Hãy quên Vox ngay bây giờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'Hãy quên Vox ngay bây giờ'

Shu không thể đứng nhìn người em thân yêu của mình phải chịu đựng sự phản bội của người bạn đời của cậu. Làm ngơ trước người mình yêu đang thổ lộ tình cảm với người khác không phải cậu.


Shu không thể đứng nhìn người em thân yêu của mình phải chịu đựng sự phản bội của người bạn đời của cậu. Làm ngơ trước người mình yêu đang thổ lộ tình cảm với người khác không phải cậu. Nói những lời nói dối như 'Tôi yêu NTR' để an ủi chats, có thể là với chính cậu. Tất cả những điều này đều quá sức đối với Mysta.

Bằng chứng là sức khỏe của Mysta mỗi ngày một xấu đi. Cả tinh thần và thể chất.

Mysta hầu như không thể hiện hay bộc lộ mặt yếu của cậu, cậu ghét bị coi là yếu đuối.
Vì vậy, ngay cả Shu, người anh em thân thiết nhất của cậu, cũng chỉ được kể về điều đó một lần. Y được biết khi Mysta nằm trên giường, cậu cảm thấy như đầu óc cậu quay cuồng khắp nơi và sự lo lắng mà cậu cảm thấy đôi khi khiến cậu thậm chí phải vật lộn để nhắm mắt lại.
Và cuối cùng khi cậu có thể chìm vào giấc ngủ, cơn ác mộng khi thấy mình bị Vox bỏ lại đã ám ảnh cậu. Cả thức và ngủ đều gây đau đớn cho Mysta.

'... Ý cậu là gì Shu?' Mysta nhìn Shu mệt mỏi. Đôi mắt trong xanh như pha lê ấy của cậu không còn phản ánh chân thực tâm hồn đẹp đẽ của cậu nữa.
Linh hồn cậu đang chết dần.
Nếu không ai làm gì cả.

'Đừng lo lắng, nó sẽ không tồn tại mãi mãi. Tớ không cố gắng để cậu quên Vox hoàn toàn bởi vì cậu không thể tiếp tục chạy trốn khỏi cậu ấy trong khi cậu vẫn là một phần của Luxiem. Cậu sẽ cần phải đối mặt với nó vào một ngày nào đó nhưng bây giờ, hãy quên cậu ấy đi được không? '

Mysta có vẻ vẫn còn do dự nên Shu nói thêm: 'Chỉ trong một tuần thôi! Mysta , tớ không muốn ép buộc cậu nhưng cơ thể và tâm trí của cậu chắc chắn cần được nghỉ ngơi và đây là cách tốt nhất. Không cần lo lắng, tớ hiểu mà, anh bạn. Vox sẽ không nhận ra nếu chúng ta làm điều này ngay bây giờ. Tuần này, cậu không có bất kỳ hợp tác nào với cậu ấy và lịch trình của Vox đã hoàn toàn kín mít phải không? '

'Ừ, nhưng ...'

'Mysta. Điều này chỉ có giữa cậu và tớ. '

'...Được rồi. Cảm ơn cậu.'

'Đừng đề cập đến nó, anh bạn.' Shu nhẹ nhàng ôm Mysta và một lần nữa cảm thấy buồn khi nhận ra Mysta trở nên gầy gò như thế nào kể từ lần cuối gặp y.

Sau khi chuẩn bị mọi thứ, Shu yêu cầu Mysta ngồi xuống và nhìn thẳng vào mắt y, y nói khi sức mạnh ma thuật tỏa ra trong mắt y:

'Lần sau khi cậu mở mắt ra, cậu sẽ không còn nhớ bất cứ điều gì liên quan đến Vox Akuma. Cậu sẽ không thể nhận thấy cậu ấy trong bất kỳ hình dạng hoặc hình thức nào. Cơ thể và linh hồn của cậu sẽ được tự do ít nhất trong tuần này. '
'Bây giờ. Mở mắt ra, Mysta. '

Click. Với một âm thanh búng ngón ta, Mysta từ từ mở mắt. Đôi mắt đẹp của cậu không còn lộ ra vẻ u buồn. Tất cả rõ ràng và bình tĩnh.

'Mysta, tớ biết cậu có thể có một số câu hỏi nhưng hãy xem điều này trước.'

Shu vừa nói vừa lôi ra một bức ảnh để cho Mysta xem.
'Có nhận thấy điều gì bất thường không?'

'Chà là chúng ta phải không? Trong năm mới? ... Khoan đã, anh chàng này là ai? Sao anh ấy lại mờ thế? '

'Vậy anh chàng này? Anh ấy bị mờ? ' Shu chỉ vào Vox, người tất nhiên đẹp và rõ ràng trên ảnh.

'Ừ! Gì? Anh ấy không như vậy? '

'Không, đừng lo lắng về điều đó. Ồ! Nhân tiện, cậu có nhớ có một người đã cầu hôn Ike vài lần và bị từ chối không? '

'Gì??? Tớ đã bỏ lỡ điều đó? Nghe thật hoành tráng! À chờ đã, không phải là chat đúng không? Tớ nhớ có một thời gian họ liên tục gửi thư rác trong cuộc trò chuyện haha. '

'... Không, không sao đâu. Tôi chỉ đang nói vậy thôi. Bây giờ đã muộn, đến giờ đi ngủ rồi anh em ơi ~ Chúc cậu ngủ ngon và hẹn gặp lại cậu vào ngày mai ~ '

'Cậu cũng vậy Shu! Mơ đẹp ~ '

'Eyyy ~'

Sáng hôm sau khi Mysta thức dậy, cậu chưa bao giờ cảm thấy được sạc đầy như vậy kể từ khi ra mắt. Mặt trời tỏa sáng, chim hót.
'Chà ngay cả mặt trời cũng tắt? Cuối cùng có phải là ngày của tôi đây không?! ' Thời tiết đẹp bất thường của Anh đã mang đến cho Mysta niềm hy vọng về một ngày tuyệt vời phía trước.

Lúc đó là 8:30 sáng. Một thời điểm tốt như vậy để ăn sáng, có lẽ cậu có thể đi đến phòng tập thể dục sau đó...? Mysta vừa nghĩ vừa đi vào bếp.

Lấy cốc ra. Bột sữa. Nước trong.
Mysta bắt đầu làm milo để bắt đầu ngày mới của mình.

"Chào buổi sáng Mysta, hôm nay trông em rất tràn đầy năng lượng. Em đã có một giấc ngủ ngon sao? '

'.... ♪' Đang khuấy. Khuấy trộn.

'Mysta? Hôm nay không muốn nói chuyện sao, cậu bé? '

'... Mmm ~' Nhấp một ngụm. Ngon!
Mysta vui vẻ bước ra bếp với một ly milo trên tay.

'Này, cẩn thận! Em không muốn làm đổ nó đâu! '

Vox không khỏi cảm thấy kỳ lạ vì Mysta thường ít nhất sẽ đáp lại lời chào, thay vì không nói gì cả. Vox quyết định theo dõi Mysta và xem liệu cậu có cần giúp đỡ gì không mặc dù thực tế là cậu thực sự có vẻ đang có tâm trạng tốt. Và rồi anh nhìn thấy Shu bước xuống cầu thang.

'Eyyyy chào buổi sáng Mysta! Mọi thứ tốt chứ?'

'Chào buổi sáng Shu! Hôm qua tớ đã ngủ rất ngon và cuối cùng thì tớ cũng có năng lượng để bắt đầu stream và công việc thám tử của mình! Cảm ơn cậu rất nhiều ~ '

'Eyyy, tớ rất vui khi biết điều đó ~ Dù sao thì...! Mysta, cậu biết gì không? Thực ra, tớ có một thứ để cho cậu xem vì vậy cậu có thể đến phòng của tớ thật nhanh chóng? Tớ sẽ đến với cậu sớm thôi.'

'Ừ chắc chắn! Lấy chút snack nữa haha! '
Mysta cười và đi đến phòng của Shu.

Shu quay lại và nói: 'Chào buổi sáng Vox! Xin lỗi vì lời chào muộn, tớ chỉ đang nói chuyện với Mysta ở đó. '

"Chào buổi sáng Shu, đừng lo lắng về điều đó. Chỉ là tớ đoán hôm nay chú chó của tớ không thích nói chuyện với chủ nhân của nó. Có điều gì muốn nói với tớ không, Shu? '

'... Trông cậu vẫn tuyệt như mọi khi hehe. Nhân tiện, tôi cần phải đi đây vì Mysta đang đợi. Nói chuyện với cậu sau Vox! '

Ồ, thật tệ. Đó là đôi giày của Shu trên bàn. Vox nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Shu và tự nghĩ.

Đã đến giờ ăn trưa. Ike và Luca đang giúp Vox chuẩn bị dao kéo và đồ uống.

'Eyyy nó có mùi rất thơm ~ Có gì cho bữa trưa?'

'Này Shu, đúng lúc. Vox vừa làm món bò wellington! Ngồi đi ~ Ồ, nhân tiện, Mysta đang ở đâu vậy? ' Ike chào Shu nhưng sau đó nhận ra Mysta vẫn chưa ở đây.

'Cảm ơn Ike! ... Thực sự tớ và Mysta vẫn đang stream, vì vậy tớ sẽ nhanh chóng lấy những thứ này và mang chúng lên lầu. Nói chuyện với các cậu sau nhé! Và cảm ơn cậu Vox vì bữa ăn ~ 'Shu giữ mọi thứ ổn định và chuẩn bị quay trở lại.

'Không có gì. Có lẽ tớ có thể mang một số món tráng miệng lên cầu thang sau khi cả hai người làm xong.' Vox nhìn vào mắt Shu.

Shu cười: '... Điều đó thật tuyệt nhưng Mysta đang ăn kiêng và cậu ấy đã ăn sô cô la đen trong ngày nên tớ cảm thấy rất tệ khi phải ăn tráng miệng trước mặt cậu ấy. Tớ sẽ đến lấy nó sau khi chúng tớ kết thúc buổi stream cậu có thể để nó trong tủ lạnh. Cảm ơn Vox ~ '

Cứ như vậy, Shu đã giúp Mysta vài lần bằng cách loại bỏ cơ hội mà Mysta có thể gặp Vox. Ngoài ra, để tránh bất kỳ sự nghi ngờ nào từ Ike và Luca, Shu thậm chí còn tổ chức thời gian uống trà với các chàng trai hai lần trong khi Vox đang stream và không thể tham dự.

Vox không câm. Anh biết chắc chắn có điều gì đó đang xảy ra với Mysta và Shu nên anh đã cố gắng bắt Mysta khi cậu ở một mình. Nhưng Shu đã chăm sóc cậu rất tốt, y giữ Mysta trong phòng của mình hầu hết thời gian và lấy lý do chúng chỉ là 'tình anh em gắn bó' để ngăn những người khác làm gián đoạn.
Vox cũng cố gắng nhắn tin cho Mysta. Thật kỳ lạ khi xem lần cuối họ nhắn tin cho nhau là bao lâu. Nhưng dù sao thì anh cũng không nhận được bất kỳ phản hồi nào, ngay cả thông báo 'đã đọc', như thể Mysta không bao giờ nhận thấy cậu đã nhận được tin nhắn từ Vox.
Vì vậy, Vox không thể làm gì khác ngoài cảm thấy khó chịu vì không thể nhìn thấy cũng như nói chuyện với cậu bé của mình trong một thời gian dài.

Mysta không để ý, hôm nay là ngày cuối cùng mà câu thần chú kéo dài. Khi Mysta thức dậy, vẫn còn khá sớm và Shu đã ngủ yên. Mysta cảm thấy tồi tệ cho Shu, cậu không biết Shu đã làm gì trong những ngày này nhưng Mysta chắc chắn rằng y đang hành động vì lợi ích tốt nhất của cậu.

Ít nhất cậu nên làm một cái gì đó như một sự hoàn vốn! Có thể không nấu ăn nhưng ít nhất một ly cà phê là điều nên làm phải không? Mặc dù cậu không hiểu nó có gì ngon... Mysta tự nghĩ và chậm rãi đi vào bếp.
Hoàn toàn quên mất đã bao nhiêu lần Shu dặn cậu đừng đi đâu một mình.

Và Mysta thấy Luca đang trò chuyện sôi nổi. Một mình. Khi không có ai xung quanh anh ấy.

'Luca ... cậu đang làm cái quái gì vậy ...? Nói chuyện với không khí? ' Mysta đã lo lắng.

'Này Mysta! Ý cậu là gì??? Tớ đang nói chuyện với ꀰꂦꇒ mà? '

'...Với ai???'

'ꀰꂦꇒ!'

'Anh bạn, cậu đang nói ngôn ngữ gì vậy ???'
Cả Mysta và Luca đều nhìn nhau với vẻ mặt bối rối và hàng đống dấu hỏi trên đầu.

Và đó là lúc Vox Akuma cuối cùng cũng hiểu những gì Shu đã làm với Mysta.

'Huh..?' Luca nhìn chằm chằm vào khoảng không trước mặt. Anh ấy thấy Vox nhìn chằm chằm vào Mysta vào mặt mình và giây tiếp theo, cả Mysta và Vox đều biến mất.

'... POG!'

Mysta bị kéo vào vùng lãnh thổ của Vox. Thế giới của anh. Mysta nhìn quanh, không thấy gì ngoài bóng tối khiến cậu rất khó chịu. Và sau đó, cậu nghe thấy một giọng nói.

Giọng nói đó: 'Mysta Rias. Hãy nghe lời anh. Nhìn vào mắt anh.'

'Cậu nghe rất quen ... dù sao cậu đang ở đâu? Hãy xuất hiện bản thân ra nếu cậu muốn được nhìn thấy cậu nhé! '

Vox đang đứng ngay trước mặt Mysta khi cậu nói điều đó. Họ ở gần nhau đến nỗi Vox có thể nhìn thấy đôi mắt xinh đẹp của Mysta lúc này đang chứa đầy sự lo lắng và nghi ngờ.

Vox muốn vuốt ve má cậu. Anh muốn ôm chặt cậu vào lòng. Anh đã không nhìn thấy hoặc chạm vào cậu bé của mình quá lâu rồi. Anh chỉ muốn cảm nhận cậu và yêu cậu. Vox không bao giờ nhận ra cho đến bây giờ, rằng anh cô đơn khi không có Mysta trong cuộc sống của mình.
Nhưng khi tay anh chạm tới, Mysta hét lên và hất tay anh ra.

'AHHHHHHH!!! Cái quái gì đã chạm vào tay tôi vậy??? Ughhhh OMG, tôi đi ra khỏi đây đây! '
Cậu chạy. Cậu bé tội nghiệp mặt tái mét và trông vô cùng kinh hãi.

Mysta tiếp tục chạy mặc dù cậu không thể nhìn thấy gì và hoàn toàn không biết mình sẽ đi đâu.

'Ôi mẹ kiếp KHÔNG ... KHÔNG! SHU! LUCA! NINA! MIKA! CÓ AI Ở ĐÂY KHÔNG?!' Mysta hoảng sợ và bắt đầu gọi mọi người mà cậu biết để được giúp đỡ.

Vox cắn chặt môi khi nghe thấy điều đó trong khi đuổi theo Mysta từ phía sau.
Còn anh thì sao Mysta? Nói tên anh! Nhờ anh giúp đỡ!

Vox với lấy cậu bé của mình lần thứ hai. Nhưng có ai đó đã nắm lấy cánh tay anh từ phía sau.
Đó là Shu.

'Tớ nghe Luca nói rằng cả hai người đều biến mất đột ngột nên tớ biết điều này không thể tốt được.' Shu nói. Y thở hổn hển, muốn xâm phạm lãnh thổ của một con quỷ không dễ dàng chút nào.

Vox trừng mắt nhìn Shu.
'Phá hủy lời nguyền lên Msyta. BÂY GIỜ.' Vox cố gắng nói điều đó một cách bình tĩnh nhưng không thành công bởi giọng điệu của anh.

'Tớ sẽ làm nhưng không phải bây giờ. Vox, cậu cần bình tĩnh. '

'Làm thế nào tớ có thể bình tĩnh lại sau khi cậu đá tớ ra khỏi mắt em ấy, khỏi tâm trí và linh hồn em ấy! THẾ NÀO ?!' Vox hét lên đầy tức giận.

Mysta, my dog, my son, my wife.
Cậu bé của anh.
Em ấy không thể hoàn toàn nhận ra tôi ngay cả với sức mạnh như một con quỷ giọng nói. Em ấy sợ hãi trước sự đụng chạm của tôi và em ấy chỉ cố chạy khỏi tôi càng xa càng tốt. Tại sao em ấy lại bỏ rơi tôi?

'... Shu? OMG cậu đây rồi! Có thứ gì đó đang đuổi theo tớ, chúng ta phải ra khỏi đây! ' Mysta đang chạy trốn khỏi Vox nhưng cậu nghe thấy tiếng của Shu nên đã chạy lại.

Không nói gì thêm, Shu phù phép Vox. Y hoàn toàn biết rằng nó hầu như không gây ra bất kỳ thiệt hại nào cho Vox khi ở trong lãnh địa của anh nhưng nó đủ để kiềm chế Vox trong một phút và cho phép Shu và Mysta trốn thoát.

Mặc dù Vox không thể phá vỡ lời nguyền ngay tại chỗ, anh vẫn cố gắng vươn một tay ra và tiếp cận cậu bé của mình một lần nữa.

'MYSTA —— !!!'

Một mảng dịch chuyển màu tím bao quanh Shu và Mysta. Chỉ trong nháy mắt, cả hai người đều biến mất theo mảng.

Bàn tay của Vox không chạm được gì.
Không.

Anh lại nhìn thấy cậu bé của mình đang chạy trốn khỏi tay anh.

Gần như quãng thời gian họ ở bên nhau là một giấc mơ. Chỉ là bộ não của anh tạo ra một số tưởng tượng trong đầu anh.

Một ngọn lửa màu tím lơ lửng đột nhiên xuất hiện và cắt ngang dòng suy nghĩ của anh.

'Ồ, tớ gần như quên rằng tớ có một món quà cho cậu! Mời thưởng thức ~ '
Cùng với giọng nói của Shu, hai người hầu  cầm tờ giấy giơ lên ​​và đưa cho Vox xem. Nó nói: 'Biên lai xác nhận đơn ly hôn'

Vox đã đánh mất.
Tôi đang có một giấc mơ tồi tệ ngay bây giờ.


Link gốc:  https://archiveofourown.org/works/38528317

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro