Myoui (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





"Tiên sư cha, Cảnh quân mà như bọn đầu đường xó chợ, nhất là thằng đầu đàn." Thứ trưởng Dancy lầm rầm nguyền rủa trong khi đập mạnh tờ biên bản điều tra còn chưa ráo mực trên mặt bàn. Pháp ấn viền tròn xoay bao quanh biểu tượng lông vũ đan chéo của Cảnh Cục như một cái gai đang lộn xộn và nhức nhối dưới mí mắt Dancy khiến bà ta chỉ muốn xé tan tờ giấy ra ngay lập tức.

Bà ta đã để vuột mất con chuột nhắt Myoui vào tay đội tuần tra chỉ đơn giản vì chẳng có lý do gì để phản bác bọn họ. Tất cả những thủ tục mà Shin Hyoseob đưa ra đều hợp lệ để giải quyết sự việc gian lận hồ sơ của Thư kí Myoui mà bà ta dám chắc đó là mánh khóe của con chuột hèn nhát đó.

Bồn chồn đi qua đi lại trong văn phòng, khuôn mặt hiền hòa giả tạo của Thứ trưởng giờ đây chỉ còn là sự thù ghét đơn thuần. Dancy hơi hối hận vì đã để Myoui có mặt trong nhiều sự kiện bề chìm của Bộ, mà hầu hết là dọn dẹp tàn cuộc cho những lần gây chuyện của vị Bộ trưởng đáng kính kia. Con ranh đó đã biết quá nhiều, mình nên trừ khử nó sớm hơn mới phải.

Tẩu thuốc đặt trên gạt tàn vẫn còn đang cháy dở, ánh mắt Dancy chăm chăm nhìn vào làn khói lượn lờ trong không khí. Rồi bà ta vươn ngón tay chạm lấy đầu thuốc đang cháy, ấn lên đốm lửa lập loè ấy và miết thật mạnh. Mặc kệ ngón tay bỏng rát vừa đè lên vụn lá thuốc, Dancy nhấc ống nghe điện thoại để bàn lên,

"Nối máy cho tôi tới Glasgow, đường dây 554, Biệt thự Cortez."

...

Ngồi trên ghế phó lái của xe công vụ, Shin Hyoseob ung dung bắt chéo chân, gác đôi giày da đắt tiền lên táp-lô xe, thở ra một hơi sảng khoái. Myoui liếc qua vai ghế, trầm ngâm nhìn vào quân hàm của hai người ngồi trước trong lúc anh cảnh quân cầm lái đang huyên thuyên nói về cuộc tuần tra vô nghĩa và chóng vánh vừa diễn ra. Cô nghĩ về sự nhạy bén của Tổng Chỉ huy Shin và thầm tạ ơn Chúa đã gửi cho cô một lối thoát ngay khi phe cánh của Cortez đang trên đà sụp đổ như hiện tại. Myoui có thể nhìn trước được số phận mình sẽ thảm hại ra sao nếu vẫn còn mắc kẹt với Bộ Pháp thuật, hơn nữa, cô biết rất nhiều sự thật nhớp nhúa cần được phơi bày sau những năm làm công việc của một thư kí - nhưng gần như một kẻ tôi tớ hơn là một nhân viên đơn thuần - cho cả Cortez và Dancy. Cô không muốn cứ mãi làm quả hồng mềm để những kẻ ác nhân đó thoải mái nhào nặn tùy ý.

Tiếng phanh xe và một vài tiếng sủa rất trầm mà chắc hẳn phát ra từ thanh quản của chó nghiệp vụ lão luyện, có thể là giống Doberman, đã kéo Myoui ra khỏi luồng suy nghĩ. Mọi người khoan khoái nhảy xuống khỏi xe công vụ chật chội nhồi nhét bởi tài liệu lấy từ Bộ, quan trọng hơn là ba cậu binh Nhì lực lưỡng bị nén như thịt hộp ở hàng ghế cuối để lịch sự nhường chỗ cho cô nàng được thêm vào xe phút cuối - Myoui.

"Vào trong và chuẩn bị cho màn hùng biện đáng mong đợi của cô đi nào, cô thư kí." Hyoseob vỗ vỗ lên cửa xe phía Myoui sau khi nhảy xuống xe và mở trước cánh cửa hộ cô nàng.

"À...vâng."

...

Wendy khoanh tay trước ngực, nhìn chằm chằm Myoui trong lúc cô nàng thư kí cũng đang bận rộn với những nhận xét về Wendy ở trong đầu. Bộ đồ tây này hợp với cô ấy hơn hẳn áo tù nhân và mấy cái cùm bằng sắt rỉ dính máu chuột cống và rắn nước ở khu biệt giam, Myoui nghĩ.

Đây là lần đầu tiên cô nàng được nhìn thấy Wendy trong bộ dạng người-bình-thường, hơn nữa, lần này cô thư kí có thể hoàn toàn nhìn thấy đôi mắt trong vắt và con ngươi màu hạt dẻ hơi hắt sáng, chứa đầy sự cương quyết, nhân tính và quyền lực. Đúng như cô đã hình dung.

Myoui tưởng đội Cảnh quân sẽ mang cô theo về Cảnh Cục để thẩm vấn hay gì đó, nhưng họ lại đưa cô theo đường mòn dẫn vào một toà nhà hơi cũ kĩ nằm khuất trong góc của một trang viên rộng lớn. Căn phòng chờ đón cô không có song sắt, gương hai chiều, còng số 8 hay đèn bàn siêu sáng, mà là một phòng sinh hoạt chung trong toà nhà. Tổng Chỉ huy Shin gõ tượng trưng vài tiếng lên cánh cửa gỗ mở toang để ngắt quãng những nốt âm êm ái của bản hành khúc độc tấu piano, khiến người phụ nữ tóc vàng kim (người mà Myoui chắc mẩm là Wendy Shon) phải rời mắt khỏi dãy phím đen trắng và chú ý đến họ. Cô ngẩng lên và khi thấy một đám Cảnh quân đứng lố nhố ở cửa thì khẽ búng ngón tay vào khoảng không, vài tia lửa xanh toé ra, sau đó một con gia tinh trông gọn gàng hết sức xuất hiện. Nó nhanh chóng hiểu được tín hiệu của chủ nhân, vụt biến đi và rồi một đám người dần đông đủ, tập trung ở phòng sinh hoạt.

Wendy mời cô gái còn đang tò mò ngồi xuống trong khi chờ tất cả mọi người đã tham dự đông đủ, bao gồm Shin Hyoseob, ngài Shon Jinyoung, tu viện trưởng Viện Nguyên Lão nhà Shon, cậu trợ lý Mark Lee mặt non choẹt, một nhân diện của Văn phòng Chính phủ thay mặt Thủ tướng, người chỉ đạo gián tiếp Wendy Shon và tất nhiên phải có nhân vật chính của buổi thẩm vấn - thư kí đương nhiệm của Bộ trưởng Bộ Pháp thuật - cô Myoui Mina.

"Vậy nếu cô Myoui không phiền, chúng tôi xin phép được ghi chép lại những thông tin quan trọng trong buổi nói chuyện hôm nay, chỉ để xem lại phòng khi cần thiết. Tôi cam đoan sẽ không lưu lại bất cứ hình ảnh hay ghi âm điều gì, đảm bảo tất cả những thông tin thu được của ngày hôm nay hoàn toàn ẩn danh trước luật pháp." Wendy lịch sự mở lời, nghiêng đầu lắng nghe ý kiến của Myoui trước khi bắt đầu vào việc.

Mặt khác, Myoui cũng là một thư kí chuyên nghiệp, đã hiểu rõ các thủ tục, cô nhanh chóng gật đầu, "Tôi chỉ hy vọng không bị ghi lại hình ảnh, còn về phần ghi âm," Myoui hơi ngừng một nhịp trước khi thở hắt ra, "...quý vị có thể ghi âm toàn bộ, tôi đã xác định trước rồi."

Dù vậy, Wendy vẫn không cho đặt máy ghi âm. Cô từ tốn ngồi xuống ghế đối diện với cô nàng thư kí, nhặt xấp thông tin đã chuẩn bị lên, chấm nhẹ bút lông vũ vào hũ mực và đánh dấu vào từng dòng, "Vậy tôi xin phép hỏi một vài câu hỏi thủ tục. Xin hỏi quý danh?"

"Myoui Mina."

"Nghề nghiệp của cô là?"

"Thư kí cấp cao đương nhiệm của Bộ trưởng Bộ Pháp thuật Sergio Cortez."

Cậu trợ lý nhanh chóng tốc kí những câu trả lời của Myoui theo lệnh Wendy, đặc biệt ghi chú đầy đủ cho những câu quan trọng mà cậu nhác thấy Wendy đang đánh dấu trên tập tài liệu của cô.

"Vậy hôm nay cô có thông tin nào đặc biệt muốn chúng tôi lưu trữ không? Nếu có xin mời cô bắt đầu sau khi trợ lý của tôi lập bản tường trình. Không phiền cô chứ?"

"Ồ không, tôi hiểu."

Mark Lee lưu loát chuẩn bị một tờ tường trình mới, trắng tinh, để ghi lại lời của Myoui. Cậu có cảm giác cô gái này mang rất nhiều tâm sự, chỉ là có vẻ cô ấy không biết nên bắt đầu từ đâu. "Hãy bắt đầu khi cô sẵn sàng nhé, cô Myoui", Mark lên tiếng.

"Vâng, đầu tiên tôi cần phải nói tới việc bà Dancy và ngài Cortez là người cùng thuyền, phòng khi quý vị chưa biết vì bà Dancy nguỵ trang quá tốt..."

Linh cảm của Mark đã đúng về việc Myoui có rất nhiều tâm sự. Kiểu như...quá nhiều. Cô ấy nói về mối quan hệ đồng phạm giữa Cortez và Dancy, về những hồ sơ mật và cách mà hai người đó giấu nhẹm tội ác khỏi các ban bệ, về danh sách dài các cáo buộc mà Cortez đáng ra phải nhận nhưng hắn giảo hoạt tới cỡ nào để tránh tội. Cô cũng mô tả cho Wendy các lối đi lại bí mật trong toà nhà Bộ, một số mật thất cần chú ý và thậm chí còn dùng phép Tưởng Kí để vẽ nháp lại bản đồ tầng hầm B2 và B3 của toà nhà, nơi mà cô nhấn mạnh về tầm quan trọng của mấy căn phòng vì Cortez giấu khá nhiều tài liệu ở đó.
Về phía con bài mà Bộ Pháp thuật đang nắm, Myoui không quá rõ ràng nhưng cô đề cập đến một cuộc gọi mà trong đó Cortez đã nhắc đến "tà thuật voodoo", đồng thời gọi người ở đầu dây bên kia là Lilys.

Không mất tới 5 giây để ngài Shon nhận ra đó là kẻ phản loạn Shon "Lilys" Haneul, trong gia tộc chỉ có cô ta đam mê tà thuật voodoo, và cũng chỉ có cô ta mới có gan đi ăn nhiều máng. Chẳng thế mà tên chồng vô dụng của cô ta dám hất mặt với ông trong cuộc họp gia tộc, bọn họ nghĩ đã tìm được một thế lực vững chắc để chống lưng cơ đấy.

...

Cuộc thẩm vấn diễn ra hết sức suôn sẻ và nhẹ nhàng cho tới khi phó tướng của Shin Hyoseob gọi tới thông báo về căn biệt thự trống không của Cortez ở Glasgow là kết quả cho cuộc đột kích bắt giữ Bộ trưởng thất bại. Rõ ràng có kẻ đã chỉ điểm cho hắn và Hyoseob không thể không nghi ngờ cô nàng thư kí đang ngồi nghiêm chỉnh đằng kia.

"Bà Dancy đã chuẩn bị trước cho nhiều tình huống xấu kể từ khi ngài Bộ trưởng bị đình chức. Tôi chỉ là...không muốn trở thành một phần trong kế hoạch quái đản đó." Myoui như đoán trước được điều đó, cô rất bình tĩnh, yếu thế nhưng không hề giống điệu bộ lén lút của một kẻ chỉ điểm, dù rằng đang ở trước những nhân vật máu mặt ngồi rải rác khắp căn phòng.

"Cô biết được những gì về kế hoạch đó?" Wendy nhướng mày chờ đợi một câu trả lời thẳng thắn từ cô thư kí, thế nhưng Myoui lại cúi đầu. Mãi một lúc sau, dường như cần thời gian để lấy đủ can đảm, cô nàng thư kí đối diện với ánh mắt dò xét của Wendy một cách chắc chắn.

"Tôi biết mọi người đang nghi ngờ động cơ của tôi khi ngồi đây trả lời thẩm vấn, nhưng tôi không phải là bất cứ một cánh tay nào của hai người bọn họ. Tôi chỉ là một người vô tình bị cuốn vào những trò dơ bẩn của ác quỷ rồi không thể thoát ra được. Hơn nữa, cô Shon biết đấy, bà Dancy rất muốn bịt miệng tôi vì bà ấy vốn đang trong một mối quan hệ mập mờ với ngài Bộ trưởng. Tôi là người duy nhất tình cờ biết điều ấy."

Lần này thì Wendy bất ngờ thật rồi, và để chắc chắn rằng mình không nghe lầm một thông tin quan trọng như vậy, cô gặng hỏi lại, "Xin lỗi, cô mới nói về mối quan hệ—"

"Vâng", Myoui quả quyết, "Họ như trong một mối quan hệ mở, đàm đạo công việc ở phòng họp và làm tình ở phòng nghỉ của Bộ trưởng. Ngài Bộ trưởng được lòng hầu hết dân chúng, đương nhiên họ gọi ông ta bằng cái tên Sergio với sự gần gũi đáng ngưỡng mộ. Nhưng Sergio qua miệng Thứ trưởng Dancy lại mang hàm ý đầy...lãng mạn, cô hiểu ý tôi chứ? Bà Dancy rất say đắm ngài Bộ trưởng nhưng cũng đồng thời nhắm một con mắt khi ngài Bộ trưởng tìm đến hãm hại các cô gái, và vâng, tôi có biết chỗ lưu các hồ sơ đó. Trong két bảo hiểm ở chính căn mật thất mà họ đã ép cô nhận nhiệm vụ truy bắt miêu nữ."

Wendy trầm ngâm mất chục giây khi hàng tá ý tưởng nảy lên trong đầu cô ngay lúc này. Phải nói rằng việc gặp cô gái Myoui mà hiện tại vẫn chưa xác định được độ tin cậy này khiến Wendy biết đây chính là thời cơ cho phe cô, để chớp lấy những con bài còn chưa được đánh từ tay Cortez.

Nghiêng người sang phía ngài Shon, Wendy hạ giọng để chỉ hai người nghe được,
"Cô ta biết quá nhiều, bên Bộ có khi đang muốn điên lên. Bố hãy nói với người của ta chuẩn bị trước, họ chắc chắn sẽ tới cướp dâu đấy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro