Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô ấy nói rồi đi xuống nhà, anh mang vali về phòng, thu xếp đồ đạc . Xong xuôi anh mở cửa phòng cậu, một người con trai, mái tóc màu nâu vàng, khuôn mặt thanh khiết, ngồi đối diện cửa sổ

" Cậu đang làm gì thế ? " tôi bước đến gần, vừa đi vừa hỏi

" Ai vậy ? " cậu bé quay lại, đôi mắt nhìn vào khoảng không, thậm chí chỉ là một màu đen

" Anh là Kim Taehyung, anh là sinh viên năm cuối, anh đến đây để thực tập " taehyung nhìn người con trai trước mặt có chút buồn lòng, đáng ra cậu ấy có thể sống như một người bình thường, cậu ấy có thể nhìn mặt trời mọc mõi sáng, chạy bộ trên biển dưới ánh nắng chiều, giờ đây chỉ thấy một màu đen, màu đen tẻ nhạt, buồn thảm

" Em tên gì ? " Anh chạm tay lên vai cậu bé, khều khều

" Jungkook, Jeon Jungkook " cậu thở ra một tiếng rồi lại hít vào, nhắm hai mắt lại

" Thế em đang làm gì ? " anh nhìn cậu bé này như đang nhìn thấy được

" Nắng, em đang nhìn " anh ngạt nhiên trước câu trả lời của cậu

" Em nhìn được ? " thực sự cậu bé có thể nhưng . . .

" Chính sát hơn làm cảm nhận "

" Em cảm nhận bằng cách nào ? " thật nghị lực, là cảm nhận, không cần nhìn, anh cảm thấy thật thán phục cậu

" Nhắm mắt lại " cậu nắm tay anh trên vai mình, bàn tay nhỏ nhắn, trắng mịn " cảm nhận nó "

Anh nghe theo lời cậu bé, nhắm hai mắt lại, cơ thể thả lỏng, anh cảm nhận được rồi . Cảm giác ấm áp vào buổi sáng, mùi nắng nhẹ bay qua, thật tuyệt vời ! Anh thực sự thán phục cậu, không vì mù lòa mà mất tinh thần với cuộc sống

" Thật đẹp phải không ? " cậu bé hỏi

" Phải ! Thật đẹp " anh mở hờ hai mắt ra, nhìn cậu bé, đôi mắt trong veo, khuôn mặt nhỏ nhắn được nắng chíu qua, không chỉ nắng, mà cậu còn rất đẹp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro