21.Vị Khách Bóng Đêm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

First hiện tại đang ở trên phòng, sau khi Khaotung đến công ty, thì đây là thời gian mà anh có thể xử lí công việc và thực hiện kế hoạch của mình.Tiến độ công việc của công ty vẫn đang rất ổn định nên First đã chuyển toàn bộ những việc cần làm qua online.Trong lúc đang làm việc, First chợt nhớ đến cậu giúp việc mà anh đã gặp sáng nay, theo trí nhớ của anh thì năm năm trước cậu ấy vẫn chưa xuất hiện, tuy nhiên có vẻ cậu bé rất thân với Khaotung nhưng khi lại gần, anh vẫn không khỏi có chút đề phòng với cậu bé này, liền với tay lấy điện thoại gọi cho Gemini:

"Tút...tút...tút"

"Alo, P'First?"

"Gem, anh có chút việc muốn nhờ mày, điều tra giúp anh... một người tên là Korn, là Korn Porkaja."

"Được, nhưng người đó có vấn đề gì sao?"

"Anh mày có chút chuyện cần tìm hiểu về người này."

"Đến tối em sẽ gửi thông tin qua mail cho anh."

"Ừm, cảm ơn."

Sau khi cúp máy với Gemini, anh bấm số gọi cho P'Earth.

"First, gọi anh có chuyện gì?"

"Tối nay lão Harry sẽ đến nhà Khaotung ăn tối."

"Nghe Tian nói qua rồi, em tính tối nay sẽ lộ mặt sao?"

"Không, hiện tại chưa phải thời cơ để xuất hiện, vẫn nên để con cáo già đó chủ quan tung hoành một thời gian nữa."

"Vậy cũng được.Nhưng em phải nhớ kế hoạch chuẩn bị năm năm của chúng ta, đừng vì Khaotung mà phạm sai lầm nào."

Bàn tay anh khẽ siết lại, trong chính thâm tâm cũng mang những suy nghĩ khó nói thành lời.

"Được, em biết rồi."

"Bây giờ em hãy gắn máy nghe lén anh đưa xuống bàn ăn để có thể tìm hiểu thêm thông tin từ cuộc nói chuyện tối nay của lão, anh sẽ từ xa quan sát qua camera."

Sau khi kết thúc điện thoại, First ngả người xuống giường, đưa tay lên trán và suy nghĩ.

"Đã tốn tận thời gian năm năm để đi đến được ngày hôm nay, đến bản thân đã trải qua những gì cũng chẳng còn nhớ nữa...mẹ ơi...Fir mệt quá..."

"Tungtung, sau khi kết thúc chuyện này, dù mày có ghét tao như thế nào, tao cũng sẽ bán sống bán chết bám theo để làm lành với mày, đến lúc đó đừng giận tao nhé!"

...
18:00 pm

Cửa cổng lớn của dinh thự Rattanakitpaisan được mở rộng ra, chào đón hai chiếc xe hạng sang tiến vào, ở chiếc xe đầu tiên, đại thiếu gia Tian bước xuống căn dặn người làm những việc cần thiết để chào đón vị khách ngày hôm nay, tuy nhiên có lẽ ngày hôm nay không phải một ngày thích hợp để tiếp khách khi bầu trời đã có dấu hiệu chuyển mưa, gió thổi mạnh và bầu trời cũng tối dần do mây đen đang kéo đến.

Ở chiếc xế hộp thứ hai, hai tên vệ sĩ to cao lần lượt bước xuống và đứng mở cây dù che chở chủ nhân đang chuẩn bị bước ra.Complet trắng tinh cũng không che nổi chiếc bụng bự của người bước xuống, nhìn cách người đàn ông trung niên này được một cô gái ăn mặc gợi cảm dìu dắt bước xuống, trong suy nghĩ của những người làm chứng kiến, tên bụng bự này chẳng khác gì tên sở khanh bặm trợn, tuy nhiên vì sắc mặc đại thiếu gia vẫn điềm nhiên như tĩnh nên họ cũng không dám có biểu cảm phán xét nào hiện ra.

"Ông Harry, đây là dinh thự của chúng tôi, hoan nghênh ông đến." - Tian lịch sự chào đón vị khách có không mấy thiện cảm dưới góc nhìn những người làm nhà anh.

"Cậu Tian quả là tài cao, trẻ tuổi như vậy đã điều hành được tập đoàn phát triển, còn khiến một người lâu năm trên thương trường như tôi đây cảm thấy khá mới mẻ." - Lão phì phèo điếu xì gà nhìn xung quanh vẻ tráng lệ của dinh thự.

Cùng lúc đó, một chiếc siêu xe cũng từ từ tiến vào, tuy nhiên, người làm trong nhà không có phản ứng khác lạ nào, vì bình thường mà, nhị thiếu gia của họ về rồi đấy.Khoảng sân rộng dưới sự hiện diện của ba chiếc xế hộp cũng đủ làm không khí trong dinh thự hôm nay có phần náo nhiệt.Khaotung bước xuống với vẻ ngổ ngáo trông cực kỳ cuốn hút, vốn dĩ Khaotung đã rất cuốn hút rồi, đấy là góc nhìn của First đang đứng ở một góc khuất tầng hai âm thầm nhận xét tình hình.Vì chọn không xuất hiện nên chính First cũng không biết vẻ mặt đang khao khát và thèm thuồng của lão Harry kinh tởm thế nào khi đang dán chặt mắt vào cậu chủ nhỏ.

"Chào cậu Khaotung, chắc cậu còn nhớ tôi chứ?" - Lão Harry mon men nở nụ cười chào hỏi.

"Ông là ai?" - Ngược lại chính là vẻ mặt cùng lời nói không kiêng nể mà Khaotung gửi đến lão.

"Có lẽ cậu đã quên tôi rồi, chúng ta đã gặp nhau ở quán bar, dù sao tôi cũng rất vui khi được gặp lại cậu."

"Khaotung, đây là ông Harry, ông chủ lớn của nhiều doanh nghiệp ở Thái Lan, sắp tới sẽ trở thành đối tác của Rattanakitpaisan." - Tian đứng ra giới thiệu, cắt đôi cuộc nói chuyện.

"Em biết rồi, em muốn đi tắm trước đã."

"Được, đến bữa tối anh sẽ cho người gọi em xuống."

Khaotung không đáp lại lời anh trai mà trực tiếp đi thẳng vào nhà, dù cặp mắt lão Harry vẫn đang dán chặt vào cặp mông cong tròn của cậu ẩn dưới lớp quần tây, nếu suy nghĩ của lão mà để Tian biết được, dù thế nào thì lão cũng sẽ không có cơ hội rời khỏi đây.

...

Khaotung bước lên phòng không quên nhìn qua cửa phòng đối diện, cửa đóng và không có tiếng động bên trong, nhưng Khaotung cũng chẳng đủ sức để nghĩ đến điều gì khác, hôm nay cậu đã dành năng lượng cho đống việc ở công ty quá nhiều, hiện tại chỉ muốn đi tắm cho thoải mái, sau đó tranh thủ ngủ một chút để một lát tiếp khách cùng P'Tian.Mãi cho đến khi người làm gọi cậu xuống, Khaotung đã mặc một chiếc áo hoodie trắng trẻ trung cùng quần bông trắng khiến cậu trở nên năng động hơn, cậu bước xuống và ngồi vào vị trí của mình trong khi P'Tian và lão Harry đang uống rượu vang nói về những vấn đề trong giới kinh doanh.

Cậu đã ngồi đây gần nửa tiếng nhưng vẫn không nhìn thấy bóng dáng của First, kể từ lúc cậu về nhà đến bây giờ cũng không nghe giọng nói của anh.Khi Korn vừa mang món tiếp theo ra thì Khaotung đã đứng lên muốn trở về phòng.

"P'Tian, hôm nay em hơi mệt, em muốn nghỉ ngơi."

"Ừm, lên đi, nếu mệt quá thì nói anh."

Khaotung cố gắng diễn giả tạo bước đi chầm chậm, cho đến khi khuất bóng với hai người đang ở bàn ăn, cậu mới trở lại bình thường.Thật là, lẽ ra Khaotung nên bắt First chấp hành nghiêm quy tắc không được biến mất khỏi cậu, không thì bây giờ cũng chẳng phải đi lục từng căn phòng để tìm kiếm tên ngốc này.

Phía bên này First đang ở một khu khác trong dinh thự để nghe tiếp cuộc nói chuyện từ máy nghe lén và xem lại đoạn camera được Earth gửi qua.Kế hoạch đang tiến triển đúng như dự đoán và có lẽ lão già đó sẽ tự chui đầu vào rọ.Bỗng nhiên máy nghe lén và camera đã không còn nhìn hay nghe thấy lão nữa mà chỉ còn lại Tian trên bàn ăn.First ngay lập tức đứng dậy đi tìm xung quanh dinh thự, không thể để mất dấu lão được!

...

Phía bên này, Korn đang căn dặn các người hầu việc cần thiết:

"Hai người đợi đại thiếu và khách dùng bữa xong sẽ tiến hành dọn dẹp, ba người đi lên phòng đại thiếu dọn dẹp lại một chút để một lát đại thiếu lên nghỉ ngơi, các cô dọn dẹp một phòng cho khách ở tầng hai phòng khi vị khách kia ở lại."

Nói xong, cậu bước ra hành lang của dinh thự để xem xét mọi thứ xung quanh, bỗng cổ tay được kẻ nào nắm lại, sau đó kéo cậu đập vào người hắn, bàn tay thì đưa lên xoa nắn hai khuôn ngực sau lớp áo sơ mi.Phải mất một lúc khó chịu cậu mới nhận ra người đằng sau chính là Harry.

"Ưm...ngài...ngài Harry, ưm....ở...ở đây không... được đâu."

"Korn, ta nhớ em quá, cho ta nếm em một tí nào."

Nói rồi quay người cậu lại, nhắm vào hai điểm ngực mà mút mát liên tục.Mặc cho Korn luôn miệng bảo rằng ở đây không được nhưng kẻ đê hèn như lão không quan tâm đến điều đó.Lão không ngần ngại mà giải quyết như cầu của bản thân ngay giữa bên ngoài.Ngay lúc lão chuẩn bị hành sự, bỗng có tiếng của một cô hầu vang gần đến:

"Korn, cậu xem cái này chúng ta phải làm sao?"

Lão không can lòng mà phải buông cậu ra trong khi quần áo cả hai đang xộc xệch, may mắn là cô giúp việc đã không tìm Korn ở đây, cậu quay lại nói nhỏ với lão già dâm dục:

"Ngài Harry, chúng ta không thể làm ở đây được, em đang thực hiện kế hoạch, em sẽ đến tìm ngài mà."

"Được, em hãy hoàn thành tốt nhiệm vụ mà ta giao cho em đi."

Nói rồi Korn đột nhiên nói to:

"Xin lỗi ông, tôi sẽ rút kinh nghiệm trong lần sau, mong ông không phật ý với sự phục vụ của người hầu chúng tôi."

Ở một góc, khi First vừa chạy qua đã nghe được giọng nói của Korn, anh đứng đấy, nhìn về phía hai người kia đang nói chuyện, anh chỉ vừa kịp nghe được câu nói to đến từ Korn.Với đầu óc nhanh nhạy của mình, anh nghi ngờ rằng giữa hai người này có điều gì đó không đúng và First
cần phải điều tra thêm người tên Korn này nữa.

...

Ở một nơi khác trên tầng hai, phía lan can, Khaotung đã đứng ở đây, cậu không giống như First, cậu chỉ vừa mới đến đây với mục đích tìm First, nhìn ra ngoài sân của dinh thự, ở khoảng cách khu này cách khu khác, Khaotung đã nhìn ra First đang đứng đấy và nhìn theo một phía, theo quán tính cậu đưa mắt theo hướng anh nhìn.Đó là Korn, đang cười đùa với một người hầu trong nhà.Vì Khaotung không chứng kiến khi Korn đứng nói chuyện với Harry nên dưới góc nhìn hiện tại của cậu:

'First đang đứng nhìn Korn cười với người làm trong nhà.'

Nhất là khi việc First luôn nhìn chằm chằm Korn từ lúc sáng, mà trong Khaotung đã tự suy nghĩ rằng First có tình ý với cậu bé 17 tuổi này, có ý định muốn rời khỏi cậu lần nữa.

Bàn tay cậu siết chặt lấy lan can, suy tính điều gì đó.Cậu sẽ khiến First phải yêu cậu một lần nữa, yêu đến mức không thể rời khỏi cậu, cậu sẽ khiến First phải bỏ tất cả mọi thứ trên đời này chỉ để yêu một mình cậu.

Hết chương 21.

Hôm nay là LOLFanFest2024D1 nên tui đăng chương mới nè, gửi tặng một ít ảnh hai anh siu xinh nho.






©️: X

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro