Chương 4: Ghen và bảo vệ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lần gặp lại ở trường quay này có chút đặc biệt, vì dù sao hai người cũng đã coi như chính thức quen biết nhau,tương lai lại còn cùng hợp tác.
Dương Nghiệp Minh nghĩ tới sau này sẽ có cơ hội tiếp xúc với người kia nhiều hơn liền cảm thấy vui vẻ.
Cũng giống như lần trước,khi Dương Nghiệp Minh tới nơi Diêu Vọng cũng đã có mặt ở trường quay.
Xung quanh cậu bây giờ là một dàn chị em bát nháo.Người này sờ tay,người kia bẹo má,người kia nữa xoa đầu,lại một người kia nữa khoác vai cậu thân mật.....Dương Nghiệp Minh nhìn,nhìn,lại nhìn đến đỏ cả mắt,mây đen bay đầy trên đầu.Thế mà tên nhóc kia lại chỉ biết đứng im một chỗ,lúng túng để mặc cho người ta sờ mó.
Vì thế bạn Minh nào đó đùng đùng tức giận đi tới,kéo tay Diêu Vọng để cậu đứng sau lưng mình,hướng mấy cô nàng đang kích động kia,lên giọng đe dọa:
"Ko được bắt nạt cậu ấy !"
Những cô gái kia ko những ko sợ hãi,còn bỗng dưng reo lên đầy phấn khích :
" A a a ~ đây chẳng phải là lạnh lùng,bá đạo công trong truyền thuyết sao ~ "
" Đúng thế,đúng thế tiểu Vọng cũng thật là khả ái,dễ thương nga ~ "
"Còn tính cái tính độc chiếm với tiểu thụ này nữa ~ "
" Hai người ngưng ngược cẩu độc thân đi~ tôi sẽ chết trước khi được nhìn thấy hai người hạnh phúc bên nhau đó,tôi nhất định sẽ chết ko nhắm mắt ~ "
Diêu Vọng đứng đằng sau Dương Nghiệp Minh,ngại ngùng ko dám lên tiếng. Dương Nghiệp Minh nghe lời nói nhảm nhí của mấy cô gái kia,câu sau còn khó nghe hơn câu trước,mặt cũng càng lúc càng khó chịu.Vì thế dứt khoát kéo tay bạn nhỏ Diêu Vọng, đi đến một chỗ an toàn liền bỏ tay cậu ra, bắt đầu lên tiếng chất vấn :
" Sao cậu có thể bất cẩn để bị họ bắt nạt như vậy hả ? "
Diêu Vọng chỉ lắc đầu,mỉm cười:
" Ko có đâu,thật ra mấy tỷ tỷ đó rất tốt,họ chỉ.....hơi kích động một chút.... "
Dương Nghiệp Minh càng tức giận:
" Họ tốt với cậu lúc nào?Cậu bị người ta bán đi ko biết còn muốn giúp họ đến tiền "
Diêu Vọng ko cho là đúng nhưng bị sự tức giận của người trước mặt làm cho có chút e ngại,liền nhỏ giọng nói :
" Tôi cũng đâu có ngốc như vậy,chỉ là tôi thấy họ rất tốt,tôi mới đến trường quay ko quen biết ai,họ liền rất nhiệt tình đến làm quen rồi nói chuyện với tôi...."
Đó là vì họ muốn tiếp cận cậu thôi.Dương Nghiệp minh thở dài một hơi,với lại ko phải cậu có quen biết tôi sao.
Vốn là muốn tức giận giáo huấn tên ngốc này một hồi,nhưng nhìn bộ mặt dáng thương hề hề của cậu lại ko nỡ mắng chửi.
Dương Nghiệp Minh nghĩ mình đúng là hết cách với người này rồi. Vì thế nâng tay xoa mái tóc mềm mềm của cậu,nhẹ giọng nói :
" Thôi bỏ đi,lần sau cậu nhớ cẩn thận một chút,ko thể dễ dàng tin người như vậy được "
Với tôi thì ko sao,trong lòng âm thầm bổ sung thêm một câu như vậy. Dương Nghiệp Minh suy nghĩ,ko phải cậu tự nhận hơn tôi hai tuổi sao,thế nào mà lại dễ bị dụ như vậy.Sau đó Dương Nghiệp Minh âm thầm quyết định sẽ thường xuyên để mắt đến tên nhóc này phòng khi cậu lại bị người ta khi dễ.
Quay trở lại với công việc,vì đạo diễn muốn đẩy nhanh tiến độ nên ngay từ những ngày đầu quay phim trường quay đã rất bận rộn.
Dương Nghiệp Minh đi làm người mẫu đã sớm quen với không khí dồn dập,khẩn trương này nên cũng ko cảm thấy lạ lùng gì.
Nhưng Diêu Vọng,nghe nói đây là bộ phim đầu tiên cậu ấy đóng,ko biết có cảm thấy áp lực ko. Dương Nghiệp Minh suy nghĩ liền có chút lo lắng,quay đầu sang nhìn Diêu Vọng lại thấy mặt cậu vẫn bình thản,liền hỏi :
"Cậu có cảm thấy hồi hộp không ?"
Diêu Vọng kiên định lắc đầu :
" Ko sao cả,tôi vẫn ổn! "
Thật ra trong lòng Diêu Vọng cũng đang cảm thấy khẩn trương muốn chết. Nhưng thầm nghĩ dù sao mình cũng hơn tuổi cậu ta,nên ra vẻ trưởng thành chín chắn một chút,ko thể tiếp tục để bị mất mặt thêm nữa.
Dương Nghiệp Minh thấy Diêu Vọng có vẻ bình tĩnh cũng ko nói thêm điều gì . Dương Nghiệp Minh cũng là lần đầu tiên đóng phim nên cũng ko có nhiều kinh nghiệm.Nhưng dù sao anh vẫn sẽ cố gắng giúp đỡ cậu hết sức mình.
Những ngày sau đó lịch quay dày đặc,mọi người ai cũng mệt mỏi,nhất là Dương Nghiệp Minh và Diêu Vọng vì hai người phải đóng phim liên tục.
Nơi ở của cả hai đều cách xa địa điểm quay nên đi lại có chút bất tiện.Vì thế đạo diễn liền đưa ra chủ kiến cho hai người ở chung để thuận tiện cho việc quay phim.
Dương Nghiệp Minh nghe xong ko nói gì nhưng thực tế đang mừng như mở cờ trong bụng.Có thêm cơ hội tiếp xúc với Diêu Vọng lại còn là ở chung với cậu nên đương nhiên cảm thấy vui vẻ.Chỉ còn chờ phản ứng của tiểu ngốc manh kia nữa thôi.
Diêu Vọng vẻ mặt cân nhắc một hồi liền đồng ý. Quả nhiên rất ngoan,rất nghe lời,Dương Nghiệp Minh trong lòng cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro