21. Tự mình đa tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Băng Cốc, 7 giờ tối

Nadech mở mắt, nhìn người con gái anh ôm đang hô hấp đều trong vòng tay, cõi lòng trào dâng nhiều tư vị phức tạp. Không biết sau khi tỉnh dậy cô sẽ có phản ứng gì, chẳng cần nghĩ cũng biết là hận anh đến chết rồi. Sự tình phát sinh tất cả đều do bị cô chọc giận mà ra, Nadech phiền muộn thở dài.

Yaya trở mình, vô thức dụi vào lồng ngực ấm áp của anh an tĩnh ngủ tiếp, có vẻ cô đang mơ một giấc mơ không mấy đẹp nên mi tâm xoắn tít thành hai hàng. Nadech đau lòng dùng tay vuốt ve tấm lưng trần của người trong ngực, mục đích giúp cô buông bỏ phòng bị, vừa xoa anh vừa nhớ lại chuyện lúc trưa.
~~~~~~~

Đang dùng bữa với gia đình thì Nadech nhận được tin nhắn của thư ký Jeff báo rằng Yaya đang trên đường trở lại Băng Cốc, anh cao hứng một mà khó chịu tới mười lận.

Sở dĩ cô ấy thoả hiệp xem ra cốt lõi vẫn là sợ tên Mark kia gặp chuyện mà thôi.

Nadech tự đánh giá mình là người không chấp nhặt, nếu cô chịu đến xin lỗi ba mẹ anh kèm với lý do tại sao năm xưa không lời mà biệt, anh nghĩ ba mẹ cũng sẽ lại dang tay đón nhận đứa con dâu này thôi.

Trong lúc kẻ tự mãn ung dung trở về phòng thay quần áo, ngoài dự đoán thư ký Jeff lại gọi đến.

- Phó chủ tịch, tôi nghĩ anh mau mau đến đây một chuyến, có vẻ cô ấy chỉ đi gặp bạn xong là sẽ trở về lại Nonthaburi ngay.

- Gửi định vị của cô ấy và địa chỉ cụ thể cho tôi, việc của cậu hôm nay xong rồi, tôi sẽ tự lo liệu.

Nadech không chần chờ tức tốc lên đường, đến quán cà phê nơi cô đang ngồi, anh lựa một bàn cách đó khá xa, loáng thoáng nghe được cuộc trò chuyện giữa cô và người đàn ông kia.

Có vẻ người đó vừa là bạn vừa là đối tác của cô, nên định bụng khi nào họ trò chuyện xong anh sẽ ra mặt. Chỉ không ngờ khi thấy Yaya đưa tấm thiệp cưới đỏ đến chói mắt với vẻ mặt tươi cười rạng rỡ, Nadech không khỏi sững sờ.

Anh tức điên lên, điều đầu tiên có thể nghĩ đó là chạy tới xé nát chiếc thiệp, kéo cô về phía xe mình đang đậu trước quán. Người đàn ông kia ban đầu tưởng anh là cướp, liền hô hào mọi người đến giải nguy.

Mãi tới khi anh hét lên mình là chồng của cô thì anh ta liền im bặt, vẻ mặt lâm vào bối rối. Yaya ngoài việc mắng anh là đồ điên còn không ngừng giằng co, đấm đá và cào cắn đủ kiểu, Nadech cũng mặc kệ.

Người vừa lên xe, anh liền bấm công tắc khoá cửa, sau đó anh chở cô một mạch về nhà cũ của hai người. Mặc dù bây giờ anh đang sống ở nhà chính với gia đình nhưng nhà riêng của hai vợ chồng, anh vẫn cho người quét dọn thường xuyên, tất cả đều được giữ nguyên hiện trạng ba năm về trước.

Không nói không rằng kéo cô lên phòng ngủ phía trên lầu, thật ra từ lúc cô bỏ đi tới giờ đây là lần thứ hai anh chân chính bước vào địa phương mà cô từng sinh hoạt trong gần hai năm.

Phòng này rộng, có cửa ngăn thành hai gian, một bên là giường ngủ, tủ đồ, kệ sách theo phong cách Latin, bên còn lại chất đầy giá vẽ, đủ loại sơn màu và khung tranh. Lần đầu đặt chân vào đây khi vừa hay tin cô rời đi anh mới vỡ lẽ hoá ra vợ mình am hiểu về nghệ thuật, và đó cũng là điều duy nhất anh biết về cô.

Yaya bị đẩy ngã lên giường, cổ tay và thân thể trong lúc giằng co đã sớm xuất hiện một vài vết bầm. Giờ phút này, khí tức dường như vây lấy toàn bộ tâm trí của Nadech, khiến mắt anh không còn quan sát được gì kể cả tình trạng bất ổn của đối phương.

- Tôi không ngờ em lại còn có lá gan này, chồng em còn sống sờ sờ mà em đợi không được liền phóng lên xe hoa với người khác, có phải em mất trí rồi không?

Nadech nghiến răng, đi qua đi lại trong phòng lớn tiếng chỉ trích cô.

- Anh mới là kẻ mất trí, tôi đã đơn phương ly hôn với anh rồi, dù anh có ký hay không thì bây giờ cũng đã quá thời hạn, hai chúng ta không còn quan hệ nữa, tôi lấy ai đó là việc của tôi.

- Có phải em đã ngây thơ quá rồi không Yaya, em nghĩ tôi là ai, năng lực của tôi thế nào không lẽ em không rõ ~ Nadech dùng hai ngón tay xoa phía sau gáy lắc đầu cười.

- Anh,...

Yaya trợn mắt không tin vào những điều mình vừa nghe thấy.

- Tôi làm sao,...nói cho em biết, tên Mark kia phải bay qua nước ngoài, tất cả đều do tôi tác động vào, nếu em không muốn anh ta gặp khó khăn hơn trong công việc thì mau chóng chấm dứt cái đám cưới vô nghĩa đó đi.

Nadech nâng cằm Yaya lên để cô đối diện mình, những lời đe doạ này anh nhất định sẽ không nói suông.

- Được, cho tôi biết lý do tại sao anh muốn tôi quay lại không?

- Anh không phải ghét nhất là kiểu người thủ đoạn, tâm cơ như tôi sao, vậy hà cớ phải ép buộc nhau làm gì?

-Đừng nói là...anh đã sớm động lòng với tôi?

- Haha, có tình cảm với cô sao, cô đang tự mình đa tình à!

- Tôi chỉ không muốn mang danh ruồng bỏ vợ con hay là bị vợ con ruồng bỏ, nó sẽ ảnh hưởng lớn đến danh tiếng và sự nghiệp của tôi ~ Nadech lập tức phủ nhận

- Nếu đúng như lời anh nói thì buồn cười thật đấy, chúng ta năm đó kết hôn ngoài hai gia đình ra không một ai khác biết. Bên ngoài xã hội họ còn nghĩ anh là người đàn ông độc thân hoàn kim thì mắc mớ gì đến chuyện ảnh hưởng đến danh tiếng với sự nghiệp ~ Yaya nhìn anh khinh thường cười

- Cô đừng nhiều lời, đồ của tôi chạm qua thì tôi không cho phép người khác có được nó, cô cứ ở yên làm thiếu phu nhân của nhà Siriporn đi, nếu không cô cũng biết hậu quả rồi đó.

- Tôi có gì thua kém tên Mark kia, hắn ta cho cô cái gì tôi cũng sẽ cho cô cái đó.

Chết tiệt, nói anh hơn thua với tên kia cũng được, tuy nhiên anh chỉ có hơn chứ không muốn là kẻ thua cuộc!

- Thứ anh ấy cho tôi anh vĩnh viễn sẽ không cấp được, anh không xứng để so với anh ấy, thả tôi ra tôi muốn về nhà.

Yaya từ trên giường chạy về phía cửa phòng nhưng thân thể bị anh giữ lại, cô dám so sánh anh không bằng tên đó làm bản tính nguyên thuỷ của cánh đàn ông trong Nadech bị khơi màu. Anh bế thốc cô ném lên giường, sau đó thì không có sau đó nữa...

Yaya trong lúc chống cự đá trúng chổ hiểm khiến Nadech không khỏi đau đớn kêu trời.

Tranh thủ lúc anh đang quằn quại ôm bụng dưới, cô nhanh chân phi xuống lầu chạy trốn, đến khi anh dí tới cổng thì cô vừa hay đã lên xe taxi đi mất. Nadech chỉ biết đá vào cửa một cái thật mạnh, trách bản thân từ lúc cô bỏ đi tại sao không đổi mật khẩu cửa cổng.

Chuyện anh muốn biết vẫn chưa hỏi được, cứ bị cô chọc giận là quên bén đi. Nadech ơi là Nadech lần này mày không còn nhiều thời gian để chơi mèo vờn chuột với cô ấy nữa đâu, phải nghĩ cách thôi.

Mặc dù năm xưa lấy Yaya là do ba mẹ ép buộc, nhưng nguyên nhân chính vẫn là bị cô tính kế lừa gạt lên giường. Anh không yêu cô, cô rõ ràng cũng nói là không yêu anh nên không cần chịu trách nhiệm, rốt cục chả hiểu thế nào mà một tháng sau cô lại yêu cầu anh phải tổ chức đám cưới vì có thai.

Ba mẹ hay tin thì một hai bảo anh mau chóng kết hôn, nhất quyết không để con cháu chịu khổ cực bên ngoài, anh đành chấp nhận nghe theo dù bản thân anh không hề muốn. Nhưng mà nếu đó thật sự là con anh, anh sẽ thật lòng đón nhận và yêu thương nó hết mình, còn về phần mẹ nó Nadech không quan tâm.

Thế là đám cưới diễn ra đơn sơ với sự góp mặt của những người thân cận trong gia đình, cô được về làm dâu hào môn chớp nhoáng chỉ trong một cái nháy mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro