chap 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Như người vô hình đi theo phía sau, Hyomin nhìn chằm chằm vào bàn tay Jiyeon đang nắm lấy tay cô gái khác bước đi, đi một đoạn nữa cũng đến nơi, đây là một căn hộ màu trắng xung quanh là cây cỏ xanh tươi, nhìn vào có vẻ rất trong lành khác hẳn với không khí ngoài trời lúc này. Jiyeon dừng lại tra chìa khóa vào cửa, liếc mắt nhìn người phía sau, tiếp đến cũng không để ý tới, lôi JungSi vào trong đóng cửa lại. Park JungSi đến giờ vẫn chưa hiểu được chuyện gì đang xảy ra

- Jiyeon.. chuyện..chuyện gì vậy?

Jiyeon nhíu mài nhìn ra ngoài cửa sổ từng giọt mưa đã bắt đầu rớt xuống, giọng nói không nhỏ không lớn phát ra

- Chị ở lại đây vài ngày có được không?

- CÁI GÌ?

Âm thanh phát ra quá lớn cho thấy được sự ngạc nhiên của JungSi đã vượt quá tầm kiểm soát trong ngày hôm nay. Jiyeon bảo cô đến nhà nó ở, không phải là cô không vui mừng nhưng nét mặt Jiyeon một tia cười cũng không có.

- Em bảo tôi đến đây là vì cô gái kia?

Jiyeon trầm mặt nữa ngày cuối cùng cũng nói ra

- Tôi giống như chị. Thích con gái.

- Cái..gì..?

Có vẻ sự ngạc nhiên lấn át ngạc nhiên đến nổi không thể tin được nữa. Sau sự việc xảy ra đêm hôm đó cô cứ nghĩ Jiyeon không phải là như vậy a.Nếu Jiyeon cũng thích con gái có phải là cô cũng sẽ có hi vọng hay không?

- Người đó chính là người tôi thương. 

- Vậy tại sao..?

- Không thể chỉ vì tôi mà hủy hoại tương lai của cô ấy... Chị.. giúp tôi đi.

Tiếng mưa vẫn cứ rơi đều đều, hai người ở trong đứng nhìn nhau mà quên mất còn một người đứng ngoài cửa hứng chịu cơn mưa. Kể từ lúc Jiyeon đóng chặt cửa lại không ngó ngàng đến mình, Hyomin cũng không rời đi nửa bước, đứng như một pho tượng trước nhà Jiyeon mặc cho nước mưa trút xuống thân thể cũng không màng đến. Có phải là cô đang mơ hay không? Nếu là đang mơ thì xin hãy cho cô mau mau chạy thoát ra. Park Jiyeon làm sao có thể tuyệt tình với cô như vậy? Đến khi tay chân Hyomin trở nên bũn rủn thì cánh cửa cứng đầu mới chịu mở ra. Jiyeon cầm  cây dù bước đến đặt vào tay Hyomin, giấy phút bàn tay của nó chạm vào bàn tay lạnh băng của cô, Hyomin mới thức tỉnh bỏ cây dù xuống ôm chầm lấy nó

- Yeonnie.. chị biết em sẽ không bỏ rơi chị...

Toàn thân Hyomin ướt sũng bám vào người nó, Jiyeon cũng cảm thấy toàn thân đau đớn, Park Hyomin đừng như vậy nữa được không? Kìm nén bao nhiêu là yếu đuối một lần nữa nó nắm lấy bã vai cô đẩy ra

- HYOMIN ,CÔ TỈNH TÁO LẠI ĐI.BỘ DẠNG CỦA CÔ NHƯ THẾ NÀY CHẲNG KHÁC NÀO KHIẾN TÔI CHÁN GHÉT. CÔ KHÔNG HIỂU HAY CỐ TÌNH KHÔNG HIỂU ĐÂY? ĐÚNG, TÔI LỢI DỤNG CÔ, TỪ TRƯỚC ĐẾN NAY ĐỀU LÀ LỢI DỤNG CÔ. ĐẾN KHI CÔ ĐÃ KHÔNG CÒN GIÁ TRỊ NỮA THÌ CƯ NHIÊN TÔI SẼ RỜI ĐI. TÔI CHÍNH LÀ HẠNG NGƯỜI NHƯ VẬY...

" TÔI CHÍNH LÀ HẠNG NGƯỜI NHƯ VẬY"

"TÔI CHÍNH LÀ HẠNG NGƯỜI NHƯ VẬY"

" TÔI CHÍNH LÀ HẠNG NGƯỜI NHƯ VẬY "

....

Từng câu từng chữ quanh quẫn trong đầu Hyomin, cô không thể tiếp nhận được nữa, thật sự không thể. Đôi mắt từ từ khép hờ lại. Giây phút không còn cảm giác được gì mà ngã ngụy xuống, một vòng tay ôm lấy đỡ cô. Cam đoan là một vị thần nào đó ôm lấy cô rồi vì trước mặt cô bây giờ không phải là Jiyeon, chắc chắn không phải là Jiyeon.

Trong giấc mơ đẹp, một bàn tay ấm áp cầm lấy tay cô hôn lên tiếp đến còn hôn lấy môi, mùi hương bao phủ lấy hơi thở cô, muốn vương tới ôm lấy nhưng mệt mỏi không thể động đậy được nữa. Hyomin tỉnh dậy trời cũng đã khuya, cô ngồi dậy nhìn quanh phòng theo thói quen gọi một tiếng" Yeonnie". Không gian im lặng đến nổi âm thanh kia như vang vọng lại. Có tiếng bước chân tiến đến, đôi mắt Hyomin như chờ đợi hi vọng chính là người kia.

- Cô thức rồi.

Đôi mắt Hyomin cụp xuống, JungSi bước vào trên tay bưng một tô cháo nóng, ngồi ở mép giường nhìn gương mặt trắng bệt của Hyomin.

- Chị họ ăn cháo, còn nóng.

- Chị.. họ..?

Lời nói mở ra cũng trở nên khó khăn, cái gì mà chị họ, cô không nghe nhằm chứ?

- Yeonnie nói với em như vậy, sao ạ?

- Tôi muốn gặp em ấy.

- Yeonnie đã đi ngủ từ sớm rồi , ngày mai là ngày đầu tiên em ấy đi làm. Chị ăn chút cháo rồi nghĩ đi ạ.

- .....

........

- Chị ấy ổn chứ?

Jiyeon ngồi trên giường nhìn ra ngoài cửa sổ, tâm tư thật khó nắm bắt được.

- Vẫn như vậy, em ăn gì không? Chiều giờ em chăm sóc cô ấy không thấy đói sao?

- Cảm ơn chị đã đem cháo qua cho Minnie.

Nụ cười ngượng ngùng nở trên môi, nó đưa tay ra bên ngoài hứng lấy những giọt mưa li ti, có khi chuyện Hyomin ngất đi lại là một điều tốt, nếu lúc đó Hyomin chịu nhìn kỹ một chút không bị nhầm lẫn giữa nước mắt và nước mưa thì sẽ liền nhận ra gương mặt Jiyeon khi nó nói ra những lời nói đó còn kèm theo hai dòng nước mắt chảy dài

......

Buổi sáng thức dậy Hyomin xuống giường dọn ra hành lý, trong vali chỉ có hai màu áo sơ mi trắng và đen
" - Minnie, chị thích nhất màu gì?
- Màu trắng và màu đen a.
- Vậy thì em cũng sẽ thích
- Yahh. Sao con người em không có chủ kiến gì hết vậy hả?
- Không được nói nhiều. Yeobo à, mau lựa cho em áo sơ mi màu trắng và màu đen. Mau lựa. "

Nghĩ đến đây trên khóe môi cô cong lên nụ cười, chợt nhớ ra hôm nay là ngày đầu tiên nó đi làm ở nơi này, lựa một chiếc áo sơ mi trắng được ủi kĩ lưỡng, đi từng bước xuống lầu.

- Yeonnie, em mặt áo sơ mi tím này trong thật đẹp a

- Miễn là chị chọn đương nhiên sẽ đẹp

Jiyeon đưa mắt nhìn đến người đứng ở giữa cầu thang, gương mặt mới đó còn tươi cười giờ đã tắt hẳn, nhìn tiếp đến chiếc áo cô ấy ôm vào lòng mà tim không khỏi nhói lên, Hyomin đứng đó cố nén nước mắt chẳng qua là không muốn Jiyeon chán ghét mình thêm, xoay lưng đi lên phòng cất lại chiếc áo.

Cả ba người cùng nhau ăn sáng, khỏi đoán cũng có thể biết được Jiyeon và JungSi ngồi cùng nhau, Hyomin đang ăn bỗng khựng đũa lại bởi lời nói của JungSi

- Chị họ định khi nào trở về Hàn Quốc?

- .....

Nhìn Hyomin cứ ngơ ra đó, tay xiết chặt đôi đũa đến nổi đầu ngón tay trắng bệt, tim Jiyeon lại một lần nữa không kiểm soát được, nó đứng dậy với tay lấy áo khoát

- Đến giờ đi làm rồi. Chị, chúng ta đi thôi.

JungSi cũng hiểu ý Jiyeon mà đứng lên, tay khoát vào tay Jiyeon

- Chị họ ăn ngon miệng, chúng em đi trước.

Đến giờ Hyomin mới ngẩng đầu lên nhìn theo hai bóng lưng dần khuất sau cánh cửa. " Yeonnie.. là đang thử thách chị có đúng không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro