Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau nghi hoặc của Kudo về cô gái kia, cả bọn lên đường về nhà. Nhà của Kaito cách trường khá xa, lại nằm ở cuối phố nữa. Đến cuối khu phố, ai cũng phải đi chậm hay thậm chí dừng lại để ngắm ngôi nhà biệt thự Kuroba. Từ cánh cổng sắt màu trắng nằm giữa hai bức tường màu vàng nhẹ. Chính giữa khoảng sân là căn biệt thự nhà Kuruba. Bên trái ngôi nhà nhìn từ cổng đi vào là một góc vườn nhỏ. Một cây táo già ở đấy. Tản là xanh, dang rộng che một khoảng sân. Gần chỗ cây táo là một dàn nho dại mọc bàm theo bức tường ngôi nhà. Bên phải là một căn nhà gỗ nhỏ, chứa các dụng cụ làm vườn. Chính giữa mảnh đất là căn biệt thự màu xanh dương nhạt. Bên cạnh bậc thềm là hai chỗ trồng hoa. Các bông hoa oải hương màu tím nhạt, mùi hương nhẹ nhàng sẽ kéo đến khi bạn đứng trước cái cánh cửa gỗ quý này. Bước vào bên trong là bước đến một nơi lung linh, choáng ngợp. Màu trắng làm chủ đạo cho tường, màu nâu xám làm chủ đạo cho tấm thảm. Nhìn từ cửa ra vào, chéo sang bên trái phải một chút là cầu thang được trải thảm đỏ. Tấm thảm được trải dài từ tầng 1 cho đến tầng 5. Nhìn chung, từ tầng 1 tới tầng 5 thiết thế khá giống nhau. Đều có 3 phòng ngủ, 1 phòng tắm, 1 thư phòng và có một chậu cây phong lan cuối hành lang. Quay lại với tầng 1, phòng khách tí nào. Bên trái cửa ra vào là bộ salon màu da và chiếc tivi to bự. Bên trên là một chiếc đồng hồ quả lắc. Và hiện giờ là 5 giờ 23 phút 21 giây. Với bộ ghế solon hình chữ U, 5 người thừa sức nằm đấy chơi. Ở ghế giữa, Kaito đang nằm dài và vừa thưởng thức bộ phim vừa ăn khoai tây. Bên trái là Hakuba đang nằm, vừa đọc sách vừa ăn khoai tây. Còn Shinichi và Hattori đâu á? Đang ngồi ở dưới sàn chơi ca rô tê tề~. Cả đám ngồi đấy, mỗi người mỗi việc, không ai quản ai. Đang nằm ngồi coi phim, nào ngờ bụng Kaito kêu "òng ọc". Cậu ngao ngán ngồi dậy. Nhìn đồng hồ rồi há hốc mồm. Woa... 8 giờ 19 phút rồi cơ đấy ><? Cậu nhìn qua Hakuba, hỏi:


- Đi nấu chứ?


- Còn hỏi? Chết đói đến nơi rồi đây! – Không chỉ mình Hakuba mà cả Shinichi và Hattori đều đồng thanh nói, nhìn thẳng vào Kaito nói. Kuroba cười, chỉ tay vào căn phòng nằm thẳng so với chỗ anh ngồi :


- Vào bếp ngay và luôn nào!


Lập tức, cả 3 người kia đứng phắt dậy, đi thẳng vào cái phòng mà Kaito lúc nãy đã chỉ. Căn phòng bếp của nhà Kuroba không khác với căng tin ở trường là bao. Đều trắng tinh khôi cả ~. Và, cả 4 anh chàng đều nấu ăn bình thường nhưng cái không khí không bình thường tí nào. Vì sao á hử? Mời bạn nghe nè:

Trong khi nấu ăn, Shinichi chủ đạo còn 3 người kia phục tùng. Cậu đứng trước bếp, tay ngoắng ngoắng nồi canh trước mặt. Cậu đậy vung lại, quay sang nồi cà ri và hét:


- Hakuba!!!!! Thịt đâu!!!


- Đây, cắt nhỏ rồi đấy! – Cậu vừa đưa vừa nói vừa tiếp tục chăm chú vào miếng thịt gà đang nằm trên thớt ở bàn.


-Ok, Hattori?!! Hành đâu hả!!!!!!!


-Đây, từ từ thôi. – Cậu nhìn Shinichi khổ đau, lẩm bẩm


- Lề mề thế? Kaito!!! Cà chua!!!!!!! – Shinichi lại hét lên thêm lần nữa.


- Đây đây! – Cậu vừa đưa vừa cười.


-Tốt! Tiếp tục đi! – Shinichi vừa cười vừa gật đầu hài lòng


Đấy, chẳng còn gì thú vị cả! À à, quên ~! Còn một thứ hấp dẫn, thú vị nữa! Đó là không thể rời mắt khỏi 4 chàng trai đẹp đeo tạp dề màu hường a~~!


------------------------------------------------1tiếng sau đó--------------------------------------


- Phù, cuối cùng cũng xong! – Kudo lau mồ hôi, thở phào


Cả bọn nhìn thành quả. Hm..... Trông rõ ngon, đẹp mắt đó chứ? Đâu đến nỗi đâu? Cả bọn liền tháo tạp dề, lao về ghế ngồi và đồng thanh nói:


- Mời cả nhà ăn cơm !!!!


Vừa ăn miếng đầu tiên, đũa đã dừng lại. Mặt mày ai cũng xanh lè xanh lét, mồ hôi ròng ròng. Tất cả đứng phắt dậy, chạy một mạch vào nhà vệ sinh và.....Oẹ!!!! >""< Tất cả đều nôn. Trời ơi, đồ ăn gì mà vừa chua, vừa mặn, vừa cay, vừa đắng,..... Nói chung là đủ các mùi vị luôn. Cả đám vừa đi ra khỏi nhà vệ sinh vừa đau khổ. Tất cẩ đồng loạt đứng dậy, đi ra khỏi nhà, quyết định ra ngoài ăn. Ăn cái kia rồi mà chầu ông bà ông vải sớm! Còn đám thức ăn kinh khủng kia hả? Tất nhiên là vứt đi rồi. Có điên mới ăn nó nhé!! ><!!


----------------------------------------------------------------------------------------------------------------


Quay về với các cô gái của chúng ta nào ~ Nhìn chung, xung quanh không có gì khác so với nhà Kaito là bao. Chỉ trừ màu nền của nhà làm tím đậm. Một ảm đạm khiến người ta có cảm giác sợ sệt, không dám đi vào. Lối đi xung quanh con đường dẫn thẳng đến chiếc của gỗ màu nâu sẫm lại là một vườn hoa có màu sắc rực rỡ, trái ngược với tông của căn nhà. Ngay khi đi qua con đường cả mét đấy, đằng sau cái cửa gỗ màu nâu sẫm đấy là một thế giới hiện đại, choáng ngợp. Màu xanh dương nhạt làm chủ đạo, cảm giác mát lành kéo đến. Thiết kế từ phòng khách tầng 1 đến tầng 5 so với nhà Kuroba không khác là bao. Đơn giản nó cùng một nhà thiết kế. À, chỉ khác ở mỗi tầng đều có một căn phòng thí nghiệm nho nhỏ thôi. Ở tầng một, các cô nàng đang làm việc riêng của mình. Ran thì ngồi ăn snack và đọc tạp chí. Kazuha và Shiho thì ngồi nghịch nghịch máy điện thoại. Còn Aoko thì đang nằm dài trên ghế, nghẻo cả cổ ngồi coi ti vi. Tất cả mọi thứ đều gói gọn trong một chiếc ghế sa-lon màu hường có hình trái tim to, nhỏ ở trong căn phòng khách.

90 phút sau...... 6 giờ 21 phút 15 tích tắc.....

Ran đã đọc xong cuốn tạp chí lúc nào và ngồi cắm mặt với cái iphone của mình. Cô nhìn đồng hồ và nói với đám bạn:


- 6 rưỡi rồi, đi nấu nhé?


- CÒN HỎI??? ĐÓI CHẾT ĐẾN NƠI RỒI ĐÂY NÀY ~~!!!!! – Tất cả những người còn lại nghiêm túc nhìn Ran. Nghiêm túc đến nỗi cô không thể nhịn được cười. Cô kéo ống tay áo, đứng dậy và đi chéo về tay trái. Cô đi được đoạn, quay đầu lại cười cười hỏi:


- Còn không mau đi a?


Lập tức, toàn bộ chạy vào ngay vào căn phòng bếp màu xanh. Nói là màu xanh nhưng nó là màu xanh nhạt đến nỗi gần như trắng luôn. Không khí các chị ở bên đây không khác bên kìa là mấy.Chỉ là Shiho chỉ đạo thôi. Ờ...còn gì không nhỉ? À, nếu mọi người thắc mắc thì mấy chị con gái đeo tạp dề thì bình thường mà hầy ~


----------------------------------------------------------------------------------------------------------------


Món ăn mà mấy cô nàng nấu cũng chẳng có gì đặc biệt.Chỉ là bít tết hảo hảng và...curi thôi .-. Ờ.....cái bít tết hảo hạng có được coi là bình thường không ta ~?? Các cô nàng vừa ăn vừa nói trong bầu không khí không thể vui nhộn hơn. Ăn xong đã là 7 giờ, mọi người đều mang bát vào trong nhà bếp rửa. Ran nhìn đồng hồ:


- 8 giờ rồi, sở đi ngủ nhé?


- TẤT NHIÊN!!!!! – 3 người còn lại đồng thanh nhìn Mouri bằng nụ cười tươi.


- Phòng Shiho hay phòng nào hử? – Cô cười cười hỏi.


- Hay nhỉ? Muốn ngủ ở phòng thí nghiệm à? – Shiho cười không ngậm được mồm nói.


- Không không. Phòng Shiho đủ, là đủ rồi! – Những người còn lại lấm tấm mồ hôi, mặt mày xanh lè xanh lét nhìn Shiho


Miyano không nói gì. Chỉ cười cười rồi cùng các bạn lên phòng. Nếu mọi người còn đang thắc mắc thì căn phòng của Shiho rất to. Màu phòng chủ đạo là nâu. Giữa căn phòng là một chiếc giường to. Nằm thẳng được cả chục đứa chứ chẳng đùa. Ở dưới chân giường là một cái tủ quần áo nâu to. Chia thành 2 ngăn. Một ngăn chứa quần áo bình thường của cô. Toàn bộ các ngăn còn lại là các đồ đi dự tiệc. Bên trên giường, chéo bên trái là một chiếc bàn cũng bằng gỗ. Toàn sách vở về khoa học cùng với một chiếc bút, thước ở trên một chiếc sách. Đứng trước chiếc tủ cao cả 3 mét, rộng cả 2,5 mét này, các cô nàng đều chảy mồ hôi, nụ cười gượng ép:


- Chẳng lẽ lựa chọn cả nấy sao mọi người...? – Aoko cười ái ngại hỏi.


- Có điên mới chọn cả nấy. Lựa chọn đại lấy cái thôi! Đi ngủ! – Kazuha mệt mỏi, ngán ngẩm che miệng ngáp.


Hai người còn lại cười gượng ép, gật đầu tán thành rồi cả đám leo lên giường ngủ. Tất cả mọi người đều chìm vào một giấc ngủ yên lành, thoải mái. Ke ke, mấy anh học tập các chị đi ~~~~ Đi ngủ mà chẳng yên nổi. Dự tính đi ngủ vào lúc 10 giờ mà tận 12 giờ mới đi ngủ. Tại sao á hở? Mấy anh này nhây! Nhây quá nhây! Đi ngủ mà còn nghịch! Ném gối được cả 2 tiếng. Bái phục bái phục ==!


Rồi tất cả đều chìm dần vào trong giấc ngủ. Trong lòng ai cũng tràn đầy sự háo hức và phấn khích. Mong chờ đợi ngày mai đến thật mau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro