20. Tôi mới đi mà đã làm mình bị thương rồi sao??

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jimin đưa cô về đến nhà, cô bước xuống xe ôm đống sách của mình rồi đi về phòng. Bước vào phòng cô liền đặt chồng sách cái phịch xuống bàn học, rồi để cặp vào chỗ ngồi. Sau đó cô nằm xuống giường lười biếng, thời tiết dạo này thay đổi khá thất thường khiến cô có chút  ốm nhẹ nhưng không dám nói với ai. Cô định đánh một giấc ngủ dài nhưng nghĩ lại cần thay băng cô liền lật đật ngồi dậy đi lấy hộp sơ cứu để băng bó lại tay. Bàn tay bị mảnh thủy tinh đâm chảy máu giờ đã gần lành, còn cánh tay thì mới chỉ ngưng chảy máu, vết rách còn khá dài nhưng không sâu lắm nên cô không muốn đi bệnh viện. Cô ngồi lấy bông thấm máu xung quanh vết thương mà thấm đến đâu mặt nhăn đến đó. Lúc này, có tiếng mở cửa bước vào cô ngước lên đó là bác quản gia trên tay còn cầm một cốc nước gừng đặt lên kệ đầu giường của cô.

-Đưa bác xem vết thương nào- bác quản gia đưa tay nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay cô rồi cầm miếng bông nhẹ nhàng thấm vết máu khô

-Bác để cháu tự làm, cháu tự làm được mà- cô không muốn làm phiền bác liền định rút tay ra

-Nào, im không đau bây giờ. Mẹ cháu đã nhờ bác trông nom cháu nên để im đi- bác thấm xong liền lấy băng gạt băng lại cho cô

-Bác biết mẹ cháu ạ?- cô thắc mắc hỏi

-Bác là bạn thân của mẹ cháu, trước lúc... mẹ cháu nhờ bác chăm sóc cháu- băng bó xong cho cô bác liền nhẹ nhàng thả tay cô xuống

-Dạ, không cần phiền bác đâu cháu tự lo được mà

-Tự lo mà để bản thân ốm à, cái mũi cháu từ nhỏ mỗi lần ốm đều đỏ lên như con tuần lộc vậy

-Dạ- cô lấy tay xoa xoa mũi

-Mau uống nước gừng đi cho ấm, nhớ đắp chăn ấm vào, đầu cháu bắt đầu sốt rồi đây này- bác sờ nhẹ đầu cô

-Cháu thật sự không sao mà* hụ hụ hụ* - cô quay sang chỗ khác ho nhẹ

-Tý bác nấu cháo mang lên cho, nếu mệt không cần xuống bác sẽ nói lại với các cậu chủ cho

-Dạ

Bác quản gia đi ra ngoài cô liền bê cốc nước gừng ra ngoài ban công, sau đó cầm theo vài cuốn sách và cái chăn ngồi ngoài ban công. Cô muốn ra ngoài ngắm cảnh nữa, ngồi trong chiếc ghế bông đắp thêm chiếc chăn ấm lại còn nhâm nhi cốc nước gừng thật quá hợp để cô đọc sách mà. Cô đọc được một lúc thì liền thiếp đi vì quá mệt, cánh cửa phòng hé mở Yoongi bước vào. Chắc là anh mới về liền tìm cô luôn, bước vào phòng anh thấy cô nằm ngoài ban công liền đi ra. Thấy cô đã ngủ thiếp đi liền đưa tay bế cô vào phòng, tay của anh vô tình chạm vào vết thương của cô khiến cô chau mày rên khẽ khó chịu, anh khi nhìn thấy cánh tay băng bó của cô liền rất tức giận. Anh mới đi được vài ngày mà đã có kẻ dám làm cô bị thương, anh nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống giường lấy chăn đắp cho cô. Lúc này bác quản gia mới bước vào bê một bát cháo, thấy anh liền cúi đầu chào rồi đặt bát chào lên mặt bàn học của cô.

-Thiếu gia đã về, tôi mang chào lên cho cô bé

-Ừm, để đấy tý tôi sẽ cho em ấy ăn- Yoongi liếc nhìn bát cháo rồi nói

-Phiền thiếu gia để ý Ha Eun một chút, con bé đang ốm sợ là sẽ sốt

-Đang ốm vậy mà dám ra ngoài ban công ngồi - Yoongi nhéo cái mũi nhỏ đang đo đỏ của cô

-Xin phép thiếu gia, tôi ra ngoài trước- bà quản gia cúi đầu chào rồi cũng đi ra ngoài

Bác quản gia đi ra ngoài, trong phòng còn mỗi anh và cô, chờ cô tỉnh anh liền lấy máy tính ra ngồi ở chiếc ghế gần giường làm việc. Lúc này cơn ác mộng đó lại đến với cô 

*hình ảnh một cô bé nhỏ đang bị đánh đập, chà đạp. Rồi cô bé nhỏ kia chạy trốn cùng một cậu bé, chân dẵm lấy thủy tinh bị chảy máu nhưng vẫn cố chạy nhưng chạy mãi không thoát khỏi cánh đồng vô tấn đấy *

Cô giật mình ngồi bật dậy, thấy anh đang ôm lấy thân thể run lên vì sợ của mình.

-Anh vào đây từ lúc nào vậy?- cô quay sang nhìn anh

-Từ lúc em vừa ngủ thiếp đi ngoài ban công

-Ừm- cô khẽ gật đầu coi như đã hiểu

-Bây giờ tôi hỏi tội của em đây- anh nắm lấy cánh tay bị thương của cô

-Tội gì?

-Tôi mới đi mà đã làm mình bị thương rồi sao, ai đã làm bị thương nói?- anh dùng tay còn lại bóp lấy cằm của cô

-Là tôi tự ngã- cô cố biện ra 1 lý do 

-Nói dối, mỗi lần nói dối thì mắt em sẽ biểu thị rằng em đang nói dối nên là khai thật nếu không thì...- anh ôm lấy eo kéo cô ngồi vào lòng mình, mặt sát mặt

-Ưm... anh bỏ tay ra đi rồi tôi nói- cô nhăn mặt vì đau

-Được rồi- anh buông tay không nắm vào cánh tay cô nữa

-Là chị Nayeon...- rồi cô kể lại mọi chuyện cho anh nghe

Nghe xong anh vô cùng tức giận nhưng vẫn nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, rồi bưng bát cháo đưa cho cô

-Ăn đi, tôi ra ngoài một chút, ăn xong nhớ uống thuốc

-Ừm- cô có vẻ đã có thiện cảm hơn với anh

Anh liền cầm lấy áo khoác rồi đi ra ngoài, anh đóng cửa một cái rầm khiến cô cũng giật mình theo. Đám người này đã chọc nhầm người rồi, nhìn ánh mắt anh tức giận như có thể thiêu đốt luôn mọi thứ xung quanh vậy. Anh đi xuống dưới nhà thì gặp Jungkook mới đi làm về thấy anh liền hỏi:

-Hyung mới về chuyện ở Singapore thế nào rồi?- Jungkook chào rồi cùng anh đi về phía phòng ăn

-Mọi chuyện ở đó ổn rồi nhưng ở nhà lại có chuyện- Yoongi lạnh lùng nói

-Ha Eun kể cho anh rồi à, sáng nay cô ta mới qua đây- Jungkook quay sang nhìn Yoongi

-Nó động nhầm người rồi- Yoongi nói một câu rồi cả 2 cùng bước vào phòng ăn

Vào phòng ăn cả 2 thấy đám người kia đang vây quanh ả Nayeon, thấy 2 anh bước vào mọi người chỉ nhìn rồi lại tập chung vào Nayeon. 

-Anh Yoongi và Jungkook về rồi mình ăn thôi em đói rồi- ả đi lại chỗ Ha Eun hay ngồi định ngồi xuống

-Ha Eun hôm nay ốm nên không xuống cũng không có nghĩa được ngồi vào chỗ em ấy- Yoongi đẩy chiếc ghế mà ả vừa kéo ra vào

-Này, anh không cho em ngồi đây thì em ngồi đâu- ả lên giọng nhìn anh

-Còn chỗ dưới đất kìa- Jungkook liếc ả sắc bén

-Nào, 2 đứa định làm loạn à- Jin lúc này lên tiếng

-Nayeon lại đây ngồi lên đùi anh này- Hoseok vẫy tay ý gọi Nayeon lại

- Em biết là chỉ có mấy anh thương em nhất thôi- Nayeon đi lại ngồi thẳng vào lòng

Cả bữa ăn, chỉ có ả và mấy người kia nói chuyện 2 anh thì chỉ im lặng ăn, ả thì õng ẹo hả miệng để các anh đút cho ăn chứ không tự thân vận động được. Jungkook thấy thế buộc miệng nói nhỏ với Yoongi

-Em kinh tởm cái loại đ.ĩ này

-Chú cứ coi như mắt mù mà ăn thôi, để ý làm gì cho nhớp mắt- Anh nói to để mọi người đều nghe thấy

-Hyung nói rất đúng- Jungkook cười rồi nhìn về đám người đang nhìn 2 anh chằm chằm

-Các anh có phải như vậy không, chuyện đó thực sự không phải do em mà?- ả Nayeon giả vờ khóc lau lau

-Chưa đánh đã khai à- Yoongi

-Yoongi chú có thôi đi không?- Jin tức giận đập tay xuống bàn

-Không- Yoongi bình thản trả lời

-Chuyện đã lâu rồi mà hyung chưa chịu buông bỏ vậy- Namjoon nói

-Thế chú mày thấy mẹ mình chết 1 cách thảm hại trước mắt mình chưa?- Yoongi đứng dậy không ăn nữa nói

-Nhưng chuyện đã...- Jimin

-Tuy lâu nhưng mà em sẽ không bao giờ quên đâu hyung à- Jungkook cũng đứng dậy rời đi cùng Yoongi

Cả 2 đi về phòng cô chứ không về phòng mình, bước vào phòng thấy bát cháo vỡ dưới đất cô nằm dưới đất bên cạnh bát cháo.

-HA EUN AHH- Yoongi

-HA EUN EM CÓ SAO KHÔNG, HA EUN TỈNH LẠI ĐI MAU TỈNH LẠI ĐI- Jungkook lay người cô

-Mau đưa em ấy đến bệnh viện- Yoongi bế cô lên rồi cả hai cùng lao ra khỏi phòng chạy xuống dưới

Bên phòng ăn thấy có tiếng động nên Taehyung liền đi ra xem thì thấy Yoongi bế cô chạy xuống, lúc này môi cô đã tím lại

-Em ấy sao vậy hyung?- Taehyung liền chạy lại hỏi

-Hyung không biết lúc vào phòng đã thấy em ấy như thế- Yoongi nói rồi bế cô ra xe luôn

Taehyung hỏi xong cũng đi vào phòng ăn kể cho mọi người nghe, ai cũng bàng hoàng không biết tại sao cô lại bị vậy. Các anh đang định đi đến bệnh viện thì ả Nayeon liền cố tình làm rơi cái bát rồi để mảnh sứ cứa vào tay chảy máu. Các anh lại quay lại lo lắng cho ả,

-Em phải cẩn thận chứ, nếu không anh sẽ giận lắm đấy- Jimin

-Xinh yêu của anh lại bị đau thương quá đi thôi- Taehyung

Họ liền không đến bệnh viện mà ở nhà với ả. Còn khi 2 anh đưa cô đến bệnh viện vào phòng cấp cứu, liền ngồi xuống dãy ghế gần phòng cấp cứu. Yoongi ngồi suy nghĩ tại sao cô lại bị vậy, bà quản gia là người tử tế sẽ không làm gì cô vậy tại sao cô lại ngất đi chứ.

- Hyung em Ha Eun sẽ không sao đâu đúng chứ?- Jungkook xoa xoa hai tay vào nhau

-Em ấy sẽ không sao đâu nhưng em thử nghĩ tại sao em ấy lại như vậy?- Yoongi đặt tay lên vai Jungkook nói

Lúc này bác sĩ đi ra nói

-Thưa 2 thiếu gia, tiểu thư đã không sao rồi nhưng cần cẩn trọng thức ăn cô ấy trúng độc khá nặng cần ở lại tĩnh dưỡng một vài ngày. Bây giờ chúng tôi chuyển tiểu thư lên phòng hồi sức Vip, 2 thiếu gia có thể yên tâm rồi

-Ừm

Bác sĩ liền đẩy cô đang nằm trên giường ra rồi chuyển đến phòng hồi sức vip, các anh cũng theo cô về phòng. Cô nằm trên giường hôn mê, 2 anh thì ngồi ở ghế sofa vừa làm việc vừa suy nghĩ mọi chuyện. Đang chìm trong yên tĩnh thì có một tiếng nói lớn ngoài cửa

-MAU CHO TÔI VÀO NHANH CÁI ĐÁM NGƯỜI NÀY- Một người đàn ông xô đẩy cùng đám vệ sĩ đứng ngoài cửa

________________________________________

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, mọi người nhớ tương tác nhiều để mình có động lực viết nha!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro