The madness of an enchanting obsession

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 5: Fix me

Disclaimer: Naruto's characters belong to Kishimoto Masashi-sensei, the original fic belongs to AnnaDax, I only own the translation.

Hinata không sao cử động được. Đôi mắt đỏ thẫm kia nhìn chằm chằm vào cô, như một cây kunai tẩm độc đâm thấu người cô, cứ lừ lừ hết lướt qua cô lại đến Naruto, và nụ cười nửa miệng ghê rợn trên khuôn mặt kẻ đó ngày càng nở rộng hơn. Cô nghe thấy tiếng động phía sau, báo hiệu các thành viên khác của đội đã đến. Thế nhưng, không ai cử động gì. Chàng trai tộc Nara quan sát cẩn thận Sasuke, bóng hắn lẫn dần với bóng tối phía sau. Ánh trăng bạc hòa lẫn màu mắt đỏ, càng làm hắn nom quái dị hơn bao giờ hết.

Anh không dám mạo hiểm tiến đến sát hắn quá, và Kiba, Akamaru cũng như Sai đều có chung suy nghĩ tương tự anh. Trận chiến này là của Naruto. Bọn họ chỉ có nghĩa vụ bảo vệ cậu trong suốt hành trình. Nhưng Shikamaru biết rõ anh sẽ không có chút cơ hội nào đánh lại Sharingan. Nếu anh có thể thiết lập thế trận với team Ino-Shika-Cho ngày trước thì may ra còn được. Nhưng giờ thì anh thấy mừng hết lớn khi cô bạn đồng đội cũ của mình không xuất hiện chốn này. Phải vậy thì mọi chuyện sẽ còn phiền nhiễu, rắc rối hơn vạn lần.

"Giờ thì, ta sẽ bắt đầu với ai đây?" – Sasuke lên tiếng. Hắn rút thanh kiếm Kusanagi từ sau lưng rồi liếc nhìn lưỡi kiếm với cặp mắt điên loạn.

Naruto quay qua Hinata, hơi bối rối – "Đây là chuyện giữa tớ và cậu, Sasuke à, cậu ấy không liên quan gì ở đây" – Sau đó cậu chàng tóc vàng bước lên một bước đồng thời vươn người ra che chắn cho Hinata. Bằng một cử chỉ nhẹ nhàng, cậu đẩy cô về phía sau. Tuy nhiên, cô gái không hề động đậy, như thể không thèm chú ý đến cậu...

Tên con trai tộc Uchiha vung kiếm một đường đẹp mắt. Hinata có cảm giác Naruto càng đứng chắn trước cô và cố đẩy cô lùi lại, nhưng cô vẫn không hề có ý định thoái lui. Chuyện này phải kết thúc trong tối nay. Cô sẵn sàng làm bất cứ thứ gì để đưa Sasuke trở về Làng Lá, dù là sống hay chết.

"Hinata-chan, ra chỗ Kiba đi. Tớ sẽ không thể bảo vệ cậu nếu cậu đứng đây."

"Thời thế đã thay đổi rồi Naruto-kun. Giờ cậu không cần phải bảo vệ mình đâu."

Điều này khiến Naruto sửng sốt, đến mức cậu quay hẳn lại nhìn cô. Tên con trai tộc Uchiha hẳn nhiên không bỏ lỡ cơ hội, hắn tiến đến tấn công, nhưng lại bị một cơn lốc xoáy đẩy ngược lại. Hinata vừa nhảy ra trước mặt Naruto và bảo vệ cậu.

Sasuke nhẹ nhàng tiếp đất và nhìn chằm chằm vào cô gái trước mặt. Hắn khom lưng cười lớn, tiếng cười lạnh băng của hắn khiến cô bất giác rùng mình.

"Có lẽ mày nên tránh sang một bên, Naruto à. Đừng lo, tao thèm được giết nó ngay trước mắt mày."

Nhưng dĩ nhiên hắn không thể làm thế. Mặc dù hắn rất muốn như vậy, song kế hoạch của hắn vẫn quan trọng hơn hết thảy. Hắn thực sự tức giận khi thấy sự xuất hiện của tên khốn kia. Hắn mong chờ những thành viên tộc Hyuuga chứ không phải cái tên phiền nhiễu nhất quả đất này. Tên con trai tộc Uchiha thở dài và liếc Naruto. Cậu ta là thứ vật cản mà hắn phải giải quyết càng sớm càng tốt.

Mặc dù Sasuke rất muốn chiến với cậu ta một trận, nhưng hắn không thể mạo hiểm vậy được. Naruto quá mạnh. Dòng charka của con Cửu Vĩ Hồ hẳn đã giúp cậu ta hồi phục hoàn toàn sau trận chiến đó. Không giống như hắn. Nếu chiến đấu trực diện, hắn khó có khả năng sống sót, nhất là khi tay trái của hắn coi như vô dụng... Sasuke nghiến răng kèn kẹt và chỉnh lại tư thế cầm kiếm bên tay phải mình sao cho dễ kiểm soát hơn. Hắn cần kết thúc chuyện này nhanh chóng.

Hắn chạy thẳng về hướng cậu chàng tóc vàng, và bị chặn lại bởi một cây kunai ngắn của cậu. Có những tia lửa tóe ra khi hai thanh kim loại va vào nhau. Bất thình lình, con nhỏ tộc Hyuuga kia xuất hiện ngay phía cánh trái, ra đòn nhắm vào cổ hắn. Tên con trai tóc đen dường như không thể tránh né được. Khẽ rít lên, hắn buông lời chửi thề.

"Chơi bẩn, hả? Tao chấp luôn"

Song thực tế không phải vậy. Một mình Naruto hắn còn đỡ không nổi, giờ lại thêm cả con đàn bà kia xía vào, nếu hắn không bị liệt nốt cánh tay còn lại thì chắc cũng sẽ gây tổn hại đến sức mạnh của cô ta. Hắn cũng không biết đến bao giờ thì các thành viên còn lại trong nhóm sẽ xông lên và cùng chiến đấu nữa. Năm chọi một không phải là một thế trận hắn có thể kiểm soát được trong thời điểm này. Một luồng sáng tim thẫm bao phủ khắp không gian khi hắn quyết định triệu hồi Susanoo. Hắn đã có kế hoạch.

Lao bổ về hướng Naruto, hắn bị đánh văng bởi sức mạnh từ Cửu Vĩ Hồ. Nhưng đều nằm trong trù liệu của hắn hết. Tập trung dồn hết hận thù, hắn có cảm giác linh hồn thần biển phía trên mình đang ngày càng to lớn hơn. Hắn lại tấn công và quan sát cô gái tộc Hyuuga đang tận dụng mọi thời cơ để đả thương hắn. Cô ta có vẻ nhắm vào gáy hắn với hy vọng đánh hắn bất tỉnh đây mà. Hết đợt tấn công này đến đợt tấn công khác, hắn thấy Cửu Vĩ Hồ có thể đỡ đòn dễ dàng, thật chí còn cố phản công. Hắn cần làm nhanh hơn thôi.

Naruto rất thận trọng. Lần trước, cũng vì sử dụng quá đà nguồn năng lượng của mình cậu đã giết cả Obito và Madara. Nhưng cậu muốn người bạn thân mình sống sót. Cậu cũng cố gắng sao cho không đánh nhầm sang Hinata, mặc dù đến giờ cậu cực kì ấn tượng với việc cô có thể dễ dàng tránh né các đòn đánh của cậu và Uchiha cùng một lúc như thế.

Một vụ nổ lớn thình lình xảy ra khiến Naruto cậu ngã ngửa ra đất, dường như không thể thở được. Cậu cố đứng dậy khi thấy Sasuke xuất hiện giữa đám khói bụi mịt mù và vung kiếm về phía mình. Sức mạnh của Susanoo quá lớn. Naruto quay lại và cố tránh né. Đám bụi từ vụ nổ ấy khiến cậu ho liên tục, còn mắt thì bỏng rát. Giờ thì cậu không thể xác định kẻ tấn công mình trốn ở đâu, cho dù cậu có cố mở to đôi mắt xanh lam ngọc của mình.

Một luồng khí lạnh lướt qua cổ Naruto khi người sống sót duy nhất của tộc Uchiha nhảy ra phía sau lưng cậu. Hắn là người có tốc độ nhanh nhất mà cậu từng biết. Cậu chàng tóc vàng cố quay ra sau, nhưng vẫn quá chậm. Một luồng sáng chạm vào gáy cậu, khiến cậu bất tỉnh nhân sự.

Hinata đứng hình. Cô sững sờ nhìn dáng người đang nằm sõng xoài dưới đất, có cảm giác muốn khuỵu xuống theo.

Uchiha Sasuke đã tung hỏa mù. Hắn vờ như định tấn công Naruto, và biến mất chỉ vài giây trước khi Hinata có thể ra đòn chặn hắn lại. Thay vào đó, bàn tay mang đầy charka uy lực của cô lại đánh trúng Naruto, người mà cô có thể thấy rõ xuyên màn sương bụi dày đặc nhờ vào Byakugan. Thật là một thảm họa. Cô gái bước lui lại một bước, nhưng lại va trúng ai đó. Trước khi cô kịp phản ứng, cô đã bị hắn tóm lấy cổ. Sasuke lôi cô lên chỉ bằng tay phải, nhìn cô đấm đá giãy dụa cố tìm cách thoát thân. Cô có thể đánh trúng hắn, bởi khoảng cách giữa cô và hắn gần, rất gần. Nhưng cùng lúc đó, cô có thể bị hắn bóp cổ chết nếu thả tay ra khỏi bàn tay đang giữ chặt cổ mình kia. Người thừa kế của tộc Hyuuga dùng chân đá vào bụng, vào đùi hắn, tuy nhiên vẫn không ăn thua.

Mọi thứ quanh cô bắt đầu tối dần, và Huyết Kế Giới Hạn cũng không giúp ích gì hơn. Cô không thể chết như vậy được. Cô không thể để Naruto thiệt mạng chỉ vì sai lầm của chính mình. Cô cố gắng đá liên tục, nhưng chỉ như đá vào một bức tường gạch vững chãi. Chỉ kịp quan sát một nụ cười kì lạ trên khuôn mặt tên con trai kia, Hinata chìm vào bóng tối.

Đáng ra hắn nên giết Naruto. Nhưng dù sao, hắn cũng chả màng đến điều đó nữa. Với một người tộc Hyuuga ở bên cạnh, hắn sẽ khử cậu ta bất cứ khi nào hắn muốn. Ngay khi hắn thao túng đầu óc cô ta bằng Genjustu của hắn.

Sasuke chạy băng qua qua một vết nứt nhỏ giữa vách núi. Hắn đã nghiên cứu địa hình nơi đây đủ lâu để biết được những đường tắt hữu dụng nhất. Bọn còn lại trong nhóm Ninja Làng Lá đang đuổi theo hắn, song vô ích thôi. Hắn rất nhanh nhẹn, hơn nữa lại ẩn dòng charka của mình lại nên không sao tìm kiếm được, chưa nói đến việc tro bụi mù mịt khắp hẻm núi này sẽ che giấu mùi của hắn, khiến cho con chó kia không thể đánh hơi được.

Hắn bất giác cười lớn. Con đường hẹp này rất tối tăm, nhưng hắn có thể nhìn thấu nhờ vào việc kích hoạt Sharingan. Mọi chuyện diễn ra tuyệt hơn dự tính ban đầu của hắn nhiều. Đứa con gái tộc Hyuuga đang hôn mê bất tỉnh nằm vắt vẻo trên vai phải hắn chưa hề có dấu hiệu tỉnh giấc. Cái kế hoạch này coi bộ sẽ thực hiện dễ dàng rồi đây!

Và đến giờ, hẳn nhiên Naruto vẫn đang ráo riết truy đuổi. Bọn họ sẵn sàng xới tung từng tảng đá ở vùng này hòng tìm ra hắn. Hắn phải ứng biến thôi. Tên con trai tộc Uchiha rẽ ngoặt sang trái, hướng về phía đường hầm thông với một hang động dài. Hắn còn một quãng đường dài để đi, nhưng ít ra được cái là con nhỏ hắn đang vác trên vai đây cũng không nặng lắm...

Naruto từ từ mở mắt. Phải mất một lát cậu mới nhận ra có người đang vỗ vỗ vào má mình với lực khá mạnh. Có ai đó la hét quanh cậu, một tiếng sủa nghe chói cả tai. Ôi, những vì sao phía trên cậu thật là đẹp a.

"Làm ơn tỉnh dậy dùm cái đi!"

Đôi mắt xan lam ngọc nhìn thẳng vào chàng trai tộc Nara, người vừa phát thêm một cái vào mặt cậu. Cậu cố gượng dậy nhưng sao cơ thể chẳng chịu nghe lời. Nó tê cứng và run rẩy lạ. Cậu đã gần như hoàn toàn mất kiểm soát tứ chi mình.

"Cái quái gì xảy ra thế này?"

"Để tôi nói cho cậu nghe chuyện gì đã xảy ra nhé" – Shikamaru cầm cổ áo Naruto và lôi ngược cậu lên, tự dưng muốn đấm vào mặt cái tên đối diện một cái thật đau - "Hắn bắt cậu ấy đi rồi"

"Gì cơ?"

"Thằng khốn đó bắt Hinata rồi! Tôi không biết cậu đã làm gì, nhưng khi Sai dùng những con chim vỗ cánh quét đám bụi đi, thì bọn họ đã biến mất."

Shikamaru đứng dậy, chửi thề, còn về phần Naruto, cậu vẫn đang nằm, nhìn chằm chằm bầu trời đêm trước mặt, rồi mọi thứ từ từ hiển hiện lại rõ rệt. Bọn họ tìm thấy Sasuke. Hắn ta đã đợi bọn họ sẵn từ lâu. Họ chiến đấu với hắn, và khi Naruto chuẩn bị phản công, cậu chợt thấy mình nhói ngay sau gáy. Tuy vậy, cậu biết tỏng các đòn tấn công của Sasuke và có thể khẳng định đó không phải do hắn ta gây nên. Mà là Hinata. Tên đó đã lợi dụng Hinata, lừa cô để cô đánh nhầm người.

Tập trung dòng charka của Cửu Vĩ Hồ, cậu dần lấy lại được sức mạnh và đứng ngay dậy. Cậu nhắm nghiền mắt, cố gắng điên cuồng trong một nỗ lực lần xem dấu vết tên bạn thân nhất của mình ở đâu song vô ích.

"Tớ không cảm nhận được cậu ấy."

Cậu nhìn sang Shikamaru – "Còn mấy người khác đâu?"

"Sai đang bay quanh khu vực này để tìm kiếm. Kiba và Akamaru cũng sốt sắng đánh hơi cậu ta và Hinata nhưng vì bụi mù trời nên cũng chả thu được kết quả gì khả quan"

Naruto gầm lên và tung chưởng vào một tảng đá gần đó, khiến nó vỡ vụn – "Về báo cáo cho Kakashi-sensei hộ tớ. Tớ sẽ đi tìm họ."

Tạo ra khoảng hai mươi phân thân, cậu chạy đi, để mặc chàng trai tộc Nara vẫn đứng đó. Thực đúng là một thảm họa.

Điều này thật hoàn hảo. Sasuke đã đến được nơi hắn cho rằng an toàn nhất để ẩn náu trong đêm nay. Bình minh vẫn chưa lên, nhưng bầu trời đã bắt đầu sáng dần, điều này sẽ khiến hắn dễ bị phát hiện ra hơn. Nhưng giờ thì hắn không cần phải lo nữa rồi.

Luồng không khí lạnh khiến hắn cảm thấy tốt hơn. Hắn đã ra khỏi thế giới Ninja và giờ đây đang đứng ở biên giới Tây Quốc. Vương quốc này tập trung rất nhiều người biết sử dụng charka mạnh đến mức chính Sasuke cũng phải e ngại, dè chừng. Tuy vậy, nơi đây cũng rất thanh bình. Nếu hắn không động đến họ, họ cũng sẽ không động chạm gì đến hắn.

Tại đây vẫn đang là mùa đông. Hắn chạy xuống phía Bắc và chào đón hắn chỉ toàn là băng tuyết buốt giá. Nhưng hắn biết chính xác giờ phải đi đâu. Hắn nhìn về những vách đá cao phía xa trong khi phía sau hắn, biên giới Thổ Quốc vẫn còn đang hiển hiện. Hắn là một kẻ xa lạ giữa vùng đất phương tây này, nhưng nếu mọi việc đi theo dự định thì chả có gì đáng để lo ngại cả.

Khi Hinata mở mắt, cô dường như chẳng thể nhìn thấy gì chung quanh. Ánh mặt trời len lỏi qua những vết nứt nhỏ gần đó, song vẫn chưa đủ sáng để cô đoán định được chuyện gì đang xảy ra.

Và rồi cô chợt nhớ lại. Cô đã đánh nhau với Sasuke! Naruto bị cô cho một đòn Nhu Chưởng và nằm lăn ra đất, còn tên con trai tóc đen kia lôi cô lên, bóp cổ cô với một nụ cười điên loạn hiển hiện trên môi.

Theo phản xạ tự nhiên cô định đưa tay lên xoa xoa cái cổ đau nhói nhưng dường như không thể. Hai tay cô bị trói ngoặt ra đằng sau. Cô phát hiện mình đang ngồi trên một chiếc ghế gỗ nhỏ, chân cô cũng bị cột chặt vào chân ghế. Cố gắng giãy giụa, cô nhận ra rằng mình chỉ khiến cái dây thừng cứa chặt hơn vào hai cổ tay, càng gây thêm nhiều đau đớn.

Cô đang ở đâu thế này? Kích hoạt Byakugan, cô nhìn thẳng về phía trước. Không... Băng ư? Tuyết ư? Lẽ nào đây là Kim Quốc? Nhưng làm sao cô tới đây được chứ?

Người thừa kế tộc Hyuuga giật mình khi nghe có tiếng động vang lên phía sau. Đó là một tiếng rì rầm lạ kì, sau đó chuyển thành một tiếng cười nhẹ, hàm chứa sự điên loạn nhất mà cô có thể tưởng tượng. Tiếng cười đó đã trả lời tất cả.

Uchiha Sasuke bước tới trước mặt cô, hắn cúi người xuống và nhìn thẳng vào đôi mắt cô. Với Byakugan vẫn đang trong trạng thái kích hoạt, cô có thể nhìn thấy dòng charka của hắn không ồn định và rất rối loạn. Hắn đang rối loạn.

"Ngủ ngon chứ?"

"Tôi đang ở đâu đây?"

Hắn nhướn mày rồi bước ra xa, khẽ tựa vào một bức tường và ẩn mình giữa bóng tối đặc quánh – "Thôi nào Hyuuga, trả lời tôi bằng cách hỏi lại câu khác sao? Người ta sẽ nghĩ cô là đứa thiếu văn hóa đó."

Cô tuyệt không trả lời. Chả phải quá rõ ràng rồi sao, hắn đang chơi đùa với cô. – "Naruto đâu rồi?"

"Cô có vẻ lo lắng vì chính cô đã giết hắn chứ gì?"

"Tại sao tôi lại ở đây?"

Cố có thể nhìn thấy đôi mắt hắn đỏ rực sáng lên giữa màn đên. Hắn là kẻ điên loạn nhất mà cô từng gặp, mà ấy là cô đã chạm trán rất nhiều tên Ninja điên khùng rồi đấy. Nhìn chằm chằm vào hắn, cô cố suy tính. Giải phóng một luồng charka quanh tứ chi mình, cô dễ dàng làm cho sợi dây thừng trói quanh tan thành từng mảnh. Cô đứng bật dậy, ngay lập tức tấn công người đàn ông trước mặt bằng tuyệt chiêu Nhu Quyền Song Hổ Chưởng. Hắn tránh được, và cô lại tiếp tục tấn công.

Có vẻ như hắn đã nhốt cô trong một căn nhà nhỏ, một căn nhà bỏ hoang bởi cô thấy cát bụi và những mảnh kính vỡ vung vãi khắp nơi. Hắn quả thật rất nhanh nhẹn, nhưng với cánh tay trái tê liệt, hắn sẽ không thể gây trọng thương cho cô ở một nơi chật hẹp thế này. Nếu sử dụng Aratemasu hay Susanoo, ngay cả hắn cũng có khả năng chết theo cô.

Hinata xoay người rồi lại lao vào, tránh né lưỡi kiếm của hắn. Cô đá trúng người hắn, khiến hắn ngã xuống sàn đất. Trước khi hắn có thể gượng dậy, bàn tay cô đã đặt ngay trên cổ hẳn.

Hinata chớp mắt nhìn chằm chằm vào đôi mắt đỏ kia. Không biết bằng cách nào, hắn lại đứng trước mặt cô, và cũng chẳng hiểu làm sao mà giờ cô lại ngồi trên ghế, tứ chi bị trói chặt. Tên con trai vẫn cúi xuống để có thể trừng trừng nhìn thẳng vào cô, và khoảng cách gần đến đáng sợ đó khiến cô thấy không thoải mái. Chả phải cô vừa đánh nhau với hắn đó sao? Chuyện gì đã xảy ra vậy?

"Tốt lắm. Có vẻ như, mặc dù sở hữu Byakugan, cô vẫn bị dính Genjutsu."

Genjutsu ư? Hinata cố vùng vẫy nhằm thoát ra khỏi cái ghế và tránh xa tên con trai kia ra. Làm sao mà cô lại vướng vào Genjustu của hắn kia chứ, bộ Byakugan không thể ngăn chặn được sao? Cô cần phải thoát ra khỏi tình trạng này. Giải phóng charka thêm lần nữa, cô bật dậy và tấn công hắn. Cô đánh một đòn vào mặt hắn và đá hắn bay... Trở lại cái ghế của cô. Hắn vẫn cúi xuống, nụ cười nửa miệng kinh tởm kia chỉ cách khuôn mặt cô có vài centimet.

"Để tôi cho cô một chọn lựa nhé." – giọng hắn thoảng qua như một lời thầm thì - "Chữa tay cho tôi, bằng không tôi sẽ tiếp tục thế này cho đến khi cô phát điên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro