chap 8 : tại sao lại ở đây?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một buổi sáng bình thường, anh vẫn đang ngồi xoay ghế qua ghế lại trong thích thú , cánh cửa mở từ từ
Một cô gái mở cửa từ từ đi đến ngồi trước mặt anh

- Tuấn: biết phòng ai mà tự tiện ra vào vậy?

- Tâm : thái độ gì đây?

- Tuấn: cô từ đâu tới vậy

Cô nhìn anh với anh mắt khiêu khích

- Tâm : thật sự không nhớ à ?

Được không nhớ thì cho ko nhớ luôn

- Tuấn: nhớ ai cô là ai ?

- Tâm : mày bỏ bớt cái giọng điệu đó đi , tao tới đây là để xin việc

Anh trợn mắt khó hiểu

- Tuấn: cái gì cơ ? , xin việc tại sao? Người như cô sao lại xin việc ở đây

- Tâm : phải cần có lý do à ?

- Tuấn: í tôi bảo người như cô sao lại được vào công ty tôi , không xứng đáng ấy

Cô đập mạnh lên bàn

- Tâm : cái gì!?

- Tuấn: nhắm đền được thì cứ đập

Cô mới bình tĩnh nghĩ đến lý do cô vào công ty tìm anh ,cô phải hạ cái tôi xuống hạ xuống

- Tâm : tao đến đây để kiếm việc chứ không chuyện

Anh nói với giọng mỉa mai

- Tuấn: chựt chựt chựt , vô công ty mà kêu sếp mà mày tao là không được rồi

- Tâm : chứ bây giờ mày muốn kêu như thế nào?

- Tuấn: đã bảo không được kêu mày tao mà?

- Tâm : mày..!

- Tuấn: chựt chựt chựt , kêu sếp đi

- Tâm : cái gì? Bằng tuổi mà bắt tao kêu vậy

- Tuấn: đi Mỹ có mấy năm mà tính cách hóng hách vậy à

- Tâm : tôi về đây là có lý do ko phải chỉ để xin việc thôi đâu bớt đi

- Tuấn: thế lý do là gì, lý do đó chắc quan trọng lắm nhỉ , đến nỗi một người nói là làm như cô nhưng lại trở thành một người nói dối

- Tâm : tao nói dối cái gì?

- Tuấn: sao bảo là đi định cư ở đó không về, chắc lý do đó quan trọng lắm nhỉ

- Tâm : ....

- Tuấn: sao thế,im rồi ,với lại đó chỉ là quá khứ bây giờ trong mắt tao mày chả là gì cả

- Tâm: thì tao đã nói động gì đến chuyện đó, với lại bây giờ tao về đây thứ tao cần là công việc

- Tuấn: thể định xin vào làm cái gì trong đây

- Tâm : chức dưới thôi được rồi, chỉ cần ổn định được là được rồi

- Tuấn: không, hết tuyển rồi

- Tâm : ơ rõ ràng là đang tuyển tại sao lại không cho tao làm

- Tuấn: tao bây giờ chỉ tuyển trợ lý, không làm thì mời đi ra

Anh hồi hộp chờ câu trả lời của cô , anh cũng.. cũng muốn cô vào công ty của mình nhưng cái tôi bự như cái tô nên nên anh mới mạnh miệng nói như vậy, bây giờ chỉ có một ăn cả ngã về không

- Tâm : được !

Nghe được câu trả lời anh như mở đám cưới trong lòng

- Tuấn: thế thì phải xưng hô như thế nào

- Tâm : chứ muốn sao nữa?

- Tuấn: ở đây ai cấp cao nhất

- Tâm : mày

- Tuấn: biết vậy tại sao không gọi sếp

- Tâm : sếp

Anh trợn mắt bất ngờ không ngờ một người cứng đầu như cô lại nghe lời của anh

- Tâm : vậy thôi được tuyển rồi đúng không

Cô đứng dậy kéo ghế vào , bước tới cửa
Anh vội vàng quơ lấy áo khoác đi theo

- Tuấn: ơ này đi đâu vậy, tôi chở về cho

Tâm xoay người lại

- Tâm : không cần có taxi rồi

- Tuấn: lệnh tôi đấy

Môi cô vểnh lên một nửa

- Tâm : làm gì vậy?

- Tuấn: chủ ngữ vị ngữ cô ăn rồi à

- Tâm : thôi mệt quá

Anh nhướng mày nhìn

- Tuấn: hưm

- Tâm : sếp à bây giờ cho tôi về được chưa

- Tuấn: ừ vậy chứ, để sếp chở về nhé

- Tâm : không cần

Anh nắm tay cô đi ra xe trong sự ngỡ ngàng của các nhân viên cấp dưới
Tâm vùng vằng

- Tâm : bỏ ra coi làm cái gì vậy

- Tuấn: bây giờ cô cho tôi chở cô về đi

- Tâm : biết rồi so với 7 năm trước không có gì là thay đổi nhỉ

Bước tới xe mở cửa mời cô vào xe
Anh cũng lên xe

- Tuấn: bây giờ đi đâu đây

- Tâm : thì cứ đi thẳng đi

________________________
Khoảng lặng trong xe khiến anh toát hết mồ hôi , tại sao anh lại hồi hộp như vậy nhỉ,trong đầu anh chạy ngày càng nhiều câu hỏi

" phải Tâm không"

" Tại sao lại về? "

" Tại sao tìm mình"

" Tại sao muốn vào công ty mình"

" Tại sao lại về"

" Tại sao ? Tại sao , lý do gì "

- Tâm : này có tập trung lái xe không vậy mắt nhìn đâu vậy

- Tuấn: không cần lo , nhưng bây giờ đi đâu nhà cô ở đâu

- Tâm : thì cứ dừng ở khách sạn nào đó tôi ở tạm cũng được

- Tuấn: sao lại ở khách sạn

- Tâm : chứ bây giờ mới về nước còn chỗ nào để ở

- Tuấn: nhà tôi đây

- Tâm : anh bị điên à , nam nam nữ nữ sao lại ở chung

- Tuấn: ai nói nhà tôi có người mà với lại dư phòng, thì cứ ở tạm thôi chả sao cả

- Tâm : ...

____________________
Cô không trả lời thì anh cũng quẹo về nhà rồi
Mở cửa cho cô vào

- Tâm : nhà anh cũng thuộc dạng giàu có nhỉ

- Tuấn: sếp cô mà , vào đi

- Ngọc : chồng về rồi à

Tuấn khó chịu

- Tuấn: hôm nay có khách đừng gọi vậy

- Ngọc: ủa anh không muốn xem em là vợ anh à

- Tâm : cái gì anh có vợ rồi à ?

___________________________________
Mụi ngừ ngủ ngonnn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro