji Yong bỏ cuộc, chịu đau mặc anh kéo đi.

SeungHyun cảm nhận cậu không còn phản ứng nữa mới buông tay, vòng qua eo ôm cậu kề sát ngực mình, nơi này gần bờ nên có vẻ nông một chút, không bao lâu liền thấy đáy biển. Ji Yong đứng vững trên cát liền tức giận gỡ tay anh ra, lạng vài vòng trốn đi.

SeungHyun hơi cười lắc lắc đầu, không nhanh không chậm đuổi theo phía sau.

Ji Yong lẩn sau đám san hô tránh đi, sau đó tìm thấy một cái hang động nhỏ, cậu tò mò tiến vào, núp ở một bên nhẩm chắc phen này thách anh tìn được em.

Cậu liếc mắt nhìn nơi này một lượt, có vẻ hơi tối, đột nhiên Ji Yong thấy ở sâu trong hang có ánh sáng nhẹ nhẹ phát ra, cậu nhướn mày nghi hoặc, bơi đến. Ji Yong trừng lớn đôi mắt nhìn cái thứ trước mặt mình, là một con tàu bị đắm?

Cậu bơi dạo một vòng quanh con tàu, linh cảm nói cho cậu biết nó có gì đó không đúng, nhưng cậu vẫn không lý giải được cái cảm giác ấy là gì. Con tàu này bề ngoài cũng không có gì đặc biệt, cậu tới gần, đưa mắt nhìn vào những khe nhỏ từ thân tàu bị nứt ra, đập vào mắt cậu là một buồng tàu được trang hoàng đẹp đẽ, mặc dù có chút cũ nát, nhưng nhìn ra vẫn những thứ sang trọng đi? Ji Yong ngó nghiêng xung quanh, tìm đường chui vào bên trong.

- Seung... - Cậu theo bản năng muốn quay lại tìm anh, lại nhớ ra ban nãy mình cắt đuôi ai kia chạy trốn, có lẽ cũng hơi bị lâu rồi đi, nghĩ đến bộ dáng anh rất có thể sẽ tức giận, Ji Yong bất đắc dĩ nuốt xuống nước miếng, trong đầu rối rắm có nên hay không tiếp tục ở nơi này. Nếu anh tức giận lên, ân, cậu nghĩ cũng không dám nghĩ!

Nhưng tò mò luôn là thứ có sức quyến rũ nhất, Ji Yong mím môi thực sự đánh liều đi vào bên trong. Tất cả nơi này, ngoại trừ căn phòng cậu lướt nhìn ban nãy, hầu hết đều đã trở thành một đống nát vụn, mạng nhệt giăng đầy.

Ji Yong cũng không quá quan tâm, điều làm cậu hứng thú duy nhất bây giờ là vì sao căn phòng đó bao nhiêu năm không bị phá hủy, cậu lách mình qua những thanh gỗ chắn ngang, không bao lâu liền thấy một cánh cửa.

Cậu đẩy cửa vào, vươn tay sờ sờ mọi thứ, cậu ngẩn ra. Là rất mới, không những vậy, còn là những thứ dù trên hiện nay cũng không dễ dàng có được, căn phòng này, vì sao?

Ánh mắt cậu kỹ càng đảo qua từng ngóc ngách, chợt dừng lại ở một chiếc hộp nơi góc phòng, Ji Yong đưa tay cầm cái hộp, phủi phủi lớp bụi xung quanh đi, cẩn thận mở ra.

Giữa những dòng nước trong xanh của đại dương rộng lớn, từ trong chiếc hộp phát ra một loại ánh sáng lay động lòng người, Ji Yong che miệng kinh ngạc, thất thần một lúc, khóe mắt trào nước ra... Bên trong hộp là một chiếc nhẫn kim cương đỏ, xung quanh đó lại còn có 6 viên nhỏ hơn mang đủ màu sắc của cầu vồng. Ánh sáng mà nó phát ra, là loại ánh sáng vĩnh cửu, giống như trái tim nở rộ lúc đang yêu, lại giống như hai dòng máu đang hòa làm một... Không có gì đặc biệt xảy ra, nếu như ngay tại mặt trong của chiếc nhẫn không khắc lên dòng chữ nhỏ 

"Belongs to Choi SeungHyun." 

Tay Ji Yong run lên, giống như cầm lấy chiếc nhẫn này là một điều quá sức đối với cậu, belongs to Choi SeungHyun... 

Từ phía sau, một vòng tay ôm chặt lấy eo cậu, Ji Yong cảm nhận được hơi ấm quen thuộc, cậu thả lỏng người, nghiêng đầu tựa vào ngực anh, tay run rẩy cầm chiếc hộp, không biết nên mở lời như thế nào.

SeungHyun không nghĩ đến Ji Yong cư nhiên sẽ khóc như vậy, anh có chút luống cuống, lại đau lòng, nhẹ nhàng xoa xoa đầu cậu. Chờ đến lúc Ji Yong bình tĩnh tâm tình, tiếng nấc cũng nhỏ lại, anh mới xoay người cậu lại, cầm lấy chiếc hộp kia lấy ra chiếc nhẫn. Nắm tay cậu, anh chờ đợi. Ji Yong tay không có chút sức lực nào, đến nâng cũng dường như nâng không nổi, ánh mắt cậu mê ly nhìn anh, đến lúc SeungHyun bắt đầu lo lắng nôn nóng thì cậu mới khẽ gật đầu. Trên mặt anh lập tức hiện ra mỉm cười, vui vẻ, nhẹ nhàng, anh khom người đeo chiếc nhẫn vào tay cậu.

Một khắc đó, giống như cả người Ji Yong chiếu sáng cả đáy đại dương sâu thẳm này. Ánh sáng đỏ của viên kim cuong vĩnh cửu, giống như một lời hứa hẹn của anh, rằng cậu thuộc về anh, và anh dành cả cuộc đời này để yêu thương cậu. 

Nhìn SeungHyun nghiêm túc lại vui vẻ đeo nhẫn cho mình, cả người cậu đều cảm thấy ấm áp, tâm tình chợt động, Ji Yong vươn tay còn lại sờ sờ mái tóc anh, SeungHyun thấy cậu như vậy, động tác trên tay không tự giác chậm đi một chút. 

Chiếc nhẫn về tay chủ, SeungHyun ngẩng đầu mỉm cười đầy tự tin nhìn Ji Yong, đối với Ji Yong mà nói, nụ cười này còn sáng hơn cả chiếc nhẫn kia nữa, nó tràn đầy sự tự tin của một ông trùm trên thương trường, tràn đầy nghiêm khắc của một vị chủ nhận, lại cũng tràn đầy yêu thương chiều chuộng của một người chồng mẫu mực. 

Ji Yong cầm lấy chiếc còn lại, nâng tay anh lên, cậu đeo vào ngón cái. Chẳng biết vì sao nữa, cậu chỉ thích anh đeo nhẫn ngón tay này, trông anh vẫn uy nghiêm vào quyền lực như trước đó, "Belongs to Kwon Ji Yong". SeungHyun thuận theo đưa tay mình đến, cảm nhận đôi tay nhỏ bé run rẩy trao nhẫn cho mình, anh ôm chặt cậu vào lòng, ôm chặt cậu vào lòng,... cảm giác này, thật sự rất kỳ diệu...

--------------------

Xong tuyển sinh rồi ố yeah 🎉🎉🎉. Tui sẽ ra chap thả ga 😂😂😂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro