Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giờ ra chơi, tại khu vườn hoa của trường, Baekhyun và Luhan đang ngồi ghế đá nói chuyện với nhau.

- Luhan hyung, hôm qua em nhớ là trước khi sang phòng hyung, em đã đặt đồng hồ báo thức

và đem đặt ở đầu giường rồi mà. Sao sáng nay lại ko nghe thấy gì??? Baekhyun ngu ngơ quay sang hỏi Luhan.

- Bacon, hyung xin lỗi. Tất cả là tại hyung, hôm nay hyung sẽ ở lại dọn dẹp lớp học, em cứ về trước đi. Luhan giật mình khi bị Baekhyun hỏi tới, cậu quay sang xin lỗi Baekhyun với vẻ mặt vô cùng hối hận.

- Vậy là hyung đã dậy tắt nó đi và ngủ tiếp đúng ko? Haizz...ko ngờ hyung cũng sâu ngủ như em vậy. Baekhyun ngán ngẩm thở dài.

- Ko phải....hyung....hyung đã ném nó ra ngoài cửa....và nó tan nát rồi...Nói xong câu này Luhan nhận ra bây giờ ko nên ngồi lại đây, vì Baekhyun đã bắt đầu bốc lửa.

- Hyung nói gì cơ??? Baekhyun méo mó, đỏ mặt tía tai nhìn Luhan.

- Bacon, hyung xin lỗi. Hyung phải đi vệ sinh một lát. Nói rồi Luhan chuồn luôn.

- Hyung tưởng em là thằng ngốc sao??? Hyung đứng lại đó!!! Baekhyun hét lên và đuổi theo Luhan. Mọi ánh mắt đều dồn về phía hai người.

---------Quay lại thời điểm 6h30p sáng nay.-------------

- Hai đứa dậy mau, trễ giờ rồi. Bà nội hôm nay cũng dậy rất muộn. Hôm qua bà ngủ rất ngon nên đến giờ mới dậy, nhìn đồng hồ đã 6h30p nên nghĩ là hai đứa cháu đã đi học rồi. Ra đến sân vẫn thấy cổng còn khóa nguyên. Bà vội chạy đến phòng Luhan và Baekhyun đang ngủ, mở cửa ra đã thấy chiếc đồng hồ tan nát nằm trước cửa. Bà chạy vào trong lôi hai đứa dậy.

- Chuyện gì vậy bà nội??? Luhan và Baekhyun vẫn còn mơ màng.

- Dậy đi học, hai đứa sắp trễ chuyến xe buýt duy nhất đến trường rồi kìa!!! Bà nội thúc dục.

"Đi học?", "Muộn giờ?" Hai từ đó đang được não bộ của Luhan và Baekhyun phân tích rất nhanh. 30s sau.

- Chết rồi...Luhan hyung nhanh lên ko chúng ta phải chạy bộ đến trường đó. Baekhyun bấy giờ la hét tứ tung, nhảy vội ra khỏi giường.

- Chạy bộ đến trường? Luhan vẫn chưa phân tích được hết câu nói đó, vẫn đang ngơ ngác thì bị bà nội lôi ra ngoài đánh răng, rửa mặt. *10 phút sau*

- Nhanh lên hyung, trễ xe bây giờ. Baekhyun đứng ngoài cửa gọi réo lên.

- Hyung xong rồi, đi thôi. Sau khi buộc nốt cái dây giầy, Luhan chạy vôi ra ngoài cổng. Baekhyun lại cầm tay Luhan kéo đi. Hai đứa ko kịp ăn gì cả, khi đi còn ko kịp chào bà một tiếng.

- Thôi xong, chúng ta phải chạy bộ thật rồi hyung ơi, xe đi được một đoạn rồi. Baekhyun mếu máo kéo Luhan chạy tiếp. Luhan ko biết làm gì chỉ biết chạy theo Baekhyun vậy thôi.

* 30 phút sau*

- Xin lỗi thầy chúng em bị lỡ xe nên đến muộn. Hai đứa chạy đến cửa lớp thì thầy giáo đã vào từ lúc nào rồi.

- Hai em cuối giờ ở lại dọn lớp cho tôi, ngày đầu tiên mà đã đi muộn. Thật ko may cho hai đứa khi gặp phải một ông thầy khó tính nhất trường.

- Dạ, tụi em xin lỗi. Hai đứa chỉ biết cúi đầu xuống mà nhận lỗi.

- Được rồi vào đi, lần sau ko được đi trễ nữa. Ông thầy khó tính nhắc nhở hai đứa rồi cho vào.

- Dạ. Hai đứa ngậm ngùi bước vào lớp.

Quay lại hiện tại-------------

--------Tại phòng vệ sinh nam

*RẦM...RẦM*

- Luhan hyung, hyung ra đây cho em!!! Nếu ko em phá cửa bây giờ!!! Baekhyun đuổi theo và phát hiện ra Luhan đã chui vào nhà vệ sinh để trốn. Cậu đến trước cửa phòng mà Luhan đang trốn trong đó, đập cửa rầm rầm. Ai đang ở trong đó cũng hoảng sợ mà chạy vội ra ngoài.

- Bacon, hyung xin lỗi. Hyung sẽ mua đền em cái khác, việc dọn lớp hôm nay cứ để hyung làm. Hyung xin lỗi mà!!! Luhan vẫn cố thủ bên trong.

- Hyung có biết đó là quà sinh nhật cuối cùng mà mẹ em tặng cho em ko??? Baekhyun hét lên.

- Hyung xin lỗi, hyung....hyung thật sự ko cố ý...Luhan nghe xong mà hết hồn, kiểu này Baekhyun nhất định sẽ ko tha cho cậu. Thôi rồi, vừa mới hôm qua hai đứa vui vẻ nói chuyện với nhau, bây giờ thì...chết thật rồi. Luhan đang thật sự rất lo lắng.

- Em sẽ ko chơi với hyung nữa, hyung ở trong đó luôn đi, đừng có mà về nhà nữa!!! Nói xong Baekhyun liền bỏ đi. Luhan nửa muốn nửa ko. Cậu muốn ra xin lỗi Baekhyun ngay bây giờ, muốn Baekhyun tha lỗi cho cậu, nhưng lại sợ Baekhyun sẽ đánh cậu te tua.

- Bacon, đừng giận hyung mà!!! Cuối cùng Luhan đã chịu ra, nhưng Baekhyun đã bỏ đi rất xa rồi. Cậu liền đuổi theo Baekhyun.

*RẦM....BỊCH*

- Á....ôi mẹ ơi, đau quá!!! Luhan ngồi dưới đất rên rỉ, cậu vừa va phải ai đó khi chạy ra đến cửa. Đang định đứng dậy xin lỗi thì.

- Cậu ko có mắt à? Đi đứng cái kiểu gì vậy? Cậu còn ko mau xin lỗi tôi à? Cậu con trai trước mặt đứng dậy nhăn nhó, khó chịu chửi Luhan.

- Cậu hay thật đấy, tôi đâu có cố ý đâu. Với lại ai bảo tôi ko xin lỗi, tôi chưa kịp nói gì thì cậu đã chửi tôi rồi. Luhan rất bực mình khi cậu học sinh kia ko có hiểu chuyện tí nào cả.

- Cậu còn dám nói nữa sao? Tại cậu mà giờ tôi....tôi...Cậu ta nói đến đây thì mặt đỏ lên, ấp úng ko thành lời.

- Sao? Sao? Sao? Cậu làm sao? Tôi định xin lỗi cậu rồi nhưng tại cậu làm tôi bực mình nên tôi sẽ ko xin lỗi cậu nữa. Tôi đi đây. Luhan nói xong phủi đít quần bỏ đi.

- Tại cậu mà tôi ko kịp vào nhà vệ sinh, tại cậu mà tôi ra ướt quần rồi đây này. Cậu học sinh kia hét lên sau đó chợt nhận ra mình đã hét quá to và có rất nhiều người đang nhìn cậu.

- Vậy sao? Vậy tôi xin lỗi, thành thật xin lỗi. Tôi có việc bận nên phải đi trước. Nói xong Luhan chạy thẳng.

- Cậu....cậu được lắm...tôi sẽ ko tha cho cậu đâu. Cậu học sinh đó gằn giọng, tia mắt căm phẫn hướng về phía Luhan.

- Oh Sehun cũng có lúc như thế này sao? Bị một thằng con trai khác chơi cho một vố. Một cậu học sinh khác tiến tới khoác vai Sehun, mắt cũng hướng về phía Luhan, miệng nở nụ cười trêu chọc Sehun.

- Park Chanyeol, cậu biết gì mà nói. Tớ ko dễ dàng bỏ qua chuyện này đâu, vì cậu ta mà hình tượng hot boy lạnh lùng của tớ đổ bể trong chốc lát. Sehun quay sang nhìn vẻ mặt của Chanyeol mà càng thêm bực, đấm cho cậu ta một phát vào bụng.

- A...sao cậu đánh tớ? Chanyeol kêu lên sau khi nhận một cú đấm vờ của Sehun.

- Tớ đi thay quần áo đây, xin cho tớ nghỉ tiết thể dục. Sehun nói xong bỏ đi luôn.

- Cậu định đi đâu? Chanyeol hỏi

- Tối nay tớ sẽ kể cho cậu. Sehun ko quay đầu lại, vừa đi vừa trả lời.

*Tại lớp Luhan*

- Cậu là Luhan phải ko? Một cậu bạn mắt to tròn khi thấy Luhan tiến vào lớp liền hỏi thăm.

- Ukm. Có việc gì ko? Luhan nhận ra đây là cậu bạn ngồi bàn bên trên bàn mình.

- Tớ là D.O. Baekhyun nhờ tớ nói với cậu là cậu ấy có việc về trước rồi. D.O. nói với Luhan.

- Vậy hả? Tớ cám ơn. Luhan cười với D.O. Có lẽ khi cậu cười với ai đó thì người đó sẽ trở thành bạn của cậu.

- Chúng ta làm bạn được chứ? D.O. hỏi

- Được, rất vui được làm bạn với cậu D.O. Luhan ngồi xuống bàn mình tiếp tục nói chuyện với D.O.

- Cậu và Baekhyun có chuyện gì sao? Tớ thấy lúc cậu ấy nhờ tớ chuyển lời đến cậu có vẻ đang rất giận.

- Ờ...Tớ lỡ làm hỏng cái đồng hồ của cậu ấy. Luhan mặt xị xuống, buồn rầu kể lại từ đầu đến cuối cho D.O.

- Chuyện là vậy hả? Ra là hai cậu là anh em. D.O. gật gù cái đầu khi nghe Luhan kể xong.

- Tớ và Baekhyun ko phải anh em ruột, chỉ là nhận nhau như vậy thôi. Luhan giải thích.
- À, thôi chết sắp vào lớp rồi. Đi thay quần áo thôi Luhan, tiết cuối chúng ta học thể dục đó. D.O. nhìn đồng hồ rồi dục Luhan đi.

- Ukm. Đi thôi. Luhan đứng dậy cùng D.O. bước đi. Nhờ có D.O. nói chuyện mà Luhan cũng phần nào đỡ buồn hơn. Sau khi học xong, D.O. đã ở lại giúp cậu dọn lớp.

- Cảm ơn cậu nha D.O., bây giờ tớ phải về xin lỗi Baekhyun đây. Mai tớ sẽ mời cậu ăn kem. Luhan cùng D.O. ra đến cổng thì tạm biệt.

- Ukm. Cố lên nha Luhan. Mai gặp lại. Nói xong D.O. và Luhan mỗi người một hướng ra về.

Trên đường về Luhan đã ghé vào một quán bán đồng hồ, chọn một cái dễ thương nhất, đẹp nhất về đền cho Baekhyun.

Vậy là ngày đầu tiên đi học đã kết thúc như vậy. Baekhyun giận Luhan, Luhan phải tìm cách xin lỗi Baekhyun. À còn nữa, Sehun đã chính thức quyết tâm gây chiến với Luhan, vì cái tội làm Sehun ra quần. Hix, thương Sehun ghê! Hình tượng hot boy lạnh lùng đã bị Luhan làm cho đổ vỡ. Vậy Luhan có nhận được sự tha lỗi của Baekhyun hay ko? Sehun đã nghỉ tiết học cuối cùng để chuẩn bị kế hoạch gì đó làm gì? Kế hoạch đó như thế nào? Luhan và Sehun đối đầu nhau ra sao? Hãy đón đọc chap 4 nha!!!

P/s: Có một lưu ý nhỏ. Ở chap 1 và chap 2, Luhan xưng anh với Baekhyun và Baekhyun cũng gọi Luhan bằng anh. Nhưng từ chap này mình sẽ đổi hết lại thành hyung nha mọi người. À, đọc xong nhớ cho mình nhận xét để lấy tinh thần viết tiếp ạ!!! Cảm ơn mọi người nhiều!!! ^^

B��B��B��B��B��B��B��B��B��B��B��B��B��B��B��B��B��B��B��B��B��B��B��B��B��B��B��B��B��B��B�����������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro