chap 11: PG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đang suy nghĩ thẩn thờ thì cửa nhà động đậy,hai phút sau cũng không mở ra được, rõ ràng là cô không có khóa cửa lại, cô nhíu mài đi đến cửa, cửa nhà liên tục động đậy, còn có tiếng đập cửa vang lên, Hyomin với tay từ từ mở cửa ra. Cửa được mở thì một vật thể nặng ngã ập xuống đất đè lên chân cô khiến cô không khỏi hoảng hốt, bình ổn nhìn kỹ lại đây chính là người cô chờ đợi nhớ nhung hai tuần qua, Hyomin nhanh chóng ngồi xuống đỡ Jiyeon dậy , cô khó chịu khi người nó nồng nặc mùi rượu, bộ dạng này của nó trước giờ  chưa từng thấy qua, đỡ Jiyeon đứng dậy liền bị nó đẩy ra

- Ji..yeon..

Đôi mắt Jiyeon lờ mờ thấy thân ảnh người khiến nó thành ra như thế này đang ở trước mặt, thật nhanh bước đến nắm lấy tay người đó lôi mạnh lên phòng, Hyomin ở phía sau chưa kịp phản ứng đã bị đẩy ngã xuống giường, bị nó áp người lên phía trên mà hôn lấy, nụ hôn không hề có một chút ôn nhu, nó như muốn nuốt chửng Hyomin vào bụng, Hơi thở của cô ngày càng bị nó hút đi hết, dùng tay cố đẩy bã vai nó ra để tiếp lấy không khí nhưng hoàn toàn vô ích, hai tay bị nó ghì chặt xuống giường không thể cử động. Nụ hôn trong hỗn loạn có thể cảm nhận được hết tất cả, ngọt ngào có, mùi nồng của rượu cũng có và ngay cả mùi máu tanh cũng không thiếu. Dục vọng buồn bực của Jiyeon đều dồn hết vào đôi môi ngọt ngào của Hyomin, và sẽ không dừng lại nếu không có mùi tanh mặn của máu lấn át. Nó mở mắt bừng tỉnh khi nhìn thấy đôi môi xinh đẹp của Hyomin có máu rỉ ra. Chóng tay ngồi dậy thật nhanh,  nó ngồi ở mép giường quay mặt ra cửa sổ, nó đang làm cái quái gì vậy? Làm tổn hại người mình yêu thương, thật quá khốn nạn. Hyomin nằm phía sau nhìn thấy đôi vai của Jiyeon đang một mực run rẩy nhanh chóng ngồi dậy mà ôm lấy, giọng nói vô cùng hoảng sợ

- Yeonnie.. Yeonnie.. làm sao vậy?

Jiyeon không quay lại nhìn Hyomin, mọi lời nó muốn nói đều nghẹn ứ ở cổ họng

- Minnie.. xin lỗi...

- Yeonnie, đã xảy ra chuyện gì?

- ....

Một vài giọt nước mắt nhiễu trên đôi tay đang vòng qua vai nó. Cảm nhận được nước mắt ấm nóng trên tay mình Hyomin càng lo lắng hơn gấp bội

- Yeonnie ...

- Hyomin.. chúng ta tách ra đi..

Cô im lặng vội vàng xoay gương mặt của Jiyeon lại, lau đi hết những giọt nước mắt đó, lắc đầu liên hồi..

- Jiyeon ...đã say rồi, không nên nói nhảm như vậy, Jiyeon phải đi ngủ đi, Jiyeon....

- Em nói chúng ta tách ra đi...

Tiến đến ôm chặt người trước mặt , nước mắt Hyomin không ngừng rơi xuống, tại sao lại nói ra những lời như vậy? Trái tim yếu ớt của cô sao có thể chịu nổi đây?

- Jiyeon, Jiyeon đừng nói như vậy. Đừng nói như vậy... làm ơn.. Đừng nói như vậy... làm ơn..

Những lời van nài thốt ra cùng với những tiếng nấc ngày một lớn, Hyomin ôm nó khóc như một đứa trẻ lên ba, khóc như vừa mất đi thứ gì đó quý giá nhất cuộc đời. Trái tim nó như có một bàn tay to lớn bóp nát, càng lúc càng đau, nó đúng là đang nói nhảm, phải , chỉ là nói nhảm thôi, Hyomin, xin chị đừng khóc nữa. Đôi tay từ từ đáp trả lại cái ôm của Hyomin, vỗ về tấm lưng gầy ốm của cô.

- Minnie..đừng khóc nữa... Jiyeon là đang nói nhảm.. Jiyeon là đứa nhỏ quậy phá.. Jiyeon sai rồi.. xin lỗi.. xin lỗi Minnie..

Thật lâu sau tiếng khóc cũng vơi đi trả lại cho không gian một khoảng im lặng, nó hôn lên trán cô, đôi mắt của cô do khóc nhiều cũng đã sưng lên hết, nhìn hết sức là đáng thương a

- Xin lỗi vì đã làm tổn thương Minnie

-....

- Em đưa chị về nhà.

- ....

Hyomin không trả lời lại mà nhìn sâu vào đôi mắt nó, đôi môi bắt đầu dán vào đôi môi của nó. Khẽ thì thầm vào tai nó

- Đêm nay chị muốn ở cùng em một chỗ.

- Minnie...

Hai đôi môi lại một lần nữa gắn chặt vào nhau, nụ hôn càng lúc càng sâu hơn, chất cồn trong người của Jiyeon cũng đã đến lúc phát huy tác dụng, từng thứ quần áo trên người nó và cô lần lượt yên vị trên sàn nhà. Bàn tay ma thuật của nó vi vu khắp người Hyomin khiến cả người cô nóng ran lên dán chặt vào người nó. Nụ hôn trượt dần cổ cô mút mát, tay nó đặt lên hai thỏa gò bông mà xoa nắn.

- Ưm...

Hyomin cho dù cố kìm nén cũng phải bật ra vài tiếng ngâm nga mê người. Động tác xoa nắn từ ôn nhu ngày càng trở nên mạnh bạo, môi nó tiếp tức kéo dài xuống từ ngực cô cho tới vùng bụng phẳng lì và dừng ngay giữa hai chân cô. Nó ngắm nhìn nơi tứ mật động lòng người đó nay đã phủ một tầng sương, đã say rượu nay lại thêm say tình, nó vùi đầu đưa lưỡi vào mà khuấy động, hai tay nương theo hai bên đùi của Hyomin làm điểm tựa.

- Jiyeon à..

Người bên trên chỉ biết ngã đầu về phía trước rên rỉ không ngừng. Đến khi không chịu được nữa mới ôm lấy nó kéo lên cùng môi nó day dưa, mà trong lúc hôn, cô không khỏi đỏ mặt khi cảm nhận được mùi vị của mình qua chiếc lưỡi của nó. Jiyeon tách ra, ánh mắt đầy nhu tình nhìn vào mắt cô, mở giọng nói khàn đặc

- Minnie.. em vào.. được không?

Hyomin cũng vươn mắt nhìn vào gương mặt người phía trên, nhìn thật kĩ càng, người này đích thực là người mình yêu thương cả cuộc đời, gật đầu một cái liền nhắm mắt lại nhóm người hôn lên môi nó, Nhận được lời đáp trả của cô, nó nhắm vào cổ cô hôn đến, hai ngón tay phía dưới cũng thuận thế đi sâu vào bên trong

- Ahhhhhh....

Hyomin hai mắt nhắm chặt, cắn lấy đôi môi của mình, khuôn mặt lộ rõ vẻ thống khổ. Cảm giác thân thể như bị phá tan ra, vô cùng đau đớn. Jiyeon nhìn thấy bộ dạng Hyomin như vậy đau lòng vỗ về bên tai cô.

- Minnie.. chịu đựng một chút...

Đến một lúc cơn đau bên dưới cũng qua đi, nhìn hai mắt Hyomin từ từ giãn ra , tay Jiyeon mới bắt đầu ra vào đều nhịp. Tiếng rên rỉ của cô vang lên theo từng cú thúc đẩy của nó.

- Yeonnie.. chị... sắp đến...

Khó nhọc phát ra từng chữ, Hơi thở thoải mái của Jiyeon liên tục phả vào tai cô. Cho đến khi cô chịu không nổi nữa mà phun trào hết ra. Gọi tên nó thêm một tiếng sau đó mệt mỏi mà ngủ thiếp đi. Bên tai vẫn vang lên từng lời nói tỉ tê

- Minnie.. yêu chị.. em yêu chị...

Buổi sáng hôm sau, ánh nắng ấm áp chiếu gọi vào hai thân ảnh đang ôm nhau ngủ, Hyomin từ từ mở mắt ra liền nhìn thấy gương mặt của nó phóng đại trước mặt mình, tiến đến gần hơn ôm chặt nó, cô hôn lên mắt nó, mũi nó, hôn khắp khuôn mặt nó,hôn đến khi nó cảm thấy nhột mà đành mắt nhắm mắt mở nhìn cô

- Minnie.. để em ngủ..

Nó quay người qua bên kia tiếp tục giấc ngủ, tình trạng này khiến Hyomin vừa mới đây vui vẻ lại muốn phát điên lên, người mệt mỏi phải là cô mới đúng, vì cái gì lại mệt hơn cô như vậy? Không cam tâm cô lấy tay véo vào eo nó một cái, nó lập tức ngồi bật dậy ôm vòng eo đáng thương của mình mà nhăn nhó

- Yahhh.. Minnie muốn véo chết em sao? Thật đau..

Hyomin đắt trí nằm ở đó ôm bụng cười. Rồi chợt như nhớ ra điều gì đó liền kéo nó nằm xuống, vuốt ve vết nhéo lúc nãy, giọng nói ấm áp cùng nó trò chuyện

- Yeonnie.. hôm qua.. đã xảy ra chuyện gì?

Jiyeon nghe cô nhắc tới chuyện hôm qua nhanh chóng tâm trạng cũng trở nên tệ hại, mắt nó cụp xuống

- Không có gì cả

- Rõ ràng là có

- Vậy chị nói cho em biết.. tại sao lại cùng anh ta hôn môi?

Do khó chịu nên tông giọng của Jiyeon cũng trở nên lớn hơn, Hyomin nghe được ý tứ trong lời nói của Jiyeon khẽ mỉm cười, là đang ghen a. Hyomin ngước mắt lên nhìn nó vờ tỏ vẻ ngạc nhiên

- Em đã thấy hết rồi sao?

- ...

Nó im lặng, nắm lấy tay Hyomin đang vòng qua eo nó tách ra, quay mình vào bên trong, Hyomin ở phía sau cố nhịn cười trước thái độ của đứa trẻ này, nhích người sát lại gần, tay một lần nữa ôm ngang eo Jiyeon

- Yeonnie.. nghe chị nói đã, chị với anh ta không có gì hết, nụ hôn đó là ý muốn của anh ta trước lúc chia tay.

Nó vội vội vàng vàng quay phắt lại

- Chia tay?

Lời nói của cô vẫn đều đều dễ nghe như vậy

- Đúng vậy, chị đã nói hết cho anh ta biết rồi và anh ta cũng hứa sẽ giữ bí mật cho chị không cho báo giới hay biết.

- Minnie, xin lỗi vì em đã hiểu lầm chị

Gương mặt nó đầy vẻ hối lỗi, tại sao lại không tin người mình yêu thương chứ? Qủa thật là một sai lầm đáng bị trừng phạt. Hyomin nhìn ngắm từng điểm trên mặt Jiyeon còn dùng tay để phác họa

- Yeonnie...

- ...

- Sau này nhất định không được bỏ rơi chị..

- ....

- chị chỉ có duy nhất một mình Park Jiyeon là Seobang..

- Minnie..

Cô chạm môi vào môi nó sau đó liền dứt ra giọng nói ngọt ngào vang lên

- Seobang..

Chỉ với tiếng gọi từ cô trái tim nó lập tức bị đánh trúng, rung động liên hồi, ôm thật chặt người con gái bé nhỏ, quyết bảo vệ người đó, cho dù sau này có tổn thương cũng xin một mình nó chịu đựng. Hai thân thể quấn quýt lấy nhau, cảm nhận hơi ấm lan tỏa khắp cơ thể.

- Yeonnie, hôm nay chúng ta sẽ về nhà Chị

- Nhà chị?

- Em không muốn sao?

Nó mơ hồ vuốt ve tóc rối của cô, nó muốn lắm chứ, muốn mối quan hệ giữa cô và nó được công nhận, muốn nó đường đường chính chính cùng cô tay trong tay.nhưng liệu có thể hay không?

- Không có, em chỉ sợ Minnie phải khó xử.

Hyomin nép mình vào người nó, lời thoát ra vô cùng kiên định

- Chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt.

- Được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro