CHIẾC HỘP SỐ 4 [CÙNG NHAU]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi dần dần lấy lại ý thức, Rok Soo cảm nhận một sự mềm mại dưới đầu mình. Không giống như chiếc gối cao cấp mà anh thường nằm, nó như một thứ thần kì khiến anh an tâm mà muốn chìm vào giấc ngủ thêm lần nữa.

Làn gió nhẹ thoảng qua, làm những ngọn cỏ đung đưa và đưa anh trở lại với thực tại. Mọi thứ xung quanh mờ ảo, như thể anh đã trải qua một giấc mơ dài.

Chập chờn mở mắt ra, một màu đỏ rực rỡ đập thẳng vào ánh mắt anh, hình ảnh của chàng thiếu niên được chôn sâu trong kí ức một lần nữa hiện lên trước mặt khiến anh không khỏi rung động. Rok Soo khẽ nói :


"Cale." 


Gương mặt của người tóc đỏ dần hiện rõ trong tầm nhìn của anh.Đôi bàn tay thô ráp đầy những vết sẹo nhẹ nhàng chạm vào vào mặt Cale cứ như cậu sẽ vỡ bởi một cái chạm dù là nhỏ nhất.


"Ưm,là tôi Roksu. " 


Cale khẽ đáp lại, bàn tay nhỏ nhắn đặt lên tay Rok Soo, người tóc đỏ ân cần vén mái tóc đen của anh như một sự trấn an âm thầm giữa khung cảnh thảo nguyên mênh mông.  Ánh mắt cả hai chạm nhau rồi nở một nụ cười nhẹ, không có gì quá đặt biệt nhưng chừng đó đủ để khiến anh bình tĩnh. Giống như lần đầu tiên cả hai gặp nhau, bình yên và nhẹ nhàng.

"Mọi chuyện kết thúc rồi. "

"Vậy à. "

......

"em yêu anh, Rok Soo. "

"anh cũng yêu em, Cale. "


.


.


.


.


.


.


.


.


.


.


.


.


.


.

4/9/XXXX

Tang lễ của người anh hùng Kim Rok Soo được diễn ra. 

Trong ánh sáng mờ ảo của buổi sớm mai, khi sương mù còn vương trên những con đường lát đá cổ kính, khắp nơi trong vương quốc đều chìm trong không khí trang nghiêm và tĩnh lặng. Từng hồi chuông ngân dài từ nhà thờ lớn vang vọng khắp đế quốc, thông báo về sự ra đi của vị anh hùng đáng kính, người đã dẫn dắt mọi người qua bao khó khăn. Những bông hoa hồng trắng được để trước nhà của mọi người như một lời nhắc nhở u ám về nỗi mất mát to lớn vừa ập đến.

Trên quảng trường rộng lớn, một cỗ xe tang tráng lệ xuất hiện, được kéo bởi sáu con ngựa đen tuyền, mỗi bước chân của chúng đều vang lên đều đặn trên nền đá. Chiếc quan tài bằng gỗ sồi quý giá, khảm vàng và bạc, nằm uy nghiêm trên xe, xung quanh được bao phủ bởi những vòng hoa trắng, biểu tượng của sự thuần khiết và vĩnh cửu.

Tấm màn nhung đen dày che phủ một phần chiếc quan tài, nhưng ánh sáng của buổi bình minh vẫn len lỏi chiếu lên những họa tiết tinh xảo, lấp lánh trong ánh sáng yếu ớt.Đoàn rước tang kéo dài, dẫn đầu là những hiệp sĩ mặc áo giáp sáng loáng, đi theo sau là các giáo sĩ với những cây thánh giá bằng vàng trong tay.

Những người thân cận nhất với Kim Rok Soo, gồm các thành viên trong đội ngài đi bộ trong trang phục đen tuyền, đầu cúi thấp, đôi mắt ánh lên nỗi đau buồn sâu thẳm. Họ bước đi chậm rãi, từng bước chân như hòa cùng nhịp đập của trái tim nặng trĩu, tiếng khóc thổn thức của dân chúng vang lên khắp nơi.

Khi đoàn rước tiến vào nhà thờ lớn, nơi sẽ diễn ra lễ cầu hồn, những nến trắng thắp sáng cả không gian, tạo nên một bầu không khí linh thiêng và trang nghiêm. Bản nhạc vang lên, từng nốt nhạc như xuyên thấu tâm can, khiến không gian trở nên nặng nề hơn bao giờ hết. Những tiếng hát thánh ca, vừa bi ai vừa cao vút, hòa quyện với tiếng đàn, tạo nên một bản hòa tấu u sầu, như một lời tiễn biệt cuối cùng gửi đến vị anh hùng.

Sau khi lễ cầu hồn kết thúc, thi hài Kim Rok Soo được đưa vào một bí mật mà dân chúng không bao giờ biết và cũng sẽ chẳng đặt chân được, nơi sẽ là chỗ an nghỉ vĩnh hằng của vị anh hùng và vợ anh.

 Dưới ánh nến vàng leo lét, những người là gia đình anh nhìn anh lần cuối cùng trước khi chiếc quan tài nặng nề được đặt xuống hầm mộ. Đám đông đứng lặng, mắt nhìn theo trong im lặng, để lại không gian chỉ còn lại tiếng khóc nhỏ của những đứa trẻ và lời tiễn biệt cho linh hồn của người họ coi là gia đình của mình.

Khi nắp hầm mộ khép lại, một tia nắng cuối cùng của ngày mới chiếu qua cửa sổ kính màu, phủ lên không gian một lớp ánh sáng lộng lẫy, như một lời hứa hẹn về sự hạnh phúc của Kim Rok Soo ở thế giới bên kia với người anh yêu nhất, dù cho sự hiện diện của vị anh hùng đã trở thành quá khứ.

 Đám rước tan dần, nhưng trong lòng mỗi người, hình ảnh của vị anh hùng vẫn còn mãi, như một biểu tượng của sự vĩnh cửu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro