Chap 5 : Khó Ngủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rating: R
Summary: Sự im lặng thuyết phục nhất là khi hai đôi môi hòa quyện trong cùng 1 nụ hôn - Khuyết danh.

Chap trước:
“…Đôi mắt anh lang thang ngắm nhìn mọi nơi trên khuôn mặt cô. Mọi giác quan đã được đánh thức trên cơ thể nhạy cảm đang đối diện anh và tạo nên hiệu ứng tuyệt vời. Anh nhìn chăm chú vào khuôn mặt xinh đẹp đó, đôi má hồng, đôi mắt nâu đen, chiếc mũi nhỏ và bờ môi hoàn hảo. 
“Không. Anh không nhìn em như một cô em gái nhỏ nữa, Naeun.”
Từ khi em 17 tuổi…”


Chap 5 : Khó Ngủ 

Taemin cảm thấy cạn kiệt, cả về thể chất lẫn tinh thần. Anh ấy đã thiếu ngủ kể từ khi Naeun đến sống cùng anh. Anh không thể ngủ được vì suy nghĩ Naeun đang ngủ ngay bên cạnh phòng anh, thực sự là không chịu nổi. Anh lăn lộn xung quanh giường, không thể thoát khỏi hình ảnh Naeun ở bên. Cơ thể của anh nóng hơn và ngứa ran suốt khoảng thời gian đó. Và sau khi nguyền rủa chính mình, anh đứng dậy ra khỏi giường, đi về phía phòng tắm và tắm khá lâu bằng nước lạnh vào lúc nửa đêm . Anh ấy thực sự thảm hại!

"Good morning! " Naeun kêu lên vui vẻ khi nhìn thấy Taemin bước vào phòng bếp.

"Morning... " Taemin đáp lại với giọng mệt mỏi và cái ngáp dài ngái ngủ.

"Ôi trời, anh trông thật ... " Naeun đã nhìn qua sự xuất hiện của Taemin và mỉm cười, "... rạng ngời!" Taemin mặc một chiếc áo thun màu trắng nhàu nát , quần pajama màu đen và tóc thì rối bù trên đầu. Râu buổi sáng đã mọc ra xung quanh cằm , trông rất khác với sự xuất hiện gọn gàng thường thấy của anh. Anh quyết định mặc một bộ quần áo ngủ nghiêm trang tề chỉnh từ bây giờ vì Naeun đang sống với anh. 

Vâng, đúng vậy! Taemin cay đắng nghĩ khi mắt anh quét qua chiếc quần short, áo thun ôm sát thân người với mái tóc được ghim gọn gàng của Naeun. Cô ấy đang giết chết tôi!

Taemin càu nhàu và ngồi lên ghế. "Cà phê của anh đâu?"

Naeun đặt cốc xuống trước mặt Taemin và anh nhấm nháp nó với một tiếng thở dài. "Đây là thiên đường!" Anh biểu lộ khoan khoái sau khi chất nóng tràn đầy cơ thể mình. "Anh cảm thấy mới mẻ thật đấy!"

Naeun đảo mắt rồi ngồi xuống đối diện anh, cũng trên một chiếc ghế khi cô nhấm nháp cà phê của riêng mình. Cô đã làm ít bánh mì nướng và lấy một hộp nước cam ra khỏi tủ lạnh, đổ vào hai ly, một cho cô và một cho Taemin.

"Em biết không? Anh nghĩ rằng anh thích có em trong nhà của anh bây giờ... " Mặc dù điều đó khiến anh khó ngủ vào ban đêm.

Naeun mỉm cười với anh. "Phải rồi, anh đang tìm kiếm một người có thể nấu bữa sáng ..."

"Cả bữa trưa và bữa tối nữa, em đừng quên đấy... " Taemin thêm vào với một nụ cười mỉm và Naeun ngạc nhiên với bản thân mình khi nghĩ rằng Taemin trông rất gợi cảm, anh ngồi ở đó, mỉm cười nhìn cô với mái tóc lộn xộn và bộ râu chưa cạo của mình.

Lắc mình khỏi suy nghĩ đó, cô mỉm cười với anh. Cô ăn bánh mì nướng của mình trong im lặng khi cô nhìn anh nhấp từng ngụm cà phê. Taemin không hề biết là Naeun nhìn chằm chằm vào mình vì anh đang vùi đầu vào tờ báo. Anh đọc rất hăng say và cười khúc khích một chút bất cứ khi nào anh đọc được một tin tức thú vị.

Naeun nhìn kỹ anh. Thật buồn cười , mặc dù cô đã ở trong nhà của Taemin trong một tuần, nhưng cô không bao giờ cảm thấy mệt mỏi khi nhìn vào sự xuất hiện buổi sáng của anh ấy. Anh khác với những lúc thông thường. Anh trông trẻ hơn nhiều so với lứa tuổi của mình, 25 tuổi với mái tóc rối và râu mọc không trật tự. Một số người có râu sẽ làm cho họ nhìn trưởng thành hơn, nhưng điều đó không đúng với Taemin.

Naeun giấu nụ cười của mình khi cô chăm chú nhìn các cử chỉ của anh, bắt đầu từ mái tóc trên đầu, cái cau mày của anh khi anh đọc báo, đôi môi đỏ mà có lúc khiến cô muốn thử vị của nó, bộ râu buổi sáng mà Naeun mơ ước được chạm vào, chiếc cổ dài của anh, rồi xuống vai, xuống đến bắp tay của anh .

Naeun cảm thấy lúng túng trên chiếc ghế của mình và bắt chéo chân. Cảm giác quen thuộc bắt đầu lan khắp cơ thể cô và cô ấy vắt chân chặt hơn khi mắt cô nhìn anh say đắm. Cảm giác ấm áp đến ngay với cơ thể cô, giống như mỗi khi cô nhìn anh, thậm chí khi anh chỉ đứng bên cạnh cô hoặc chỉ nhìn cô với đôi mắt nâu của mình.

Áo sơ mi không thể giấu được cơ thể cường tráng của Taemin. Mặc dù anh đã làm việc tại văn phòng gần như toàn thời gian, nhưng anh không bao giờ quên tập thể dục và anh cũng chơi bóng rổ với bạn đại học cũ của mình. Vâng, nhờ vào những môn thể thao mà giữ được cơ thể cường tráng như thế!

Cô biết cô rất kì lạ, khi nhìn anh trai của mình theo cách đó. Nó không thích hợp hoặc thậm chí có thể gọi nó là tội lỗi, có những suy nghĩ không bình thường và khao khát khác biệt đối với anh trai. Nhưng…

Naeun mỉm cười khi cô nhìn anh mơ màng. Cô đã làm những điều cấm kỵ khi cô 18 tuổi. Cô không quan tâm mọi người nghĩ hay nói gì về mình. Một số bạn bè của cô còn đặt biệt danh cho cô vì hành vi bất thường của cô đối với anh trai mình, nhưng cô không quan tâm về nó. Điều quan trọng là cô thích anh trai mình rất nhiều, đó là điều tất nhiên và bao gồm cả những cử chỉ hoàn hảo của một người anh trai mà cô coi chúng như của bạn trai mình vậy. Cô yêu những lời ngọt ngào và khích lệ của anh mà anh luôn luôn thì thầm vào tai cô bất cứ khi nào cô thấy buồn, yêu nụ cười của anh khi cô cần một người nào đó để mỉm cười với mình, và hơn hết là cô yêu… sự động chạm của anh ấy.

Anh nghĩ rằng cô đã ngủ.

Nhưng không hề.

Làn da của cô vẫn còn ngứa ran mỗi khi cô nhớ đến đêm ấm áp đó.

Các ngón tay run rẩy, lướt trên cơ thể của cô, nhẹ nhàng, êm dịu…

"... NAEUN!"

"GÌ Ạ??!" Cô nhảy từ ghế của mình xuống và không nhận ra rằng cô vẫn đang giữ cốc nước. "Oh, chết tiệt!" Cô nguyền rủa khi cà phê nóng bị đổ lên đùi trần của cô.

"NAEUN!" Taemin kêu lên hoảng sợ.

"Chết tiệt! NÓNG QUÁ!" Cô hét lên như nước nóng đang đốt cháy làn da.

Ngay khi đó, Taemin đã đi nhanh về phía cô, lấy một số khăn ăn và đặt nó trên đùi cô.

"Chết tiệt... " Naeun chửi thề qua hơi thở trong khi mắt đầy nước vì cảm giác đau rát.

"Chết tiệt!" Taemin đứng lên ngay lập tức và tìm kiếm xung quanh. "Cầm lấy!"

Anh đã đi đến bồn rửa và lấy một số khăn ăn ướt, hy vọng nó sẽ làm cho cơn đau dịu đi. Anh trở lại trước mặt Naeun, người đang cố gắng hết sức để không khóc và đổi các khăn ăn khô. Anh lau nhẹ nhàng trên vùng da bỏng và trái tim của anh đập liên hồi khi nhìn thấy làn da của cô dần chuyển sang màu đỏ.

Anh chạm vào làn da cô bằng đầu ngón tay của mình và đột nhiên cảm giác quen thuộc chạy ngay vào cơ thể anh. Nếu Naeun đọc được anh đang nghĩ gì thì cô có thể biết anh trai cô là loại anh như thế nào rồi.

Anh tận hưởng giây phút này, khi anh có một cái cớ để tự do chạm vào cô. Trái tim anh quặn thắt khi anh nhớ lại việc gì đã khiến cô làm đổ cà phê của mình lên đùi. Đó là bởi vì anh làm cô giật mình.

“Anh rất xin lỗi... ", anh nói với giọng nhỏ nhẹ khi ngón tay nhảy múa trên làn da mịn màng.

Naeun buông ra một âm thanh mà Taemin không thể hiểu và anh nhìn lên. Những gì anh nhìn thấy tiếp theo đã hoàn toàn ném anh ra xa. Naeun đang nhìn anh mơ màng, đôi mắt cô đã nói tất cả mọi thứ mà Taemin có thể hiểu được nhưng không thể mô tả nó. Và anh chưa bao giờ nhìn thấy cô ấy đẹp như lúc này. Biểu hiện của cô dịu lại khi cô nhìn anh chăm chú và Taemin nhận ra rằng đã hiểu phần nào về cô thời gian dài trước đây. Và điều tiếp theo anh biết, tâm trí của anh đã lu mờ, thay thế bằng nhu cầu muốn có cô gần với anh hơn.

Anh chạm nhẹ chân của Naeun và nắm nhẹ nhàng cả hai bắp đùi khi trượt giữa hai chân cô. Đưa tay đến eo cô và kéo cô về phía trước khiến chân cô gần như quấn quanh eo anh. Naeun dường như không biết có điều gì đó bất thường xảy ra giữa họ. Cô cảm thấy rằng bầu không khí đã thay đổi nhưng cô không chú ý nữa. Cô cảm thấy sự thay đổi bầu không khí luôn xuất hiện mỗi khi cô gần anh.

Anh không nói gì, chỉ chăm chú nhìn vào cô. Đôi mắt của anh bị đốt cháy với niềm đam mê và tình yêu của mình dành cho cô. Sẽ là may rủi nếu cuối cùng cô có thể nhận ra tình cảm của anh nhưng anh không quan tâm. Tất cả những gì anh quan tâm là có cô trong vòng tay, như cách cả 2 đang làm lúc này.

Tay cô chạm vào má anh, chầm chậm đi xuống bộ râu buổi sáng của anh và anh đã phải ngăn tiếng rên của mình vì sự phấn khích đến tận sống lưng khi anh cảm nhận được cái động chạm đó. Họ vẫn còn nhìn nhau chằm chằm và Taemin cúi về phía trước, không biết chính xác hoặc nhận ra mình đang muốn làm gì.

Đôi môi của họ chuẩn bị va chạm, một người nào đó quyết định xuất hiện làm chuông cửa reo lên. Taemin nguyền rủa thầm khi anh cố xua đi cảm giác run rẩy và bước ra khỏi nhà bếp, tiến về cửa trước.

Hãy tưởng tượng xem Taemin tức giận như thế nào khi anh mở cửa và gặp người đưa thư vô tình gửi nhầm địa chỉ. Sau khi anh càu nhàu khó chịu với người đàn ông , người đó đã xin lỗi anh không ngừng, anh đặt các bức thư đó lên bàn và chộp lấy thư của mình từ người đàn ông. Anh đóng cửa ngay trước mũi người ấy. Anh ném thư lên bàn và quay trở lại nhà bếp, hy vọng rằng Naeun vẫn sẽ ở đó. Nhưng anh đã phải thất vọng khi anh nhận thấy không còn ai. Dường như Naeun đã đi lên lầu, vào phòng cô ấy rồi.

Taemin thở dài nặng nề và ngồi phịch xuống ghế. Tất nhiên, bây giờ cô ấy sẽ không muốn ở cùng phòng với anh sau những gì anh đã có ý định làm trước đó. Làm thế nào anh có thể ngu ngốc đến như vậy cơ chứ?

Source : http://www.asianfanfics.com/story/view/610544/1/touch-apink-shinee-taemin-naeun-taeun-taeminnaeun
Viettrans/ Edit : MC, Wendy, Mirysw, Nhi Trần - Hội những người yêu mến couple Taemin và Naeun

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro