6: Chúng ta lùi lại một hoặc hai bước nào (tt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuyện là, Penelope đã luôn thầm thích Odysseus.

Nàng chưa bao giờ nói với ai, ngay cả Clymnestra hay Helen, và nàng nghĩ rằng chẳng có cách nào mà ngài sẽ biết được. Penelope rất giỏi trong chuyện không thể hiện sự bối rối ra mặt, và nàng có thể che giấu bên dưới lớp vỏ bọc nhã nhặn nếu tim mình có đập thình thịch đi chăng nữa. Ngài ấy đã dự vài buổi thiết triều khi nàng còn nhỏ, gần 16 hay đoại loại vậy. Cả hai có trò chuyện với nhau nhiều lần, nhưng nàng không nghĩ rằng ngài ấy có để ý đến mình, chắc chắn là không thể rồi. Sao được chứ, khi có Helen ở đó?

Mối tình thầm lặng của nàng chỉ giới hạn ở mức quan sát. Ngài ấy rõ ràng là rất nhanh trí, khôn khéo và láu cá, và như mọi người đều nói, nhưng ngài ấy cũng rất vui tính và có một khuôn mặt đẹp, thực tâm bên trong ngài cũng là một con người tốt bụng. Nàng không nghĩ mình tự tưởng tượng ra chuyện đó, Penelope rất giỏi phán đoán tính cách của người khác.

Nhưng thật lòng mà nói, việc Penelope thích thầm đã thực sự xảy ra hồi nàng mới 13. Khi đó Odysseus đang tập luyện trong sân cùng với cánh đàn ông trong một lần viếng thăm. Ngài ấy gần như khỏa thân, điều này thì nàng đã quen vì đó là thông tục, khi ở cái tuổi đó nàng vẫn chưa thật sự hiểu tại sao Helen và Clymnestra cứ trầm trồ mỗi lần nhìn ngắm bọn họ ở sân tập, nói những câu đùa tục tĩu và ám chỉ bâng quơ.

Nhưng vào ngày đó, đột nhiên mọi chuyện lại dễ hiểu đến không ngờ.

Penelope đã từng trông thấy làn da nâu của Odysseus, bờ ngực trần, cơ thể săn chắc, vạm vỡ, nhiều lông, ướt đẫm mồ hôi của ngài và nàng nghĩ, được rồi, ok...chắc hẳn là mình phải thích chàng rồi nếu mình thích điều đó. Rồi nàng chạy đi, cảm thấy bản thân thật dơ bẩn.

Vấn đề là nàng không hoàn toàn khổ sở với sự phát triển mới này này.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro