Chap 4. Học Hỏi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng lá cây xào xạc cùng tiếng loạt soạt của trang sách được lật đi bởi bàn tay Ryujin, hay tiếng len ken của chiếc chuông gió được treo ở cửa khi có cơn gió vô tình thoảng qua...mọi thứ đều rất trầm lặng. Yeji nhìn xung quanh bèn thu hết mọi thứ vào tầm mắt, dù là nhà kính thì nó vẫn hoàn toàn ít nắng chắc là vì những cái cây cao lớn ngoài kia đang che đi cái nắng nóng của mặt trời, chỉ có vài tia nắng len lỏi qua những kẻ hở của tán cây chiếu rọi lên những bông hoa được trồng trong nhà kính thật lung linh...mùi hương thoảng của thảo mộc tạo nên một gian tươi mát, Yeji tựa lưng lên thành ghế ngước kên nhìn bầu trời có màu trắng xóa? Hoặc có thể là do cái nắng làm mắt cô hơi bị chói...

Cảm thấy cổ họng có chút khô khốc Yeji nhìn ấm trà trên bàn, cô vội lấy một chiếc tách đặt nhẹ lên chiếc dĩa lót tách nhỏ, rồi từ từ rót trà vào tách...dù đã để lâu ở ngoài nhưng Yeji vẫn cảm nhận được cái độ ấm khi cầm ấm trà. Mùi hương thanh mát từ tách trà thoang thoảng ở mũi, nó mang hương thơm dịu dịu làm cho người khác cứ nghĩ nó rất dễ uống nhưng thực chất lại không...

" tchh đắng... "

Nước trà chạm vào đầu lưỡi có vị đắng nghét lại hơi chát, làm cho Yeji nhăn mặt một chút, khẽ mím môi, quả nhiên cô chỉ hợp với trà sữa.. cô cực kì ghét những thứ đắng, cực kì ghét. Yeji nghe thấy tiếng lạch cạch cô nhìn xuống bàn và thấy tay Ryujin đang mở nắp của lọ đường và đẩy về phía cô nhưng mặt lại giả vờ nhưng chẳng quan tâm và không thèm nhìn cô...mà mặc kệ Yeji cũng chẳng quan tâm lắm! Cô lấy một viên đường ra khỏi lọ và cầm nó trên tay, viên đường được đút thành khối vuông nhỏ nhìn tựa như viên pha lê. Yeji đưa viên đường lên trên cao rồi mắt nhắm mắt mở nhìn theo " woww.. " lấp lánh dưới ánh nắng và trong thật đẹp.

" Trẻ con "

Yeji quay lại nhìn khi Ryujin nói cô là trẻ con, cô liền làm vẻ mặt phụng phịu hờn dỗi, trẻ con cái gì chứ! Tại ở đây chán quá thôi, Yeji lại bỏ viên đường vào trong trà, một rồi hai, rồi ba viên....hmm Chắc đủ rồi nhỉ? Yeji lấy chiếc muỗng khuấy đều cho đến khi viên đường tan ra và hòa vào trong nước trà.

* Sụp *

Hớp một ngụm trà thầm đánh giá, nó đã ngọt hơn rồi nhưng dẫu vậy Yeji cô vẫn thích hương vị ngọt ngào như là trà sữa hơn.chẳng mấy chốc Yeji đã uống gần hết tách trà rồi nhưng Ryujin nãy giờ vẫn im lặng. Rốt cuộc là kêu cô ra đây để làm gì vậy trời? Yeji đứng lên và đi lại chỗ khác ngồi ở đó mãi chán chết...rồi cái tính nghịch ngợm trẻ con trong cô lại bùng phát khi cô thấy cái vòi nước tưới cây. Đươch rồi cuộc chiến bắt đầu, cô sẽ chiến tranh với tất cả các chậu cây trong vườn...

Ryujin đang đọc sách nhưng tiếng cười cùng với tiếng la của Yeji vang vảng bên tai làm cô khó tập trung được, cô nhìn Yeji đang chạy vòng vòng dùng vòi nước bắt những chậu cây tựa như đang cầm súng...Ryujin thở dài ngán ngẩm một chút, trong túi cô hiện giờ đang có súng vậy cô có nên đưa nó cho em chơi không? Chắc em sẽ hét toáng lên khi biết nó là súng thật mất. Sau một lát chơi đùa thì Yeji trở về vị trí cũ ngồi ngay ngắn nhìn Ryujin...vẫn là im lặng như vậy, nếu không có gì chi bằng để cô ở trong phòng ngủ cho rồi hay xem ti vi gì đó " chị vẫn thường đeo nó như vậy? " sau một lát vắt óc suy nghĩ thì Yeji cũng nghĩ ra được cái gì đó để nói nhưng cô không biết có nên hỏi về nó không " ý tôi là...mặt nạ "

Ryujin vẫn không trả lời vì thế Yeji đã nghĩ mình vừa hỏi điều không nên " từ lâu rồi...không ai được phép thấy mặt tôi "

" Nếu như thấy? "

" Chết! "

Yeji nuốt nước bọt cô đảo mắt đi chỗ khác tránh nhìn vào mặt Ryujin, ôi trời! Điều này trong thật nguy hiểm...mọi hành động của Yeji được Ryujin thu vào tầm mắt, trong em thật đáng yêu...mà cũng thật buồn cười, trẻ con thường nhát gan như vậy sao? Hay là do bản thân mèo nhỏ này mỏng manh? Ryujin đặt quyển sách xuống bàn sau đó nhìn Yeji. Cô ngoắt tay ra hiệu em tiến lại gần " lại đây " Yeji nghe lời cô nhấc chiếc ghế và đặt cạnh Ryujin và ngồi xuống.

" Không bảo em ngồi ở đó "

Yeji nghiêng đầu khó hiểu nhìn Ryujin, cô thắc mắc không ngồi trên ghế chẳng lẽ ngồi dưới đất!? Nhưng rồi thắc mắc đó đã được giải đáp khi Yeji thấy Ryujin đang dùng tay vỗ vỗ lên đùi " ngồi ở đây " Yeji mở to mắt nhìn Ryujin cô vừa bất ngờ lại vừa lúng túng, nhưng không để cô kịp suy nghĩ Ryujin đã nắm lấy tay kéo cô lại gần " ngồi lên " Yeji nghe theo lời cô từ từ leo lên ghế và ngồi lên đùi Ryujin trong tư thế đối mặt. Yeji quay mặt đi chỗ khác ngượng ngùng vì bị nhìn chằm chằm mà phần lớn là do bàn tay không an phận của ai đó đang  đặt lên mông của cô...Ryujin dụi mặt vào hõm cổ Yeji tham lam hít mùi hương của em.

Dễ chịu~

" Yeji~ "

" Em có biết hôn không? "

" H-hả?...không..tôi...không biết hôn... "

Ryujin ngước lên nhìn Yeji cười nhẹ " chậc... giữ yên ở đó tôi dạy cho em " Yeji bất ngờ một chút xong vội nhắm mắt lại và mím chặt môi khi thấy Ryujin đưa mặt lại gần hơn " sao lại mím môi? " Như một mị lực nào đó từ lời nói của Ryujin làm cho Yeji nghe lời thả lỏng môi, cô vừa lo lắng vừa hồi hộp cho đến khi cô cảm nhận được cái ấm ấm đến từ môi Ryujin đang áp vào môi mình.

Ryujin hôn nhẹ lên môi Yeji sau đó đưa lưỡi liếm môi em " Yeji mở miệng của em ra chứ " Yeji từ từ hé môi ra tạo cơ hội cho Ryujin đẩy lưỡi vào trong. Ryujin đưa lưỡi càn quét trong miệng Yeji " mmhh.. "  Ryujin dùng chiếc lưỡi tinh  ranh của mình quấn lấy lưỡi Yeji mà trêu đùa, lên rồi xuống, trái rồi lại sang phải. Giảo hoạt và nhanh nhẹ làm cho Yeji không kịp thích ứng đã bị Ryujin làm cho đầu óc xoay vòng....

1 phút , 2 phút rồi 3 phút....

Ryujin tách khỏi môi Yeji, cô liếm môi mình một cái rồi mĩm cười " ngọt ngào "

" Em hiểu chứ?...chỉ cần dùng lưỡi của em và làm giống tôi thôi bé cưng à " Yeji ngượng ngùng gật đầu, sau đó cô chủ động hôn Ryujin tựa như đang trả bài cho giáo viên vậy, Yeji đưa lưỡi vào trong miệng Ryujin và làm theo những gì cô cảm nhận được khi Ryujin hôn cô, nhưng do là lần đầu tiên nên chiếc hôn này có hơi vụn về, tay Yeji câu lấy cổ Ryujin người hơi ưỡn về phía trước cọ ngực vào ngực Ryujin. Yeji định hôn nhanh rồi tách ra nhưng Ryujin không cho phép, bởi nụ hôn của Yeji là quá ngắn ngủi nó không đủ để thỏa mãn một con sói đang thèm khát, hơn nữa hành động cọ xát vào người cô sẽ được cho là đang câu dẫn " ưm..khoan..hmmh " Ryujin đưa tay kéo đầu em lại để chắc rằng em không thể lùi chỉ có tiến thôi...Ryujin bắt đầu như con sói đói mạnh mẽ hôn lấy Yeji vồ vập, làm cho em kỹ năng còn kém khó mà theo kịp. Nhưng dẫu vậy thì Yeji vẫn kịch liệt đáp trả lại từng đợt tấn công của Ryujin, cả hai dày vò môi nhau với hai chiếc lưỡi nóng ấm quấn quýt lấy nhau đến tê dại nhưng vẫn không chịu dừng.

Yeji dù cảm thấy môi có phần ran rát thì cô vẫn muốn hôn nữa, cô không biết vì sao chỉ làm cảm thấy rất thỏa mãn, rất kích thích...Yeji cảm nhận phía dưới có chút ướt át, bụng dưới cũng bắt đầu cồn cào, đột nhiên sự thèm khát trỗi dậy Yeji thật muốn Ryujin chạm vào cô nhiều hơn nhưng chiếc hôn. Một chuỗi kí ức đêm qua ùa về trong đầu Yeji và điều đó làm cô đã đỏ mặt giờ còn đỏ mặt hơn tựa như màu đỏ của quả cà chua,.. hình ảnh Ryujin hôn vào nơi đó, dùng lưỡi liếm và mút...chúa ơi! Yeji bây giờ cô thật sự muốn Ryujin làm như vậy với mình.

Cô có điên rồi không?

Cả hai hôn thật sâu rồi tách nhau ra kéo theo sợi chỉ bạc, Ryujin nhìn Yeji người đang khó khăn thở dốc, Ryujin hôn lên nhủ hoa của Yeji qua lớp vải mỏng của chiếc áo sơ mi, cô ngậm lấy và dùng răng cạ cạ lên nó " ah~..chị?... "

" Gọi tôi là Ryujin "

" Ư...a.mmh..Ryu..Ryujin đừng cắn nữa "

Ryujin đùng tay nấn bóp một bên ngực Yeji tay còn lại đưa xuống và chạm vào nơi tư mật của em, xoa xoa " ướt vậy sao? " Ryujin nhếch mép cười mèo con này thật làm dâm đãng đúng không? chỉ mới hôn thôi đã ướt đến như vậy, xem ra em không hẳn là trẻ con...Ryujin phía dưới tay liên tục cọ xát nơi đó của Yeji, ở trên nấn bóp ngực có chút thô bạo " aa...ahh...Ryujin a...nhẹ thôi mà " tiếng rên rỉ của Yeji như kích thích thêm dục vọng của Ryujin, cô muốn em, muốn em!

" Ah..a..ha... "

" ư...AA..đau Ryujin!? "

Yeji đang cực kì khoái cảm thì đột nhiên Ryujin cắn vào vai một cái rõ đau khiến cô hét lên. Nhưng Ryujin đâu quan tâm lắm cô liếm vết cắn sau đó dừng hết mọi hoạt động nhìn Yeji " hôm nay học đến đây thôi " Ryujin đang cố tìm lí do để ngăn cản dục vọng của mình, cô không chắc bản thân sẽ tiến xa đến đâu nếu tiếp tục. Em vẫn chưa đủ tuổi và vì đời còn dài nên cũng không gấp như vậy! cô sẽ chờ " đừng...đừng ngưng...Ryujin~ " Ryujin có chút ngạc nhiên nhìn Yeji, không phải cô vừa nghe lầm đó chứ, em đang cầu xin cô đừng dừng lại?

Yeji nhìn Ryujin đôi mắt em bây giờ đang bị dục vọng che mờ, không thể làm chủ bản thân được nữa, điều cô biết bây giờ chính là khao khát được thỏa mãn " em..khó chịu... "

" Ở phía dưới...rất khó chịu...làm sao bây giờ? "

" Khó chịu quá l-làm ơn giúp em đi Ryujin  " Yeji nói và kéo tay Ryujin chạm vào nơi đó của mình. mẹ kiếp! Cái quái gì đây Hwang Yeji? Cái cách xưng hô ngọt lịm đó, rồi cả cái điệu bộ câu dẫn này nữa.

Mẹ kiếp! Em bị điên rồi...

" Chết tiệt "

Ryujin bế Yeji đứng lên sau đó lại đặt em ngồi xuống ghế, còn bản thân Ryujin lại khụy gối xuống đất cô nâng hai chân em lên để gác lên vai mình " được! tôi chìu em " nói rồi Ryujin chôn mặt vào nơi đó của Yeji cô dùng lưỡi liếm kích thích " ahh...aa..ha...a.. " Yeji rên rỉ bởi khoái cảm mà Ryujin mang đến, cô ưỡn người dùng tay ấn đầu Ryujin vào nơi đó " đúng vậy Ryujin a~~...Ryuji...ah..ah " Yeji cảm nhận bụng dưới của mình nóng ran...

" Mạnh một chút nữa~...Ryujinnn..ư... "

Ryujin dưới này đung chiết lưỡi giảo hoạt của mình kích thích Em mãnh liệt hơn, cô còn dùng ra cắn nhẹ lên nó " ahh...Ryujin...a em sắp "

" Ryujin a~ Ryujin... "

" Aaahhhh "

Yeji ưỡn người lên cho lần ra của mình,  Ryuin đứng lên dùng tay lau đi mật ngọt còn dính trên miệng " cảm ơn vì bữa ăn " Ryujin liếm môi nói sau đó cô bế Yeji vào trong nhà và trở về phòng...đặt em lên giường để em nghỉ ngơi, còn Ryujin cô lấy điện thoại ra bấm một dãy số gọi cho ai đó.

" Bác Kim phiền bác chuẩn bị xe và một số quần áo giúp cháu

* Tút *

Ryujin chỉ nói ngắn gọn rồi cúp máy, bác Kim là trợ lý của cô, bác ấy tài giỏi thông minh hơn nữa đã bên cạnh cô từ khi con còn nhỏ, nên chắc chắn biết cô cần gì vì vậy cô không cần phải nói tọc mạch. Ném điện thoại sang một gốc Ryujin leo lên giường và nằm xuống cạnh Yeji, cô lặng lẽ nhìn em đang ngủ say giấc, Ryujin chợt mĩm cười dịu dàng vuốt tóc em, đột nhiên nhìn em ngủ ngon cô lại thấy trong lòng ấm áp, đã bao lâu rồi cô không cảm nhận được trái tim mình đang đập. Hay đúng hơn là nó đã chết và hiện giờ lại đang tái sinh vì em? Ryujin chưa từng nghĩ cô sẽ nhường nhịn hay chờ đợi ai nhưng tại sao em vẫn luôn là ngoại lệ của cô?

Cô đoán là mình đã bắt đầu yêu em rồi.

Rồi đột nhiên Yeji quơ tay tìm kiếm gì đó rồi dừng lại khi đặt lên eo Ryujin, em nhích người tới ôm lấy cô và điều đó làm Ryujin có chút bất ngờ, em hôm nay còn chủ động ôm cô luôn sao? Nhưng rồi Ryujin nhận ra mình lầm khi Yeji thốt lên hai từ gấu bông...à thì ra là đang mơ. Ryujin lây tay véo má Yeji một cái khiến cho em nhăn mặt khó chịu " mèo ngố "

Ryujin ôm lấy Yeji vào lòng cô nhắm mắt lại, nếu em đã ngủ vậy thì chi bằng cô cũng ngủ một chút.
_____________________________

Au : tính ra đó giờ chưa từng hôn ai lun mà viết cũng đc quá he...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro