Chap 3 _ Thỏ Trắng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 3 _ Thỏ Trắng

Tuyên Vũ Đồng vui vẻ nói với mẹ , Phó thiếu gia cho cô cơ hội đi làm . Bà Tuyên cảm thấy kỳ quái , vốn không hi vọng con gái đi làm , chuyên tâm đi học là tốt rồi , nhưng con gái chưa từ bỏ ý định , ngàn xin , vạn xin , rốt cục cũng đành thỏa hiệp , ra điều kiện thành tích học tập không được thụt lùi

Cho nên , Tuyên Vũ Đồng liền vui vẻ bắt đầu làm việc

Mỗi ngày buổi tối 7 giờ đến 10 giờ , cô đến thư phòng lầu 3 tìm Phó Kỳ Tu trình diện , nếu như có việc thì làm , nếu như rãnh rỗi cô có thể ở một bên nghỉ ngơi , đọc sách chờ thiếu gia ra lệnh

" Tiểu người hầu "

" Dạ !!! "

Vốn đang trên ghế sofa bên cạnh đọc sách , Tuyên Vũ Đồng lập tức đứng dậy , đi đến bên bàn học , chờ thiếu gia chỉ thị

" Đến thư viện tìm mang 'Từ điển' lại đây !!! "

" Dạ !!! "

Cô xoay người rời khỏi thư phòng , từ lầu 3 xuống lầu 1 , vào thư viện lấy sách

Cô ở bên cạnh anh suốt nửa tháng , mới biết được anh mỗi ngày đều đọc sách đến tận 12 giờ đêm mới đi ngủ . Cô vốn là khó hiểu , chương trình trung học có nhiều đến mức phải đọc đến 12 giờ mới hết sao ??? Sau cô mới hiểu được sự việc căn bản không phải như vậy

Anh phi thường thông minh , tương lai là con trai độc nhất sẽ kế thừa thương nghiệp , từ nhỏ ở nhà đã được dạy cho rất nhiều loại kiến thức . Lấy trình độ hiện tại của anh , việc học trung học hoàn toàn không đáng để vào mắt , đã sớm tiếp xúc với các loại sách chuyên sâu dành cho sinh viên đại học . Hơn nữa , sớm có kế hoạch sau khi lên đại học sẽ bắt đầu đến công ty nhà thực tập , vì tương lai mà chuẩn bị

Thái độ chăm chú của anh làm cho cô phi thường bội phục , nhưng cũng cảm thấy như vậy rất khổ cực . May là mẹ đối với cô yêu cầu không cao , thành tích không cần nhất định phải thật tốt , chỉ cần có thể hoàn thành bài vở và bài tập là được

Cô đi tới thư viện , tìm một lúc lâu mới tìm được quyển 'Từ điển' theo như lời Phó Kỳ Tu nói , nhưng tìm được rồi cô lại ngây ngốc trước giá sách , không biết phải làm thế nào đem được sách lên lầu

'Từ điển' tổng cộng có 3 quyển , sách bìa cứng , mỗi một quyển cũng rất dầy , so với sách bình thường phải cao hơn gấp gấp đôi , một quyển ít nhất cũng phải nặng đến một kí lô

Cô thử lấy ra một quyển , quả nhiên nặng trịch . Nếu đem từng quyển một nhất định rất chậm , vẫn là một hơi đem cả ba quyển lên lầu là tiện nhất

Đem ba quyển 'Từ điển' vừa dầy vừa nặng , cô phải mất một phen khí lực , từ từ lên 3 tầng lầu , thở hồng hộc trở lại thư phòng

" Thiếu gia , 'Từ điển' đã mang tới rồi "

Cô nặng nề đem sách đặt lên bàn , thở ra một hơi

Phó Kỳ Tu nhìn thoáng qua , liền nói :

" Em mang cái này tới làm gì ??? "

" Ách ??? Không phải thiếu gia muốn em đi lấy sao ??? "

Cô ngu ngơ ở bên cạnh bàn học , cô nhớ kỹ rất rõ ràng , là 'Từ điển' không sai nha !!!

" Tôi hiện tại đang đọc sách tiếng Anh , cần tra thuật ngữ tiếng Anh chuyên ngành , như thế nào lại muốn em mang 'Từ điển' Trung văn tới đây ??? "

" Ách ??? Là như vậy a … "

Nhìn nét mặt nghiêm túc của anh , cô thật đúng là khó hiểu , chẳng lẽ cô thật sự nghe lầm ???

Không để cho cô có thời gian suy tư , Phó Kỳ Tu nói tiếp :

" Tôi muốn chính là 'Từ điển Khoa Học Kỹ Thuật tiếng Anh' , mau đi đổi lại , lần này đừng nhầm nữa "

" Dạ "

Cô không thể làm gì khác hơn là ôm lấy mấy quyển từ điển Trung văn vừa dầy , vừa nặng lần nữa rời khỏi thư phòng

Phó Kỳ Tu nhìn bóng lưng cô cố sức ôm sách rời đi , nét mặt vốn nghiêm túc lại dấy lên một nụ cười giảo hoạt

Cô càng biết điều tùy ý anh chà xát , bóp nghiến , anh càng muốn trêu cợt cô . Những ngày tháng khô khan của anh trước đây chưa từng có niềm vui thú giống như vậy . Không biết tại sao , anh chính là đặc biệt thích khi dễ cô , rất có cảm giác thành tựu , cũng rất có cảm giác mới mẻ

Tóm lại , anh sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô !!!

Tuyên Vũ Đồng trở lại thư viện , đem sách trả lại chỗ cũ , tìm một lúc lâu mới tìm được 'Từ điển Khoa Học Kỹ Thuật tiếng Anh' theo lời Phó Kỳ Tu nói , hoàn toàn không nghĩ bản thân mình đang bị đùa bỡn , ôm lấy sách nhanh chóng lên thư phòng

Sau khi trở về thư phòng , nàng lơ đáng nhìn về phía đồng hồ báo thức treo trên tường , cây kim chỉ còn kém 5 phút là đến 9 giờ

" A , sắp đến 9 giờ rồi , em đi lấy điểm tâm "

Đầu bếp của Phó Gia mỗi ngày đều sẽ vì thiếu gia chuẩn bị một loại điểm tâm khác nhau . Tuyên Vũ Đồng đi xuống phòng bếp , cắt một khối bánh ngọt đặt ở trong mâm , bưng lên lầu cho anh

Trong lúc cô mang bánh ngọt lên , Phó Kỳ Tu hỏi :

" Có trà không ??? Tôi muốn uống trà "

" Dạ , em lập tức chuẩn bị "

Cô ngay cả thời gian nghỉ ngơi lấy hơi cũng không có , tựa như con ong mật chăm chỉ bay ra bay khỏi thư phòng đi pha trà

Chỉ trong một buổi tối , cô không biết mình đã đi lên , xuống lầu bao nhiêu lần . Trong lúc cô bưng tách trà ngon , vô cùng cẩn thận đi qua chỗ rẽ cầu thang lầu hai , sau lưng đột nhiên vang lên thanh âm của một tiểu nam sinh

" Chị !!! "

Tuyên Vũ Đồng xoay người :

" Lý Hòa , có chuyện gì ??? "

" Chị , chị đừng có đần như vậy có được không ??? "

Tuyên Lý Hòa tức giận nhướng mày

" Hắn ta là cố ý đùa bỡn chị , chị càng loay hoay xung quanh , hắn ta càng vui vẻ "

Cậu mặc dù mới có 6 tuổi , so với chị gái là Tuyên Vũ Đồng trưởng thành sớm hơn không ít . Theo như cậu quan sát thấy , tên Phó thiếu gia này chính là thích sai chị cậu làm một đống chuyện , nhìn cô loay hoay xung quanh hắn . Hết lần này đến lần khác , cô đều loay hoay rất vui vẻ , một chút cũng không có phát hiện bản thân mình đang bị người ta khi dễ . Cậu nhịn không được lắc đầu than thở , cậu sao lại có một chị gái chậm hiểu như vậy ???

" Lý Hòa , em không nên nói thiếu gia như vậy , thiếu gia thật sự cần chị giúp "

" Có mới lạ , em đoán nhất định là bởi vì chị không cẩn thận nhìn thấy 'nguyên hình' của hắn , khiến khiến cho hắn không vui , cho nên mới tìm lý do để khi dễ chị "

Trên dưới người hầu trong Phó Gia đều biết , Phó Kỳ Tu rất kiêng kỵ người khác nhìn thấy song sắc đồng của anh ta , cậu suy đoán như vậy rất hợp lý

" Đủ rồi , đừng nói tiếp nữa !!! "

Tuyên Vũ Đồng sắc mặt nghiêm nghị , cứng rắn cảnh cáo em trai , nhịn không được thay Phó Kỳ Tu bất bình

" Thiếu gia không phải là người xấu như vậy "

Tuyên Lý Hòa thật cảm thấy bất đắc dĩ , chị của cậu nhất định chính là đứa ngốc dù bị bán vẫn cứ vui vẻ giúp người ta kiếm tiền

" Được rồi , mẹ đâu ??? "

Tuyên Vũ Đồng đột nhiên nhớ tới

" Ở trong phòng của phu nhân , giúp phu nhân đấm bóp "

Kể từ khi bà Tuyên đến Phó Gia , Phó phu nhân liền có thêm một người hợp cạ để nói chuyện , buổi tối bà Tuyên thỉnh thoảng đến đám bóp cho phu nhân , hai người thuận tiện tâm sự

" Tuyên Lý Hòa , chờ sau khi mẹ về phòng em cũng không được đem những lời này nói với mẹ . Nếu hại chị không thể tiếp tục đi làm , chị sẽ không để ý tới em nữa "

Cô cố uy hiếp nói

" … "

Cậu tức giận mím môi không nói

" Tốt lắm , cứ như vậy , chị còn có việc , không rảnh cùng em nói chuyện "

Cô vội vàng lên lầu , thừa dịp trà vẫn còn nóng đưa đến thư phòng

Tuyên Lý Hòa giận dỗi xoay người trở về phòng

" Chị hai ngốc , em không thèm quan tâm đến chị nữa !!! "

Tuyên Vũ Đồng biết em trai rất quan tâm đến cô , nhưng cô cảm thấy những gì mình làm đều là chuyện thuộc bổn phận của cô , làm gì có ai bắt ???

Cô một lòng muốn kiếm tiền giảm bớt gánh nặng cho mẹ , không có nghĩ nhiều như vậy , bất kể thiếu gia muốn cô làm cái gì , cô cũng sẽ không chối từ , chỉ trừ —

Ngày hôm đó , chính là một ngày chủ nhật đẹp trời , mặt trời nóng rát treo trên cao , trừ phi bất đắc dĩ , nếu không ai cũng không muốn đi lại dưới ánh mặt trời

Tuyên Vũ Đồng sau bữa trưa liền đi học bổ túc , không ngờ đột nhiên đến 'kỳ' , bụng mơ hồ đau , cho nên chỉ học được một tiết , cô liền xin phép trở về Phó Gia nghỉ ngơi . Không nghĩ tới vừa mới đi vào Phó Gia , đã gặp ngay Phó Kỳ Tu vừa lúc xuống lầu

Phó Kỳ Tu thấy cô trở về , không có chú ý tới sắc mặt tái nhợt của cô , trong mắt hiện lên tia sáng . Anh đang cảm thấy không thú vị , cô trở lại vừa đúng lúc

" Tiểu người hầu , tôi muốn đi bơi ở hồ bơi , em đi chuẩn bị khăn lông lớn "

Phía sau , trong hoa viên Phó Gia có một hồ bơi ngoài trời , vào những lúc trời nóng nực , Phó Kỳ Tu thường đi bơi

" Ách ??? Nhưng là em … "

" Em không rảnh ??? "

Phó Kỳ Tu nhướng lông mày , nói rõ không muốn bị cự tuyệt

Tuyên Vũ Đồng vô ý thức sờ sờ bụng mình , bất quá chẳng qua là ở một bên chờ mà thôi , nhìn xem thiếu gia thiếu cái gì thì lấy cái đó , cũng không mệt gì . Cô suy nghĩ trong chốc lát , gật đầu , thuận ý anh

" Được , em đi chuẩn bị khăn lông lớn "

Cô đến phòng giặt quần áo , cầm theo khăn lông sạch đi ra , đi tới bên cạnh hồ bơi , chờ thiếu gia sai khiến . Bên cạnh hồ bơi bày ra hai ghế nằm có tán che nắng , cô thân thể không thoải mái , đứng phơi nắng càng khó chịu , liền nhanh chóng đứng vào dưới tán che nắng

Cô cầm khăn lông , có chút không yên lòng . Nếu như là bình thường , cô rất có tâm tư nhìn ngắm Phó Kỳ Tu động tác bơi vừa chuẩn xác , lại đẹp đẽ , trong lòng len lén sùng bái anh vừa học giỏi , giỏi vận động , rất lợi hại mà không nỡ dời đi ánh mắt . Nhưng hôm nay cơ thể không thoải mái , không chút tâm tình xem xét 'cảnh đẹp' trước mắt

Cô vẫn tự vuốt bụng , mơ hồ cảm thấy đau , cảm giác tụa hồ như so với ban nãy càng đau hơn . Trên đầu mặc dù có tán che nắng , nhưng nhiệt khí bốc lên vẫn khiến cô thấy không thoải mái . Đầu tiên là đầu óc choáng váng , ngay sau đó tựa hồ có chút say , mệt mỏi quá nhắm mắt lại …

Cô lắc lắc đầu , hy vọng có thể thanh tĩnh một chút , nhưng vẫn cứ một ngất đi . Mệt mói quá , thậm chí những cảnh tượng trước mặt cũng bắt đầu mờ dần , càng ngày càng khó mở mắt ra …

° Bá °

1 tiếng , Phó Kỳ Tu từ dưới bể bơi trồi lên , định lên bờ . Tuyên Vũ Đồng cố gắng tỉnh lại , đi tới bên thanh cạnh bể bơi , chuẩn bị đem khăn lông lớn đưa cho anh

" Thiếu gia … khăn "

Cô vì ngồi xổm người xuống , cơn chóng mặt mãnh liệt lại đột nhiên ập tới , trọng tâm không vững khẽ lay động , liền ngã về phía trước

" A —— "

Phó Kỳ Tu sửng sốt , lên tiếng kinh hô

" Uy , chờ một chút —— a —— "

.__.__.__End Chap 3__.__.__.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro